Hơn một ngàn thành viên của Bạch Thường kiếm tông đều sẽ bỏ mạng??
Thật là một nghi thức đáng sợ, nói cách khác đám Ma giáo đồ ở khách trạm kia có ý đồ dẫn người của Bạch Thường kiếm tông đến sau đó giết sạch sẽ nhóm kiếm sư chính phái của Bạch Thường kiếm tông này.
Lệ khí của Hoán Ma giáo xem ra rất nặng, nếu sau khi nhận được nguồn năng lực đó thì bọn họ thực sự muốn thảo phạt một vùng đất làm khoảng trời riêng cho mình và sẽ là địch nhân của cả tứ đại tộc môn!
"Người muốn ta cứu là ai, sao có thể thỉnh được Tiên Quỷ?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Ở dân gian có vài nơi bị phong bế, bọn họ sợ hãi thần linh, thường sẽ hiến tế đồng nam đồng nữ cho hà bá, sơn thần, dùng cách này để đổi lấy một mùa mưa thuận gió hòa." Diệp Du Ảnh nói.
"Ân, loại chuyện này cũng chẳng lạ gì nữa." Chúc Minh Lãng gật đầu.
Không chỉ ở những nơi bị tách biệt, mà cả những nơi có chút hơi thở văn minh trộn lẫn cũng sẽ bắt gặp hành vi ngu muội như này, đương nhiên, trên thế gian này cũng tồn tại những loại tà pháp cường đại như vậy, có thể thông qua những thủ đoạn tàn ác để đạt được mục đích.
Đối với danh môn chính phái mà nói, loại tà thuật này không được phép tồn tại, nếu phát hiện sẽ tuyệt không tiếc sức lực để tiêu diệt bọn họ.
"Mặc dù căn nguyên của Tiên quỷ là những loại như thờ phụng, kính nể, sợ hãi nhưng nếu có sự hiến tế của đồng tử thì linh hồn đơn thuần của đồng tử dưới một loại tế tự đặc định sẽ hóa thành một cỗ oán khí, cuối cùng biến thành quỷ. Đồng thời bởi vì năng lượng của bọn họ đều đến từ việc thờ phụng, cúng bái cho nên sẽ trở thành một nửa là tiên một nửa là quỷ." Diệp Du Ảnh giải thích tường tận cho Chúc Minh Lãng.
"Kết quả là, là do những oán hận của đồng tử bị hiến tế biến thành?" Chúc Minh Lãng có chút bất ngờ nói.
"Đúng vậy." Diệp Du Ảnh gật đầu.
"Vậy người ta muốn cứu chính là một tên đồng tử, hắn đang ở trong khách trạm ma giáo và dự định bị dùng để hiến tế cho Địa Tiên Quỷ??" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Những đứa trẻ ra đời vào ngày hắc nguyệt thật sự rất đặc biệt, chúng có thể nhìn thấy linh hồn của những đồng tử được hiến tế, cũng chính là Tiên Quỷ, thậm chí còn có thể giao tiếp với bọn chúng. Và đương nhiên, những đứa trẻ này nếu bị đưa đi hiến tế thì có thể khiến cho thế gian có càng nhiều Tiên Quỷ hơn." Diệp Du Ảnh nói.
Chúc Minh Lãng nghe xong cũng thầm thán phục.
Thì ra căn nguyên của Tiên Quỷ là do những hành vi ngu muội của dân gian tạo thành.
Bọn người Hoán Ma giáo phát hiện ta điểm này nên mới sử dụng một ít thủ đoạn để gọi các loại Tiên quỷ khác nhau ra, chinh phạt các thế lực lớn khác.
"Hắc nguyệt đồng tử, được rồi, ta nhất định sẽ cứu người ra." Chúc Minh Lãng nói.
Bất kể là để giải ra bí mật của những con Tiên Quỷ này hay là để cho Bạch Thường kiếm tránh khỏi bị tàn sát thì Chúc Minh Lãng cũng phải tìm cho được Hắc nguyệt đồng tử.
Người của Bạch Thường kiếm tông nhiều vô cùng nhưng lại không hề ý thức được có một con Địa Tiên Quỷ đang ở dưới mặt đất.
Nếu Tiên Quỷ là do oán đồng biến thành nó hẳn sẽ rất tàn nhẫn khát máu, có hận ý vô cùng sâu với nhân loại, sau khi trở thành bán tiên bán quỷ thì hành vi lại càng thêm phần tàn bạo khủng bố.
Chúc Minh Lãng tạm thời tin những điều mà Diệp Du Ảnh nói, hắn đi đến khách trạm đó thì phát hiện ra khách trạm này nằm ở trên một ngọn núi lớn và bên cạnh một cái hồ, bóng núi phản chiếu trên mặt hồ, một khách trạm cô độc đứng đó, cao hơn cả đám cây rừng xung quanh, trên sơn đường dẫn đến đây treo một hàng đèn lồng đỏ, mặc dù là ban ngày nhưng vẫn đem đến cảm giác u ám cổ quái cho người khác.
Mới nhìn sơ qua thì thấy khách trạm bên hồ này cũng không có vấn đề gì lớn, theo như lời của người dẫn đường nói thì xung quanh nơi này đều không có thành trấn gì cả, rất khó tìm được nơi nghỉ chân vậy nên cái khách trạm này được xây nên cũng vì lý do cho khách từ xa đến ở trọ.
Chỉ có điều là hôm nay cơ hồ không có khách đến nhưng ngoài khách trạm lại giăng đầy lưới bắt chim, chủ quán, tiểu nhị bên trong khách trạm cũng bận rộn vô cùng, thật giống như đang mở đại tiệc chúc mừng việc gì đó vậy.
Làm thịt gà, giết dê, treo đèn lồng, lò bếp luôn nổi lửa, ống khói không ngừng tỏa những cột khói ra ngoài, thỉnh thoảng còn nghe thấy những tiếng ca tiếng hát, toát ra khí tức bản địa nồng đậm, nhưng nói chung lại là nghe không hiểu là đang hát cái gì!
"Hoán Ma giáo các người đang đón lễ mừng năm mới sao?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Bọn họ bắt chước lễ tế tự của dân gian." Diệp Dụ Ảnh nói.
"Ah, vì muốn thỉnh thần cho nên phải tạo bầu không khí trước hả!?" Chúc Minh Lãng nói.
"Đã nói rồi, bọn họ tôn thờ Tiên quỷ vậy nên Tiên quỷ thích cái gì bọn họ sẽ làm cái đó, giống như việc Hà Tiên Quỷ thích ăn đồng tử nhất vậy nên bọn họ mới không tiếc thứ gì để cướp con của những nông phu nông phụ kia để cho Hà Tiên Quỷ dùng." Diệp Du Ảnh nói.
Có thể nhìn ra được hận ý tột cùng của Diệp Du Ảnh đối với nhóm người Hoán Ma giáo nhập ma này.
Trong lúc vẫn đang quan sát thì đột nhiên từ một bên khác của khách trạm truyền đến mấy tiếng kêu gào thảm thiết, sau đó là tiếng rống và thanh âm đánh nhau.
Người của Bạch Thường kiếm tông và Hoán Ma giáo chém giết lẫn nhau rồi??
Sao tính tình lại nóng như vậy chứ!
Không đợi Chúc Minh Lãng phải quan sát lâu lắm, hai thế lực đã bắt đầu đánh nhau, từ xa có thể thấy bóng áo trắng đứng tụ tập xung quanh khách trạm, hơn nữa bên phía hồ cũng có một nhóm bạch y kiếm sư ở đó, tu vi của bọn họ xấp xỉ nhau, bọn họ lướt qua mặt hồ đánh thẳng về phía khách trạm!!
Đột nhiên trong hồ lại dâng lên từng đợt sóng nước cuồn cuộn, hết một con lại đến một con Hồng Lân Hồ phóng ra khỏi mặt nước, thân hình chúng nó không to lớn nhưng từng con đều có thể đứng thẳng như con người, hơn nữa chúng có ba đầu sáu tay và cầm những loại vũ khí dữ tợn loang lổ vết rỉ sét bằng xương cá trên tay.
Hiển nhiên đây là đám Ma Vệ thủy quái mà Hoán Ma giáo gọi ra, số lượng của chúng nó rất nhiều tựa như một đàn cá chép, chúng tạo thành một bức tường ngăn chặn bằng Ma Vệ bảo vệ cả cái khách trạm.
Tiếng hô của chúng nó như tiếng nhím, toàn thân mọc đầy vảy nhọn và xương trắng, lớp vảy màu đỏ tựa như một lớp áo giáp ngay cả khi các kiếm sĩ trọng kiếm chém trúng người bọn nó thì cũng chưa chắc có thể gây ra bất cứ tổn thương nào.
Đệ tử của Bạch Thường kiếm tông tuy là nhiều nhưng mỗi đệ tử cũng chỉ có thể đơn đả độc đấu với một con quái Ma Vệ mà thôi, nếu xuất hiện nhiều hơn một con nữa thì không chống đỡ nổi nữa, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng!
Tất cả người của Bạch Thường kiếm tông phân thành ba đường tiến đánh khách trạm ma giáo.
Một khách trạm trông nho nhỏ như này thôi nhưng lại giống như một tòa vô hạn tháp, từ bên trong cũng có không ít Ma vật xông ra, có vài con còn hợp lại thành một đội tụ lại gần động sơn dã ở đây, có vài con thì hung mãnh cường hãn vô cùng, yêu pháp cũng không hề kém hơn mấy con chân long thực thụ!
Đại chiến bạo phát, cục diện vô cùng hỗn loạn, Chúc Minh Lãng thậm chí còn không nhìn ra được hai người chấp sự mà hắn quen biết là Chung Lâm và Minh Tú...
Chỉ có điều người của hai phe thì khá dễ phân biệt được, người của Bạch thường kiếm tông đều mặc đồ trắng cả.
Người của Hoán Ma giáo thì do đang bắt chước cách tế tự của dân gian nên đều mặc quần áo màu đỏ và vàng, mặc dù nhân số của bọn họ không đông bằng của Bạch Thường kiếm tông nhưng nhờ vào Hoán Ma chi thuật cũng hợp được một đạo yêu ma quân đông đúc, chém giết cùng đám người của Bạch Thường kiếm tông ở ngoài khách trạm.
"Trịnh Mi ở đây bọn ma giáo các ngươi khôn hồn thì mau ra chịu chết đi!!" lúc này có một vị sư tôn đạp kiếm bay lên trời, cao giọng mắng về phía căn khách trạm cổ quái kia!
Chúc Minh Lãng thực có chút kính phục vị sư tôn này, có dũng khí một mình xâm nhập vào bên trong khách trạm của Ma giáo.
Nhưng cũng vừa hay, nếu như nàng ta có thể thu hút sự chú ý của đám cao thủ ma giáo thì bản thân mình lẻn vào sẽ tương đối dễ dàng.