Một đám mây màu xanh xám bao trùm trên bầu trời Tuyệt Lĩnh, trên Ngân Lĩnh thì vừa hay khuyết mất một cụm mây thế nên ánh mặt trời chói chang từ trời cao chiếu thẳng xuống dưới, trông như từng lớp màn che màu vàng rực rỡ.
Đại quân Ly Xuyên bị ngăn trở ở ngay chính vị trí tấm màn che màu vàng đó, bất luận có bao nhiêu quân sĩ xông vào trong thì cũng khó lòng có người sống sót trở ra, để vượt qua trận lâm cự lĩnh tướng này, đại quân Ly Xuyên và các thế lực liên minh đều bị tổn thất nặng nề.
Nhân Lâm...
Đây là lâm trận to lớn do cự ma tướng lĩnh tạo thành.
Những cự lĩnh tướng sĩ với thể trạng cao lớn, toàn thân khoác ma khôi đang đứng liền kề nhau tạo thành một lâm phương trận, bọn chúng hoàn toàn không phòng bị đội quân Ly Xuyên đi qua dưới chân, thế nhưng số người có thể đi qua dàn cự ma sơn lĩnh tướng này lại chẳng có mấy ai.
Đại quân tiến tới tựa như sông Trường Giang, Hoàng Hà cuồn cuộn chảy lại bị một con đê kiên cố chặn lại, tuy khí thế cao trào, sức lực hung hãn nhưng đều bị hóa giải hết.
Các tướng sĩ Ly Xuyên có chút do dự, cũng có chút sợ hãi, trong chốc lát chẳng có ai dám xông vào đám cự lĩnh ma nhân ấy nữa, ở phía sau đại quân lại bị vây khốn bởi một đường rãnh ngân bạc dài, trong quá trình vượt qua con rãnh dài đó không biết đã tổn thất biết bao nhiêu người...
Quân đội đông đúc lại không thể tiến lên, điều này khiến cho trận cước rất dễ bị loạn.
"Băng!!"
Một tên kiếm sư đứng dưới chân Cự ma tướng lĩnh, bị hắn ta dùng cánh tay cường tráng đánh văng ra xa cả trăm mét, rơi vào đống thi thể thiết kiếm quân, phi ảnh kiếm văng khỏi tay, rơi ở một nơi không xa.
Tên kiếm sư chật vật bò dậy, đi tới bên cây kiếm của mình thế nhưng một cảnh tượng khó tin lại diễn ra trước mắt hắn!
Thanh phi ảnh kiếm màu đen kia của hắn bỗng chốc rung động mãnh liệt, còn chưa đợi đến khi tay hắn chạm tới chuôi thanh binh khí đã bên hắn hơn mười năm này, thì thanh phi ảnh kiếm đã tự mình bay vút lên trời.
Hắn là một kiếm sư thuộc kiếm lưu phái, rất ít khi kiếm rời tay thế nên kiếm sao có thể thoát khỏi tầm khống chế mà bay mất như vậy??
Vị kiếm sư ngẩng đầu lên nhìn vừa hay trông thấy một nữ tử tóc bay uốn lượn, tay cầm thanh trường kiếm được tạo nên từ vô số sợi tơ màu bạc, nàng từ trong bức màn màu vàng bước ra.
Nữ tử ấy có dáng người thiết tha, dung mạo tuyệt mỹ, ánh vàng chiếu lên bộ giáp càng tôn thêm vẻ thánh khiết và trang nghiêm của nàng.
Phi ảnh kiếm mà bản thân đánh mất đang bay thẳng về phía vị nữ tử kia, tựa như đó là thanh phi kiếm mà nàng gọi đi vậy.
"Keng keng keng!!!!!"
Vị kiếm sư này còn phát hiện, không chỉ có kiếm của mình mà cả tất cả các loại vũ khí trên chiến trường đều đang nhao nhao rung động. Chúng nó tựa như đang bị một sợi dây vô hình nào đó điều khiển, chậm rãi bay bổng lên không trung ngay sau đó cũng tựa như phi kiếm ảnh của mình mà bay vút về phía vị nữ tử ấy, vây chặt xung quanh nàng!
"Nữ quân???"
Tướng lĩnh của mỗi doanh đều ngẩng đầu lên, trông thấy thống soái của họ xuất hiện trên chiến trường tu la này.
Lê Vân Tư giơ kiếm lên, mũi kiếm hướng về vùng xích nhật khuyết mây kia, ngay tức thì tất cả binh khí rơi rác trên chiến trường, những thanh kiếm còn trong tay những tướng sĩ chết trận, phần kiếm đâm xuyên qua cơ thể kẻ thù nhưng chưa kịp rút ra, còn có cả những đoạn mũi tên gãy đuôi đều nghe theo sự dẫn dắt của nàng, tựa như những tên lính vẫn còn sống sờ sờ ủng hộ, nghe theo nữ quân vương của bọn họ vậy.
"Nhất niệm vạn diệt!"
Giữa không trung, thanh âm băng lãnh lộ ra vài phần kiên nghị quyết tuyệt của một cô gái phát ra.
Cả hàng nghìn vũ khí khác nhau tụ lại thành một mảnh đen kịt che phủ ánh sáng chói lòa của mặt trời trên cao, khiến cho nội tâm tất cả mọi người được một phen chấn động!
Dựa theo sự chuyển động của lệnh kiếm trong tay Lê Vân Tư mà số kiếm, số đao kia và cả hàng ngàn mũi tên sắc nhọn đang tùy ý lượn lờ bỗng chốc cùng lúc phóng về phía phương trận khó lòng vượt qua do đám Cự ma quân tạo thành!!
Cái gì mà phi long đại quân, cái gì mà thần điểu đàn, chúng nó đứng trước nhất niệm vạn diệt này đều trông nhỏ bé vô cùng.
Trên khoảng chiến trường quang đãng, rộng lớn, hầu như tất cả mọi người đều có thể chứng kiến một màn chấn động thiên địa này. Đối với các tướng sĩ Ly Xuyên mà nói, đây là từng đạo hàn ý rạch ngang qua đầu bọn họ, lớn đến mức khiến người ta kinh sợ tột cùng, còn đối với những tên Cự lĩnh tướng, nhóm cự ma của Tuyệt Lĩnh thành bang thì đây chính là sát niệm quyết tuyệt!!
Chỉ một tia sát niệm đã khiến tim đập chân run mà bây giờ sát niệm che khuất cả bầu trời, lợi kiếm, đại đao, trường thương, tên nỏ ngập trời và cả mười mấy loại binh khí khác nhau bị sát niệm thu hút đến đây, cho dù là lớp phòng tuyến của đám Cự lĩnh tướng Tuyệt Lĩnh thành bang có vững chắc đến thế nào thì cũng phải sụp đổ!!
Khí giới hết lần này đến lần khác xẹt ngang qua thân thể to lớn của bọn chúng, hàng cự ma đứng đầu đã bị triệt để đánh vụn, ngay cả thân thể cũng không toàn vẹn, hóa thành những vũng máu thịt rơi đầy mặt đất.
Vạn diệt khí thế như chẻ tre, không thể ngăn cản, nhân lâm ma trận mà biết bao nhiêu tướng sĩ không cách nào phá được đã bị trận bạo đạo vũ khí thanh tẩy, dù một trận vũ kiếm này chỉ là trọng kiếm, mảnh kiếm, ngân kiếm, trường kiếm, đoản kiếm hợp lại...
Những thanh kiếm này, phần lớn là đến từ trong tay của những người đã chết, vũ khí cũng có linh khí, nhất là sau khi đã trải qua một trận chém giết huyết tẩy, cho nên mỗi một đạo lưỡi kiếm dính máu đều mang theo nộ oán của chủ nhân lúc đầu của nó, tất cả nộ oán tập hợp lại và phó thác vào những thanh kiếm rồi phóng thẳng về phía kẻ địch, chỉ dựa vào phần sát ý này đã đủ nghiền nát không biết bao nhiêu người của Tuyệt Lĩnh thành bang!!
Tất cả quân sĩ của Ly Xuyên đều ngẩng đầu nhìn, tựa như đang ngước nhìn một vị thần minh với vầng hào quang sáng chói.
Lúc đầu đám quân sĩ mới gia nhập đội quân Ly Xuyên đều không hiểu tại sao quân vệ lại gọi nữ quân là nữ võ thần, nhưng sau khi nhìn thấy một màn kinh diễm như vậy thì bọn họ mới cảm thấy danh xưng này quả xứng với thực!
Có năng lực như thế thì trên chiến trường còn ai muốn tranh đấu nữa chứ???
Phòng hàng tuyến mà cả thiên quân vạn mã đều không thể phá nổi nhưng chỉ dựa vào một mình Lê Vân Tư đã có thể phá tan tành, nhờ một chiêu quét sạch đám Cự nhân lâm đáng sợ kia mà nàng nhận được từng đợt ủng hộ vang trời!
Nữ võ thần quân, từ trước đến nay chưa từng bại trong bất cứ trận chiến dịch nào, năng lực thần phàm của nàng tựa như là vì chiến tranh mà tồn tại!
Lê Vân Tư đứng lặng giữa không trung, tóc đen tung bay, bây giờ không cần bất cứ mệnh lệnh nào truyền xuống cũng không cần nàng dõng dạc hô hào sĩ khí toàn quân, chỉ dựa vào một chiêu nhất niệm vạn diệt này thôi cũng đủ để những tướng sĩ còn sống sót tăng thêm dũng khí, cho dù có gặp phải kẻ thù cường đại hơn nữa cũng không sợ!
Đại quân tiếp tục tiến bước lên phía trước, sĩ khí như từng đợt sóng dữ tợn dâng cao liên tiếp đập vào mấy đạo tháp phòng tuyến của Tuyệt Lĩnh thành bang, Tuyệt Lĩnh thành bang rốt cuộc cũng bị công phá, quân sĩ Ly Xuyên và thế lực liên minh dũng mãnh tiến vào trong thành!
Tháp cao bị đốn ngã, Cự Lĩnh tướng bị giết chết, đội quân cường đại phân bố trong cả tòa Tuyệt Lĩnh thành bang cũng lần lượt bị tiêu diệt.
Theo bước đội quân tiên phong thâm nhập được vào thành, đội quân tập kích do Vương Bắc Du dẫn đầu cuối cùng cũng có thể tụ họp với đại quân, theo lẽ thường khi công thành thì đến bước này đã coi như giành được chiến thắng rồi, nhưng bố cục trong Tuyệt Lĩnh thành bang cũng không hề đơn giản như vậy.
Cho dù là ở trong thành cũng có thể dễ dàng nhìn thấy những pho tượng cổ quái khổng lồ, cũng có thể trông thấy từng bức tường lũy của Tuyệt Lĩnh quân, tam giác thành doanh cũng không dưới mười cái, mỗi thành doanh đều có một tòa nhà cao ngất hình tháp.
Trên lầu tháp sẽ có một tướng lĩnh thành bang ngạo nghễ đứng đấy.
Bọn chúng đang khinh miệt quan sát đám quân đội tràn vào thành này...