Một trận gà gáy chó sủa, người ở trong căn phòng tối om kia còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra.
Đột nhiên trên đỉnh đầu từng đạo hào quang chói sáng trải xuống, hình bóng lông vũ phát ra ánh sáng như tuyết bạc không ngừng bay xuống, giờ phút này Thương Loan Thanh Long đã lơ lửng ở phía trên nông hộ này.
Gia nhân nông hộ kia phủ thêm áo khoác nghi hoặc mở hé cửa một chút, lại bỗng nhiên phát hiện một con quái vật dữ tợn, xấu xí, đáng sợ giống như ác quỷ đang ở ngay giữa sân.
Nó cắn một con gà mái, đang không ngừng nhai sống, đôi mắt xanh mơn mởn lộ ra âm độc cùng đói khát, đang theo dõi vị nông dân vừa mở cửa này.
Hiển nhiên một con gà mái cũng mới chỉ là món ăn khai vị, còn người kia mới là bữa tiệc chân chính của quỷ quái!
Thanh quang giống như trường mâu từ trên không trung rơi xuống, tinh chuẩn đâm xuyên qua thân thể con Ác Chiểu Quỷ đói khát này.
Ác Chiểu Quỷ cũng đã muốn nhào ra, một đôi móng vuốt sắc bén như của hầu tinh đã chờ không kịp muốn xé toạc ngực của người kia ra, muốn lấy ra nội tạng bên trong để ăn, cũng may hết thảy mọi chuyện đều bị Chúc Minh Lãng kịp thời thấy rõ.
Những cây thanh quang mâu định trụ Ác Chiểu quỷ, con Ác Chiểu Quỷ này chưa lập tức tử vong, thân thể nó có thể biến hóa tan chảy giống như nước bùn, rất nhanh con Ác Chiểu Quỷ này đã biến thành một bãi bùn, bắt đầu hướng về phía cống rãnh bên ngoài viện nhúc nhích chuyển động.
Thương Loan Thanh Long lao xuống, Liệt Diễm trên thân như đang không ngừng thiêu đốt.
Nó xẹt qua trên mặt đất, quang diễm màu xanh lập tức trải khắp khu đất ngoài phòng, ngay cả vũng bùn ở bên trong cống rãnh kia cũng bị ngọn lửa màu xanh này nhiễm lên thiêu đốt!
Ác Chiểu Quỷ biến thành một bãi nước bùn không chỗ ẩn trốn, nó ở bên trong cống rãnh phát ra tiếng kêu bén nhọn giống như con khỉ.
Thương Loan Thanh Long lại thi triển ra pháp thuật một lần nữa, trong miệng nó phun ra một đoàn quang cầu, ngay khi quang cầu chạm đến cống trên mặt đất bỗng nhiên phóng xuất ra quang bạo, những quang huy kia đáng sợ không thua gì vũ khí sắc bén, đem con Ác Chiểu Quỷ này chia năm xẻ bảy!
Trên tường thành, lão quan viên nhìn trợn mắt hốc mồm.
Sau khi nhìn thấy Ác Chiểu Quỷ bị giết chết triệt để, lúc này lão quan viên mới quay đầu lại, có chút không dám tin tưởng nhìn Chúc Minh Lãng, nói: "Học viên cao viện thực lực thật mạnh a. Ác Chiểu Quỷ chính là tai họa đứng đầu trong năm đại họa của Hoàng Diệp Thành a, chỉ cần xuất hiện một con, chúng ta phải tốn không biết bao nhiêu khí lực mới có thể đem nó diệt trừ!"
"Con quái này tu vi mấy ngàn năm, đối với các ngươi mà nói xác thực rất nguy hiểm." Chúc Minh Lãng nói.
"Ai, Hoàng Diệp Thành chúng ta sao lại biến thành cái dạng này a, nếu không có người cao viện các ngài đến, thành trấn chúng ta nhất định sẽ thành lương thực của những con Tích Thủy yêu kia rồi." Lão quan viên thở dài một hơi.
"Chúng ta sẽ nỗ lực hết sức, nhưng ta vẫn là hi vọng ngươi mau chóng tổ chức tập hợp đủ dân chúng, dùng biện pháp trước kia của các ngươi dọa lùi những con tiểu tích yêu kia." Chúc Minh Lãng nói nghiêm túc.
Yêu ma tu hành tu vi cao, Chúc Minh Lãng cũng không lo lắng.
Loại sinh vật có hai ngàn năm tu vi như Ác Chiểu Quỷ này tự cho là mạnh mẽ hơn người, lại dám trắng trợn nhảy nhót trước mặt mình, muốn ở trong thành tiến hành Thao Thiết thịnh yến, thế nhưng không biết Chúc Minh Lãng có được Thương Loan Thanh Long, chuyên môn đối phó loại Ma Linh tu vi cao này.
Chỉ là, con Ác Chiểu Quỷ này chẳng khác gì vật hi sinh dò đường cho Tích Thủy Ma linh, sau khi nhìn thấy một màn này, Tích Thủy Ma linh khẳng định sẽ cực kỳ cẩn thận, nó cũng sẽ tận lực tránh né Thương Loan Thanh Long.
Mục đích của bọn nó là ăn thịt người, không phải cùng Mục Long sư liều mạng ngươi chết ta sống, đây cũng chính là vấn đề khiến việc thủ thành có độ khó tương đối cao, muốn hoàn toàn bảo vệ người của cả một thành này cơ hồ là chuyện không thể nào.
. . .
"Ùng ục ùng ục ~~~~~~~~~~~~~~ "
Số lượng Tích Thủy yêu rất nhiều, dường như chúng đang dốc toàn bộ lực lượng, rất nhanh đèn báo hiệu trên tháp lâu từ các nơi trong Hoàng Diệp Thành đều được điểm phát sáng lên, có thể nhìn thấy những chậu than đang kịch liệt thiêu đốt.
Đó là tín hiệu báo Tích Thủy yêu đang tiến công.
Giờ phút này ở cửa thành, chậu than cũng đã bắt đầu cháy rừng rực, ánh lửa chiếu rọi trên gương mặt những tráng dân bị lão quan viên tập hợp lại.
Những người này đều được triệu tập tới từ trong thành, thân thể cường tráng, thay đổi một chút trang bị miễn cưỡng cũng có thể coi như dân binh, chỉ là nhìn ra được mỗi người bọn họ đều rất khẩn trương, khủng hoảng.
Hai mươi mấy người, bọn họ đang giằng co với một đầu Tích Thủy yêu trèo lên tường với tốc độ cực nhanh.
Dùng dây thừng trói lại chân của Tích Thủy yêu, mười hán tử đồng thời lôi kéo lại cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn chặn nó hoành hành tiến bước.
Một số người khác thì cầm trường thương, mãnh liệt đâm xuống trên lưng Tích Thủy yêu, nhưng lại giống như là đâm xuống trên mặt đất cứng rắn, cuối cùng cũng chỉ đả thương chút da thịt của Tích Thủy yêu, không cách nào tạo thành tổn thương trí mạng đối với Tích Thủy yêu.
Tứ chi con Tích Thủy yêu kia bị trói buộc, đôi mắt lồi ra đột nhiên chuyển động.
Nó đang thi triển yêu thuật!
Bỗng nhiên hai bên phòng ốc, những thùng nước chứa đầy nước đều nổ tung, mười cái thùng nước cùng nhau khuynh đảo, tạo thành một cỗ khí lãng, đem những tráng dân đang nắm kéo tứ chi Tích Thủy yêu đẩy ngã trên mặt đất.
Sau khi tráng dân níu giữ dây thừng bị ngã xuống đất, lại bị Tích Thủy yêu cường ngạnh túm trở về, những người khác vội vội vàng vàng buông lỏng tay, nhưng có một thanh niên cường tráng lại bị dây thừng quấn ở chân, Tích Thủy yêu liền đem thanh niên này kéo tới phía dưới móng vuốt của nó!
Mọi người quá sợ hãi, suýt nữa thì chạy tứ tán bốn phía.
Cùng loại yêu linh này so sánh, lực lượng của bọn họ vẫn là quá nhỏ bé.
"Sa sa sa ~~~~~~ "
Một tiếng gầm nhẹ trầm thấp từ cửa thành ra truyền đến, chỉ thấy một đầu tiểu giao thuận theo tường thành tuột xuống, nó nhanh chóng nhào về phía con Tích Thủy yêu đang cố gắng tránh thoát dây thừng trói buộc, cắn một cái vào phần cổ con Tích Thủy yêu này!
Máu tươi chảy xuống, Tích Thủy yêu ra sức giãy dụa, móng vuốt của nó đánh lung tung vào trên thân đầu tiểu giao này, nhưng tiểu giao vẫn không không hé miệng. . .
"Thất thần làm gì, nhanh bắt lấy dây thừng! !" Không biết là ai hô một tiếng.
Những tráng dân kia vội vội vàng vàng nhặt lên dây thừng dưới đất, hung hăng kéo sang phương hướng khác.
Tứ chi con Tích Thủy yêu này không thể động đậy, mà phần cổ nó bị răng của tiểu giao đâm vào sâu đến tận mạch máu.
Rốt cục, tiểu giao cũng cắn rách cổ con Tích Thủy yêu này, con Tích Thủy yêu này không ngừng chảy máu, thống khổ vùng vẫy mấy lần thì triệt để mất đi sinh mệnh.
"Tốt, tiểu gia hỏa ngươi ở đây cùng với bọn đối phó cá lọt lưới." Trên tường thành, thanh âm Chúc Minh Lãng truyền đến.
Tiểu Dã giao chống người lên, nhìn thân ảnh Chúc Minh Lãng bị chậu than chiếu sáng, nghiêm túc nhẹ gật đầu.
. . .
Chỗ cửa thành, thổ địa vốn khô ráo cứng rắn bị một đạo lại một đạo sóng bùn bao trùm.
Đó là trên trăm con Tích Thủy yêu cùng thi yêu pháp, bọn chúng đem con đường đến cửa thành biến thành một mảnh đầm lầy, nhờ đó bọn chúng sẽ có thể trực tiếp lặn tới nơi.
Trên tường thành có rất nhiều thợ săn, bọn họ đều đang giơ cung tiễn, hướng xuống đất về phía những con Tích Thủy yêu kia bắn ra mũi tên.
Mới đầu một vài con Tích Thủy yêu tiến lên dò đường còn bị bắn chết mấy con, khắp khuôn mặt đám thợ săn là vẻ mừng rỡ, nhưng đến khi đầm lầy trải đến, cung tiễn của bọn họ cơ hồ không có tác dụng gì, có những tầng đất kia bảo hộ đám Tích Thủy yêu, mũi tên căn bản không đả thương được bọn chúng.
"Giao cho ta đi." Chúc Minh Lãng nói với đám thợ săn kia.
Đám thợ săn đã tận lực.
Hắn đưa bàn tay ra, gọi ra Hắc Nha.
Tiểu Hắc Long từ trên cao rơi xuống, hình thể khôi ngô đã dài đến bốn mét hung hăng có thừa chà đạp đến bên trong vũng bùn, lập tức đem nước bùn đánh văng ra bốn phía, đem bốn năm đầu Tích Thủy yêu chấn bay ra ngoài!