Song long đồng thời đáp lại, so với đám Long Mã còn cường tráng hung mãnh hơn mấy phần.
Lúc này Lôi Thương Bạo Long đứng thẳng như một tòa cổng thành to lớn, nó gào thét gầm gừ, khiến cho hàng ngàn binh sĩ phía trước bị chấn động đến vỡ cả màng nhĩ.
Thần Mộc Thanh Thánh Long vung vẫy đôi cánh lớn, lông chim đó sắc bén như dao sắc, nó lướt nhanh qua mặt đất, liền khiến hơn trăm tên lính của Long Mã doanh bị chém.
Mũi tên và đao rìu rơi vào trên vảy rồng của Lôi Thương Bạo Long, nó cảm thấy chỉ như đang gãi ngứa, thân thể nó thô bạo vô cùng cường đại, ở trong trận chiến đây chính là ưu thế lớn nhất.
Những mũi tên bay tới vun vút, những vết đao kia liên tục chém vào trên người nó, nhưng hầu như đều chỉ là đang bổ sung năng lượng cho vảy của nó, còn chưa tiến vào trạng thái chiến đấu được bao lâu, cả người Hắc Thương Bạo Long đã tràn ngập lôi điện, từng tia từng tia điện đang khuếch trương dao động trên sống lưng của nó.
Thương Long Lôi Đình mang theo tia lôi điện xông vào đám người kia, lôi đình cường đại vô song không ngừng tàn sát bừa bãi, trong nháy mắt liền thấy hàng trăm ngàn binh lính bị đánh đến tan xương nát thịt, phảng phất như cả đoàn quân đội ác bá trên con đường này đều bị nó thanh trừ sạch sẽ!
“Hưu!”
Đã không còn đám lính làm lá thịt chắn, Kiếm Linh Long lập tức bay về phía đám cung tiễn sư đang cưỡi Long Mã.
Ở Long Mã doanh này, tiễn sư chính là chiến lực mạnh nhất, bọn chúng có thể liên hợp bắn ra mạc tiễn, uy lực cực mạnh, thậm chí uy hiếp đến cả người có tu vi Quân cấp.
Kiếm Linh Long tựa như một con Du long, mạnh mẽ chém qua, kiếm quang sắc bén, trong nháy mắt đã chém đứt đầu của mười gã cung tiễn sư!
Vừa thấy Kiếm Linh Long xông đến, tên thủ lĩnh cầm Huyết thiết cung trợn tròn mắt, tức giận rống lớn một tiếng, lại giương cung lên điên cuồng bắn về phía Kiếm Linh Long.
Mũi tên đó có uy lực cực kỳ kinh người, mỗi một mũi tên có thể quét cả một mảng lớn nham thạch và mặt đất, nếu trước mặt là đòi núi, e là cũng sẽ bị bắn nát.
Kiếm Linh Long liên tục tránh né những mũi tên đang lao tới, đột nhiên nó chém xuống một đường, lại chém thêm một gã cung tiễn sư có tu vi chủ cấp thành hai!
Gã cung tiễn sư có tu vi chủ cấp này mặc chiến giáp màu tím, đầu đội mũ sắc Long Mã, hắn vẫn còn giữ tư thế kéo cung, nhưng từ người đến Long Mã đang cưỡi ở dưới người đều bị chém làm đôi!
“Leng keng leng keng!!!!”
Đột nhiên liên tục có vài truy tung tiễn phóng tới, bắn vào trên thân Kiếm Linh Long¸ khiến nó bị văng ra xa, xoay tròn rồi rơi xuống trong căn phòng đổ nát.
Chúc Minh Lãng đứng ở trên cao thấy vậy, lập tức dùng ý niệm câu thông với Kiếm Linh Long, khiến nó thuận thế ẩn vào trong màn đêm!
“Kiếm Thước Chiết Ảnh!”
Chúc Minh Lãng và Kiếm Linh Long cách nhau cả ngàn thước, nhưng vẫn không làm trở ngại đến sự ăn ý của cả hai.
Tạm lánh mũi nhọn, đợi thời cơ phản kích lại mạnh mẽ!
Lúc vị thủ lĩnh cầm Huyền thiết cung cười lạnh, chợt thấy từ chỗ phế tích hiện lên một đường ánh sáng, như một đạo chiết điện thiên liên từ chân trời kéo qua, xuyên thủng lồng ngực của ba mươi cung tiễn sư từ phía sau!!!
Ba mươi cung tiễn sư đó, tất cả đều là Thần Phàm giả, hơn nữa đã trải qua huấn luyện và đào tạo bài bản, làm hao phí biết bao nhiêu tài lực, vậy mà chỉ có một kiếm đã giết sạch hết toàn bộ!
Lúc này vẻ mặt của gã thủ lĩnh cầm Huyền thiết cung đã run rẩy, hắn ngàn vạn lần không thể tưởng tượng được hắn đã đá trúng ván sắt cứng, chưa nói đến tính mạng của đám binh lính bị tàn sát như đám cỏ rác này, ngay cả đội ngũ cung tiễn sư tinh nhuệ cũng rất khó có thể sống sót!
Long Mã doanh xuất binh lần này, tổng cộng mang theo một trăm cung tiễn sư, trước mắt đã bị giết đến bốn mươi tên, gần như một nửa.
Lúc bọn họ tấn công vào một vài thành trì nhỏ thì cũng không bị thiệt hại lớn đến như vậy.
“Giết!!! Giết cho ta!!!!” Tên thủ lĩnh cầm Huyền thiết cung nổi giận đến đỏ cả mặt, hắn liều mạng bất chấp bỏ ra đại giới!
Chúc Minh Lãng đứng ở trên cao, lạnh lùng nhìn đám quân sĩ đang lao đầu vào chỗ chết này.
