Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 154: Tứ phía dẫn chiến

Chương 154: Tứ phía dẫn chiến




Dịch giả: Mi An

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Hoàng Đô lớn thì lớn thật, nhưng cũng có một điểm cộng. Đó chính là vĩnh viễn không thiếu loại người cực kì thiếu giáo dục, lúc nào ngươi cảm thấy phiền muộn, nếu bắt gặp được vài tên như vậy, dạy dỗ hắn một chút thì tâm trạng sẽ trở nên dễ chịu khoan khoái ngay!

"Đinh đoong! ! ! ! ! ! !"

Một tiếng chuông đồng vang dội lan truyền khắp Hoàng Đô Trung Ương Thành, trong lúc nhất thời những người đang đứng trông ngóng trước đó cũng hô to lên theo.

Tiếng chuông vang lên, chiến đấu bắt đầu.

Đúng như dự đoán, người thanh niên đội mũ rơm đen tiến về phía Chúc Minh Lãng, vẻ mặt có mấy phần kiêu ngạo và khinh bỉ.

"Đôi lúc nên tự hiểu mình đang đứng ở đâu, vừa rồi ta đã nhắc nhở ngươi. Giờ thì, ngươi tự chạy vào trong trì hà bị cả thành cười nhạo, hay là để ta đánh ngươi thành một kẻ tàn phế?" Người thanh niên đội mũ rơm đi tới trước mặt Chúc Minh Lãng, ánh mắt ác liệt hung mãnh như một con hắc báo.

Trong lúc nói chuyện, cái bóng sau lưng người thanh niên này khẽ lay động, trông rất không tầm thường. Cơ thể hắn thì bị bao phủ bởi một tầng ảnh vụ cực kỳ quỷ dị, nó đang từ từ lan ra bốn phía, kéo theo phạm vi hoạt động của ảnh đoàn sau lưng hắn cũng to dần lên.

Mới đầu nhìn, Chúc Minh Lãng đã nhận ra người thanh niên đội mũ rơm đen này là một Thần Phàm giả, Chúc Minh Lãng lập tức chú ý thấy ảnh vụ dần khuếch trương của hắn thực ra đang hình thành một hắc ảnh đồ ấn, là khu vực hoạt động của một long thú đặc thù nào đó!

Cuối cùng, trong ảnh vụ, một đầu Ảnh Quỷ Long gào thét mà ra, thân thể nó ẩn núp trong ảnh vụ đen đầy quỷ dị kia, móng vuốt như chân nhện của nó dày đặc đến phát sợ.

Chúc Minh Lãng lợi dụng linh thức của mình để thăm dò, lúc này mới miễn cưỡng thấy rõ ràng mặt mũi thật sự của đầu Ảnh Quỷ Long này...

Đó là sự kết hợp giữa Tấn Ảnh Long cùng với Ma Chu Long, nó có thân thể, tứ chi và răng nanh của một con rồng hung mãnh, nhưng đồng thời sống lưng của nó lại mọc ra sáu chỉ cốt sí cực kỳ quái lạ!

Những cốt sí này không thể giúp rồng phi hành, chúng giống như sáu cái móng vuốt của nhện, cao lớn sắc bén, có thể uốn lượn, co duỗi một cách vô cùng linh hoạt, thậm chí còn có thể chạm xuống đất, phối hợp với chân sau của nó để làm tốc độ tấn công nhanh hơn, quỷ dị hơn.

Ảnh Long là một loài rồng vô cùng không tệ, Chúc Minh Lãng rất có hứng thú, chỉ có điều đầu Ảnh Quỷ Long này quá dữ tợn, móng vuốt cốt sí trên lưng làm người ta có cảm giác giống như nó là một Tử Linh Long bị hai cỗ thi hài cưỡng ép chắp vá lại mà thành.

Dù nói thế nào, loài rồng này thật sự rất đặc biệt, hơn nữa thực lực có vẻ cũng rất mạnh.

Nói như vậy, người thanh niên đội mũ rơm đen quả thật có vốn liếng để cuồng ngạo, tiếc là hắn chọn sai đối thủ rồi.

