WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Mục Long Sư

Chương 411: Đê tiện không làm bộ chút nào

Chương 411: Đê tiện không làm bộ chút nào




Dịch giả: Devil

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

“Vị đến từ học viện ở Ly Xuyên này thật lương thiện, ta còn cho rằng hắn muốn giết chết Hoàng Sa Ma Long, dù sao thì Tằng Lương cũng tàn nhẫn như thế, giết chết cả rồng đồng hành của bạn người ta, mà còn ở dưới tình huống không có lý do gì nhưng lại ra tay nặng với người ta như vậy.” Trên khán đài, một thiếu nữ học viên buộc hai bím tóc đuôi ngựa nói.

“Thật là mất mặt, đường đường là Thuần Long Tối Cao Viện, thế nhưng lại có hành vi dã mãn tàn bạo như vậy, chẳng giống lễ tiết cao thượng của Tối Cao Viện chút nào cả, ngược lại là tên học viên đến từ học viện ở Ly Xuyên này lại có tâm đối xử tử tế lương thiện với long sủng, cũng không bởi vì hành vi ti tiện, tàn bạo của Tằng Lương mà giận chó đánh mèo lên Hoàng Sa Ma Long. Đúng vậy, hành động ngu xuẩn của Mục long sư sao lại để rồng vô tội của mình gánh chịu chứ, lại còn là tình trạng không chết không thôi!”

“Tự làm tự chịu coi như thôi, còn khiến cho Tối Cao Viện chúng ta mất hết mặt mũi.”

Đám người ồn ào nghị luận vừa tiến hành thảo phạt với Tằng Lương vừa khen ngợi Chúc Minh Lãng.

Bóng lưng rời đi của Hoàng Sa Ma Long, hiển nhiên đã làm rất nhiều người xúc động.

Một Mục long sư không nguyện ý hi sinh cho rồng của mình thì không xứng để long thú hi sinh cả tính mạng để bảo vệ họ.

Ở Thuần Long học viện, vẫn luôn xem ký kết linh ước chi long như là một phần trong tính mạng của mình, nên duy trì những lý niệm cao thượng mà một Mục long sư nên có.

Tằng Lương không chỉ bởi vì một trận giao đấu mà giết hại người khác, mà hắn còn vì tư lợi, hành vi xấu xí như vậy khiến người ta không thể nào đồng tình được.

“Còn không mau cút xuống dưới!” Sự phẫn nộ trong lòng của Tôn Sung đã hoàn toàn không giữ được, trút hết giận dữ lên người Tằng Lương.

Tằng Lương nhìn thoáng qua Tôn Sung nghe thấy ngữ khí như quát súc sinh này, thì cả khuôn mặt hắn càng trở nên hung ác nham hiểm hơn, dường như oán niệm đã bắt đầu sinh sôi ở trong lòng.

“Người kế tiếp, Tô Hoán, đánh hắn cho ta!” Tôn Sung ra lệnh.

...

Tô Hoán đi lên đấu trường thi đấu.

Hắn có vẻ hơi hững hờ, mà trong phần hững hờ này cũng để lộ ra sự khinh thường đối với tất cả mọi thứ xung quanh.

Trận quyết đấu vừa rồi hắn cũng nhìn thấy, nhưng mà như vậy thì sao chứ.

Loại người giống như Tằng Lương này, ở trong Thuần Long cao viện có thể nắm được cả bó to, sao có thể so sánh với loại thiên tài chân chính như hắn đây?

“Nếu như ngươi chỉ có một con Thanh Thánh Long này thì sớm nhận thua đi, ta đây mặc dù không giống Tằng Lương ghét ác như thù, nhưng cũng chẳng phải người có tính cách ôn hòa, người đối kháng với ta cũng chẳng có ai có được kết quả tốt đẹp. Rồng này của ngươi có vẻ như còn đang trưởng thành, đừng để bị ta đánh nó thành tàn long.” Tô Hoán đứng ở chỗ đó, thân thể hơi nghiêng một chút.

Tàn long?

Vừa nghe đến chữ này, đôi mắt dọc màu xanh của Thương Loan Thanh Long thoáng chốc trở nên lạnh lẽo như băng.

Quá khứ từng trải kia, từng chút một khơi gợi lại trong quá trình trưởng thành chập biến.

Đã từng có thân thể khiếm khuyết khiến cho nó không có cách nào bước vào Quân cấp, nhưng lần này nó không chỉ có thể chữa trị thương tích hồi nhỏ mà còn có được huyết mạch chí cao.

Nó sẽ càng mạnh hơn!

Cho dù là trong quá trình trưởng thành, nó cũng không cho phép mình bị đánh bại lần nào!

“Nghệ…”

Thương Loan Thanh Long thu lại đôi cánh màu vàng cao quý kia, nó cao ngạo đứng ở bên cạnh Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng nhẹ nhàng vuốt ve lông vũ mềm mại của Thương Loan Thanh Long, ánh mắt lại nhìn chăm chú vào Tô Hoán đang cuồng ngôn kia.

“Con rồng này của ta, không thích nghe chữ ‘Tàn’ này, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút.” Chúc Minh Lãng nói.

“Tàn, tàn, tàn, tàn... Thế nào, hài lòng không?” Tô Hoán lại bật cười, dùng giọng điệu khiêu khích lặp đi lặp lại nhiều lần.

Chúc Minh Lãng móc móc lỗ tai.

Đã rất lâu rồi hắn chưa nhìn thấy người nào đê tiện lại tỏ ra thanh mát thoát tục không làm bộ như vậy!

Rất hợp với khẩu vị đánh người của mình!

...

Thực lực của Tô Hoán hiển nhiên là mạnh hơn Tằng Lương.

Hắn cũng không giữ lại gì mà gọi ra ba con rồng.

Mỗi một con rồng đều là Long Chủ, trong đó có một con Tuyết Long có lẽ là trung vị Chủ cấp.

Trước đó, cho dù là Anh Sơn Long của Phí Tung hay là Hoàng Sa Ma Long và Bạo Huyết Sa Long của Tằng Lương thì cũng chỉ là hạ vị Chủ cấp.

Trung vị Chủ cấp, ở trong toàn bộ Thuần Long cao viện này cũng được xem là một cường giả, chớ nói chi là ở trong đám học viên năm nhất.

“Tôn Sung, đây là một cuộc khảo hạch phân viện, lại để một đệ tử như Tô Hoán làm người tham gia khảo hạch có phải là đã vi phạm tính công bằng rồi không.” Hàn Quán nhìn thấy Tô Hoán triệu hồi ra trung vị Long Chủ thì liền cảm thấy cuộc khảo hạch này đã biến chất rồi.

Nơi này của bọn họ là Thuần Long Tối Cao Viện.

Mà ở nơi khác còn có những phân viện Thuần Long khác.

Học viên trong phân viện còn chưa có ai đạt tới Chủ cấp, nhưng trung vị Chủ cấp cũng đã là thiên tài thưa thớt rồi, thậm chí là ở trong các đại thế lực thì cũng tương đương với một đệ tử ưu tú.

Dùng tiêu chuẩn cao viện để cân nhắc thực lực phân viện đã là không công bằng rồi!

“Nhưng mà đây là khảo nghiệm, chẳng phải ta đang muốn thử nhìn xem giới hạn cao nhất của học viện ở Ly Xuyên sao?” Tôn Sung vẫn cứ giảo biện như cũ.

Hàn Quán không nói thêm gì nữa, nếu như là công khai giao đấu, thì ánh mắt của rất nhiều người ở đây đều sáng như tuyết, học viện ở Ly Xuyên này có tư cách trở thành Thuần Long phân viện hay không, chỉ cần liếc mắt là thấy ngay.

...

“Con rồng này của ngươi, tu vi cũng chỉ là hạ vị Chủ cấp, nếu là Thánh Long, thì quả thực năng lực của nó vượt trội hơn so với long thú cùng cấp bậc, nhưng mà sao nó có thể chống lại ba con rồng này của ta!” Tô Hoán toét miệng cười.

“Ngu xuẩn.” Chúc Minh Lãng chỉ trả lại hai chữ này cho Tô Hoán.

Thương Loan Thanh Thánh Long đứng ở trong chiến trường lộn xộn không chịu nổi này, nền đất cát bị giẫm bắt đầu nứt ra một đường nho nhỏ, dường như có một thứ gì đó chui ra từ dưới lòng đất.

Con ngươi của nó phát ra ánh sáng rực rỡ đặc thù, như một loại pháp thuật thần diệu, vô hình trung lan ra khắp đấu trường thi đấu này.

“Grao!!!!!!”

Trong lúc đó con Tuyết Long Chủ cấp kia gầm thét, hiển thị ra khí phách kiêu căng của một tu vi đẳng cấp.

Toàn thân nó đều bao trùm bởi một tầng tuyết giáp thật dày, hình thể gần như một tòa lầu các, khi nó đi lại thì trên mặt đất liên tục có băng chùy mọc lên.

Đột nhiên, con Tuyết Long giẫm mạnh xuống đất, ngay sau đó mặt đất nứt ra, một khe băng đáng sợ bỗng nhiên xuất hiện, những nham thạch, núi nhỏ, cây cối ở trên mặt đất kia đều lần lượt rơi xuống vỡ nát.

Thương Loan Thanh Thánh Long vẫn cứ đứng im như cũ, không hề có ý tứ né tránh.

Vết băng nứt đã lan tràn đến trước mặt nó, nhưng không biết vì sao vết băng nứt còn đang mở rộng kia lại bất chợt dừng lại khi đến trước mặt nó, dường như vùng đất mà Thương Loan Thánh Long đang đứng có phần kiên cố hơn, không dễ dàng bị vỡ vụn như vậy.

“Nghệ!!!!!”

Ngửa đầu kêu lên một tiếng, mặt đất kịch liệt rung rung, cho dù là đất cát, nham thạch hay là cánh rừng thì đều vỡ nát tan tành, có thể nhìn thấy từng cây san hô to lớn xông phá mặt đất lúc trước, giờ đây từ chỗ vỡ nát nó bắt đầu kéo dài ra, rất nhanh từng cây từng cây san hô to lớn nhô lên từ mặt đất tựa như cây cổ thụ chọc trời vậy!!

San hô như rừng, trong một khoảng thời gian ngắn đã chiếm lấy một mảng lớn trong đấu trường thi đấu, cao lớn lại tươi tốt, từng cây san hô đó cứng rắn như đồng sắt.

Con Tuyết Long kia trong nháy mắt bị rừng san hô bao vây, mà trên cây san hô nhìn như thô to ấy lại mọc ra từng gai nhọn với tốc độ cực kỳ nhanh!

Gai nhọn chi chít, khiến cho rừng san hô này như hóa thành một tòa núi san hô kinh khủng, ba con Long Chủ của Tô Hoán không có chỗ trốn nhất thời phát ra tiếng kêu thảm thiết!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.