Vòng thứ nhất có hơn phân nửa người lựa chọn từ bỏ.
Không ít người có Thức Long sư chuyên nghiệp đi theo bên cạnh, phán đoán bọn họ đưa ra chính là, linh đản dân gian này không đáng giá để tiếp tục theo vào, dù sao thì tiến vào vòng kiểm tra kế tiếp sẽ phải tiêu tới 20.000 kim.
Tiền bỏ ra nhưng đồ thì chưa chắc sẽ là của ngươi!
“Bọn họ từ bỏ cũng chưa hẳn là cảm thấy quả trứng này là đồ rác rưởi, mà là cảm thấy dù nó là linh đản có thể ấp ra Ấu Linh cực kì ưu tú, trong khoảng thời gian ngắn có thể hóa rồng, thì đó cũng chỉ là một con rồng rất bình thường, không đáng để bọn họ bỏ ra một số tiền quá lớn để cạnh tranh.” La Thiếu Viêm nói.
“Ừ, hình như trứng này lúc ở Bạch Thiên Nhai cũng đã có tranh cãi rất lớn.” Chúc Minh Lãng gật đầu.
“Đây chính là mị lực của cược rồng. Có ít người cảm thấy, trứng này sau khi ấp ra thì nhất định sẽ phi phàm, nhưng có một số người lại cảm thấy đây chính là rác rưởi. Dù sao thì xem ai đi đến cuối cùng, rốt cuộc là bị mọi người chế giễu hay là được mọi người ngưỡng mộ... Sau khi ấp trứng tất nhiên sẽ được công bố!” La Thiếu Viêm nói.
....
Tiến vào vòng hai.
Chúc Minh Lãng và La Thiếu Viêm đều lần lượt dùng linh thức cảm nhận.
Linh thức của Chúc Minh Lãng mạnh hơn, có thể nhìn thấy nhiều thứ nhỏ xíu, cũng có thể nhìn thấy lớp màng bên ngoài của linh đản này, kỳ thật còn sót lại một chút linh sương.
Linh sương chính là linh khí thường xuyên lượn lờ, đụng phải một số thứ mà ngẫu nhiên biến hóa thành khí tức, bình thường chưa đến một canh giờ thì sẽ biến mất.
Nhưng linh sương trên quả trứng này vẫn còn, như vậy nói rõ nó được sinh ra ở một nơi rất dư thừa linh khí, đồng thời còn đang hấp thu thiên địa linh vận.
Phán đoán của La Thiếu Viêm chính xác.
Quả trứng này có tranh luận lớn như thế ở dân gian, đúng là một quả linh đản, mà trứng sinh ra nhất định cũng là sinh linh có linh tính.
“Có theo tiếp không, công tử?” Vị tiểu thị nữ kia nợ nụ cười ấm áp hỏi.
“Theo tiếp.” Chúc Minh Lãng trả lời.
“Huynh đệ, lần ra giá tiếp theo này là 100.000 kim đấy, ngươi chắc chắn chưa?” La Thiếu Viêm vội vàng nói.
“Sao lại lên 100.000 kim rồi?” Chúc Minh Lãng không hiểu nói.
“Hàn công tử tăng thêm tiền đặt cược, hắn muốn quả trứng này nên đã tăng thêm tiền đặt cược, để cho người khác do dự, biết khó mà lui.” Lúc này, vị tiểu thị nữ kia rất kiên nhẫn giải thích nói.
“Mỗi một vòng, ngươi cũng có thể tăng thêm tiền đặt cược, những người khác muốn theo vào thì phải tốn một khoản tiền tương tự.” La Thiếu Viêm cũng bổ sung một câu.
Vốn dĩ giá theo vào là 30.000 kim.
Đã đến bước này rồi, Chúc Minh Lãng cũng không muốn từ bỏ, dù sao thì bây giờ mình cũng không thiếu chút tiền này, cứ coi như là cược chơi đơn thuần thôi.
Nhưng mà 100.000 kim cũng có chút cao.
Khó trách cách thức cược rồng này dù có mấy triệu kim thì cũng rất nhanh sẽ tiêu sạch, thêm mấy vòng nữa, có khi mấy trăm ngàn kim cũng bốc hơi theo, huống chi còn chưa tới vòng cạnh tranh cuối cùng.
“Vậy ta nên theo vào không?” Chúc Minh Lãng hỏi.
Tiền thì hắn có, nhưng hắn cũng không phải người chuyên nghiệp, cũng không thể chỉ dựa vào linh sương mà phán đoán linh đản này sẽ vô cùng có giá trị được.
Một trăm ngàn kim, cũng có thể mua được một con Ấu Long có huyết thống không tệ.
“Cái này do chính ngươi tự phán đoán, theo ta thấy là đáng giá để theo vào, nhưng giá cả theo vào hơi cao, ta cũng chẳng có nhiều tiền như thế.” La Thiếu Viêm cũng biết khó mà lui.
“Nếu công tử lần đầu tới đây, vậy lần theo vào này tiểu nữ sẽ giao giúp ngươi vậy.” Vị tiểu thị nữ kia lại tự nhiên hào phóng nói.
“? ? ? ?” La Thiếu Viêm đứng ở một bên nhìn chằm chằm vị tiểu thị nữ này.
Bây giờ ngay cả thị nữ cũng giàu vậy sao?
Một trăm ngàn kim a!
Bán bao nhiêu thứ trên người cũng không tích đủ, mặc dù nhìn vị tiểu thị nữ này cũng rất xinh đẹp.
Cho dù có muốn dùng tiền để kén rể, cũng không nên làm dạng này chứ!
Chúc Minh Lãng cũng kinh ngạc.
Tuy lúc mình còn là kiếm tu thì quả thật đi tới đâu cũng có người chủ động tiến lên nịnh bợ kết giao, nhưng cũng không lộ bá khí ra ngoài đến nỗi một tiểu thị nữ cũng muốn vung tiền như rác vì mình đâu?
Một trăm ngàn kim cũng chẳng phải là nói giỡn.
Số tiền này có thể đủ nuôi sống một đoàn thi vệ võ lực cao cường đấy.
“Công tử bây giờ có giá trị bản thân được treo thưởng lên tới bốn triệu kim, chỉ dùng một trăm ngàn kim để mua được một cái nhìn để lại dấu ấn trong mắt công tử, thì tiểu nữ cũng cảm thấy rất đáng giá.” Tiểu thị nữ cười rực rỡ nói.
“Ngươi biết ta?” Chúc Minh Lãng nói.
“Lúc mùa thu ta có du ngoạn đến Miễu quốc, cũng tận mắt thấy đông đảo quyển quý ở Miễu quốc đấu giá vì công tử.” Tiểu thị nữ nói tiếp.
Lúc này, vị Nữ vương của Hà Tự quốc thấy tiểu thị nữ đang nói chuyện với Chúc Minh Lãng nên cũng đến gần mấy bước.
Tiểu thị nữ cũng hành lễ với nàng, Chúc Minh Lãng để ý thấy điều này.
Nữ vương liếc mắt tiểu thị nữ một cái, ra hiệu cho nàng đừng dưới loại trường hợp này mà tùy ý nói chuyện không liên quan tới cược rồng với khách nhân.
Tiểu thị nữ thè lưỡi, đưa Chúc Minh Lãng đến đăng ký vòng tiếp nhưng không thu tiền.
...
“Ta không muốn chơi.” La Thiếu Viêm có dáng vẻ thất hồn lạc phách, hắn cố ý cầm lên cái đĩa được lau đến sạch bóng ở trên bàn rồi xem như chiếc gương mà soi mình trong đó, sau đó hắn vô cùng cay đắng nói: “Vì sao phụ mẫu ta lại không sinh ra ta với một khuôn mặt tuấn mỹ làm điên đảo chúng sinh, dáng dấp đẹp trai, tự nhiên sẽ được mỹ nhân yêu thích, dáng dấp đẹp trai thì tự nhiên được tặng Hoàng Kim Ốc.”
“Vòng tới thì có thể chạm rồi, đến lúc đó dựa vào ngươi.” Chúc Minh Lãng vỗ vỗ La Thiếu Viêm nói.
“Vòng tới có thể là mấy trăm ngàn kim, ta không có nhiều tiền như thế, ngươi xác định chơi tiếp sao?” La Thiếu Viêm nói.
“Không sao, coi như là mở mang tầm mắt.” Chúc Minh Lãng bây giờ đã bị khơi lên hứng thú.
Hiện tại hắn rất muốn biết, linh đản mang theo linh sương này rốt cuộc có phải là Ấu Linh phi phàm hay không.
“Rich kid!” La Thiêu Viêm giơ ngón tay cái lên với Chúc Minh Lãng.
La Thiếu Viêm đưa Chúc Minh Lãng đến đây, kỳ thật cũng chỉ muốn chơi chơi cho vui thôi, nếu như là trong khoảng một trăm ngàn kim thì còn có thể giải quyết.
Nhưng nếu có người tăng thêm tiền đặt cược thì hắn nhất định sẽ từ bỏ, cũng không phải là ánh mắt không bằng người khác mà là hiện tại hắn không có nhiều tiền đến vậy.
Về loại trứng có tranh luận rất lớn ở dân gian này, kỳ thật nếu trong tay có tiền hắn cũng sẽ theo vào, quả thật nó có chỗ bất phàm nhưng người thường lại không dễ dàng phát hiện ra.
“Ngươi muốn chơi vậy ta cũng sẽ không thừa nước đục thả câu. Linh đản này hoặc là không đáng một đồng hoặc là có giá trị rất cao. Không phải tất cả sinh linh trước khi ấp nào cũng có thể hấp thu linh khí, có một số lão yêu ma ngàn năm đến chết cũng không hấp thụ được thiên địa chi linh.” La Thiếu Viêm nghiêm túc nói.
“Ừ, ta có thấy linh sương ngưng kết ở giữa vỏ trứng và lớp màng ở bên ngoài.” Chúc Minh Lãng nói.
“Hả? Sao ngươi lại thấy được, ta còn không trông thấy, tu vi của ngươi rất cao sao??” La Thiếu viêm hỏi.
La Thiếu Viêm là thông qua phương diện khác mà phán đoán được, giữa lớp màng bên ngoài và vỏ trứng có linh sương, cái này không phải đang nói dưới bụng con ruồi có bao nhiêu sợi tơ sao!
“Khẳng định là cao hơn ngươi.” Chúc Minh Lãng nói.
“Ngoại trừ Thanh Thánh Long ra ngươi còn có rồng khác nữa đúng không, Quân cấp?” La Thiếu Viêm hỏi dò.
Chúc Minh Lãng cao thâm khó lường cười cười.
“Hóa ra là đại lão Quân cấp, Thức Long của La Thiếu Viêm ta là đỉnh nhất nhưng mà mắt nhìn người thì lại quá non kém a.” La Thiếu Viêm khoa trương bái một cái.
“Bắt đầu vòng tiếp theo, ngươi đi sờ trứng... Aizz, được rồi, ngươi tốt nhất là phát huy cho thật tốt.” Chúc Minh Lãng nói.
“Ngươi muốn tiền thì phải tin vào phán đoán của ta, nhất định hôm nay sẽ khiến ngươi kiếm được bộn tiền!” La Thiếu Viêm tự tin nói.
“Ta không thiếu tiền.” Lần này Chúc Minh Lãng chỉ muốn tản bộ, muốn chọn một con Ấu Linh có tiềm lực không tệ về nuôi.
“...” La Thiếu Viêm lại cầm lên cái đĩa sáng như gương rồi nhìn nhan sắc của mình một chút.
Tu vi không cao bằng.
Dáng dấp không đẹp trai bằng.
Tiền còn không nhiều bằng người ta!
Lúc trước sao mình lại có dũng khí bôi nhọ người ta ở Huyên Thảo Sơn Bảo vậy?