Ngáp một cái, tiểu Bạch Khởi nhẹ nhàng nhảy từ trên vai Chúc Minh Lãng xuống mặt đất. Trên thân nó không nổi lên phong bạo và băng tuyết, cũng có thể hiểu rằng tiểu Bạch Long này đến việc huyễn hóa ra tư thế chiến đấu cũng lười không muốn làm.

Nó cứ thế mà đứng trong đoàn ảnh vụ quỷ dị, đôi mắt băng tuyết trước mắt nhìn chằm chằm vào Ảnh Quỷ Long đang thoắt ẩn thoắt hiện với tốc độ cực nhanh, bình tĩnh ung dung như một con mèo trắng đang quan sát con chuột mãi tác oai tác quái trên xà nhà.

"Ba!!"

Đột nhiên, móng vuốt nhô ra khỏi ngón chân lông xù tròn trịa của nó, nó trảo mấy cái về phía ảnh vụ, lập tức xuất hiện trảo phong chém qua như lãnh nhận, mọi thứ gần như đã hoàn thành chỉ trong một cái chớp mắt...

Ảnh vụ như một miếng vải đen khổng lồ đột nhiên bị mấy rách ra mấy chỗ rồi nhanh chóng tiêu tán. Cùng lúc đó, Ảnh Quỷ Long kia phát ra một tiếng hét thảm, thân thể co quắp ngã xuống nơi bị trảo ngân quét qua, tri chu trảo cốt sí trên sống lưng thì đã rạn nứt không biết từ lúc nào, rơi lả tả xuống xung quanh như toái cốt.

Người thanh niên đội mũ rơm đen đứng nơi ảnh vụ tiêu tán, khuôn mặt bị bao trùm trong ảnh đoàn của hắn cũng từ từ hiện ra. Dáng vẻ ngông cuồng không để bất cứ thứ gì vào mắt lúc trước, không biết đã biến mất tăm khi nào không hay, hắn nhìn tiểu long màu trắng kia, lại nhìn thoáng qua Chúc Minh Lãng còn đang bóc vỏ bồ đào.

"Tự mình bò vào trong hồ đi." Chúc Minh Lãng vươn tay chỉ vào sông hồ đằng sau, thản nhiên nói.

"Ah, được rồi….” Người thanh niên đội mũ rơm đen vội vàng thu Ảnh Quỷ Long đã bị thương trở lại vào trong Linh Vực, sau đó thật sự cúi người xuống, dùng cả tứ chi, bò lăn vào trong sống như một con nhện.

Chiếc mũ rơm đen trôi nổi trên mặt nước, có lẽ là vì không muốn để cả thành thấy khuôn mặt của mình, người thanh niên kia nhảy vào hồ rồi không nổi lên mặt nước lấy hơi, mà gắng gượng lặn qua bên kia bờ...

"Tên gia hỏa này, chuyển đổi giữa Long và trùng rất tự nhiên nhỉ." Chúc Minh Lãng không khỏi có chút buồn cười, lắc đầu một cái, cũng không so đo với người thanh niên kia. (Ý là từ kiêu ngạo biến thành cụp đuôi rất nhanh!!)

Ai mà không có thời niên thiếu khinh cuồng, nếu không gặp mình, quả thật hắn có thể dựa vào ảnh vụ và Ảnh Quỷ Long để hoành hành trong Hoàng Đồng chiến trường.

. . .

Quần đấu đã bắt đầu, Chúc Minh Lãng cũng hiểu nếu để cho Bạch Khởi động thủ, ngoài Nam Linh Sa ra, phỏng chừng không ai trên giác đấu tràng này có thể trụ nổi một hiệp công kích của nó.

Mà sự hấp tấp của người thanh niên đội mũ rơm lúc ban đầu đã khiến những đối thủ xung quanh Chúc Minh Lãng chắc chắn rằng hắn chính là một cao thủ, thế là lập tức chuyển sang những mục tiêu khác, cứ thế Chúc Minh Lãng đứng yên một cục, thế mà lại không một ai đến động thủ với hắn!

"Không còn cách nào, các ngươi không động ta, vậy để ta động thủ với các ngươi trước vậy!" Chúc Minh Lãng nói, triệu hồi Lôi Thương Bạo Long và Thần Mộc Thanh Thánh Long ra.

