WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Mục Long Sư

Chương 707: Minh đăng âm nguyệt

Chương 707: Minh đăng âm nguyệt




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Xung quanh thân thể tràn ngập màu đen nồng đậm, bắt đầu cùng màn đêm đen kịt này dần dần hòa làm một thể, dựa vào hình thái u ám này bay lượn trong không trung, con mắt mờ này của Thâm Uyên Lão Long hoàn toàn không thể phân rõ vị trí của Thiên Sát Long, chỉ có thể loạn đâm lung tung về phía bóng dáng những đám mây màu đen trên bầu trời.

“Đồng Vực của nó đang tan rã, lại hao tổn thêm một hồi, không cần liều mạng với nó!” Chúc Minh Lãng lưu ý đến xung quanh, thi khí đang che khuất bầu trời kia cũng đang dần biến mất, mà núi hài cốt to lớn cũng đang nhanh chóng hóa thành cát bụi.

Thâm Uyên Lão Ác Long chín vạn năm đã mất máu rất nhiều, nó không cách nào duy trì Đồng Vực vì tiêu hao năng lượng quá lớn.

Quả nhiên, không thể kiên trì quá lâu, Đồng Vực của Thâm Uyên Lão Long biến mất, hồ nước trong thung lũng đã bị phá hủy một phần lại một lần nữa hiện ra trong tầm mắt Chúc Minh Lãng, mà Thâm Uyên Lão Ác Long cắm rễ thân thể ở trong hồ nước, toàn bộ hồ nước đã bị máu của nó nhuộm thành màu đỏ tươi, hết thảy sinh linh sống trong hồ nước đều bị độc chết, từng đoàn xác chết đáng sợ trôi lơ lửng trên mặt hồ.

Thâm Uyên Lão Ác Long cưỡng ép rút ra Nguyệt Quang Thiên Mâu, cái miệng rồng khổng lồ của nó mở ra, bắt đầu uống huyết thủy trong hồ nước này!

Nước hồ ô trọc đều rót hết vào bên trong thực quản của nó, đi qua tuyến độc của nó, tất cả nước trong hồ đều hóa thành nọc độc!

“Phốc!!!!!!!!!!!!”

Thâm Uyên Lão Ác Long phun ra nước hồ đã hóa thành độc thủy, giáng xuống một cơn mưa độc bạo bao phủ cả toàn bộ hồ nước này!

Độc bạo vũ vừa chạm vào làn da của các sinh linh, lập tức khiến cho tất cả da thịt của sinh linh đó hòa tan, đem nó biến thành một bộ bạch cốt đáng sợ!!

Những thâm sơn lão yêu, Dạ Ma đang có ý định ngấp nghé phần quà mà Tuế Nguyệt sóng ban cho cũng đều không thể may mắn thoát khỏi mưa độc, số lượng sinh vật tính đến hàng vạn đều bị mưa độc giết chết!

Trước đó không lâu Chúc Minh Lãng còn ở bên trong Đồng Vực của Thâm Uyên Lão Ác Long nhìn thấy được tràng cảnh bạch cốt trải đầy đất, nào biết được đến khi thoát khỏi Đồng Vực của đối phương, cảnh tượng đáng sợ này lại một lần nữa hiện ra chân thực bên trong đại địa sơn hồ này!

Yêu tinh, ma đầu, dạ hành giả bị độc chết đều hóa thành từng sợi ác hồn màu đỏ, những ác hồn này tựa như chướng khí quanh quẩn bên trong đầm lầy màu đỏ này, đem cả vùng sơn hồ bao phủ lại.

Mà Thâm Uyên Lão Ác Long tựa như là một gốc cây già đang mờ mịt hưởng thụ, thể xác già nua từng chút từng chút bắt đầu tỏa ra sinh cơ, thậm chí những vết thương đang không ngừng chuyển biến xấu cũng xuất hiện dấu hiệu khép lại!

Dựa vào ăn mòn vạn linh, hút đi tinh hồn của bọn chúng để bổ sung sinh mệnh bản nguyên của mình, con Thâm Uyên Lão Ác Long này có thể sống đến tuổi này sợ là số lượng sinh mệnh mà nó đã giết phải hơn ngàn vạn!!

