Vân loan, Vân tùng, biển mây trên Vân chi Long Quốc không ngừng hạ xuống, toàn bộ thánh đường bằng mây thần bí bị phân tán, đám yêu thú sống trong Vân chi Long Quốc cũng nhao nhao thoát ra ngoài.
Nhưng hình như Thiên Ai Chi Long đã hạ quyết tâm sẽ dùng sào huyệt Thương Long được xây dựng cả vài vạn năm này để bảo vệ mọi người trong thành!
Cả hoàng đô trông như một vùng đất tuyết trắng thánh khiết khi bị băng hoá, một cảnh tượng đẹp đẽ trước nay chưa từng có, huyết sa điên cuồng gây tai ương khắp nơi nhưng vẫn không thể nào làm sụp đổ được bức tường băng bảo vệ hoàng thành do Vân chi Long Quốc hoá thành.
Chúc Minh Lãng ngước mắt lên nhìn, thấy Thiên Ai Chi Long giống như lúc đó uốn lượn trên trên đỉnh đầu mình.
Hành động lúc này của Thiên Ai Chi Long vẫn khiến Chúc Minh Lãng không thể hiểu được.
Một lúc sau, Chúc Minh Lãng nhìn thấy thân thể Thiên Ai Chi Long từ từ vỡ ra, như thể một dãy núi băng to lớn bị sụp đổ vậy...
Long lân màu trắng to lớn, lớp da rồng tựa như một tầng tường băng, cơ bắp như những ngọn núi băng, và cả những phần như giáp, xương, gai ở bên ngoài trông như những tinh thể băng.
Chúng nó rơi xuống đầu Chúc Minh Lãng như một cơn mưa lớn, lúc chạm xuống mặt đất thì ngay lập tức biến mất!
"Chẳng lẽ sau khi bảo vệ được nhiều sinh linh như vậy nên nó mọc cánh thành tiên, được phong thần rồi à?" Chúc Minh Lãng nhìn thân thể đang xảy ra rất nhiều biến hoá của Thiên Ai Chi Long.
Hắn vốn cho rằng sẽ có một thân thể hoàn mỹ được sinh ra sau khi Thiên Ai Chi Long lột thân xác phàm trần đi, thế nhưng Chúc Minh Lãng không hề nhìn thấy thân thể mới nào được sinh ra, ngược lại thì thân thể to lớn của Thiên Ai Chi Long cuối cùng lại hoá thành những viên băng thần châu, chúng nó bay đến bên người Chúc Minh Lãng, lượn lờ quanh người Chúc Minh Lãng.
Sau đó, hình như băng thần long châu đã tìm được nơi cư ngụ, chúng nó dung nhập hết vào người Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long đang đứng bên cạnh Chúc Minh Lãng!
Tiểu Bạch Khởi cũng chưa chuẩn bị trước tâm lý đón nhận, chúng nó cứ như là một sự ban tặng, không được phép cự tuyệt nó, Long Linh tinh tuý mười vạn năm tu vi dung nhập vào trong cơ thể của Phụng Nguyệt Bạch Thần Long...
Toàn thân Phụng Nguyệt Bạch Thần Long tản mát ra thần huy long, vốn đang trong thời kỳ trưởng thành như nó cũng cần một nguồn năng lượng to lớn, nhưng đáng tiếc là trên cả cái Cực Đình này, thần vật có thể khiến Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long tiến giai chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, phần thiện tu một trăm ngàn này của Thiên Ai Chi Long, hơn nữa còn cùng thuộc tính băng với nó, chủng tộc bạch long vô cùng phù hợp với tiểu Bạch Khởi, tiểu thần long rốt cuộc cũng nghênh đón sự lột xác trưởng thành lần thứ tư!!
Tiến giai!
Hoàn toàn kỳ!!
Thực lực của bạch long chỉ mới đạt thượng vị long vương thậm chí nó còn dám chống lại đỉnh vị long vương, ngay cả bản thân Chúc Minh Lãng cũng quên mất Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long kỳ thực vẫn chỉ mới ở thời kỳ trưởng thành!
Nó còn một ngưỡng sức mạnh cần phải vượt qua, cái cảnh giới này có thể khiến nó tiến vào trong cảnh giới thần Long!!
Thiên Ai Chi Long dùng mười vạn năm tu vi của mình làm quà tặng cho Bạch Khởi...
Thiên Ai Chi Long đã triệt để mọc cánh thành tiên rồi.
Lúc đó Chúc Minh Lãng cũng không phân biệt được, lúc đó nó đã mất mạng hay là mọc cánh thành tiên nữa, long hồn tấn thăng đến một thánh điện chưa biết đến, nhưng phần quà tặng này đối với Chúc Minh Lãng ở hiện tại mà nói thì vô cùng quan trọng!
"Hình như lần trước sau khi mình nói những lời đó thì Thiên Ai Chi Long mới bay tới..."
Chúc Minh Lãng vẫn không hiểu được tại sao Thiên Ai Chi Long lại làm vậy, nhưng nhìn thấy lớp long quang dày đặc như một cái vỏ phát sáng trên người tiểu Bạch Khởi thì Chúc Minh Lãng biết mình không còn là một tên mục long sư bình thường nữa rồi, hắn bây giờ là một mục long sư thần tôn sở hữu một con Long thần!!
Nói cách khác, cho dù có một vị ác thần như Tước Lang Thần xuất hiện thì mình cũng đủ khả năng để chống lại được, sẽ không phải rơi vào hiểm cảnh như bây giờ nữa!
Cả tòa thành ngập trong làn tuyết trắng.
Thiên Ai Chi Long biến mất cũng khiến hơi thở làm hao mòn của Băng Không chi Sương biến mất theo, thậm chí còn kết thành những sợi băng sương mỏng, trông chúng như những sợi tơ mỏng bay khắp các đường lớn ngõ nhỏ, tầng mây dày tan dần, ánh dương sáng chói, nhất thời trông hoàng đô cứ như được tạo nên từ khối đá thuỷ tinh vậy, ánh sáng mang theo sắc tím, khiến mọi thứ trông càng thêm phần ảo mộng, mỹ lệ!
Chúc Minh Lãng nhìn hoàng đô đầy băng tuyết đang dần an tĩnh lại, sau đó lại nhìn về phía Tiểu Bạch Long mới lên cảnh giới Long thần, hắn chợt nhớ về ngày đó, Bạch Thương long thoái hoá, bản thân cũng rơi vào cảnh lưu lạc...
Thời gian qua đi nhiều năm như vậy, Chúc Minh Lãng chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày như này, cả toà thành phủ đầy sợi tuyết trắng, Tiểu Bạch sống nương tựa với mình cũng tiến giai thành Long thần rồi!!!
Giết thần và hoá thần chỉ cách nhau một khoảng khắc!
Chúc Minh Lãng đột nhiên ý thức được, đây dường như là một lần khảo nghiệm mà trời cao an bài cho người có thân phận thần tuyển như mình, là vạn kiếp bất phục hay là phi thăng thành tiên chỉ xảy ra trong một khoảnh khắc đó mà thôi!
"Công tử, chúng ta thành công rồi!"
Lê Tinh Họa lộ ra nụ cười với cái má lúm đồng tiền xinh đẹp, rất hiếm khi một cô gái rụt rè, kín đáo như nàng lại để lộ vẻ vui mừng như này, nàng chủ động chạy tới.
Chúc Minh Lãng dứt khoát ôm lấy nàng, không hề che dấu sự cảm kích và yêu mến của mình đối cô gái này.
Trong địa lao kia rốt cuộc là ai, trong lòng Chúc Minh Lãng đã có đáp án, rốt cuộc là do biến cố ngày ấy khiến nàng hình thành nên hai nhân cách hay là một thân thể có hai linh hồn đều không quan trọng nữa.
"Ta thật muốn thành thần." Chúc Minh Lãng.
"Ừm, đúng vậy!" Lê Tinh Họa gật đầu, sự vui mừng phát ra từ tận đáy lòng.
"Muốn thành thần thì vẫn còn sớm lắm, nếu không nhận được sự chấp thuận của sinh linh cấp thần minh ở trên trời cao thì cũng chỉ có thể xưng là tán tiên, chuẩn thần, bán thần, mặc dù thực lực tiểu Bạch Khởi mạnh ngang một số thần minh nào đó, nhưng muốn trở thành ngôi sao sáng chói chiếu rọi cả một vùng lãnh thổ trên bầu trời cao kia thì còn một đoạn đường dài phải đi tiếp." Cẩm Lý Tiên Sinh chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện, vô cùng nghiêm túc hỏi.
"Sự chấp thuận của trời cao? Làm sao để có được sự chấp thuận của trời cao?" Chúc Minh Lãng có chút nghi hoặc hỏi.
"Ngươi quay mặt về phía đông mà xem." Cẩm Lý Tiên Sinh dùng cái đuôi cá ngắn của mỉnh chỉ về phía chân trời.
Băng Tuyết liên miên, ngoài thành là một mảnh trắng xoá, dãy núi nhấp nhô đằng xa nối liền với mảnh trời xanh thẳm, mà trên bầu trời đó, có một cách cửa thần không hiểu từ đâu xuất hiện, lặng yên không tiếng động đứng đó.
Nó cứ như là cái ảo ảnh.
Không có cách nào xác định được nó ở gần hay xa, càng không thể nhìn rõ nó cao thấp thế nào, nó không xa xôi, khó với tới như ánh nhật nguyệt, nhưng hiển nhiên cũng không phải thứ mà điểu ưng có thể chạm tới được.
Nhớ lúc trước, chỉ có ở Ly Xuyên lục địa mới có thể nhìn thấy toà long môn huyền bí này, nhưng bây giờ bọn họ ở hoàng đô, cách xa nhau cả ngàn dặm, nhưng lại có thể thấy nó xuất hiện ở đường chân trời!
"Giới Long Môn!"
Sự chấp thuận của trời cao, cánh cửa phong thần!
"Giới Long Môn sẽ cho phép tất cả sinh linh, tán tiên, tà tiên, bán thần, chuẩn thần, thần thú, thần long, thánh hoàng, thánh ma, thiên tử, thiên nữ, thần tuyển đã vượt qua vương cấp tiến vào trong... Còn về việc ai sẽ là người tiếp nhận vị trí kế vị của thần minh trên Thiên Xu Thần cương, thay thế vào vị trí ngôi sao phát tinh quang của Tước Lang Thần thì phải xem trời cao an bài thế nào rồi." Cẩm Lý Tiên Sinh nói.
"Vị chí chính thần chắc chắn sẽ khiến cho các vị chuẩn thần trong Thiên Xu Thần cương trở nên điên cuồng, cho dù là Tước Lang Tinh lung lay sắp đổ nhưng không có vị cường giả nào không hy vọng thần quang của mình có thể chiếu rọi trên trời, hưởng thụ sự tôn kính của thế nhân giành cho mình!" Mật Dung nói.