Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 184: Tất cả ta đều muốn [Cầu kim phiếu a!!!!]

Chương 184: Tất cả ta đều muốn [Cầu kim phiếu a!!!!]




Dịch giả: Vương Linh

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Vân Trung Hà cắn răng, hắn nhận ra được bản thân phải chật vật lắm mới chống đỡ được Kiếm vẫn trận này.

Hiện tại miễn cưỡng đứng lên, Vân Trung Hà vẫn có thể làm được.

Chỉ là nhìn trạng thái của nữ họa sư kia, Vân Trung Hà biết hắn căn bản không có cơ hội chiến thắng nàng.

Hắn rốt cuộc cúi đầu xuống, trên mặt đã sớm không còn sự cương quyết khi trước nữa.

"Vân Trung Hà thất bại!"

"Hắn không phải là đại đệ tử cấp cao nhất của Diêu Sơn Kiếm Tông sao?"

Những người ở khu vực bên ngoài đều bị một phen kinh ngạc.

Nam Linh Sa họa ảnh, nhiều người đứng ở xa căn bản là không nhìn thấy rõ.

Cho nên rất nhiều người không biết tại sao một Kiếm Sư cường đại như Vân Trung Hà mà vẫn có thể bại.

Trên cổng thành, Diêu Sơn Kiếm Tông Ngô Phong sờ sờ cằm, lâm vào khoảng trầm tư ngắn ngủi.

Dao Sơn Kiếm Tông bọn họ chỉ có một mình Vân Trung Hà tham gia thi đấu, trước mắt Vân Trung Hà tự tìm đường chết, bị loại bỏ, Dao Sơn Kiếm Tông bọn họ chẳng phải là chịu thiệt lớn rồi sao!

Không bao lâu sau, Vân Trung Hà rời khỏi cơ quan thành.

Hắn dọc theo men tường đi về hướng cổng thành.

Xung quanh có rất nhiều người, bọn họ đứng đó chỉ chỉ trỏ trỏ hắn, trong đó cũng có không ít tu hành giả.

Nhưng Vân Trung Hà không để tâm, trong đầu hắn chỉ có cảnh tượng chiến đấu lúc đó.

Hắn muốn biết, nếu bản thân không có ý khinh địch thì rốt cuộc có được bao nhiêu phần thắng??

"Ngô Phong sư thúc, đệ tử đã khiến Diêu Sơn Kiếm Tông phải hổ thẹn rồi." Vân Trung Hà đến thành lâu, nhìn thấy Ngô Phong xấu hổ nói.

"Không có việc gì." Ngô Phong vỗ vỗ vai Vân Trung Hà nói:" Người trong Hoàng đô đều biết, Chúc Minh Lãng mới là đại diện của Diêu Sơn Kiếm Tông chúng ta."

Vân Trung Hà dở khóc dở cười.

Trước đây, Vân Trung Hà chỉ một lòng muốn đánh bại Chúc Minh Lãng.

Hiện tại cái mục tiêu của hắn lại thay đổi, biến thành làm thế nào để đánh bại nữ nhân đi bên cạnh Chúc Minh Lãng .

"Con sẽ bế môn kiểm điểm." Vân Trung Hà thấp giọng nói.

"Bế môn kiểm điểm, loại chuyện này đối với Dao Sơn Kiếm Tông của chúng ta không có hiệu quả và lợi ích gì cả, phạt ngươi đi làm bảo tiêu cho mấy tiêu cục vận chuyển quốc bảo đi, rèn luyện cho tốt, đi nhìn xem thế giới rộng lớn." Ngô Phong nói.

"Dạ!" Vân Trung Hà nói, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía Cơ Quan thành.

Bên trong cơ quan thành, Chúc Minh Lãng, Nam Linh Sa, Tần Dương đang đi tới hướng một phiến thạch cương lớn hơn.

Giả bộ như đã lấy được rất nhiều bảo vật, bọn họ bắt đầu đốt ống trúc.

Khói bay lên là màu tím, điều này nói lên trong tay họ có bảo vật cấp tím.

Hoàng đô mong rằng cuộc cạnh tranh này sẽ là một cuộc tranh giành mang tính quyết định.

Vì vậy bọn họ an bài những hộp gấm trong cơ quan thành, đều được đánh dấu bằng màu sắc.

Mà những ống trúc giao cho các đệ tử vào trong thành cũng đã được phân chia màu.

Từ màu trắng đến màu xanh, rồi từ màu lam đến màu tím, cùng với màu đỏ tím, tổng cộng chia ra làm năm cấp màu.

Lấy được hộp gấm màu gì, liền dùng ống trúc có cùng màu báo với trọng tài tuần tra trên không.

Mà trọng tài cũng sẽ chỉ lấy đi hộp gấm có cùng màu với loại màu của ống trúc ngươi bắn ra, chứ không đem tất cả những hộp gấm mà ngươi có lấy đi.

Mục đích của chuyện này vô cùng đơn giản.

Chính là gia tăng sự đấu tranh giữa các đệ tử.

Đặc biệt là đồ tốt, nếu muốn nhận chủ trước thời hạn, nhất định phải nhóm lên ống trúc có màu càng đậm, đồng thời cũng sẽ báo cho tất cả đệ tử xung quanh biết nơi đây có hộp gấm cao cấp!

"Màu tím, màu đỏ tím?" Vân Trung Hà hơi kinh ngạc nói.

Chúc Minh Lãng bên kia, rất nhanh lại bắn lên một quả khói có màu cao cấp nhất, màu đỏ tím.

Với tờ khế ước của khu mỏ ban nãy lấy được của Vân Trung Hà, đại khái cũng chỉ thuộc cấp bậc ba.

Cho nên theo lý mà nói, màu khói mà hắn có thể thả nên là màu lam mới đúng.

Nhưng Chúc Minh Lãng trước tiên là phóng một màu có cấp bậc tím, sau đó lại thêm một quả khói cấp bậc năm, màu đỏ tím.

Trong tay của người này, rốt cuộc có bao nhiêu món bảo vật a?

Hắn làm thế nào trong thời gian ngắn như vậy lại lấy được những hộp gấm đẳng cấp như thế!

Cuộc tranh giành này cũng đã diễn ra được một lúc lâu.

Trong cơ quan thành quả thật đã có rất nhiều nơi xuất hiện các luồng khói màu khác nhau.

Chỉ là, màu thu hút toàn thành tuyệt nhiên là khói có màu tím và màu đỏ tím, ngay cả dân chúng trên tường thành, những người tu luyện nhìn mà cũng thèm thuồng.

"Rất nhiều người đều ngang nhiên xông tới hướng tới vị trí của cột khói màu tím và màu đỏ tím, bọn họ đều muốn tranh đoạt hộp gấm!"

"Đây là lần đầu tiên nhìn thấy khói màu đỏ tím a! Chắc chắn sẽ có rất nhiều người thực lực cao cường không muốn bỏ qua món bảo vật này."

Trong lúc nhất thời, từ các nơi trên tường thành, cổng thành, sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào nơi có khói màu đỏ tím kia.

Trọng tài tuần tra, đương nhiên cũng nhìn thấy cột khói màu đỏ tím ấy, một tên trọng tài có mái tóc màu nâu dài bay về phía đó, hai cánh tay của hắn dang rộng,

tựa như một con chim nhạn lớn, hiển nhiên đây cũng là một thần phàm giả.

Vị trọng tài này rất nhanh đã đến được vị trí của phiến thạch cương, hắn nhìn thoáng qua cột khói, vừa liếc nhìn người châm ống trúc thả ra đám khói ấy.

"Bây giờ ngươi có thể đưa hộp gấm màu tím và màu đỏ tím cho ta, nhưng ngươi cũng phải xử lý hết những nguy hiểm ở chung quanh, chúng mới có thể chân chính thuộc về ngươi." tên Thần Phàm Giả có mái tóc màu nâu lên tiếng.

Chúc Minh Lãng lộ ra nụ cười, nói với vị trọng tài có kiểu tóc đặc biệt này rằng:"ta cũng không có hộp gấm màu đỏ tím."

"Hả, nếu không có, tại sao lại châm lửa!" Vị trọng tài có mái tóc màu nâu nhíu mày.

"Trên người của bọn họ có khả năng sẽ có." Nụ cười trên mặt Chúc Minh Lãng càng thêm xán lạn.

Vị trọng tài kia nhìn xung quanh liền phát hiện, xung quanh phiến thạch cương này đột nhiên xuất hiện bảy tám đợt người, bọn họ hiển nhiên đều muốn lấy hộp gấm màu đỏ tím của Chúc Minh Lãng.

Rất nhanh, tên trọng tài đã hiểu rõ người thanh niên này muốn làm gì!

Dùng khói hiệu dụ người khác đến đây!

Khói màu đỏ tím chính là loại cao cấp nhất.

Những người dám qua đây đoạt đồ căn bản cũng là đệ tử của những thế lực lớn.

Bọn họ nếu đã ở trong Cơ Quan thành lâu như vậy, khẳng định cũng có không ít thu hoạch.

Tụ họp bọn họ qua đây.

Một lưới bắt gọn!

Trên tay Chúc Minh Lãng cũng đã có vài cái khế đất, nhưng vẫn còn lâu mới đạt được cấp bậc màu đỏ tím.

So với việc phải đi tìm từng cái từng cái, hoặc đi cướp của những người thả cột khói khác, vậy không bằng tự mình châm một ống trúc có màu khiến người khác chú ý nhất, lừa toàn bộ những người ở xung quanh lại.

"Các vị, hộp gấm trên người các vị, Chúc Minh Lãng ta đều muốn lấy hết!" Chúng Minh Lãng nhìn những đệ tử tham lam đang định xuất thủ, vô cùng cuồng vọng nói.

Tốp đệ tử mới đến được phiến đá đều trợn tròn mắt.

Bọn họ mới là người đến đánh cướp, sao lại bị đánh cướp ngược lại rồi!

"Bạch Khởi, Hắc Nha, Thanh Trác, giải quyết bọn họ!" Cả ba long sủng của Chúc Minh Lãng đã được triệu hoán ra.

Băng Thần Bạch Long trên không trung rống dài một tiếng.

Từng đợt Băng Liêm Giới giữa không trung phóng xuống, vây khốn các đệ tử đang đứng nhìn vào chính giữa vùng thạch cương.

Không những vậy, từng bức tường màu đen đột ngột từ đất mọc lên, như một con Tuyên Cổ Long, thân hình khổng lồ vây quanh phiến thạch cương.

Một vài đệ tử thấy ở đây căn bản không có hộp gấm màu đỏ tím nên muốn nhanh chóng rút lui, nhưng lập tức bị vây hãm lại trong cái bức tường bằng long thú này!

. . .

Ps: Truyện hay, tốc độ đăng chương cũng ổn định, mọi người cho em nó xin ít kim phiếu để tạo động lực cho team dịch đi mà!!! Cuối tháng rồi mà cứ ở mãi top 50 buồn quớ!!!!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch