Những cái cây này, dường như đều mọc lên một đôi con mắt, vào những lúc bản thân ngươi không chú ý, nó sẽ âm thầm quan sát ngươi.
Nhưng mỗi khi mấy tên Mục Long Sư và Long Thú của bọn họ quay đầu lại nhìn , bọn họ cũng không phát hiện đám cây này có gì khác biệt với cây cối bình thường.
Kỳ tử pháp trận bởi vì sự cản trở của rừng rậm trùng điệp mà triệt để mất đi tác dụng, ba tên Mục Long Sư đến từ Chu thị đang cẩn thận đánh giá xung quanh.
"Ục ục ục ục ~~~~~~"
Đột nhiên, trên mặt đất phủ đầy rong rêu, từng đóa từng đóa hoa khổng lồ mọc ra, nhụy của những bông hoa đó tựa như những con nhện, không ngừng phun ra vô số sợi tơ dính như keo...
Những nhụy tơ ấy lại không ngừng đan vào nhau, hợp thành một tấm lưới bằng nhụy hoa to lớn, vây hãm cả ba người của Chu thị tộc vào bên trong.
Long thú của bọn họ cũng không tránh khỏi kiếp nạn, hàng trăm hàng ngàn đài hoa đan vào nhau, nhanh chóng biến cả vùng rừng rậm này trở thành một sào huyệt khổng lồ giăng đầy tơ nhụy hoa, đám long thú ấy sức lực toàn thân đều không thể vận dụng, ngay cả ma pháp và huyền thuật cũng đều không có tác dụng với những tơ nhụy hoa sền sệt này.
Thần Mộc Thanh Thánh Long huy động đôi cánh, bay đến chỗ cao hơn của vùng rừng rậm, như một đầu Thanh Loan Phượng đứng sừng sững trên chỗ cao nhất trong lãnh địa rậm rạp của mình.
Nó căn bản không cần động thủ, khu rừng với trăm vạn Mộc chi đồ đằng nhiều đến vô tận này của nó đã thừa sức giải quyết hết đám địch nhân đó rồi.
"Hô hô hô vù vù ~~~"
Một cơn cuồng phong lạnh đến thấu xương bỗng chốc cuộn lên, tàn phá càn quét lên toàn bộ mảnh đất thịnh vượng phồn vinh này.
Một con Phong Sát Long đập cánh bay lên, từng cơn cuồng phong cuộn xoáy quanh thân thể nó giống như đang phô ra một trận đao pháp, từng sợi rễ, dây leo mà nó lướt qua đều bị cỗ lực lượng hùng mạnh này xoắn đến nát bấy.
Phong Sát Long thẳng tắp một đường bay lên khoảng không phía trên cao, hai con ngươi của nó trở nên thâm thúy đáng sợ vô cùng, ngay lập tức, phía trên bầu trời của chiến trường Cổ đồng, những đám mây cuồng bạo mau chóng che lấp cả bầu trời, từng đạo từng đạo gió lốc từng chút từng chút hình thành, cả bầu trời tựa như biến thành một con quay khổng lồ nhỏ dài, dường như muốn xoay vòng trên chiến trường Cổ Đồng này cho đến khi hình thành một lỗ thủng lớn!
"Con Phong Sát Long này cũng thuộc hàng Chủ cấp...Nhanh đóng cửa sổ vào!" Bên trong tửu lâu, một đám tiểu nhị vội vội vàng vàng đóng hết cửa sổ lại.
Những cơn gió cường đại kia hiển nhiên đã ảnh hưởng đến cả những người đứng ở bên ngoài chiến trường Cổ Đồng, chỉ tiếc những tửu lâu không kịp đóng cửa sổ, đĩa, đồ ăn đều bị quật cho văng đầy đất.
Thần Mộc Thanh Thánh Long ngửa đầu lên, nó đột nhiên vọt lên trên, đôi cánh với những đường vân lá màu xanh của nó trở nên cứng cỏi mà sắc bén.