Thật sự xem thành chủ mới nhậm chức này là quả hồng mềm dễ bắt nạt à?
Hay là do đám quân ác bá này lăn lộn hoành hành ở đây đã lâu, nên không thèm để bất kỳ kẻ nào vào trong mắt.
Bất quá lúc này Chúc Minh Lãng cũng hiểu rõ vì sao khế thư ở Nhuận Vũ thành này lại không có ai chịu mua, nếu thực lực không đủ cường đại giống như hắn đây, thì thành chủ mới vừa mới bước vào thành đã bị đám Long Mã doanh này loạn tiễn bắn chết!
Đối phó với đại quân có số lượng lớn, vẫn là Lôi Thương Bạo Long nhanh nhẹn hơn một chút, Kiếm Linh Long chỉ thích hợp xử lý đám Thần Phàm giả kia, một kiếm chém xuống, nhất định sẽ có một Thần Phàm giả phải bỏ mạng, dù là tử cấp, hay là tướng cấp, thậm chí cả chủ cấp và quân cấp cũng khó có thể thoát khỏi một kiếm của Kiếm Linh Long.
Chiến đấu so với trước kia cũng không khác nhau là mấy, mặc dù quân doanh thế tiến ào ạt, thì Chúc Minh Lãng vẫn có thể đứng ở nơi an toàn, chậm rãi chờ đời đám long sủng nhà mình tiêu diệt hết toàn bộ bọn chúng.
Ở thời điểm mấu chốt sẽ chỉ huy một chút, thỉnh thoảng sẽ tâm kiếm hợp nhất với Kiếm Linh Long, triển khai chút Phi Kiếm Kiếm Pháp, kẻ địch liền tan rã như ong vỡ tổ.
“Giết hết toàn bộ đám cung tiễn sư đi.” Chúc Minh Lãng nhìn chằm chằm vào đám cung tiễn sư có tu vi.
Quân tốt thí thì rất đông, chủ yếu đều là phàm nhân, chẳng qua là cậy đông, đám người này giết nhiều giết ít cũng không quan trọng lắm, chỉ cần đánh nát chiến ý của chúng, mặc kệ bọn chúng chạy trốn cũng không sao.
Thế nhưng đám cung tiễn sư cưỡi Long Mã thì khác, Chúc Minh Lãng tuyệt đối sẽ không để cho bất kỳ một tên nào chạy thoát.
Hôm nay là ngày đầu tiên hắn nhậm chức, thế nhưng đám quân doanh ác bá ngu xuẩn này lại dám giết đến cửa phủ, thử hỏi Nhuận Vũ thành này còn có vương pháp hay không, nếu hắn không giết sạch bọn chúng, có trời mới biết sau này còn có bao nhiêu kẻ ngang ngược tự cao tự đại muốn giết đánh đến trước cửa phủ nhà hắn nữa đây.
Từ xưa đến nay, trật tự luôn được thiết lập dựa trên bạo lực, Chúc Minh Lãng cũng không thể giảng đạo lý nhân nghĩa gì đó với những đám quân đội lưu manh có ý chiếm đoạt Nhuận Vũ thành, coi như đám Long Mã doanh ngu ngốc này xui xẻo đi, tự nhiên lại đi chọc hắn!
“Không cần đuổi theo, để Đồng Đao Quân đi dọn sạch doanh địa của bọn chúng đi.” Lê Vân Tư nói.
Chúc Minh Lãng đã xử lý xong đám tinh nhuệ của Long Mã doanh, chuyện nhổ cỏ tận gốc này hắn không cần trực tiếp động thủ, để Đồng Đao Quân tới xử lý cũng thỏa đáng, nếu không tiền thuê một trăm vạn kim đó chẳng phải là sẽ mất trắng rồi sao.
“Kinh động đến nương tử rồi, ta cũng không ngờ đám quân doanh ác bá này lại dám trực tiếp giết đến cửa.” Chúc Minh Lãng nói.
“Tinh Họa trồng một ít thảo dược, chỉ sợ lúc muội ấy tỉnh lại sẽ có chút đau buồn.” Lê Vân Tư nhìn một vài chậu cảnh bị tàn phá ở trong đình viện, khẽ thở dài một hơi.
“Xem ra chúng ta vẫn quá nhân từ với một vài thế lực vũ trang trong tòa thành này.” Chúc Minh Lãng lạnh lùng nói.
Bản thân có mang theo khế thư, tòa thành này vốn phải thuộc quyền sở hữu của hắn, nhưng mấy thế lực trong Nhuận Vũ thành lại muốn chiếm tổ, xua đuổi không đi thì cũng thôi đi, còn trực tiếp đến chỗ ở của bọn họ để giết người, nếu bản thân mình không có chút tu vi, vậy chẳng phải cả nhà già trẻ đều phải bỏ mình?
Trong lúc nói chuyện, ở trên phố phát ra tiếng động ầm ĩ, nghe như vạn mã lao tới, chấn động đến mặt đất đều rung chuyển.
Chúc Minh Lãng nhíu mày, cho rằng lại có khách không mời mà đến, nhìn về phía cuối đường, hóa ra là Hồ Bách Linh cưỡi một con Cự Tượng Long quay trở về, phía sau dẫn theo một đoàn Long thú hùng hổ tiến tới!
Bất quá Hồ Bách Linh nhanh chóng nhìn thấy thi thể đầy trên đất, có binh lính, cũng có Thần Phàm giả, qua một lúc lâu sau, nàng mới cưỡi Cự Tượng Long đi tới với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
“Chúng ta nghe được tin tức lập tức trở lại, đám Long Mã doanh này đều là do các ngươi giết sao?” Hồ Bách Linh có chút không tin nổi.