Có một số điềm ác còn chưa xảy ra nhưng dựa theo tình hình hiện tại thì cách thời điểm Sát Tinh Long chân chính xuất hiện cũng là lúc mảnh đất này biến thành Luyện Ngục chốn trần gian!
Báo hiệu đến quá đột ngột khiến cho Dự Ngôn sư Lê Tinh Họa cũng không kịp ngăn cản những chuyển biến xấu không ngừng xảy ra.
“ Chúng ta tìm được Sát Tinh Long thì bảy cái điềm báo lớn cũng sẽ qua, nhưng sau đó chính là thiên họa.” Thanh âm của Lê Tinh Họa có chút trầm thấp.
Điềm báo lớn đã là bi kịch của nhân gian chứ chưa nói tới Thiên Họa, không thể tưởng tượng nổi nó sẽ dẫn đến sự hủy diệt lớn đến chừng nào.
Hiện tại xem ra dựa theo báo hiệu thì khi Sát Tinh Long khôi phục nó sẽ giáng lâm xuống nơi đây một lần nữa, đó cũng là lúc Thiên Họa bắt đầu, không chỉ liên quan đến tồn vong của Nhuận Vũ thành mà ngay cả những quốc gia lân cận cũng sẽ gặp phải tai họa ngập đầu.
“Còn có điềm ác lớn khác sao?” Chúc Minh Lãng hỏi.
“ Chiến tranh, dân biến, ôn dịch, sạt lở, yêu tai, trùng triều, vẫn hỏa... Thời gian trước khi sáu điềm báo này tới đã rất gần, còn điềm báo cuối cùng chính là đến từ vẫn hỏa của Sát Tinh Long!” Lê Tinh Hạo nói.
Đồng Dao quân Triều Thụy Cẩm, Diêu quân sư, Thương Lang kỵ Vu Cao Kiệt nghe thấy mấy lời này đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng căn cứ theo tìm hiểu của bọn họ thì sáu nơi sẽ xảy ra tai họa lớn như Lê Tinh Họa nói, bọn họ mới biết có bốn!
“ Tóm lại chúng ta cứ tìm được Sát Tinh Long đã rồi tính.” Diêu quân sư nói.
Lê Tinh Họa gật đầu.
Vị Trật tự giả của Thanh Ngưu Sơn kia có lẽ cũng biết được chút chuyện nên mới gấp gáp muốn giết Sát Tinh Long.
Chỉ là bây giờ mới xuất hiện điềm báo chứ không phải manh mối chính xác.
Đến cùng Sát Tinh Long ở đâu, liệu nó có đang ẩn thân trong những sinh linh và súc vật, gia cầm không thì rất khó phán đoán.
...
Mỗi ngày trôi qua, điềm ác không ngừng chuyển biến xấu đi, dù là chiến tranh, tai họa hay là ôn dịch thì giống như hồng thủy trút xuống trong rừng, không thể đỡ nổi, tạo thành lực phá hoạt đang không ngừng khuếch tán.
Không bao lâu sau, các quốc gia đều chịu ảnh hưởng.
Những ngày này, Chúc Minh Lãng đều đang tìm kiến những con Điềm Thú kia, mặc dù đã bắt được Lam Thú dẫn đến dân biến hay tìm được Hề Thú dẫn đến Trùng Thử thủy triều thì tai họa cũng đã xảy ra, đồng thời còn dẫn đến vô vàn tai họa ngầm và điềm ác khó mà dự liệu khác...
Bởi vì thông tin liên lạc không thuận tiện, nếu không đứng trên góc độ đối đãi của kẻ thống trị và người có tâm thì những điềm ác phát sinh vào mùa đông ở Huyết Sắc Đại Địa này khó mà tránh khỏi thiên tai nhân họa, nhưng nghe bảy đại điềm ác mà Lê Tinh Họa nói, hơn nữa khi hắn tự mình bắt được Lam Thú và Hề Thú thì Chúc Minh Lãng mới thấy chuyện này đáng sợ ra sao!
Tất cả đều đang hướng đến triều hướng tệ nhất, ác liệt nhất phát triển!
Lê Tinh Hạo có thể phong ấn thần thông của những con thú điềm ác này, chuyển nó thành báo hiệu, như vậy nàng có thể nhìn thấy nhiều chuyện xảy ra ở tương lai hơn...
Đồng thời, nàng cũng dùng cách này để tìm Sát Tinh Long.
Dấu chân của Sát Tinh Long rất ít, cho đến giờ bọn họ cũng chỉ có trong tay một mảnh Vũ Lân, biết nó đã từng tiếp xúc với Lam Thú, sau đó là chuyện Trật tự giả Thanh Ngưu Sơn thấy nó bị thương.
Nhưng cũng may, cuối cùng Hồ Xung Minh cũng lấy được tin tức mấu chốt ở chỗ tổ phụ hắn.
“ Những gì các ngươi đoán đều chính xác, quả thực Tang Long đến từ di tích cổ đại, đã qua một thời gian dài như vậy, chúng ta cũng không tìm được gì dù là dấu chân của Sát Tinh Long hay bất cứ manh mối nào, chỉ sợ nó quả thực đã ẩn thân trong di tích không muốn người khác biết!” Hồ Xung Minh nói.
Lê Tinh Họa gật nhẹ đầu...
Năng lực tiên đoán của nàng kỳ thật chỉ là dựa vào việc hấp thu mấy con Điềm Thú mà trở nên mạnh hơn nhưng từ đầu đến cuối nàng cũng không hề nhìn thấy bất cứ hình ảnh nào về con Sát Tinh Long kia, có thể làm cho năng lực tiên đoán của nàng mất đi tác dụng cũng chỉ có dòng thời gian hỗn loạn trong di tích Thượng Cổ này!
“ Vậy có manh mối khác về cửa vào di tích Thượng Cổ không?” Chúc Minh Lãng hỏi.
Di tích trong sơn sốc hẻo lánh Ở Lê Hoa Câu đã bị đại sơn lơ lửng phong kín, muốn đi vào từ Huyết Sắc Đại Địa chắc hẳn sẽ có vết nứt khác.
“ Có, thật ra....” Hồ Xung Minh do dự một chút, ánh mắt quét qua đám người.
“ Nói đi!”
“ Kỳ thật cửa vào ấy rất có thể ở ngay trong Nhuận Vũ thành này.” Hồ Xung Minh nói, trên thực tế lời này chính hắn cũng không dám tin, chỉ là lão nhân trong tộc Hồ gia nói đã như vậy với hắn.
Đám người nghe xong cũng thấy rất phức tạp!
Ở ngay trong Nhuận Vũ thành???
Thành Nhuận Vũ có chỗ nào giống với hoang sơn dã lĩnh chứ, có chỗ nào giống nơi rừng sâu núi thẳm chứ, có chỗ nào giống với vẻ nó đang ẩn giấu một cửa vào di tích một thế giới khác chứ!
“ Bậc cha chú tổ tông ta đã từng tiêu diệt Tang Long kể lại, lúc ấy sào huyệt cuối cùng của Tang Long là trên Nhuận Vũ thành này, vì muốn kỷ niệm thắng lợi của chiến dịch vĩ đại này mà bọn họ đã dùng hài cốt của Tang Long làm nền xây thành, tạo nên thành Nhuận Vũ.” Hồ Xung Minh nghiêm túc nói.
Lúc nghe được sự thật này, chính Hồ Xung Minh cũng không thể tin được.
Hóa ra thành Nhuận Vũ chính là dùng hài cốt của Tang Long xây nên!
“ Tang Long hiếu sát, sinh linh bị bọn chúng giết chết đều bị biến thành bạch cốt rồi dùng nước bọt đắp lên thành núi, lúc ấy hàng ngàn hàng vạn Tang Long đều nghỉ ở trên bạch cốt sơn sào này, sau khi Tang Long bị tiêu diệt, các tiền bối liền san bằng sơn cốt, cũng sử dụng chi cốt cứng rắn của Tang Long xây nên thành Nhuận Vũ lù lù bất động, có thể các nơi khác xung quanh xảy ra nạn chuột, trùng tai nhưng Nhuận Vũ thành từ trước tới giờ chưa từng phải gặp bất kì sinh vật nào, thành khác bị lay động bởi động đất khiến nhà sụp nhưng thành Nhuận Vũ đều không bị ảnh hưởng, thậm chí nơi này giống như một Bồn Tụ Linh, nước giếng, hoa màu, hoa quả đều sẽ có khả năng xuất hiện linh chủng.” Hồ Xung Minh nói.
Thành Nhuận Vũ sở dĩ bị tranh đoạt là do nhiều nguyên nhân chứ không chỉ là vị trí.
Bởi vì thành được xây bởi vô số xương rồng ở dưới, Tang Long vốn là vật chí tà, thi cốt của bọn chúng lại không phải chỉ có sát khí ngật trời mà là vạn vật hưng thịnh, có thể ấp ra linh địa linh vận.
Chỉ tiếc là tòa thành này còn chưa kịp phát triển thì đã bị quân đội các quốc gia đấu đá tranh giành, còn có học viện Thần Phàm muốn xâm chiếm, một mẫu ruộng tốt, nếu không trồng trọt thì cũng chẳng thể tự sản sinh ra hạt thóc tốt.
“ Cho nên lối vào di tích hẳn là ở chỗ nào đó trên thành?”
“ Chúng ta thiên tân vạn khổ tìm kiếm Sát Tinh Long nhưng rất có thể nó ở ngay dưới chân chúng ta??”
Chúc Minh Lãng không nghĩ đến sẽ có chuyện này.
Vết nứt di tích ở ngay trong thành.
Sát Tinh Long cách bọn họ rất rất gần!!
“ Không xong rồi, không xong rồi, Hạt Kỳ đại quân của Đồ quốc đang xuất phát về phía chúng ta, bọn chúng muốn công thành!!” Diêu quân sư đột nhiên chạy từ ngoài vào, sắc mặt tái nhợt nói với mọi người.
“ Mẹ nó, chúng ta thật vất vả mới tìm được manh mối về Sát Tinh Long mà lại có kẻ đến quấy rối!”