Mưa độc đáng sợ này thậm chí cũng ăn mòn luôn cả cảnh vật bên trong bức tranh của Nam Linh Sa, những yêu ma vốn bị Nam Linh Sa túm vào bên trong bức tranh vốn có thể may mắn thoát khỏi tại nạn, kết quả vừa thoát khỏi họa cảnh duy mỹ, bước vào lại là một Địa Ngục Độc Vũ!

Nam Linh Sa mở ra một chiếc ô làm bằng giấy dầu, đứng ở bên bờ huyết hồ, xung quanh là từng đàn yêu tinh, ma đầu, Thánh Linh muốn lẩn trốn vào trong bức họa của Nam Linh Sa, nhưng linh lực của Nam Linh Sa hiện tại cũng không đủ lại phác họa ra một họa cảnh lớn như vậy, nàng chỉ có thể dùng ánh mắt băng thanh lạnh lẽo nhìn chăm chú vào Thánh Linh Ác Long chín vạn năm này!

Mưa độc không ăn mòn hoa cỏ cây cối, chỉ tra tấn sinh mệnh, nếu tu vi không cao, trực tiếp bị ăn mòn thành một đống bạch cốt, nếu may mắn bọn chúng sẽ trực tiếp chết đi.

Nhưng một vài Ma Linh, Thánh Linh có thể chất cường tráng, ở trong độc bạo vũ này lại trở nên bi thảm, cơ thể bọn chúng bị hủ thực một nửa, thân thể thối rữa, xương cốt lộ ra ngoài, rõ ràng vẫn còn sống, thân thể lại bị mưa độc hủ hóa dần dần, bọn chúng chạy không thoát, mà quá trình tàn ngược này thống khổ hơn xa so với bị hủ độc tươi sống giết chết!

“Người dám cùng ta tranh thần cách này, đều phải chết!!”

Tựa hồ đây cũng không phải lần đầu tiên Thâm Uyên Lão Ác Long làm ra chuyện như vậy, nó điên cuồng hút lấy tinh hồn những sinh linh kia, mà cách nó kéo dài tuổi thọ hiển nhiên cũng là dựa vào năng lực này để duy trì, không ngừng ép khô vật sống đi qua nơi này, tiểu sinh mệnh không có tu vi hay yêu ma đã tu luyện thành tinh, đều là nguồn suối sinh mệnh của nó!

Thế nhưng là, hơn vạn tiểu sinh linh trong rừng đều chưa hẳn có thể giúp nó có thêm một năm sinh mệnh, Chúc Minh Lãng cảm thấy mình ước lượng nó mới giết hại ngàn vạn sinh linh đoán chừng là đã sai lầm!

“Chúc Minh Lãng, ngươi cùng rồng của ngươi cách ra xa một chút.” Thanh âm Nam Linh Sa truyền đến.

“Được!” Chúc Minh Lãng cũng không do dự, lập tức lui lại đến sau núi.

Mưa độc quá mức dày đặc, Chúc Minh Lãng cũng không thể tới gần chỗ Thâm Uyên Lão Ác Long, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó hút đi hồn phách hàng vạn tinh linh.

Nam Linh Sa hẳn là phải vận dụng Họa Tru Trận Liễu kinh thiên động địa, loại thời điểm này để Thần Phàm giả tới áp chế lực lượng đáng sợ này của Thâm Uyên Lão Ác Long xác thực sẽ càng thỏa đáng hơn.

Mưa độc ngày càng lớn, một tay Nam Linh Sa che dù, một bàn tay nắm lấy bút, huyết vũ mênh mông, nàng lại kỳ diệu vẽ nên bức tranh trong độc huyết vũ này.

Bức họa này phảng phất như đã sớm khắc sâu ở trong lòng nàng, nàng đặt bút cực nhanh, có thể thấy được những nơi đầu bút vẽ của nàng xẹt qua, mưa độc không cách nào ăn mòn, màn mưa màu đỏ này phảng phất như đã trở thành vải vẽ màu đỏ tươi của nàng!!

Khi trong màn mưa dần hiện ra một cái hình dáng đại khái, trời đất bắt đầu rung chuyển, khi một vài hình ảnh chi tiết tinh diệu được phác họa ra, một đoàn lại một đoàn thiên diễm xinh đẹp đến cực điểm bỗng nhiên lập loè ở chân trời, ngay sau đó những thiên diễm này chiếu sáng toàn bộ khu vực hồ nước trong thung lũng này!!

Chúc Minh Lãng ngẩng đầu lên, nhìn bức tranh Nam Linh Sa vẽ trên không trung, bỗng nhiên nhớ tới một màn rung động tâm linh mình nhìn thấy khi đứng ở trên đỉnh núi Cổ Đại sơn kia!

Thiên phương nóng bỏng, thiên thạch quần lạc, xẹt qua ở trên bầu trời, số lượng hài cốt trên đại lục tính lên đến hàng vạn, ánh mặt trời cùng không khí ma sát ra thiên diễm siêu việt, cũng một dạng với cơn mưa rào này tràn ngập toàn bộ chân trời Cực Đình!!!

Giờ này khắc này cảnh tượng Nam Linh Sa miêu tả ra chính là hình ảnh một tinh lục sụp đổ, thiên diễm kia to lớn mà khủng bố, ngọn lửa kia sáng tỏ mà nóng bỏng, chướng mắt đến mức giống như trên bầu trời xuất hiện rất nhiều vầng mặt trời!!

“Ầm ầm ầm ầm!!!!!”

Thiên lục biến thành hài cốt đập xuống, mưa sao băng quần tụ thành từng đạo từng đạo đánh xuyên thiên địa thiên diễm, hồ nước trong thung lũng phảng phất như đang chính diện đối mặt với một cơn tai nạn như thế!

Chỉ là, những thiên diễm đánh xuyên thiên địa này cuối cùng đều được bút vẽ chỉ điểm rơi xuống vị trí của Thâm Uyên Lão Ác Long này, độc bạo vũ đáng sợ mà nó phun ra đang không ngừng bốc hơi bên dưới thiên diễm cực nóng này!

Độc bạo vũ nhanh chóng hóa khí, sau khi Thâm Uyên Lão Ác Long nhìn thấy cảnh này, càng có ý đồ chui xuống dưới đáy hồ để tránh né, thế nhưng lưu tinh hài cốt to lớn lại chuẩn xác đánh vào trên người của nó, mang theo ngọn lửa Thiên Đình kịch liệt đốt cháy thân thể già nua kia của nó.

Độc hồ cũng không ngừng bị bốc hơi, thân thể Thâm Uyên Lão Ác Long có thể chiếm cứ hơn phân nửa đáy hồ bị nện đến dập nát, những vết thương còn chưa có hoàn toàn khôi phục lại một lần nữa chuyển biến xấu!

“Hoát hoát hoát hoát!!!!!!!!”

Thâm Uyên Lão Ác Long thống khổ gào thét, toàn thân nó đều là bất diệt thiên hỏa thiêu đốt.

Phảng phất như biết thân thể này của mình đã không thể nào bảo tồn, con Thâm Uyên Lão Ác Long này vậy mà tự mình dùng móng vuốt chặt đứt bộ vị bị đè ép, sau đó biến thành một con Ki Long tàn tật, một thân toàn lửa vọt về phía Nam Linh Sa đang đứng ven hồ!

Bức họa này tiêu hao đại lượng linh lực của Nam Linh Sa, một khắc khi nàng hoàn thành bức họa này sắc mặt không con chút huyết sắc, bên môi cũng trắng bệch.

Đối mặt với con Thâm Uyên Lão Ác Long đang liều mạng này, trong đôi mắt yên tĩnh kia của nàng cũng xuất hiện một tia hoảng hốt.

Thâm Uyên Lão Long dưới loại tình huống này vẫn có thể phản công lại mình, đây là chuyện Nam Linh Sa không dự liệu được...

Cự hình long gần như chiếm cứ tất cả tầm mắt của Nam Linh Sa, toàn thân nó bị phỏng và lở loét, cả người là lửa, thân thể dị dạng, nhưng nó cường đại mà khủng bố, oán hận cùng thống khổ đập vào mặt, khiến cho ô giấy dầu trong tay Nam Linh Sa cũng bay ra ngoài, ở bên trong cuồng tức bị xé tan nát.

Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt này, một cái thân ảnh quen thuộc từ không trung rơi xuống trước mặt nàng, dùng thân thể thẳng tắp, che lại hết thảy dữ tợn.

“Mộ Trầm Kiếm!”

Ngón tay dài của Chúc Minh Lãng chỉ lên trời, trong nháy mắt khi Thâm Uyên Lão Long đập xuống cao giọng hô lên câu này!

“Ông!!!!!”

Thiên địa rung chuyển, một thanh kiếm đỏ thẫm to lớn đến cực điểm ở trong thiên địa bị thiên hỏa tàn phá bừa bãi đột nhiên rơi xuống, như một tòa thần bia của thiên giới, càng giống như lăng mộ thiên tiên!!

Nó trực tiếp đánh thẳng xuống thân thể con Thâm Uyên Lão Ác Long này, đem khí diễm giương nanh múa vuốt muốn báo thù của nó hung hăng giẫm đạp ở trong hồ, kiếm khí bàng bạc hóa thành một Trọng Lực Tràng có độ lớn ngang bằng cả hồ nước, đem con Ác Long chín vạn năm không ai bì nổi này triệt triệt để để trấn áp dưới đáy hồ!!

“Ta là bất tử bất diệt!!!”

Thâm Uyên Lão Ác Long quả thật là đáng sợ đến cực điểm, dưới loại tình huống bị trấn áp xuống này, vậy mà nó vẫn có thể chậm rãi đứng thẳng người, chống đỡ lấy Mộ Trầm kiếm, chống đỡ lấy trọng lực kiếm khí trận muốn từ dưới đáy hồ đứng lên.

“Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long, Thiên Sát Long... Khiến nó hình thần câu diệt!!” Chúc Minh Lãng nói!

Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long cùng Thiên Sát Long phân biệt tấn công từ hai bên Thâm Uyên Lão Ác Long, ảm tinh chi giác của Thiên Sát Long đột nhiên trở nên loá mắt không gì sánh được, hào quang màu tái nhợt thuận theo da thịt u ám của nó tựa như những tia chớp lan tràn đến cái đuôi của nó, cũng ở chỗ cái đuôi tiến hành áp súc!

Minh đăng chi vĩ!

Ánh sáng không gì sánh được minh đăng làm cho người ta sợ hãi, ánh sáng tái nhợt chiếu rọi càng giống như một vị Tử Thần âm gian đang lập tức giáng lâm.

Cùng lúc đó, Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long cũng mở ra tất cả đôi cánh, nó cao cao tại thượng bay lên không trung, thân thể Bạch Long trắng noãn cao quý như đang cùng Thương Nguyệt xen lẫn!

Thời khắc này Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long phảng phất như đang thay thế vầng trăng trên bầu trời, khi cánh chim của nó vỗ xuống, hào quang cũng trở nên tái nhợt băng lãnh, lại cùng ánh sáng minh đăng của Thiên Sát Long giao hòa cùng nhau!

Minh đăng, Âm Nguyệt!

Hai vầng sáng cùng hô ứng!

Một bên là u ám ngọc vũ, một bên là tùng nguyệt ngân vũ, hai đôi cánh hoàn toàn khác biệt nhưng lực lượng thả ra đều mang khí tức tử vong!!

Giống như thanh lợi kiếm ngàn trượng, lại như núi lớn xuyên thủng bầu trời, ánh sáng ngân nguyệt tái nhợt khiến con Thâm Uyên Lão Ác Long từng khối từng khối bị chia cắt, phân giải, càng không ngừng bị xé rách, phá nát!

“Ta, không chết, không...” Là một con Thâm Uyên Ác Long chín vạn năm, nó vẫn phun ra câu này giống như thần minh.

Nhưng mà nó không phải thần, ngay cả thần cách cũng không có đủ.

Nó chỉ là một con Ác Vương tồn tại qua năm tháng dài đằng đẵng, dựa vào ép buộc hút lấy sinh cơ đại lục này mà sống tạm, thần tâm ban ân kia lại càng không thuộc về nó!

Rốt cục nó vẫn phải chết đi, những hồn phách vừa mới bị nó hút đi cũng lần đầu tiên thu được tự do, tiêu tán giống như khói bụi.

Chúc Minh Lãng đưa bàn tay ra, lập tức đem linh lực triệu tập đến trong lòng bàn tay của mình, bắt đầu thành thạo thải hồn nhưỡng châu.

Sau lưng hắn nửa bước, Nam Linh Sa lãnh đạm nhìn bóng lưng Chúc Minh Lãng đang chuyên chú thu thập hồn phách.

Vốn nàng còn muốn nói với hắn một chút gì đó, dù sao một khắc này hắn đứng ra quả thật làm cho nội tâm của Nam Linh Sa có một chút xúc động.

Nhưng, giờ không cần thiết.

Tình huống của mình nào có quan trọng bằng hồn châu chín vạn năm.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.