Ngay khi cơn gió lốc kia đang đánh xuống, Thần Mộc Thanh Thánh Long trực tiếp phát động công kích đánh tan cơn lốc này, chỉ thấy trên bầu trời, Thanh Thánh Mang phát ra ánh sáng càng lúc càng rực rỡ, tựa như một thanh loan đao màu xanh xé toạc trời cao!
Phong Sát Long nỗ lực tránh né, nhưng cũng chỉ có thể tránh được những chổ hiểm yếu.
Toàn thân đao trận gió xoáy của nó trước dực trảm do đôi cánh của Thần Mộc Thanh Thánh Long tạo ra cũng không chịu nổi một kích, đôi cánh của nó chưa kịp thu lại đã lập tức bị chặt mất phân nửa.
Máu tươi tuôn trào, trên không trung hiến trường Cổ Đồng, một mảnh huyết hoa diễm lệ nở rộ.
Thân thể Phong Sát Long khó giữ được cân bằng, cơ thể nó hướng về phía giữa sông rơi xuống.
"Bá bá bá !!!!!!"
Đột nhiên, từng đợt ám khí bằng gỗ nhọn từ trong rừng phóng ra, chúng nó ngay lúc Phong Sát Long sắp rơi xuống sông, đồng loạt phóng thẳng đến thân thể nó.
Phong Sát Long lật người, trên mặt sông nổi lên một trận gió lốc.
Nương theo làn gió, Phong Sát Long lại một lần nữa bay lên trên, miễn cưỡng tránh thoát được những ám khí từ trong rừng phóng ra ấy.
Vững vàng đáp xuống trong chiến trường Cổ Đồng, con Phong Sát Long đó cũng không biết dùng cách gì mà khiến cho máu trên cánh nó ngừng chảy, dựa vào khả năng khống chế gió, nó lại tạo nên một cơn gió đục ngầu khác, không ngừng xoay xung quanh đoạn cánh đã bị chặt đứt của mình, dùng loại phong ma pháp này bổ khuyết cho bên cánh không trọn vẹn.
Phong Sát Long trợn trừng mắt nhìn chằm chằm, chủ nhân của nó rõ ràng cũng không muốn cam chịu kết cục như vậy.
Nhưng ngay lúc này, xung quanh Thần Mộc Thanh Thánh Long cũng lần lượt xuất hiện sáu con phi long, chúng nó ở trong khu vực rừng rậm này cũng chỉ như bầy chim cưu đấu hùng ưng, nên chúng muốn dựa vào ưu thế về số lượng để giành chiến thắng với Thần Mộc Thanh Thánh Long.
Trong rừng có đến mười mấy con long thú bị vây hãm, Ngân Sam Ma Vệ cũng không ngừng sinh trưởng, liên tục đản sinh.
Còn về những con phi long trên không trung này, vậy đành phải để Thần Mộc Thanh Thánh Long tự mình giải quyết.
Đôi cánh cứng cỏi như thanh thiết, cơ bắp như gỗ, so với một ít loại nham thạch còn kiên cố hơn, Thần Mộc Thanh Thánh Long bay lượn trên không, tựa như một đầu thần ưng ác điểu, nó cùng sáu con phi long chém giết, không những không rơi vào thế hạ phong mà còn nhiều lần làm đám phi long ăn không ít thiệt thòi to lớn, chịu tổn thương nghiêm trọng….
Chiến trường hoa lệ nhất tất nhiên là trận một mình Thần Mộc Thanh Thánh Long đấu với hai ba chục con long thú, ở đây có người mấy ngày trước có đến xem thi đấu, rất nhanh liền chú ý đến chủ nhân của Thần Mộc Thanh Thánh Long chính là Chúc môn Chúc Minh Lãng.
Con Bạo Long màu đen bên kia càng chiến càng hăng, tựa hồ như muốn dẫm nát toàn bộ những con rồng khác ở dưới chân đã lưu lại ấn tượng sâu sắc với bọn họ.
Nhưng điều khiến bọn họ không ngờ tới là, con rồng này mạnh như vậy, vậy mà lại chỉ là một trong số những sủng long của Chúc môn đại công tử mà thôi, huống hồ hắn còn sở hữu một đầu Thần Mộc Thanh Thánh Long tài nghệ trấn áp quần hùng như vậy, vòng thứ hai cao thủ đông đảo nhiều như mây, nhưng đối với hắn cũng chỉ là một trận càn quét lấy một địch mười mà thôi!
Những người ngồi xem đương nhiên đều cho là như thế.
Còn đối với Hoàng Thiếu bang, còn có phó tông chủ của Kỳ Tông mà nói, chuyện này không chỉ đơn giản như thế.
Bọn họ ngay lúc này đây vừa tức tối vừa khổ não, mười người này đây là cạm bẫy thiên la địa võng mà bọn họ dày công chuẩn bị cho Chúc Minh Lãng, khiến cho toàn bộ long thú của Chúc Minh Lãng đều chết ở vòng thứ hai này, cho tên tiểu tử không biết trời cao đất dày này một bài học.
Nhưng ngay lúc này, đám long thú của mấy người này sợ cũng khó mà kham nổi!
Chúc Minh Lãng cho dù có ngu dốt hơn chăng nữa cũng sẽ nhận ra những kẻ này đều là có chuẩn bị mà tới, mà đối với những tên một lòng muốn tìm mình gây phiền phức, Chúc Minh Lãng tuyệt sẽ không thủ hạ lưu tình.
Long thú của bọn họ, Chúc Minh Lãng đều hạ thủ ngoan độc.
Có thể giết thì tuyệt đối không thể chừa cho chúng một chút cơ hội sống sót nào.
"Thứ mất mặt, đáng xấu hổ!" Trên thành cung, bên trong lều trại màu vàng, phó tông chủ Kỳ Tông Cố Hạ nói.
"Cố lão đệ, có một khoảng thời gian rất dài, Chúc Thiên Quan ta đều cho rằng quan hệ của tộc ta cùng Tông Lâm của ngươi quan hệ cũng không tệ, nhưng ai có thể ngờ rằng, có chút khảo nghiệm này mà tôn tử nhà ngươi cũng chịu không được, biểu hiện hôm nay của hắn quả thực khiến khổ tâm khom lưng uốn gối nịnh bợ ta suốt mấy năm đều phí hết rồi." Chúc Thiên Quan nở nụ cười.
Kỳ Tông.
Hừ, một Tông Lâm nho nhỏ, vậy mà lại làm cúi đầu đi thương sử cho người trong Hoàng tộc và Tử Tông Lâm, cả gan chống lại Chúc Môn ta.
Nếu đã chọn được phe cho mình rồi, Chúc Thiên Quan cũng không cần thiết phải khách khí với bọn họ nữa.
Vừa hay cờ tông kỳ phổ, Chúc Thiên Quan vẫn luôn cảm thấy có hứng thú, bồi dưỡng vài Kỳ Sư Thần Phàm Giả trong quân đội, cũng sẽ có tác dụng lớn!
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải xử lý sạch sẽ hết đám người trưởng quản của Kỳ Tông trước.
"Chúc môn, việc này quả thực không có quan hệ gì với ta cả, tiểu nhi nhà ta Cố Phi Tuấn chắc là ở trong Hoàng đô làm quen với mấy vị công tử con nhà quyền quý, bị người khác giật dây, cho kẻ ngu xuẩn như ta cả trăm lá gan cũng không dám đối xử như thế với lệnh công tử." Sắc mặt Cố Hạ đã trắng bệch cả lên.
Mấy năm nay số lượng tộc môn bị Chúc Thiên Quan diệt sạch không phải ít, Kỳ Tông chỉ là một Tông Lâm nhỏ, không thể nào so sánh với tứ đại Tông Lâm được, thực lực của Chúc môn bây giờ hùng hậu đến độ có thể sánh ngang với địa vị của Tử Tông Lâm, đáng sợ nhất là, một trong tứ đại Tông Lâm, Kiếm Tông, bất luận như thế nào đều sẽ đứng về phía Chúc môn.
Hai thế lực cường đại như vậy liên thủ phân tranh Hoàng đô, nói trắng ra là, lỡ những tiểu Tông Môn kia bỗng dưng có một ngày bị vạch trần, nếu không có thế lực lớn phía sau bảo vệ, về cơ bản đều sẽ bị diệt vong.