Hơn phân nửa trong huyết thống còn chưa được một phần mười huyết mạch của Thánh Long chân chính, trên lông vũ tỏa ra một chút ánh sáng lung linh thì liền tự xưng là Thánh Long?
Thật ra Tằng Lương cũng không phải chán ghét khi nhìn Tiểu Thanh Long này mà hắn khó chịu ở chỗ: Ở quanh quẩn chỗ này hơn một tháng, cuối cùng hắn mới có thể nói mấy câu với Lục Phương, dựa vào cái gì mà tên này vừa mới gọi ra ấu long của hắn, thì tiểu thần nữ trong lòng mình đã chủ động bắt chuyện với hắn!
Dựa vào cái gì!!
Dáng dấp đẹp trai thì có ích lợi gì, cũng chỉ giống như con rồng màu xanh lá rực rỡ lung linh của hắn thôi, chỉ là một cái gối thêu hoa!
“Ta sẽ tận lực canh chừng Thứu Long của ta, để nó không giết chết tiểu ấu long của ngươi, nhưng loại chuyện này ta cũng không thể khống chế được hoàn toàn, hy vọng ngươi có thể hiểu được.” Tằng Lương nói rất khéo dù sao trên bãi cát ở sân huấn luyện này vẫn còn những học viên khác.
“Không sao, rồng của ta là Thánh Long, nên dù chỉ là ấu niên kỳ nhưng cũng dư sức để đối phó với con thứu ngốc này của ngươi.” Chúc Minh Lãng nói.
“Được, hi vọng ngươi đừng hối hận, xảy ra chuyện cũng đừng đổ thừa cho ta không nhường ngươi!” Tằng Lương hừ lạnh một tiếng. (Dg: Mình thấy ông bạn này tốt bụng đó chứ, chẳng qua là không phải Main nên bị tác giả ăn hiếp thôi!! RIP)
....
Nhẹ nhàng phất cánh, đôi cánh phượng màu xanh đong đưa lên xuống rất chậm chạp và đẹp mắt, cho dù chỉ bay khỏi mặt đất chưa đến ba mét, nhưng cũng không thấy những hạt cát li ti trên bờ cát bị cuốn theo gió mà bay lên.
Mà ngược lại, ở bên kia, Thứu Long lại có vẻ ngang ngược, càn rỡ, cánh của nó rộng lớn như hùng ưng, mãnh thú, lúc vỗ đôi cánh lông vũ màu xám, thì những hạt cát xung quanh đều bị cuốn bay lên, ngay cả quy luật sóng vỗ vào bờ cát cũng xuất hiện vài phần hỗn loạn.
Xét về mặt khí thế thì có thể thấy hai bên cách biệt khá lớn.
Lưu quang tuyệt trần trên thân Thương Loan Thanh Long càng lúc càng đậm, gần bãi cát có rất nhiều cây xanh, trong đó có một số cây bị bao phủ bởi cây cầu gai, theo ánh mắt lấp lánh của Thương Loan Thanh Long, những cây cầu gai kia không hiểu sao lại bắt đầu sinh sôi nảy nở.
Bỗng nhiên, một tiếng chim khẽ hót, những gai nhọn trên cây cầu gai kia đột nhiên bay ra, phóng lên không trung hóa thành những chiếc đinh sắc bén như sắt thép, tùy ý bay về phía con Thứu Long kia.
Công kích tới đột ngột nhưng cách quật roi lại rất lưu loát tự nhiên, giống như nó chỉ tùy ý bắn ra vậy.
Uy lực của những chiếc đinh thép cầu gai này cũng không thể xem thường, Thứu Long muốn dùng đôi cánh màu xám tro của mình để vỗ ra cơn gió lốc, nó muốn dùng gió lốc để hất bay những chiếc đinh thép cầu gai đang bay tới kia, kết quả nó lại chẳng thể ngăn cản được chúng, cuối cùng nó có chút chật vật bay lên cao để tránh né.
Thương Loan Thanh Long lại lần nữa thi pháp, trên bái cát không hiểu sao lại xuất hiện cả rừng san hô, đám san hô này giống như những cây trường mâu đáng sợ, cứ như vậy đâm về phía Thứu Long đang ở trên không trung.
Thứu Long cực kỳ sợ hãi, sao trên bờ cát lại có thể có san hô chứ, nó hốt hoảng thất thố nên trên người bị đâm tạo thành một vết thương.
“Trực tiếp công kích nó, dùng móng nhọn!” Tằng Lương trực tiếp ra lệnh.
Thứu Long tăng nhanh tốc độ, trực tiếp nhào về phía Thương Loan Thanh Thánh Long, nó định dựa vào thân thể cường tráng của mình để áp chế Tiểu Thanh Long vẫn còn trong giai đoạn ấu niên.
Thương Loan Thanh Long cũng không yếu ớt như vẻ ngoài của nó.
Nó có được huyết thống Thanh Hoàng, nên ở trên không trung nó có thân pháp vô cùng linh hoạt, có thể nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn của nó huyễn hóa ra hư ảnh màu xanh, liên tiếp bay lên bay xuống liền nhẹ nhàng thoát khỏi Thứu Long đang đánh cận chiến.
Thương Loan Thanh Thánh Long bay rất linh hoạt, khiến cho công kích của Thứu Long trở nên vô cùng vụng về, thậm chí Thương Loan Thanh Long còn cố ý đứng lại chờ đối phương tập kích, đợi đến lúc đối phương đến gần thì mới nhẹ nhàng tránh ra.
Hoàn toàn là đang đùa bỡn...
Nói tới tốc độ và né tránh ở trên không trung thì Thương Loan Thanh Long có thể nói là hoàn mỹ, một con Thứu Long mới có cấp bậc Long Tử sao có thể đụng tới một sợi lông vũ của nó.
“Con rồng này thật là linh hoạt, ấu niên kỳ đã lợi hại như vậy rồi sao?” Nữ tử đầy đặn tên Lục Phương hơi kinh ngạc nói.
Ấu niên kỳ...
Cũng có nghĩa là rồng vừa mới sinh ra không lâu, đại đa số chân long ở ấu niên kỳ ngay cả một vài tiểu yêu cũng khó có thể đối phó được, sao nó có thể nhẹ nhàng ung dung dưới móng vuốt của một con Thứu Long trưởng thành như vậy?
Lục Phương đã bắt đầu tin đây chính là con Thánh Long chân chính!
Cũng chỉ có Thánh Long mới có thể biểu hiện ra năng lực cường đại như vậy ở ấu niên kỳ.
Thương Loan Thanh Long cũng chẳng cần Chúc Minh Lãng chỉ đạo chiến đấu, dường như mọi kỹ năng chiến đấu của nó đều nằm trong huyết mạch, nó tự biết lúc nào nên tránh nên lùi, lúc nào nên tiến công, càng biết lợi dụng ưu thế của mình để áp chế đối thủ của nó.
Thậm chí, Thương Loan Thanh Long cũng rất nhanh trí.
Nó cố ý lộ ra một chút sơ hở khi bay, bảo trì độ cao tầm thấp để cho Thứu Long có cơ hội đến gần mình.
Thứu Long đột nhiên lao xuống, móng vuốt sắc bén như lưỡi câu, nó dồn hết toàn bộ sức lực vào móng vuốt.
Cú trảo này vọt tới, thì một con trâu khỏe mạnh cũng bị xé nát, chứ đừng nói đến thân thể nhỏ bé của Thương Loan Thanh Long.
Thế nhưng đúng lúc này, Thương Loan Thanh Long lại đột nhiên xoay tròn thân mình như cối xay gió, tăng nhanh tốc độ bay, hoàn hảo tránh khỏi móng vuốt của Thứu Long.
Móng vuốt của Thứu Long cấm vào trong bùn cát, cùng lúc đó một đám san hô mềm mại chui lên từ những hạt cát ướt át, nhanh chóng quấn quanh móng vuốt của Thứu Long, khiến nó bị trói chặt trên mặt đất.
Những sợi lông vũ màu xanh khẽ chuyển động, liền nhìn thấy từng mũi tên sắc bén mang theo gió phóng về phía Thứu Long đang không có cách nào thoát khỏi sự trói buộc.
“Ô ô ô!!!!” Thứu Long kêu lên một tiếng thống khổ.
Tằng Lương lập tức đen mặt.
Nếu so sánh với Tiểu Thanh Long thì Thứu Long vừa ngu xuẩn, vụng về, càng không cần phải nói tới lông vũ còn là màu xám lai tạp, ngoại hình xấu xí.
“Đây cũng chỉ là con rồng yếu nhất mà ta mới vừa bắt được, còn chưa bồi dưỡng, chưa cường hóa, cũng chưa tái tạo huyết mạch... Rồng này của ngươi cũng chỉ là hiểu được mấy cách mưu lợi khi chiến đấu mà thôi, gặp được Long Chủ, Long Tướng của ta thì còn chưa kịp thở đã bị giết chết!” Tằng Lương cực kỹ bất mãn nói.
“Tằng Lương, rồng của người ta mới chỉ là ấu niên kỳ, sao ngươi có thể nói tới đám Long Chủ ở thành thục kỳ được, rồng này có thể chính là Thánh Long, nên mới có thể đánh bại rồng có cấp bậc Long Tử khi ở ấu niên kỳ.” Lục Phương nói.
“Vậy thì sao chứ, chẳng lẽ hành tẩu ở bên ngoài, những yêu ma hung ác và mấy ma giáo ác độc kia sẽ bởi vì một con ấu long mà lưu tình sao?” Tằng Lương nghe thấy Lục Phương nói giúp cho Chúc Minh Lãng thì càng bất mãn hơn, không buông tha nói. “Ngươi còn rồng khác không, gọi ra ngoài đấu lại một lần nữa!”
Người không có thực lực luôn là như vậy, luôn luôn tìm đủ loại cớ.
Nói đi thì nói lại một con Thứu Long trưởng thành lại bị một con Tiểu Thanh Long ở ấu niên kỳ dạy dỗ như vậy, quả thật có chút tổn thương lòng tự trọng.
“Không có, hiện tại ta chỉ có một con rồng này.” Chúc Minh Lãng nói.
“Vậy thì càng buồn cười, chẳng lẽ ngươi định dựa vào một mình con ấu long này để chiếm được sự đồng tình của ban giám khảo ở Thuần Long cao viện? Bọn họ cần là thực lực, cũng không phải là một con Thanh Tạp Tước chỉ biết đầu cơ trục lợi, nói cho ngươi biết một tin xấu, đó là mấy ngày trước đạo sư của ta đã để ta đảm nhiệm trợ thủ để ứng phó với đám học viên dế nhũi đến từ Ly Xuyên các ngươi, đến lúc đó ta không chỉ triệu hoán ra mỗi một con Thứu Long mà ta còn không hạ thủ lưu tình!” Tằng Lương tiếp tục châm chọc nói.
Sau khi nghe xong, Chúc Minh Lãng cũng có chút hiểu ra, chẳng trách khi mình nói tới Ly Xuyên thì hắn lại có dáng vẻ hiểu rõ như vậy.
Vậy chẳng phải vừa hay sao?
Cái loại ngu ngốc này, Chúc Minh Lãng cũng không có ý định cứ bỏ qua như vậy.
Qua mấy ngày nữa thì Tiểu Thanh Trác cũng sẽ tiến hóa đến giai đoạn trưởng thành.
Thương Loan Thanh Long ở trưởng thành kỳ chắc là cũng đủ để dạy dỗ hắn rồi!