Giữa thiên địa, một người một kiếm, một Dị Thú Thần từ ngàn xưa mang theo lôi hỏa gia thân, phong vân cuồn cuộn kịch liệt, hơi thở Thần Thú liên thiên cái địa cùng kiếm hồng hùng hồn bá đạo đụng vào nhau, hết thảy Yêu Hoàng, Tiên Quỷ, Thánh Linh, cổ thú nghỉ ngơi ở xung quanh đều bị dọa đến chạy tứ tán bốn phía, sợ bị dính tai bay vạ gió!
...
Một phen chém giết nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly, huyết dịch toàn thân Chúc Minh Lãng đều đang sôi trào, Kỳ Lân Thú Thần chung quy cũng là Thú Thần, nó xuất toàn bộ khí lực, Chúc Minh Lãng cùng lắm cũng chỉ có thể liều mạng lưỡng bại câu thương với nó.
“Bạch Khởi, Tiểu A, Nghịch Ban, còn lại liền giao cho các ngươi, tuyệt đối không thể để cho nó chạy, đây là một đầu Thú Thần!” Chúc Minh Lãng đem kiếm cắm trên mặt đất, ngồi xếp bằng bắt đầu dùng linh mễ đến ổn định hơi thở của mình.
Đánh thắng được nghiện thì đã nghiền, nhưng không cần thiết phải cùng đối phương đánh nhau ngươi chết ta sống, dù sao mình là một Mục Long sư chuyên lấy nhiều khi ít!
Xích mục kim đồng của Kỳ Lân Thú Thần đều trừng lớn!
Nhân loại, ngươi không nói võ đức!
Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long huy động đôi cánh, băng sương khí tức trên người nó thu được từ tu vi 10 vạn năm của Thiên Ai Chi Long cũng đáng sợ đến cực điểm, chỉ cần nó hiện thân, trên cơ bản liền có thể khiến phương viên trăm dặm biến thành một vùng đất băng tai.
Sau khi Thiên Sát Long hấp thu linh bản Thúy Đồng Yêu Thần cũng đã có được thực lực Bán Thần cấp, liên thủ với Bạch Khởi đối phó Kỳ Lân Thú Thần đã chịu trọng thương căn bản không thành vấn đề.
Tu vi của Nữ Oa Long hiện tại cũng là Bán Thần.
Chỉ là thần thuật của nàng mạnh mẽ dị thường.
Vô luận là Nham Tàng Thuật, hay là thần ngữ chú pháp của nàng, không chỉ tăng cường lực lượng cho Thiên Sát Long cùng Tiểu Bạch Khởi, còn có thể áp chế Kỳ Lân Thú Thần.
Khi Kỳ Lân Thú Thần ý thức được mình không phải đối thủ của nhân loại này, cũng đã lựa chọn chiến lược rút lui, kết quả tứ chi Kỳ Lân Thú Thần lập tức đã bị Nữ Oa Long đeo lên bốn cái thần liêu hình tròn.
Thần liêu khiến cho con Thú Thần này cất bước gian nan, mà nó làm cách nào cũng không thể tránh thoát.
Tại phương diện tra tấn địch nhân, Nữ Oa Long cũng thuộc hàng đỉnh cấp, những thần thông, pháp thuật của nàng tầng tầng lớp lớp, hoa dạng cũng đặc biệt nhiều, có loại phụ trợ cường hóa, cũng có loại áp chế, giam cầm, cảm giác như nếu không phải tu vi nhận phải hạn chế, nàng có thể đem con Dị Thú Thần từ trong Long Môn chui ra này làm xiếc khỉ...
Chúc Minh Lãng ở một bên nghỉ ngơi dưỡng thương, lại vừa tiện quan chiến.
Dù sao cũng là một đầu Thần Thú, tam long hợp tác tác chiến cũng cẩn thận tuân theo sự điều khiển của Chúc Minh Lãng, cho dù là một con Thần Thú bị thương đã cùng Chúc Minh Lãng liều mạng đến lưỡng bại câu thương, bọn chúng cũng không dám liều lĩnh...
Thẳng đến khi Kỳ Lân Thú Thần ôm hận nuốt xuống một hơi thở cuối cùng, Phụng Nguyệt Bạch Thần Long, Nữ Oa Long, Thiên Sát Long mới dám tới gần.
Thiên Sát Long lôi thi thể Kỳ Lân Thú Thần đến trước mặt Chúc Minh Lãng, để Chúc Minh Lãng tiến hành phân phối.
“Trước hết để cho tu vi Bạch Khởi đạt đến Chuẩn Thần cấp đi.” Chúc Minh Lãng nói.
Tự thân tu vi của Bạch Khởi khẳng định đã đạt đến Thần cấp, nhưng ở trong Long Môn này lại nhận lấy áp chế.
Bạch Khởi nhẹ gật đầu, bắt đầu hấp thu linh bản nồng đậm ẩn chứa bên trong thân thể con Kỳ Lân Thú Thần này!
Quá trình này đơn giản tựa như ăn một bữa cơm, nếu như tu hành ở ngoại giới cũng có thể giống như vậy, sợ là vô số người đã vũ hóa thành tiên.
“Kiếm Linh Long là Chuẩn Thần.”
“Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long là Chuẩn Thần.”
“Thiên Sát Long Bán Thần.”
“Nữ Oa Long Bán Thần.”
“Hiện tại thực lực chúng ta vô cùng cường ngạnh, mà lại là thuộc về một nhóm có tốc độ tăng lên tương đối nhanh, đã như vậy lần này lá gan của chúng ta có thể to hơn một chút, trực tiếp đi đến Chi Thiên phong, cùng những cổ thú, thần tuyển cường hãn hơn kia tranh đoạt linh bản trân quý hơn hi hữu hơn!” Cẩm Lý tiên sinh nói.
“Ừm, hiện tại linh bản dồi dào, cũng không cần lãng phí thời gian duy trì tu vi ở ven đường.” Chúc Minh Lãng nhẹ gật đầu.
“Những trận chiến gần đây gặp phải những kẻ địch tu vi đã đến cấp bậc Thần Tử cũng có thể đối phó, nhưng ta đoán trong thời gian ngắn như vậy có thể đạt đến cảnh giới thần tuyển, Thần Minh cũng không nhiều, một bước tiến thêm một bước, nhất định chúng ta phải đi đầu tiên, chỉ như vậy mới không phải ngắt lấy những thứ người khác bỏ sót lại!” Cẩm Lý tiên sinh nói.
...
Không có ở lại lâu, Chúc Minh Lãng một đường bay về phía Chi Thiên phong.
Dọc theo con đường này ngẫu nhiên cũng sẽ gặp được những thần tuyển giả khác, cũng sẽ trông thấy một chút thôn trang mê thất cùng thành trấn...
Không quan tâm là nhan sắc Thiên Tiên Thần, mây trời đầy ánh tím, hay là linh bản trực tiếp rơi từ trên trời xuống, xoay người lại nhặt là được, Chúc Minh Lãng nhìn cũng không nhìn một cái.
Hiện tại hắn chỉ có một mục tiêu, Chi Thiên phong!
Lên càng cao mong muốn càng xa, lên cao đến độ có thể sờ tới bầu trời, nếu trong Long Môn này lớn như vậy lại có thể có một ngọn núi nguy nga, kình thiên như thế, khẳng định có dụng ý của nó, trước cứ leo lên là được rồi!
...
“Vị đạo hữu này, xin dừng bước.” Lại là một nữ tử, cũng giẫm lên phi kiếm, vật trang sức trên tóc giống như mây trôi, vài lọn tóc đen phủ lên cái trán vũ mị trơn bóng, thoáng che một chút mặt mày, lại khiến cho vị nữ tử này nhìn qua đặc biệt thanh lệ thoát tục, tươi đẹp mà gợi cảm.
Chúc Minh Lãng hoàn toàn xem nàng như không khí, tiếp tục duy trì tư thế hai tay ôm ngực, thân thể thuận theo phi kiếm nhẹ nhàng dập dờn mà rất có quy luật.
Cho dù tư sắc vị nữ tử đạp trên phi kiếm này xác thực còn trên Du Sơn Hạm một bậc, nhưng Chúc Minh Lãng cũng ý thức được nữ tử có thể vào Long Môn hoặc nhiều hoặc ít đều dính khí tức Tiên gia, trải qua một phen tẩy tủy phạt cốt, tướng mạo tuyệt đối sẽ không kém.
“Đạo hữu, ngươi thế mà dám sát hại một vị nữ tử, ta dùng vọng khí thuật, thấy trên người ngươi có linh bản của Ngọc Hành Tinh Cung chúng ta.” Nữ tử không buông tha, đuổi theo dò hỏi.
“Ngươi muốn thay nàng báo thù?” Chúc Minh Lãng hỏi.
“Cũng không phải, trên thực tế ta phụng mệnh kết thúc một hồi thần du thần xác của nàng, Ngọc Hành Tinh Cung chúng ta sinh ra một kẻ bại hoại vì tấn thăng không từ bất kỳ thủ đoạn nào như vậy, khiến cho chúng ta vô cùng hổ thẹn.” Nữ tử kiếm tu nói.
“Nếu cô nương tới biểu đạt cảm tạ, vậy thì không cần, linh bản của nàng có tác dụng tăng trưởng rất lớn đối với ta. Nếu cô nương không có chuyện khác, mời không cần đi theo ta nữa, nếu không Ngọc Hành Tinh Cung các ngươi rất có thể sẽ lưu lại cho ta một cái ấn tượng cực xấu.” Chúc Minh Lãng nói.
“Tại hạ Lệnh Hồ Linh, đây là một chút Linh Bản Thanh Quả do ta chém yêu mà có...”
“Đồ vật ta nhận lấy, ngươi có thể đi rồi chứ?”
“Được.” Lệnh Hồ Linh cũng không cần phải nhiều lời nữa, buông Linh Bản Thanh Quả xuống, quay người rời đi.
...
Sau khi nữ tử rời đi, Cẩm Lý tiên sinh nhìn những Linh Bản Thanh Quả kia, do dự hơn nửa ngày mới mở miệng nói: “Ngươi cảm thấy bên trong trái cây này có thể hạ cái loại độc ức chế tu vi hay không, chờ sau khi ngươi ăn, tứ chi vô lực, mặc người chém giết, nữ yêu tinh xinh đẹp này liền chạy ra ngoài hút đi tất cả linh tinh của ngươi.”
“Không có độc, mà so với linh mễ lại càng có ưu thế về chất, có thể duy trì tu vi của ta gần nửa tháng.” Chúc Minh Lãng nói.
“Miệng của nữ nhân là quỷ gạt người, nữ nhân càng đẹp mắt, càng không có khả năng tin tưởng lời nàng nói, vô sự hiến ân tình, không phải lừa đảo chính là đạo chích!” Cẩm Lý tiên sinh nói.
“Kỳ thật ta ngược lại cảm thấy nàng không có vấn đề gì.”
“Vì cái gì?”
“Làm việc đơn giản trực tiếp nhất a, càng làm việc đơn giản trực tiếp, càng khó giở trò dối trá. Nàng cho trái cây xong liền đi, cũng không quan tâm ta muốn hay là không muốn, đại khái Du Sơn Hạm kia xác thực đã làm bại hoại thanh danh Ngọc Hành Tinh Cung của bọn họ, nàng đến thanh lý môn hộ.” Chúc Minh Lãng nói.