Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Một Đêm Thành Hoan: Tổng Tài Tà Ác Xấu Xa

Chương 8: Căn tình tỉnh táo (2)

Chương 8: Căn tình tỉnh táo (2)


Cảm nhận được sự run rẩy của Lâm Phỉ Phỉ, tim Sở Tây Hàng cũng không kìm được run theo. Ngón tay vốn chỉ sờ phía bên ngoài, bắt đầu dịch vào trong từng chút, từng chút một. Cuối cùng không kìm được đã len vào trong cơ thể Lâm Phỉ Phỉ.

- Ưm.

Lâm Phỉ Phỉ kêu nhẹ một tiếng, sợ tới mức hai chân lập tức kẹp chặt, đôi mắt đang nhắm chặt trợn to nhìn Sở Tây Hàng như oán trách.

Không ngờ, ánh mắt này của cô càng kích thích lửa dục của Sở Tây Hàng.

- Ngoan, nhanh thả chân ra, em cứ kẹp lấy tay anh như vậy, sao anh bôi thuốc cho em được?

Sở Tây Hàng ngã sang bên cạnh người Lâm Phỉ Phỉ, một tay đỡ đầu, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ ửng của cô.

- Anh... anh đâu có bôi thuốc cho người ta, rõ ràng là đang...

Lâm Phỉ Phỉ bị hắn nhìn đến mức xấu hổ đỏ mặt.

- Đang cái gì?

Khóe môi Sở Tây Hàng lại nở nụ cười xấu xa.

- Anh... xấu xa...

Cuối cùng Lâm Phỉ Phỉ đã hiểu ra, tên này nhìn có vẻ ôn hòa vô hại, nhưng thực ra là một lão sói khoác tấm da cừu.

Sở Tây Hàng cười thoải mái dễ nghe, cúi đầu cắn một cái vào vành tai đáng yêu của Lâm Phỉ Phỉ, thổi nhẹ, nói:

- Tay của anh bị em kẹp đau quá...

Lâm Phỉ Phỉ bị hắn thổi ở cổ liền run lên, vừa nghe hắn nói tay bị cô kẹp đau, cô liền vô thức buông lỏng, kết quả...

Ngón tay Sở Tây Hàng vốn đã dưa vào một nửa, giờ đưa hẳn vào trong, còn nhẹ nhàng lượn vòng trong đó.

- A...

Lâm Phỉ Phỉ bị kích thích bèn kêu lên, đang định kẹp chặt hai chân, nhưng không thể kìm chế được ngón tay đang khiêu khích kia, nên vừa tức vừa thẹn, nắm hai tay đấm Sở Tây Hàng mấy cái:

- Anh xấu xa... anh bắt nạt tôi... ư...

Cô còn chưa mắng xong, đã bị đôi môi của Sở Tây Hàng đột nhiên chặn lại.

Nụ hôn đến mức Lâm Phỉ Phỉ gần như tắt thở, Sở Tây Hàng mới chịu thả miệng ra, rồi lại hôn một đường từ cổ Lâm Phỉ Phỉ đến ngực, sau đó miệng cứ ngậm chặt nụ hoa hồng phấn kia.

- Ưm...

Cơ thể Lâm Phỉ Phỉ run lên, không kìm được cong nửa người, bàn tay nhỏ bé vô thức ôm lấy đầu Sở Tây Hàng đang ở trước ngực cô.

Biết rõ lúc này mình không hề uống thuốc kích dục, bản thân không nên có bất kỳ quan hệ gì với hắn, nhưng cơ thể cô không thể nào từ chối sự đụng chạm của hắn. Cô thích cảm giác này, cô thích cảm giác ở cùng với hắn.

Sở Tây Hàng cảm thấy Lâm Phỉ Phỉ không uống thuốc kích dục vẫn đồng ý chấp nhận, lập tức càng thêm dịu dàng.

Khi hai cơ thể dính chặt vào nhau một lần nữa, từ đáy lòng cả hai đều phát ra tiếng gầm nhẹ. Lúc này họ đều tỉnh táo, nhưng cũng đều ý loạn tình mê.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch