Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 225: Kiếm linh luyện tập

Chương 225: Kiếm linh luyện tập




Dịch giả: Thanh Thanh

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Hồng Lân Thiên Mãng không thoát ra được dòng sông băng trong Vân Hải này, vừa cố vượt qua thì nó liền mất đầu, Ma Linh chín ngàn năm này cũng đã bắt đầu sa vào trạng thái điên cuồng.

Sông băng càng ngày càng dâng cao, trong giây lát đã đánh vào người Hồng Lân Thiên Mãng, từ xa đã thấy núi băng khổng lồ cùng với tuyết lở quay cuồng đang ầm ầm đổ về phía lão ma chín ngàn năm này.

Kiếm Linh Long thấy thế, nhân lúc Hồng Lân Thiên Mãng đang hoảng hốt chạy trốn liền bổ tới một kiếm, kiếm huy hừng hực, ở phần đuôi của Hồng Lân Thiên Mãng nhanh chóng xuất hiện một đường máu.

Hồng Lân Thiên Mãng còn đang giãy giụa, nhưng phía trước có sông băng đang nứt ra, phía sau lại có Kiếm Linh Long đang đùng đùng sát khí kéo đến, lúc này đột nhiên nó lột xuống lớp da rắn mang quang mang rực rỡ trên người xuống, biến thành một đầu huyết mãng máu me trông rất xấu xí, rồi lập tức chui xuống dưới Vân Hải.

Núi băng đập nát cái đuôi đang bị thương của nó, nó chợt kéo một cái, liền cắt đứt phần đuôi, rồi tiếp tục một mạch chạy trốn.

Kiếm Long Linh lại đuổi theo, nhìn thấy chiếc đuôi của nó còn đang động đậy, lại còn bay ra từ trong mảnh vỡ núi băng, cuối cùng bản thể chạy trốn theo một phương hướng khác.

“Thiên Mãng này, chẳng lẽ thật sự mang huyết thống của giun đất sao?” Chúc Minh Lãng nhìn thấy cảnh này, không khỏi giật mình nói.

Đầu bị đứt, thân thể vẫn có thể chạy trốn.

Thân thể bị chặn lại, liền lột da thoát thân.

Đuôi bị đứt, thế mà vẫn có thể động đậy, tựa như mỗi phần đều sinh mệnh riêng, có thể tự chủ.

Không thể không nói, bản lĩnh chạy trốn của Thiên Mãng chín ngàn năm này có thể xem như thuộc loại đẳng cấp nhất rồi.

“Lớp da lông của nó là đáng giá tiền nhất, không cần thiết phải đuổi theo, linh nhãn ở Hải Vân này quan trọng hơn.” Cẩm Lý tiên sinh nói.

Da rắn kia tỏa ra thất thải quang mang như cầu vồng, quả thật là vật bất phàm, chắc là con Thiên Mãng này đã ăn một loại thánh quả nào đó trong Vân Chi Long Quốc, hoặc là nó đã hấp thụ một loại thất sắc linh khí nào đó cho nên mới thành ra như vậy.

Sỡ dĩ Kiếm Linh Long không làm gia hỏa này bị thương được, cũng là vì lớp vảy cầu vồng này cứng rắn như tinh thạch.

Nhưng có câu vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Kiếm Linh Long sắc bén như vậy vẫn không đối phó được nó, nhưng Thương Long Huyền Thuật và Băng Sương khí tức của Băng Thần Bạch Long lại khiến cho Hồng Lân Thiên Mãng này sợ hãi.

Nói thì ghê gớm, nhưng lực phòng ngự lại không hẳn là toàn diện.

Nhưng sau đó Tiểu Bạch Khởi triển khai ra toàn bộ thực lực, quả thật làm Chúc Minh Lãng có chút bất ngờ.

Trung vị Quân cấp.

Cẩm Lý tiên sinh quả nhiên không lừa mình.

Vậy mà tu vi có thể trực tiếp vượt bậc đạt đến trung vị Quân cấp.

Từ lâu Chúc Minh Lãng luôn duy trì phỏng đoán của mình đối với Băng Thần Bạch Long, cũng chính là vừa đạt tới Quân cấp, nhưng trước mắt lại trực tiếp vượt qua hai bậc, chuyện này nhất thời khiến cho Chúc Minh Lãng có loại cảm giác như trở về thời kỳ đỉnh phong trước kia.

Phải biết rằng trong cuộc thi đấu giữa các thế lực, mạnh nhất là Hoắc Thượng Quân, hắn là đệ tử đứng đầu Tử Tông Lâm, Tử Vân Long và Kim Khung Long của hắn bất quá cũng chỉ là hạ vị Quân cấp.

Mà Chúc Minh Lãng còn nhớ rõ lúc hắn ta bại dưới tay mình, vẫn luôn không cam lòng, không thừa nhận mình là Mục Long Sư!

Tu vi của Băng Thần Bạch Long đạt tới trung vị Quân cấp.

Nếu nó đạt tới cảnh giới này sớm một chút, thì hắn hẳn là không cần dùng đến Kiếm Tỉnh vẫn thừa sức khiến cho mấy tên đệ tử thiên tài của mấy thế lực kia cút đi thật xa.

Lấy Diêu Sơn Kiếm Tông làm ví dụ, trung vị Quân cấp đều được xếp vào cấp bậc trưởng lão hoặc các đường chủ, chờ mình luyện tập phi kiếm thật tốt, hẳn là cũng sẽ làm cho Kiếm Linh Long phát huy ra uy lực của trung vị Quân cấp.

Song long đều có thực lực trung vị Quân cấp, thế này cho dù là hoàng tộc, hay kể cả mấy lão gia hỏa âm hiểm xảo trá của mấy đại thế lực khác muốn tìm mình gây phiên toái thì cũng phải cân nhắc tính toán một hai.

Đương nhiên, cả hoàng đô đều là đầm rồng hang hổ, thực lực trên trung vị Quân cấp cũng không phải là ít, Chúc Minh Lãng đã thể hiện cực kỳ xuất sắc trong cuộc thi giữa các thế lực lớn, cho nên trước mắt hắn không cần phải vội vã phô bày thực lực.

“Đáng tiếc, chúng ta không thể tiếp tục ở lại Vân Chi Long Quốc này, nếu không có lẽ vẫn có thể tiếp tục đề thăng thực lực.” Chúc Minh Lãng nhìn thoáng qua đèn ngọc bên hông mình, có chút tiếc hận nói.

“Hiện tại mà nói đã là rất tốt rồi, có một số người đến Vân Chi Long Quốc này chỉ có thể đi du lịch ngắm phong cảnh, vô duyên không đạt được thứ gì cả.” Cẩm Lý tiên sinh nói.

Chúc Minh Lãng khẽ gật đầu.

Trên thế gian này có không ít thế giới đặc biệt làm người ta say mê giống như Vân Long Chi Quốc, thậm chí trong Ly Xuyên đại lục cũng có tồn tại một cái Tổ Long thượng cổ di tích, đi nhiều đến những chỗ này, nhất định sẽ có thu hoạch phong phú.

“Du…”

Băng Thần Bạch Long bước vào Thành Thục kỳ, quả thực giống như Bạch Long ngự trên thiên giới, chưa nói đến khí tức cường đại, lúc nó giơ tay nhấc chân cũng đã toát lên sự cao quý và thần thánh..

Chỉ là, nó trời sinh dính người, sau khi giải quyết Hồng Lân Thiên Mãng xong, nó liền tản ra hết lớp băng vô cùng hoa lệ trên người nó, rồi hóa thành hình dạng hoạt bát, tựa như một đầu Tiên Linh sủng vật, nằm nhoài lên bờ vai Chúc Minh Lãng, ngủ gà ngủ gật, cực kỳ lười biếng.

Chúc Minh Lãng lấy vân đài quả đút cho Tiểu Bạch Khởi.

Tiểu Bạch Khởi vương móng vuốt, ôm lấy trái cây gặm, từ mèo con lười biếng thành sóc con ham ăn, lúc nó nhấm nuốt hai má nhỏ phồng lên thực sự rất đáng yêu, làm cho người ta không nhịn được muốn véo vài cái.

Chúc Minh Lãng nhìn nó ăn.

Từ một con tiểu băng trùng chỉ ăn lá dâu tằm cũng đã thỏa mãn, biến thành Băng Thần Bạch Long ngay cả Ma Linh chín ngàn năm mà cũng bị nó trấn áp, nhưng cái dáng vẻ đáng yêu khi ăn này vẫn không hề thay đổi.

Lại nói…

Đến cấp bậc này, Tiểu Bạch Khởi phải ăn cái gì đây?

Đừng nói là mỗi ngày đều phải ăn Vân Đài Thụ Quả đó nha?

Mặc dù mình đã hái được một giỏ trái cây, nhưng Vân Đài Thánh Quả thì chỉ có một quả thôi, vậy về sau thì làm thế nào đây?

Vừa rồi nó thi triển Thương Long Huyền Thuật- Băng Sương Thiên Tinh.

Lúc hài cốt thiên thể trong vũ trụ bị vỡ nát, mặc dù mấy loại đồ vật này cũng có thể được gọi là rơi xuống từ trong vũ trụ, nhưng rốt cuộc phải ăn cái gì mới có thể bổ sung lượng tiêu hao khi sử dụng Thương Long Huyền Thuật mạnh mẽ đến như vậy?

Chẳng lẽ là nguyệt thạch?

Cái này so với mảnh vỡ ngôi sao còn hiếm có hơn đó!

May mắn, gần đây có chút phát tài.

Hơn nữa, một giỏ Vân Đài Quả thành thục này cũng đủ để ăn được trong một đoạn thời gian, còn về chuyện nguyệt thạch, sau này sẽ bàn bạc kĩ hơn.

“Hô…”

“Hô…”

Ăn no bụng, Băng Thần Bạch Long rất nhanh đã phát ra tiếng ngáy, Chúc Minh Lãng đưa nó trở lại linh vực.

Trong linh vực có linh khí bồi bổ, đối với tu vi của Băng Thần Bạch Long có hỗ trợ rất lớn.

Kiếm Linh Long phải giữ lại.

Cùng hắn tiếp tục luyện tập.

Huống chi vân đài linh nhãn này, dù sao vẫn có không ít long thú thèm muốn, không có Kiếm Linh Long tọa trấn là không được.

“Mạc Tà, ngươi đừng sử dụng những kiếm hồn kiếm pháp cường đại kia nữa, nếu không một vài tiểu yêu ma sẽ không chịu nổi, chúng ta cứ luyện tập chiêu thức đơn giản thôi, hiểu chưa?” Chúc Minh Lãng nói với Kiếm Linh Long.

Kiếm Linh Long lắc lắc vài cái, giống như đang gật đầu.

“Trước tiên chúng ta bắt đầu từ ngự kiếm phi hành? Hình như vừa rồi ngươi và Tiểu Bạch Khởi đã hù dọa mấy đầu long thú khác bỏ chạy hết rồi, nên tạm thời không có đối thủ cho chúng ta luyện tập.” Chúc Minh Lãng nói.

Kiếm Linh Long bay tới, bay lơ lửng ở bên người Chúc Minh Lãng, hơn nữa nó cứ duy trì như vậy không hề nhúc nhích.

Nó rất ngoan ngoãn, khi đối mặt với địch nhân, Kiếm Linh Long luôn lộ ra sát khí bừng bừng, nhưng khi ở bên cạnh Chúc Minh Lãng thì lại rất nhã nhặn lanh lợi.

Kiếm Linh Long có tu vi cao, cũng có niên đại lâu đời, nhưng linh trí của nó lại không được trưởng thành lắm, ở trong lòng Chúc Minh Lãng nó so với Tiểu Bạch Khởi, Hắc Nha và Thanh Trác, thì nó càng giống một đứa trẻ hơn, cần phải bồi dưỡng và tôi luyện nhiều hơn nữa.

“Được rồi, cứ như vậy, chậm một chút, chậm một chút, từ từ cất cánh, đừng vận dụng tu vi của ngươi, cứ coi như là ngươi đang dạo chơi…” Chúc Minh Lãng nói với Kiếm Linh Long, giọng nói ôn nhu đầy kiên nhẫn giống như hắn đang dạy bảo một đứa bé tập đi đường vậy.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch