Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Một Đêm Thành Hoan: Tổng Tài Tà Ác Xấu Xa

Chương 49: Tâm thần rung động (1)

Chương 49: Tâm thần rung động (1)



- Ừ, cảm ơn cậu, Phỉ Phỉ.

Lâm Toa Toa cảm kích nhìn Lâm Phỉ Phỉ.

Lâm Phỉ Phỉ an ủi vỗ vai Lâm Toa Toa rồi đi vào phòng làm việc của Tổng giám đốc. Lúc này Triệu Dã Thành đang vùi đầu phê duyệt một bản kế hoạch.

- Tổng giám đốc, đây là đơn xin nghỉ việc của Toa Toa, nhờ anh phê duyệt!

Lâm Phỉ Phỉ dùng hai tay đặt tờ đơn xin nghỉ việc lên bàn làm việc của Tổng giám đốc, sau đó lùi ra sau ba bước. Bây giờ nhìn thấy đàn ông cô đều hơi sợ hãi.

Triệu Dã Thành hừ nhẹ một tiếng, nhướng mắt lên, nhìn Lâm Phỉ Phỉ, hơi nheo mắt lại, nói:

- Cô ấy muốn nghỉ việc? Vì sao? Chê lương thấp à?

Lâm Phỉ Phỉ nghe xong không khỏi tức giận, đến lúc này mà y vẫn chưa biết lỗi của mình, cô buột miệng nói:

- Tổng giám đốc, nguyên nhân Toa Toa muốn nghỉ việc tôi nghĩ anh hiểu rõ hơn bấy kỳ ai. Anh đã không quan tâm đến cô ấy, vậy thì hãy để cô ấy tự do!

Triệu Dã Thành nhướng mày, nhìn Lâm Phỉ Phỉ không chớp mắt, giọng nói lạnh lùng:

- Cô đang giáo huấn tôi?

- Không dám!

Lâm Phỉ Phỉ kiên cường ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Triệu Dã Thành. Miệng tuy nói không dám, nhưng trong giọng nói rõ ràng là không khuất phục...

Triệu Dã Thành cười khẽ thành tiếng, đột nhiên đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, đi đến trước mặt Lâm Phỉ Phỉ. Xoay người đặt Lâm Phỉ Phỉ lên bàn làm việc Tổng giám đốc, ánh mắt y lạnh lùng nói:

- Cô dựa vào đâu mà giáo huấn tôi? Cô bây giờ, có tư cách này sao? Chẳng phải cô nói cô chung thủy với chồng chưa cưới Hoắc Minh Lãng gì đó sao? Vì sao tối qua còn ngoan ngoãn dựa vào lòng Sở Tây Hàng? Cô dám nói cô không nhìn vào thân phận Thị trưởng tôn quý của hắn à? Hóa ra, tôi không thể nào làm cô động lòng, không phải vì cô không thích tiền, mà là vì cô thích quyền hơn. Tôi đoán có đúng không, Thư ký trưởng trinh tiết của tôi?

Vốn Lâm Phỉ Phỉ bị hành động đột ngột của Triệu Dã Thành dọa cho sợ hãi đang giãy dụa. Nhưng vừa nghe xong câu kế tiếp của Triệu Dã Thành, cô càng sợ đến ngây người, quên mất trốn tránh. Nhìn chằm chằm Triệu Dã Thành trong gang tấc, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin:

- Anh nói cái gì? Sở Tây Hàng là Thị trưởng? Anh ấy không phải là...

Không phải là trai bao sao?

Lâm Phỉ Phỉ bị tin này hạ gục hoàn toàn, rõ ràng Sở Tây Hàng là trao bao tối đó cô gọi đến mà, sao lắc mình một cái lại trở thành Thị trưởng thân phận tôn quý rồi?

Triệu Dã Thành cười lạnh một tiếng, mập mờ cọ xát bên cổ Lâm Phỉ Phỉ.

- Đừng có giả vờ trước mặt tôi. Phụ nữ các cô không yêu tiền thì yêu quyền. Tối qua không phải đã sung sướng phong lưu với hắn rồi sao? Hắn có làm cô sướng không?

- Anh... thả tôi ra?

Lâm Phỉ Phỉ bị lời nói của y chọc cho vừa tức vừa giận.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch