"Chuyện tốt, là chuyện cực tốt a!!" cá chép tiên sinh hiển nhiên lạc quan hơn nhiều so với Chúc Minh Lãng.
Luân hồi trập biến, bản thân nó là một thiên phú độc nhất vô nhị, mặc dù quá trình trưởng thành và thoái hóa của nó có chút nhấp nhô, nhưng bọn chúng có thể vượt qua giới hạn của mệnh cách, tiến tới cảnh giới cao hơn.
Cũng giống như con người vậy, từ khi được sinh ra, đầu tiên là phải học bò trên mặt đất, sau đó mới học đi, rồi mới có thể chạy băng băng.
Nhưng phi hành, là việc mà một người bình thường không thể thực hiện được.
Bất luận là bò, đi hay chạy nếu như phải bắt đầu học lại một lần nữa thì vẫn có thể dễ dàng làm được, nhưng duy chỉ có phi hành, nếu không phải đặc tính trong huyết thống, cũng không phải dựa vào thiên phú bẩm sinh, có cố gắng học tập thế nào cũng sẽ không thành!
Giống như Đại Hắc Nha là một con rồng có huyết thống không cao lắm, cho dù sau này dựa vào nỗ lực và bồi dưỡng, hao tốn rất nhiều tinh lực thì tốc độ đột phá tu vi cũng rất chậm, cần phải có thời gian tích lũy rất dài.
Nhưng sau khi trải qua một lần luân hồi chập biến, Đại Hắc Nha sẽ trở thành một loại rồng càng ưu việt hơn, sau đó trong bốn giai đoạn trưởng thành của nó "hạ thuốc mạnh", lại có thêm một phương hướng đào tạo chính xác, tuyệt đối có thể khiến cho bất cứ thuộc tính và đặc tính của nó trở nên mạnh hơn bao giờ hết!
Rất nhiều mục long sư trong quá trình trưởng thành cũng sẽ gặp một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Đó chính là làm sao để giải quyết long sủng tương đối bình thường ở thời đầu và cách để khiến những con Rồng của mình thoát thai hoán cốt trong thời lúc tăng thực lực lên, vì những con rồng này sẽ dần dần không theo kịp hậu kỳ của những con long sủng có huyết thống ưu tú hơn.
Vứt bỏ thì không nỡ làm, giải trừ linh ước tuy là không mang lại nhiều tai hại như cưỡng ép phá hủy linh ước, thế nhưng tổn hại do linh ước bị trừ bỏ vẫn sẽ có.
Có cái khả năng tập thể cùng luân hồi chập biến này của Tiểu Bạch Khởi thì có dù có là một con rồng bình thường cách mấy, cũng có thể thông qua vài lần luân hồi chập biến để đạt đến cảnh giới vạn linh chúa tể, mà những con rồng có huyết thống ưu tú hơn, thậm chí có thể đạt đến tình trạng vĩnh viễn lưu truyền!
Hoàn mỹ!
Thiên phú này có thể nói là hoàn mỹ!
Quả nhiên Tiểu Bạch Khởi chính là sinh linh phi phàm nhất trên thế gian này, chỉ cần trải qua một giấc ngủ đông, là có thể một đường càng thuận lợi, cảnh giới thiên đạo thần cảnh mà những sinh linh khác luôn mơ ước thiết tha, nó đều có thể dễ dàng vượt qua, hơn nữa tất cả những con rồng có linh ước với Chúc Minh Lãng đều có thể làm được!
"Thiên Sát Long không biến đổi gì sao?" Cẩm lý tiên sinh phát hiện ra Thiên Sát long may mắn tránh khỏi.
"Ừm, chỉ có nó không tiến vào luân hồi chập biến." Chúc Minh Lãng nói.
"Hơn phân nửa nguyên nhân là do nó mới độ kiếp, đối với Thiên Sát long mà nói, nó vừa mới hoàn thành một lần lột xác." cá chép tiên sinh nói.
"Ta cũng nghĩ vậy, nhưng trước mắt ta nên làm sao bây giờ, cả bốn con rồng đều ngủ đông rồi, làm sao mà thuần long được nữa?" Chúc Minh Lãng dở khóc dở cười nói.
Tốt xấu gì cũng nên lưu lại một hai con bên mình a.
Sao có cảm giác như chỉ trong một đêm hắn lại quay trở về khoảng thời gian lưu lạc lúc trước.
Mặc dù chúng nó rất nhanh sau đó sẽ lột xác tỉnh lại, nhưng trong khoảng thời gian đó bản thân phải làm sao đây a???
Hơn nữa làm sao để hắn có thể vượt qua những ngày không có rồng để dùng bên cạnh a???
"Vậy thì tìm rồng thôi, đi tìm mấy con sinh linh vẫn chưa hóa rồng nhưng có triển vọng vượt qua Long Môn, ta đã sớm nói với ngươi rồi, Thức Long Thuật là nhất định phải học, cũng không nên kinh thường những sinh linh vẫn đang giãy giụa khổ sở chưa hóa rồng tồn tại trên thế gian, tất cả bọn chúng đều có khả năng một ngày kia sẽ vấn đỉnh Long Vương chi vị, đây là phương pháp bỏ ra tiền vốn thấp nhất nhưng đạt được lợi nhuận lớn nhất, ngươi cũng cần tìm một con rồng mới để mở rộng Mục long đoàn đội của ngươi!" cá chéo tiên sinh nói.
"Cũng đúng." Chúc Minh Lãng gật đầu.
"Còn nữa, ngươi cũng nên luyện thuần long thuật đi, ở bên ngoài cũng có những con long chủ, long quân đã thành niên, bắt một con rồng hoang dã có tiềm năng về sau đó từ từ thuần phục nó cũng có thể tăng cường thực lực của ngươi." cá chép tiên sinh nói.
"Có lý." Chúc Minh Lãng tiếp tục gật đầu.
"Cũng vừa hay, vùng Huyết Sắc đại địa này cũng không có ai dám chọc ngươi nữa, nhưng thứ trước đây ngươi chưa học thì bây giờ bắt đầu học từ từ đi, nuôi rồng không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, hơn nữa khả năng xác định thuộc tính của mỗi con rồng của ngươi trước đây thực quá phế, đợi chúng nó lột xác xong, ta sẽ giúp ngươi điều chỉnh lại." cá chép tiên sinh nói.
Chúc Minh Lãng như một học sinh tiểu học thành khẩn chăm chú mà lắng nghe.
Nhuận Vũ Thành cũng đang dần dần phát triển, mọi người nghe nói đến tòa thành này có cường giả bảo hộ, về sau thực sự có thể trở nên mưa thuận gió hòa, vô tai vô hại, một vài lão cư dân lưu lạc ở gần Nhuận Vũ Thành cũng từ từ trở về thành.
Đương nhiên, chiếm đa số trong tòa thành này vẫn là tu hành giả, cho nên cũng không thể giống như những thành trì quốc bang khác, hoàn toàn an bình được.
Đã qua nhiều ngày nhưng Chúc Minh Lãng vẫn chưa từ bỏ nhìn chăm chăm linh vực của mình.
Quả thực đều đã bước vào luân hồi chập biến.
Bạch Khởi, Hắc Nha, Thanh Trác, Kiếm Linh Long...
Bốn con rồng đáng yêu nhất của mình, bọn chúng không kêu gào ầm ĩ trong linh vực khiến hắn có chút không quen!
Hôm nay, Thiên Sát Long tỉnh.
Là một con Long Vương, vẻ cao ngạo của nó hiển nhiên là không thể che giấu được.
Trước đây khi nó độ kiếp cũng có chứng kiến qua thực lực của Băng Thần Bạch long và Kiếm Linh Long, coi như cũng có chút thừa nhận với bọn chúng.
Ai biết được khi tỉnh dậy, tất cả bọn chúng đều thoái hóa rồi.
Mà chủ nhân Chúc Minh Lãng của nó hiện tại một con rồng để sai sử cũng không có!
Tay không bắt sói a!
Đã giao kèo trước là để thực lực của bản thân đạt đến cực đại đỉnh phong, tương lai sẽ có nữ long thần tuyệt mỹ vây quanh còn có thể có được nguồn linh tư vô tận, kết quả Chúc Minh Lãng lại rớt xuống thành một phàm nhân!
Cũng không tính là phàm nhân, linh khí trong linh vực của hắn quả thực cường đại, quả thực vẫn có chỗ tốt hơn so với tu hành trong di tích, nhưng mà nó đã ký kết linh ước a, đương nhiên điều nó muốn không phải chỉ là một linh tuyền di động như vậy mà thôi!!
"Ngoài ý muốn, đây chỉ là ngoài ý muốn thôi, những gì mà trước đây ta hứa hẹn với ngươi khẳng định vẫn sẽ có, là một con rồng ngươi không thể chỉ nhìn ngoài mặt mà còn phải nhìn xa hơn!" Chúc Minh Lãng biết được những oán giận của Thiên Sát long, vội vàng an ủi.
"Ngao!!!!" Thiên Sát long đảo cặp mắt trắng dã.
Nhân loại quả nhiên không đáng tin.
"Phải rồi, ngươi thường ăn gì, hay là tự mình vào di tích tìm đồ ăn đi?" Chúc Minh Lãng suy nghĩ một chút, vấn đề lương thực của Thiên Sát long coi như đã được giải quyết.
"Ngao??" Thiên Sát long nhìn Chúc Minh Lãng.
Còn có thiên lý hay không a?
Ngay cả thức ăn mà Mục Long Sư cũng không chuẩn bị sẵn!
Bản long vương muốn làm phản, hôm nay nhất định làm phản!
"Được rồi, được rồi, chỉ đùa với ngươi thôi, tốt xấu gì cũng là ngày đầu tiên chúng ta ở chung với nhau, ngươi trước tiên nói cho ta biết khẩu vị ưa thích của ngươi, sau đó ta sẽ dựa vào thuộc tính và năng lực của ngươi để tìm loại thức ăn phù hợp, ăn thịt, ăn chay, ăn hoàng kim hay ăn đồng thau..." Chúc Minh Lãng vỗ vỗ đuôi của Thiên Sát long, khiến nó thả lỏng đôi chút.
"Ngao!!" Thiên Sát long nói với Chúc Minh Lãng, nó hiện tại cảm thấy rất hứng thú với máu của thánh linh có tu vi vạn năm.
"..." Chúc Minh Lãng như ngớ người.
Vạn năm lão yêu a, máu cấp bậc thánh linh, hình như trong Huyết Sắc đại địa không có bán thứ này.
Xem ra phải tự mình đi săn rồi.
"Để ta cho người dò la một chút, ở đâu có quái vật vạn năm tuổi hoành hành, đến lúc đó chúng ta kéo qua đó giết nó, uống máu tươi." Chúc Minh Lãng nói.
"Ngao!" Thiên Sát long gật đầu.
Để tự bản thân nó đi tìm thánh linh vạn năm thì độ khó rất cao.
Nó không có khả năng truy tung như mục long sư, đương nhiên cũng không có khả năng trao đổi tin tức như loài người.