"Hắc Nha, Thanh Trác, đề huấn luyện hôm nay của các ngươi chính là, trước khi hết giờ, thanh trừ toàn bộ những kẻ trong đấu trường, trừ Nam Linh Sa!" Chúc Minh Lãng nói.

"Úc ngao!!!!" Đại Hắc Nha nghe vậy, không khỏi phấn khởi cuồng dã hống lên.

Đánh hội đồng, nó thích nhất!

Thần Mộc Thanh Thánh Long huy động đôi cánh, đôi thụ đồng màu xanh nhìn chằm chằm vào những phi hành long đã chiếm đoạt khoảng không trên cổ đồng chiến trường.

"Y ~ ~ ~ ~ "

Thanh Trác gào với Đại Hắc Nha một tiếng, có nghĩa là, ta đối phó trên không, ngươi giải quyết dưới đất.

Nói xong, Thần Mộc Thanh Thánh Long lượn vòng đến nơi cao nhất trong cổ đồng chiến trường, như thể nó là một thanh sắc ưng vương đang nhìn xuống lãnh địa của mình, muốn chọn một mục tiêu để lập uy.

Chẳng mấy chốc, Thần Mộc Thanh Thánh Long nhìn chòng chọc vào một đầu Dăng Đao Long!

Đầu Dăng Đao Long kia có vài Dăng dực mỏng như đao phiến sau lưng, nó vẫy cánh vô cùng nhanh, phát ra tiếng vang khiến người ta phải bực bội trên không trung. (note: Dăng Đao Long là con rồng tiến hóa từ con ruồi, có cánh là đao.)

Đồng thời Dăng Đao dực đang vung vẩy này cũng là một lợi khí cực kỳ đáng sợ, mới vừa vào cuộc quần đấu thì đã chém mấy đầu long có hình thể khá lớn như một cái máy xay thịt trong chiến trường!

Dưới mặt đất, Lôi Thương Bạo Long tựa như một đầu bạo trâu dã man, tất cả những con rồng còn đang đứng trong đấu trường đều có màu đỏ, đủ để dẫn phát khí tức cuồng nộ của nó.

Thông thường khi mới vào trận chiến đấu, tuyệt đại đa số Mục Long sư đều quan sát xung quanh trước, không dễ dàng dẫn chiến, cố gắng hết sức để bảo đảm mình sẽ không bị nhiều người đồng thời vây công...

Nhưng kể từ khi Lôi Thương Bạo Long đấu đá lung tung như vậy một phen, tràng diện lập tức trở nên hỗn loạn, một ít Cổ Long vốn đã tàn bạo hung mãnh nhanh chóng thức tỉnh bản tính trong mùi máu tanh nồng nặc, lao vào cắn xé long thú đang giả vờ bình tĩnh bên cạnh.

"Đầu bạo long hắc sắc kia đang phá rối đấy, diệt nó trước!"

"Chết tiệc, con hắc long kia phun nước miếng vào ta!!"

"Mùi kì quá, chẳng lẽ nó là rồng có độc... Vô liêm sỉ, con hắc long kia còn cố ý đánh rắm với chúng ta kìa! A A, bổn cô nương sẽ không tha cho nó!!" Một nữ đệ tử đến từ Thương Long điện cáu giận đến mức mặt đỏ bừng lên, những gì được các trưởng bối giao phó đã sớm bị quẳng ra sau đầu rồi!

Loài rồng mà nữ đệ tử Thương Long điện này triệu hồi ra chính là Tứ Trảo Loan Long, một loại Thương Long tứ chi cường tráng, quanh năm đậu ở vách núi, đỉnh núi và ngọn núi, có năng lực làm dấy lên cuồng phong, đất rung núi chuyển.

Tứ Trảo Loan Long này bị xông đất cát nhiều đến nỗi phát điên lên, tứ chi của nó còn linh hoạt mau lẹ hơn cả thằn lằn đất.

Thân thể nó có từng đoạn khớp nối như con rết, phần khe hở giữa các khớp nối như đều có thể tự nhiên kéo ra và co lại, thế nên khi mỗi một khớp nối trên người nó đồng thời thu áp vào nhau sẽ sinh ra một cổ lực lượng chấn động cực mạnh!!

"Địa Chiến thuật!!" Nữ đệ tử Thương Long điện kia tức giận nói.

Đột nhiên đầu Tứ Trảo Loan Long mạnh mẽ mở rộng thân thể đang đè ép từng khớp nối vào nhau ra, ngay sau đó có một cổ lực lượng như lò xo truyền từ cổ đến thẳng đuôi nó, mà cái đuôi như cái đĩa to của nó chẳng biết lúc nào đã hấp phụ trên đại địa cổ đồng chiến trường....

"Bành!!!!!!"

Đại địa run rẩy dữ dội, nham thạch phi liệt, từng đạo vết nứt kinh khủng chấn động cả mặt đất lan truyền ra bốn phương tám hướng, lực chấn động đáng sợ đến mức khiến địa nham vô cùng vững chắc của chiến trường cũng trũng xuống mấy thước.

Mấy Mục Long sư, long thú và Thần Phàm giả trong vòng mấy trăm thước quanh đây đều bị ảnh hưởng, rất nhiều long thú kích thước khá lớn cũng đứng không vững, hoa mắt ngã xuống đất, dường như xương cốt toàn thân cũng sắp bị cơn địa chấn mãnh liệt rung lên vỡ nát.

Long thú cả đấu giác tràng đều gặp họa tới tấp.

Mà đầu sỏ Lôi Thương Bạo Long cũng không may mắn tránh khỏi, nó hơi choáng váng bò dậy khỏi mặt đất bị trũng xuống, may mà nó ở sát rìa nơi bị dùng Địa Chiến thuật, nếu không với hình thể của nó, chắc chắn sẽ bị thương nghiêm trọng hơn.

"Đây không phải là đại đệ tử Phó Cân Quắc của Thương Long điện sao, sao nàng nhập tràng muộn vậy, với thực lực của nàng ta thì chắc đã ăn chắc vào vòng kế tiếp rồi!"

"Ta cược số thứ tự của nàng ta đấy, ha ha ha, lần này được lời rồi!"

"Tứ Trảo Loan Long vừa phát uy là những long thú xung quanh sợ tới mức tìm động khắp nơi để chui vào cứ như gà con vậy."

Tại một nơi trên hồ, mọi người nháo nhào nhìn về tràng diện tương đối đặc sắc này, còn bàn luận về nữ đệ tử Thương Long điện được gọi là Phó Cân Quắc.

Tại đại quan đình trên hồ, một lão giả vuốt râu, nở nụ cười.

Là một trong những người chấp chưởng Thương Long điện, vừa rồi lão còn lo lắng trong vòng đấu này sẽ có một vài đối thủ khó đối phó, nên mới cố ý dặn dò đệ tử Phó Cân Quắc của mình đừng phô trương quá mức.

Nhưng bây giờ nhìn lại, có lẽ không cần phải quá cẩn thận như vậy.

Ai tham gia giác đấu tràng này đếu hướng về danh tiếng mà đến, nếu không thể bộc lộ tài năng ra nổi thì không cần phải tới đây tham gia Thế Lực đại bỉ gì nữa.

Chỉ một Thương Long huyền thuật đã khiến ít nhất bảy tám người trực tiếp mất đi sức chiến đấu, bọn họ được vài người trong chiến trường giúp đỡ, đưa ra sân ngoài.

"Đừng có chạy, cái đồ hắc long vừa thô bỉ vừa tanh hôi không biết liêm sỉ!!" Phó Cân Quắc ngồi trên cổ Tứ Trảo Loan Long, truy đuổi về phía Lôi Thương Bạo Long.

Lôi Thương Bạo Long đã chạy lại chỗ Chúc Minh Lãng, mà sau lưng nó, ngoài Tứ Trảo Loan Long ra thì ít nhất còn bảy tám đầu long thú, đều có Tướng cấp thực lực...

"Úc!! Úc!!!"

Đại Hắc Nha chạy trốn trở lại, gào với Chúc Minh Lãng: Chủ nhân, làm sao bây giờ, chủ nhân, làm sao bây giờ oa oa!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch