Đã qua rất nhiều ngày, bầu trời dần dần có chút ánh sáng rực rỡ, là loại chói lóa mà đục ngầu, nhưng cuối cùng so với việc không thấy ánh mặt trời đã tốt hơn rất nhiều.
Hoàng viện có chút vắng vẻ, Sương Nhi từ bếp ở phía sau đại viện kia lấy ít nguyên liệu tươi để nấu ăn, nàng phát hiện phần lớn người vào sáng nay đều rời đi, tiến về Nam thị Đại phủ, là vì chúc thọ Lão Thái Công Nam thị.
Nam Thái Công là một vị có ảnh hưởng rất lớn đến năng lực của Mục Long Sư, ông từng đảm nhiệm qua chức viện trưởng tại Thuần Long học viện, một tay nâng đỡ Lê gia cùng Nam thị, có thể nói ông là Tổ Long thành bang chân chính Nguyên Lão Thái Công.
Cho dù hiện tại Lê gia lên cầm quyền, Nam Thái Công cũng thành ông lão mắt mờ, trao trả Long Thú, lễ mừng thọ sinh thần vừa đến, vẫn long trọng như trước, Lê gia người to kẻ nhỏ đều chiếm được một phần tiện nghi.
Lê Vân Tư không có đi tham dự, mấy năm trước Nam Thái Công cũng đã nói một lời ân đoạn nghĩa tuyệt, Lê Vân Tư không cần hư tình giả ý tiến đến.
Chúc Minh Lãng cũng không biết Nam Thái Công là nhân vật như thế nào, cậy già lên mặt cũng không ít người, hắn chỉ quan tâm an nguy của nương tử nhà mình.
Huống chi, vào hôm qua, Lăng Tiêu thành bang lại tiếp tục làm to chuyện, khiến cho quân vệ nữ quân không thể không tiến vào chiến trường phía tây.
Thời gian đặc biệt trùng hợp, khiến Chúc Minh Lãng không thể không chú ý đề phòng.
Thọ yến của Nam Thái Công, cũng làm cho Chúc Minh Lãng xem ra càng ngày càng giống Hồng Môn Yến của Lê Vân Tư, cho nên kiên quyết không thể đi. (Hồng Môn Yến: ý chỉ thiết kế ra để bẫy Lê Vân Tư)
Hoàng viện Lê gia rất khó có được chút thanh tĩnh như thế, ngược lại Chúc Minh Lãng tâm tình có vẻ tốt hơn.
Đáng tiếc những ngày mùa hè sắp tới, trời từ đầu đến cuối đục ngầu u ám, nếu không Chúc Minh Lãng sẽ mời Lê Vân Tư đi tới phía sau núi vào trong khu rừng Thiểm Hoa cùng đi dạo.
......
Đại phủ Nam thị
Gần như cùng bang tường của Hoàng viện Lê gia ở vị trí đối lập nhau, Đại phủ Nam thị không có hoàng tường cao ngất, nhưng phong thái khoáng đạt rộng lớn, càng hiện rõ mấy phần tỉ mỉ của thế gia đệ nhất Tổ Long thành bang.
Phía trước của, tiếng người đã luyên thuyên náo nhiệt, có thể nhìn thấy rất nhiều học tử đang tìm tòi đạo Mục Long, họ không có cơ hội bước vào trong phủ nhưng cũng hi vọng tại nơi này hưởng được một chút Long khí, xét cho cùng Long Môn cũng có lúc rất huyền học, cúng bái người nào, tin vào thần gì, dân gian vẫn một mực xem trọng.
Trong phủ, không giống như sự ồn ào náo động bên ngoài kia, nghiêm nghị mà trang trọng, càng không giống như là vì một lão nhân mà chúc mừng sinh nhật, ngược lại là có đông đảo thủ vệ , bầu không khí cực kì nghiêm túc, từng chút từng chút tiến đến chúc thọ, xong thì hạ thọ lễ xuống, liền được mang đến một tòa cao đường khác ở bên trong để cất giữ.
Tại trong đình viện, Nam Linh Sa chậm rãi bước dọc theo lối nhỏ bằng đá cẩm thạch rất dài để đi đến, nàng mặc một bộ váy có họa tiết hoa hồng đỏ, cơ thể đẹp như tuyết, bóng loáng ôn nhuận, cho dù mạng sa che khuất dung mạo nàng, nhưng cũng khó đè nén dung nhang tuyệt thế của nàng, còn có việc nhấc chân giơ tay đều toát ra vẻ ưu nhã cùng khí chất cao quý.
“Thiếu chủ, Thiếu chủ.”
“Vị nữ tử này là?” Tông cung Tứ thiếu chủ Đỗ Thành đang đứng ngoài bậc thềm, si ngốc chăm chú nhìn Nam Linh Sa.
“Là thiếu chủ của Nam thị, Nam Linh Sa, hừ” Lúc này, Lê Khổng Hi hừ lạnh một tiếng, biểu đạt sự bất mãn của mình.
“À à...’’ Đỗ Thành khẽ gật đầu, hoàn toàn không để ý cảm xúc của vị hôn thê của mình là Lê Khổng Hi, phảng phất chỉ muốn cố ý ghi nhớ lại cái tên Nam Linh Sa này.
Nam Linh Sa bước đi, đến mắt cũng không có chút nào là nhìn qua Đỗ Thành, mấy vị trong tộc Mục Long Sư đẩy cửa sắt nặng nề ra, dẫn Nam Linh Sa tiến vào.
Thiết Đường Nam thị ở bên trong, đã đầy người ngồi, bọn hắn không giao lưu với nhau nhiều, bầu không khí an tĩnh khiến người ta cảm thấy có phần cổ quái.
“Đóng cửa.” Nam Linh Sa nói với mấy tên Nam thị đệ tử sau lưng mình.
Cửa được đóng lại,đám người đang ngồi bên trong Thiết Đường sắc mặt cũng lộ ra mấy phần bối rối, bọn hắn kinh hãi chăm chú nhìn Nam Linh Sa, phảng phất như họ đã gặp một vị nữ quân vương khám phá được mưu đồ của họ.
“ Mọi người chớ khẩn trương, vị này là tiểu nữ của ta, Nam Linh Sa. ” Lê Anh vội vội vàng vàng lên tiếng.
“Nàng là chấp chưởng giả Nam thị chúng ta, nếu như không có sự ủng hộ của nàng, chúng ta rất khó lật đổ độc quyền của Lê Vân Tư.” Lúc này Nam Thái Công tuổi tác đã cao mở miệng nói ra.
Trước khi tổ chức hội nghị thảo phạt bí mật này, Lê gia và Nam thị đã thông qua ý kiến của nhau, muốn sử dụng thảm họa thiên tai hiếm có lầ này để diệt trừ Lê Vân Tư.
Nếu như chờ thương thế của Lê Vân Tư hồi phục, nàng sẽ tiếp tục chinh chiến, tay cầm quân quyền của nhiều bang thành lớn, sợ là ở đây không còn bất kì ai có thể chống lại Lê Vân Tư.
“Lăng Tiêu thành bang chúng ta đã xuất binh nhiều ngày, cũng đủ để cho thấy thàng ý của chủ nhân Lăng gia ta, các vị liền đừng cứ mãi do do dự dự ... ” Dương Tú mở lời trước tiên nói rằng.
“Tông cung chúng ta cũng đã phái Đỗ Thành Thiếu chủ đến đây, hắn sẽ đúng hạn xuất thủ. ”
“Thị vệ lớn nhỏ của Lê gia, cường giả, đều đã bị phái đi, hay là bị lừa đến đây chúc thọ, Hoàng viện Lê Gia lúc này chính là một mảnh tường trống. Khổng Đồng nói với những người đang ngồi dự tiệc đối diện mình phía trong.
Chúc thọ?
Đó chẳng qua chỉ là thuyết pháp đối ngoại mà thôi.
Thọ lễ sinh thần của Nam Thái Công cũng là ngày giỗ của Lê Vân Tư.
Bây giờ vạn sự đã sẵn sàng, đến cả ông trời đều cố ý mang đến một trận gió đông, để cho Lê Vân Tư trong thời gian ngắn như vậy hoàn toàn mất đi sự ủng hộ của dân chúng!
“Thiên ý đã như thế, hôm nay triệu tập mọi người ở đây tuyệt đối cũng không phải muốn lập nên sự tình hay mưu đồ bí mật để chống lại hay gì cả, chẳng qua là chúng ta chỉ đang e sợ sau khi Lê Vân Tư ngã xuống, những lãnh thổ do nàng cai quản sẽ lại nổi loạn mà thôi. Vu Thổ cần phải có người thu thuế, con dân Nam bang cần một quân vương mới, quân vệ Tổ Long thành bang càng cần phải có người tiếp quản...” Nam Thái Công mở lời nói ra.
Phân chia!
Ý tứ của Nam Thái Công cực kì rõ ràng.
Hôm nay bọn hắn tụ tập ở đây cũng không phải vì bàn chuyện chém giết Lê Vân Tư, mà chỉ là vì phân chia lợi ích sau khi lật đổ được nàng.
Phía dưới tầm mắt mỗi người đều có một phần thảo phạt thư nằm trên bàn, mà tại bên trong Thiết Đường này mỗi người đều nắm giữ lấy thế lực một phương, không chỉ trong ngoài Tổ Long thành bang, còn bao gồm Tông cung, Lê gia, Nam thị, dư đảng Nam bang, Lăng Tiêu thành bang...
Trên thực tế, mấy vị đại biểu Ngoại ngồi ở nơi đây, sau khi bọn hắn nhìn thấy gia chủ Lê gia, Nam thị Nam Thái Công, chấp chưởng đều đề xuất thảo phạt người, trong lòng bọn họ vẫn thở dài một hơi.
Mấy thành bang, chịu đủ việc bị Lê Vân Tư xâm chiếm, đã không biết bao nhiêu quân sĩ chết đi, những người phản kháng càng không hạ thủ lưu tình mà chém giết thẳng tay.
Tông cung không muốn Lê Vân Tư có thể một tay nắm đại quyền, quê nhà Tổ Long thành bang càng run lẩy bẩy, đến cả nội bộ Tổ Long thành bang cũng vô pháp chịu đựng Lê Vân Tư đè ép trên đầu họ, cướp đi lợi ích của bọn họ.
Lê Vân Tư thụ thương phải trở về dưỡng thương.
Thiên Hỏa khiển trách, trên trời thái dương biến mất, lúc này còn không động thủ, chẳng lẽ còn tiếp tục ngồi chờ Lê Vân Tư mang quân lính đến đánh chiếm lãnh địa, thành trì của bọn họ hay sao??
“Ký tên của các vị vào đi, ta sẽ tạm thời thay mặt Lê Vân Tư, đưa quân vệ của nàng giải tán, mọi người cũng không cần lo lắng các tướng sĩ trung thành của nàng ta báo thù.” Nam Linh Sa đi dọc theo bàn dài mà bước qua, nói.
“Người làm sao mà tạm thay thế được nào, chẳng lẽ những trung sĩ quân vệ của Lê Vân Tư sẽ nghe lời nói từ một phía của Nam thị tiểu thư như ngươi?” đại biểu dư đảng Nam bang Chung Việt hừ lạnh một tiếng nói.
“Đây chính là mấu chốt để phòng hậu hoạn của cuộc thảo phạt lần này.”
“Có thể nhiều người không biết, hai đứa con gái của ta Lê Vân Tư, Nam Linh Sa tỷ muội song sinh.” Lê Anh thời điểm này đứng lên, nói với người ở chỗ này.
Nam Linh Sa đem mạng che mặt chậm rãi lấy xuống, lộ ra khuôn mặt chân chính của mình.
Chung Việt nhìn dung mạo Nam Linh Sa, bị dọa đến mức từ trên ghế ngã xuống, hắn đến bây giờ đều không thể quên lễ mừng mỗi năm vào đêm hôm đó, ánh mắt nữ ma đầu kia lạnh lùng tàn nhẫn đến mức nào!
“Quân vệ của nàng ta, không biết có Nam Linh Sa. Sau khi Lê Vân Tư bị vào ngục, sẽ không ai biết chủ tử của bọn hắn đã bị đổi lại thành muội muội Nam Linh Sa có dung mạo giống hệt tỷ tỷ mình. Đây chính là bảo hộ mà Nam thị chúng ta bảo hộ cho mọi người !” Nam Thái Công tiếp lời nói rằng.