"Ha ha ha ha ha ha, còn tưởng rằng ngươi... Còn tưởng rằng Chúc Minh Lãng ngươi có năng lực lớn bao nhiêu, lần này phá thiên triệu không thành, kết quả còn không phải giống như chúng ta sao? Đều phải chết, chúng ta đều phải chết, đều là sâu kiến! Thật đáng buồn! !" Diêm Quảng cười như điên nói.
Có lẽ là biết sắp chết đến nơi rồi nên Diêm Quảng cũng không cố kỵ gì nữa.
Lúc này, người đang đỡ lấy hắn chính là Phạm Lô có đôi mày ngang kia.
Thần sắc của nàng có chút đờ đẫn, giống như cũng đang sợ sệt cái chết sắp đến.
"Khụ khụ... Mọi người bảo trọng, Đồ Văn Hạ ta cũng bất lực, chỉ mong có thể may mắn sống sót. " Trên lưng Thanh Đồng Cổ Long, Đồ Văn Hạ không ngừng ho ra máu, mở miệng nói ra, sắc mặt của hắn trắng như một tờ giấy, nhìn có vẻ cực kỳ đáng sợ, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ mất mạng.
Trật tự giả Thường Hồng đã chết.
Thi cốt của hắn cũng không biết ở nơi nào, tựa hồ cũng không có người nào quan tâm sống chết của loại người lòng tham không đáy này.
"Tiểu sư thúc, tiểu sư thúc!" Hạo Dã mang theo những người khác chạy tới nơi này.
Lê Tinh Họa, Nam Linh Sa, Phương Niệm Niệm, Sư Mai Nhu, huynh muội Hồ gia, còn có đám người Đồng Đao quân cùng đông đảo các bộ hạ Thương Lang kỵ, giờ phút này đều tụ tập về nơi này.
Trước đó, thiên hỏa rơi xuống, tất cả mọi người đều hợp lực giúp đỡ nhau mới không đến mức trở nên giống như những dã thú tán loạn trong núi rừng kia bị thiên hỏa diệt sạch.
Nhưng bản thân thiên hỏa cũng không phải hướng về phía bọn họ mà tới, có thể tránh thoát thiên hỏa, lại tránh không khỏi thiên triệu của Huyết Sắc Đại Địa, Long Vương đã thành công phi thăng độ kiếp, chẳng mấy chốc nó sẽ huyết tẩy nơi này!
Một vài tiếng khóc truyền đến từ trong đám người, hẳn là người Đồng Đao quân và Thương Lang kỵ.
Thật ra bọn họ cũng coi là cư dân bản địa của Nhuận Vũ thành, ngoan cường giống như cỏ dại, kiên cường sinh trưởng ở trong thành trì bấp bênh này.
Ai có thể nghĩ tới tiêu diệt Nhuận Vũ thành không phải một quốc gia hay thế lực ngập trời nào, mà là một hồi thiên triệu không thể chống lại.
"Công tử, chúng ta có thể trốn vào trong di tích, cố gắng... " Lê Tinh Họa nói ra.
Chúc Minh Lãng lắc đầu, đang định mở miệng nói chuyện đột nhiên đám người thét lên một tiếng khủng hoảng hù dọa hắn, nguyên bản còn định trấn an mọi người thì tất cả người trong Nhuận Vũ thành đã bỏ chạy tứ phía như bị điên!
"Mà thôi, cũng không có chút ý nghĩa nào. " Lê Tinh Họa cười thê lương một tiếng, cho thấy đã nhìn thấu sinh tử.
Trên đỉnh đầu, Thiên Sát Long độ kiếp thành công giờ đang thẳng tắp lao xuống mặt đất.
Tái tạo cốt nhục, tái sinh lân vũ huy hoàng, còn có Ám Tinh Hoang Giác cực kỳ tôn quý của Long Vương, so sánh với Sát Tinh Long lúc trước tàn phá bừa bãi Nhuận Vũ thành, lúc này Thiên Sát Ám Tinh Long càng thêm uy nghiêm bá khí, mang theo khí tức thượng vị giả chân chính, đó là sự bễ nghễ vượt lên hết thảy mọi thứ, cho dù là quân đội khổng lồ cỡ nào, hay là thế lực có nội tình thâm hậu cỡ nào, đều sẽ phải thần phục dưới long uy Vương cấp!
Thiên Sát Long hạ xuống trước mặt mọi người, hai bên cánh của nó ẩn giấu lại, giống như Ám Tinh Kiếm Thuẫn, nó không có tứ chi, thân thể giống như một con rắn yêu dã, nhưng cường thế và tôn quý không giảm chút nào.
Nó nhìn chăm chú vào tất cả mọi người, khí tức lạnh lẽo như một Tử Thần đứng sừng sững phía sau mỗi người, ý nghĩa của sinh mệnh chính là dùng để thu hoạch, khiếp đảm cũng tốt, không sợ cũng tốt, đều sẽ trở thành đồ chơi của Tử Thần!
"Thiên... Thiên Sát Long, Long Vương!" Toàn thân trật tự giả Diêm Quảng, đều đang rung rẩy, Phạm Lô nâng đỡ hắn, cảm giác giống như đang đỡ một bãi bùn nhão lúc nào cũng có thể sẽ co quắp ngã xuống.
Diêm Quảng chính là viện trưởng Thần Phàm học viện.
Cũng là trật tự giả của vùng đất này.
Có thể nói hắn là một trong mấy người mạnh nhất của Huyết Sắc Đại Địa.
Nhưng lúc nhìn thấy Thiên Sát Long này dường như linh hồn hắn cũng bay mất, chỉ để lại một bộ nhục thân vốn đã tê liệt.
Mà quốc chủ Đồ quốc, liệp quốc giả Đồ Văn Hạ, giờ phút này mặt hắn xám như tro.
Hắn biết mình trốn không thoát, nhưng bây giờ hắn ngày cả vật lộn trước khi chết cũng làm không được, hắn và Thanh Đồng Cổ Long của hắn đều đã không còn sức lực.
Đây chính là sinh vật Vương cấp sao?
Ngay cả ý niệm phản kháng đều không sinh ra nổi, ngay cả dục vọng cầu thắng bản năng cũng không còn sót lại chút gì, người tu hành mạnh mẽ tới đâu cũng phải hóa thành những con súc vật đợi làm thịt, thật là đáng buồn.
"Mọi người thả lỏng một chút... " Chúc Minh Lãng thấy tình hình này, ý thức được mọi người cũng không biết chuyện mình ký kết linh ước, thế là vội vàng mở miệng nói cho mọi người.
"Tên phế vật nhà ngươi, không phải ngươi rất có năng lực sao, không phải giơ kiếm có thể giết rồng sao, vì sao không ngăn cản nó, vì sao lại để nó độ kiếp thành Long Vương, dáng vẻ ngươi như chúa cứu thế xông lên, dùng những kiếm pháp loè loẹt kia, kết quả còn không phải là vẫn thất bại sao, tên phế vật ngươi còn có mặt mũi nói chúng ta thả lỏng đợi chết! !" Lúc này, Tô Thái thống lĩnh mười vạn Hạt Kỳ quân giận dữ hét.
Hắn tùy ý phát tiết tâm tình của mình, giống như không thể ngăn cản trận hạo kiếp này chính là lỗi của một mình Chúc Minh Lãng.
"Đúng vậy, chúng ta đều ký thác hi vọng lên người ngươi, vì sao ngươi không ngăn cản nó, là ngươi để cho nó thành Long Vương, thành Tử Thần của tất cả chúng ta, nó sẽ giết tất cả chúng ta, ta không muốn chết, ta không muốn chết!" Thần Phàm học viện cũng có người nhảy ra chỉ trích Chúc Minh Lãng.
Chúc Minh Lãng sờ lên đầu, bạn học Thần Phàm học viện này nói cũng thật đúng, đúng là hắn để Sát Tinh Long trở thành Long Vương.
"Các vị, hôm nay Chúc Minh Lãng ta may mắn có thêm một Long Vương, không biết mọi người có đề nghị gì hay, giúp Thiên Sát Long này của ta đặt một cái tên làm địch nhân vừa nghe đã sợ mất mật, về mặt đặt tên, ta thực sự có chút kém cỏi. " Chúc Minh Lãng mở miệng nói.
"Tiểu sư thúc, đến lúc nào rồi mà ngài còn muốn đặt tên cho rồng, tiểu sư thúc lạnh nhạt đối mặt sinh tử, thật sự là chúng ta... " Hạo Dã có chút ngốc nghếch nói, đột nhiên hắn ý thức được có điểm không thích hợp, hắn vội vàng nhìn lướt qua Thiên Sát Long uy chấn bát phương, lại liếc mắt nhìn Chúc Minh Lãng.
Thiên Sát Long kia đứng sừng sững ở sau lưng Chúc Minh Lãng.
Tuy nói nó rất giống Tử Thần, nhưng vì sao lại chậm chạp không hạ sát thủ? ?
"Tiểu sư thúc, vừa rồi ngài nói cái gì, có thêm một Long Vương? ?" Hạo Dã ngây người như phỗng hỏi.
"Ừm, ta trợ giúp nó độ kiếp, nó ký kết linh ước với ta, hiện tại Thiên Sát Long là long sủng thứ năm của ta!" Chúc Minh Lãng nói chuyện vừa bình tĩnh lại vừa thong dong, nhưng nội tâm của hắn lại đi ngược lại với biểu lộ trong lời nói của hắn, nhất là khi nhìn thấy vẻ khiếp sợ của những người này!
"Ngươi... Ngươi thuần phục nó? ?" Đồ Văn Hạ khó có thể tin hỏi.
"Nếu không lấy tốc độ tàn sát của Thiên Sát Long, mọi người đã là một đống thi cốt rồi. " Chúc Minh Lãng nói ra.
"Là thật?" Nam Linh Sa nhìn Chúc Minh Lãng, nghiêm túc hỏi.
"Đương nhiên. " Chúc Minh Lãng nở nụ cười.
"Viện trưởng, viện trưởng, viện trưởng ngài không sao chứ? ?" Phạm Lô kêu lên một tiếng sợ hãi, dùng sức nâng Diêm Quảng lên nhưng cuối cùng Diêm Quảng vẫn giống như một bãi bùn co quắp ngã xuống!
Trật tự giả Diêm Quảng tựa như triệt để tắt thở rồi!
Đối mặt Thiên Sát Long hạ xuống, hắn cũng chỉ cảm thấy sợ hãi và hèn mọn, nhưng hắn cũng không nghĩ mình sẽ trực tiếp chết bất đắc kỳ tử giống như bây giờ, dường như tin tức Chúc Minh Lãng có thể thuần phục Long Vương càng khó tiếp nhận hơn so với việc Sát Tinh Long phi thăng độ kiếp thành công!
Sắc mặt Đồ Văn Hạ cũng không khá hơn chút nào.
Xác thực, điều này so với bị Thiên Sát Long giết còn làm cho lòng người càng khó chịu hơn!
Thiên Sát Long trở thành rồng của Chúc Minh Lãng, chuyện này tương đương với người phi thăng độ kiếp thành công là Chúc Minh Lãng!
Chúc Minh Lãng thành Mục Long sư Vương cấp, mạnh hơn cái gọi là liệp quốc giả này của hắn nhiều!
Về phần mấy tên vừa rồi lấy Tô Thái cầm đầu mắng Chúc Minh Lãng là phế vật, bọn hắn đã trợn tròn mắt, hận không thể cắn lưỡi tự vẫn tại chỗ...
Vừa rồi bọn hắn đã nhục mạ một Mục Long sư có được Long Vương!
Lúc đầu bọn hắn còn có một chút hi vọng sống sót, hiện tại thì một chút xíu hi vọng cũng đã biến mất triệt để!
Tại sao lại diễn biến thành thế này chứ! !
Vì sao Thiên Sát Long lại thành rồng của Chúc Minh Lãng chứ! !