Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 62: Long tướng (1)

Chương 62: Long tướng (1)




Dịch giả: BK

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Mỗi một con rồng ở đây đều thuộc cấp Long tử, mà mỗi con con nào con nấy đều tỏa ra Chân Long khí tức cường đại, căn bản không phải là đám tiểu yêu gà đất chó sành dưới đầm thác nước có thể so sánh, chúng đối diện với Hắc Thương Bạo Long, trong đầu Hắc Nha thầm nghĩ, bất cứ một con rồng nào ở đây cũng đều có thực lực đủ để một chọi một với nó a.

“Úc? ?”

Hắc Thương Bạo Long không dám gáy dơ hay sủa gắt, nó xoay đầu về phía sau, làm một mặt tỉnh bơ, bộ dáng hỏi chủ nhân chúng ta nên chạy hướng nào thì tốt.

“Chạy cái gì mà chạy, tên ngốc này, đây là bài huấn luyện hôm nay của ngươi.” Chúc Minh Lãng lắc đầu ngán ngẩm, tức giận nói với Hắc Thương Bạo Long.

Hình như chiều nó quá nên nó sinh hư, cốt khí lúc trước đâu cả rồi, chưa gì đã nghĩ đến chạy, hậu duệ của Bá Long cùng Thương Long đây à? ?

"Úc úc! !" Hắc Thương Bạo Long làm mặt đau khổ, kêu rên một tiếng.

Chủ nhân muốn đuổi mình thì nói thẳng đi, cùng lắm thì Hắc Bảo Bảo nó chịu khổ một mình xông vào sơn lâm biển cả lăn lộn, tự kiếm sống thôi!

“Khí thế, Hắc Nha, làm ơn chú ý khí thế và hình tượng ngươi đi, tự tin lên một chút coi nào, huống chi ta đâu có bảo ngươi một mình ngươi đối phó với cả đám kia đâu, còn có Bạch Khởi nữa mà!” Chúc Minh Lãng tức giận.

Hắc Thương Bạo Long lần nữa quay đầu, ánh mắt nghi ngờ nhìn vị chủ nhân không đáng tin cậy này.

Hai mươi đầu Chân Long đấy!

Chân Long chứ có phải rau cải hay gà đất chó sành đâu, con nào con nấy cường đại chẳng thua gì nó, cho dù có Bạch Khởi ở đây cũng chưa chắc đánh lại nhiều rồng như thế!

“Ngươi đi khiêu khích bọn chúng trước, không được để bọn chúng phân tán ra, nếu không ma pháp của Bạch Khởi không thể bao trùm toàn bộ được.” Chúc Minh Lãng nói ra.

“Úc!!!”

Hóa ra chỉ là làm mồi nhử.

Xời, tưởng gì chứ làm mồi nhử là nghề của nó rồi …

Duy trì khí thế một đầu Bá Long nên có, Hắc Nha bắt đầu đạp phóng về phía trước, vừa đi được mấy bước, Hắc Nha bất chợt nhận ra có gì đó sai sai, vì cảnh này có chút quen mắt.

Lúc trước còn chưa hóa rồng, chỉ là một đầu hắc ngạc, nó bị đem đi làm mồi nhử thì cũng coi như có thể chấp nhận được đi.

Vì sao giờ hóa thành Chân Long rồi mà vẫn còn phải tiếp tục cái vận mệnh đi làm mồi nhử này vậy chứ, người ta đường đường là Hắc Thương Bạo Long, là hậu duệ kết hợp hoàn mỹ giữa Thương Long và Bá Long cơ mà, đó là hai loài săn mồi đỉnh cấp giữa lục địa và đại dương, tại sao suốt ngày bắt nó phải đi ra làm cò mồi a! !

“Nhanh đi, chú ý lợi dụng dòng sông, bọn chúng có vài con rồng không có thủy tính!” Chúc Minh Lãng giục Hắc Nha.

Hắc Thương Bạo Long do dự mở ra bộ pháp, đi đến một phía dòng sông khác.

Đã tới giữa dòng sông rộng lớn, Hắc Thương Bạo Long trực tiếp lao xuống nước, lợi dụng cái đuôi tráng kiện của mình cùng bản năng của Ngạc Long, Hắc Thương Bạo Long vô cùng linh hoạt dưới nước.

Mà nó cũng không giống với những sinh vật săn mồi cỡ lớn như cá voi hay cá mập, có tứ chi nó căn bản không sợ xuất hiện tình huống mắc cạn.

Hắc Thương Bạo Long vượt qua dòng sông, nó chậm rãi đứng lên từ trong thủy vực.

Con Bạo Long này từ xa đi đến, tạo cho người ta cảm thấy một cỗ khí tức khôi ngô cuồng bạo, hiện tại đến gần nó, nhìn xem từng dòng nước chảy ầm ầm xuống lưng nó, lại nhìn làn da rồng đen kịt mà cứng rắn, cảm giác như một tòa núi Ô Thiết biết di chuyển.

Không thể không nói, huyết mạch của Hắc Nha vô cùng ưu việt, vượt xa không ít Long Chủng bình thường, thậm chí như Kiếm Xỉ Hổ Long đứng trước mặt Hắc Thương Bạo Long thì chẳng còn có chút uy áp nào, lại càng không cần nhắc đến đám long chủng nhìn qua có chút gầy gò yếu ớt khác.

Lục Lâm Chi Long trưởng thành thể trạng có thể xem như xuất chúng phi thường, nhưng cho dù thế thì nó vẫn chỉ có thể chịu thấp hơn một cái đầu so với Hắc Thương Bạo Long, lại càng không cần nói Hắc Nha nhà ta còn có sừng rồng cao ngạo vươn cao, hoang dã đến cực điểm!

Nếu muốn nó làm mồi nhử, để nó chọc cho nhiều người tức giận, vậy thì Hắc Thương Bạo Long nó cũng có biệt tài gây thù chuốc oán của riêng mình.

Nó bước đến một bên bờ khác, thấy những con rồng còn lại đều đang bị chủ nhân chúng ước thúc, chỉ có một đầu Xích Trảo Tật Long ra sân mà thôi ...

"Phốc phốc ~ ~ ~ ~" từ trong lỗ mũi phun ra một cột hơi nước, Hắc Thương Bạo Long đem cặp mông rồng to lớn căng tròn của mình chỉa về hướng hai mươi đầu Long Tử kia, sau đó thân thể thoáng khom người, Long nhan của nó nhíu lại.

"Phọt phọt! ! ! !" (Cái tiếng động này hơi khả ố!)

Một cục phân rồng siêu to khổng lồ hình tròn như cái mâm bay ra, lăn xuống trên đồng cỏ xanh mượt, gió thổi hun hút, một mùi hương khác thường lập tức tràn ngập, mùi thơm xộc thẳng lên trời, theo làn gió thổi đến lập tức bay vô tội vạ về phía Xích Trảo Tật Long, Nê Nham Thạch Long, Kiếm Xỉ Hổ Long, Mạnh Tước Long. ..

Ngay trước mặt hai mươi con Chân Long đi nặng! !

Đám long tử này lập tức điên tiết cả lên, cả hai mươi con Chân Long đều cay lộn ruột!

Hắc thương Bạo Long này …

Trong lúc nhất thời, những học viên đến đây quan chiến đều thẫn thờ, đôi mắt ngây dại cả lên, đúng là chủ nào Long nấy, ngông cuồng không giới hạn, rốt cuộc là hai chủ tớ nhà này coi thường đám người long sủng Doãn Diệu Tổ, Trần Lỗi Lạc đến mức nào vậy chứ ! !

Mấy tên chủ nhân trên chiến trường kia, tên nào tên nấy đều mặt lạnh lẽo vô cùng ! !

Mà long sủng của bọn hắn, vừa này còn dáng vẻ một mực tuân theo mệnh lệnh chủ nhân, bị Hắc Thương Bạo Long này khiêu khích một trận xong, liền giọt nước tràn ly, nóng giận không còn nghe theo quản thúc, hận không thể lập tức xé nát con Hắc Long đê tiện này.

Nhất là những Cổ Long kia.

Cổ Long đa phần thường dùng phân và nước tiểu để đánh dấu địa bàn của mình, cảnh cáo để cho một số loài săn mồi du đãng biết để không tự tiện xông vào lãnh địa của mình, tránh sinh ra xung đột không cần thiết.

Nhưng loại phương thức trực tiếp phóng uế trước mặt bọn chúng thì không phải là đánh dấu lãnh thổ, cũng không phải là để tránh xung đột không cần thiết, mà là muốn trực tiếp gây hấn với chúng, nói rằng toàn bộ chỗ này đều là bệ xí nhà nó, nó thích chiếm là chiếm! !

“Thứ rồng thô bỉ, lũ mọi rợ thô bỉ! !” Bạch tuấn công tử Doãn Diệu Tổ tức giận nói.

Bị nhục nhã bao nhiêu lần, Doãn Diệu Tổ cũng nhẫn nhịn đến cực hạn.

“Loại người như vậy còn gọi gì là quân tử chi chiến nữa, hắn căn bản không hiểu cái gì gọi là quân tử, cùng lên một lần đem hắn xé xác đi! !” Trần Lỗi Lạc lúc này kêu lên.

Doãn Diệu Tổ nghi ngờ nhìn về phía Trần Lỗi Lạc, không rõ Trần Lỗi Lạc tại sao muốn nói lời nói này, không phải đã nói để một mình hắn giải quyết hết Chúc Minh Lãng, sau đó mọi người cùng nhau phỉ nhổ sao, sao giờ lại đòi đánh hội đồng?

“Con rồng kia sở hữu Bá Long huyết mạch, Xích Trảo Tật Long của ngươi chưa chắc là đối thủ của nó.” Trần Lỗi Lạc nhỏ giọng nói với Doãn Diệu Tổ.

Doãn Diệu Tổ mặc dù lòng có không vui, nhưng vẫn là không có phản bác.

Quả thực Chúc Minh Lãng có thể triệu hoán ra Hắc Thương Bạo Long khiến hắn có chút bất ngờ, không nghĩ tới gia hỏa này lại là một vị Mục Long Sư danh xứng với thực, vậy rốt cuộc tin đồn nói hắn là kẻ ăn mày là do kẻ nào tung ra?

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch