Tô Anh Cừ sau khi biết chuyện này thì sắc mặt cực kỳ khó coi: “Nếu như thế, con cứ làm cho tốt đi. Thái tử chính là Thái tử, đi theo Thái tử cũng tốt.”
Tô Nam Thừa chỉ chắp tay nói vâng. Nghĩ thầm người trước đây đâu có nói như vậy. Bây giờ lại không nói thế cục trong triều bất ổn rồi?
Có một màn như vậy, Tô Anh Cừ cũng không có tâm tư nói chuyện với hắn nữa, liền phất tay bảo hắn rời đi.
Hắn bây giờ cũng không thể từ quan, nếu vậy thì quá đắc tội người khác.
Tô Nam Thừa trở lại chỗ ở của mình, sau khi nơi này sửa chữa xong thì nhìn có vẻ không còn tơi tả như trước nhưng cũng không thể nào so sánh với các viện khác được.
Hắn cho người bưng đồ ăn lên, sau khi nếm qua thì thư thả nằm xuống.
Thở dài một tiếng, thật không muốn suy nghĩ thêm gì cả.
Hôm sau trời vừa sáng, hắn đã bị Tả Thứ Tử và Mã đại nhân đưa đến Đông cung.
Tả Thứ Tử là quan hầu của Thái tử, thời gian ở trong Đông cung rất nhiều.
“Ngươi chờ ở đây trước đi.” Mã đại nhân làm người nghiêm túc, trước khi đến cũng không nói là Thái tử triệu kiến.
Tô Nam Thừa là lần đầu tiên đến Đông cung, nói cho đúng thì đây là lần đầu tiên hắn tiến cung.
Mặc dù sinh ra ở Hầu phủ nhưng bản thân hắn không có tư cách tiến cung.
Xa xa loáng thoáng nhìn thấy bệ hạ và Thái tử, nhưng không thấy rõ ràng lắm, hôm nay ngược lại có thể gặp mặt một lần.
Mã đại nhân cũng đang chờ, chờ đến thời gian một nén hương thì bên trong mới cho truyền bọn họ.
Thái tử mặc một thân trường bào màu đen, bên trên là kim long sáng rỡ.
Tô Nam Thừa không dám ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy quần áo của Thái tử cùng với dải lụa màu vàng kim rủ xuống hai bên.
“Ngẩng đầu.”
Tô Nam Thừa lúc này mới ngẩng đầu: “Thái tử điện hạ thiên tuế.”
“Ừm.” Thái tử gật đầu: “Tô thị của các ngươi, quả thật là người người phong lưu. Ngươi tuổi còn nhỏ, cũng có diện mạo rất tốt.”
Tô Nam Thừa im lặng. Thái tử mặc dù thân phận tôn quý, quần áo hoa lệ, dáng dấp lại rất bình thường. Không xấu, cũng quý khí chỉ là không đẹp.
“Thần khấu tạ điện hạ tán dương.” Tô Nam Thừa quỳ xuống.
“Không cần đa lễ như vậy. Cô điều ngươi đến, từ hôm nay ngươi cứ ở lại Đông cung làm việc.” Thái tử nói.
Tô Nam Thừa sừng sờ, hóa ra là lời của Thái tử?
“Vâng, thần đa tạ điện hạ cất nhắc.” Tô Nam Thừa nói.
“Ừ, ngươi lui xuống trước đi, bên ngoài sẽ có người nói cho ngươi biết phải làm như thế nào.” Thái tử khoát tay.
Sau khi Tô Nam Thừa rời khỏi đây, Mã đại nhân tiến vào.
“Điện hạ, Tô Nam Thừa này chính là người của Tô gia, ngài đây là?”
“Người Tô gia không tốt sao? Tam đệ từng bước ép sát, khó có được một cơ hội như vậy.” Thái tử cười nói.
Hắn tính tình ôn hòa hơn so với bọn đệ đệ một chút, nhưng dù sao cũng là người đã làm Thái tử ba mươi năm, không có khả năng thật sự là một kẻ ngu ngốc được.
"Vâng, thần sẽ canh chừng hắn ta. Thần có nghe qua, tên Tô Nam Thừa này trên đường đi Bắc di cũng không có gì đặc biệt. Thay vào đó là Phí Cưu đối với hắn ta rất không bình thường, nhưng lại không biết là do nguyên nhân gì, chỉ nói là giống cố nhân của Phí Cưu mà thôi. Lời này..." Mã đại nhân lắc đầu.
"Phí Cưu ư?" Thái tử vô cùng hứng thú: "Nói như vậy, trái lại cô càng muốn xem thử xem Tô Thất công tử này là người như thế nào. Lão hồ ly Phí Cưu kia không bao giờ làm bất cứ chuyện gì vô dụng cả."
"Vâng." Mã đại nhân đáp lời.
Công việc của Tô Nam Thừa cũng chẳng có gì, chỉ là sắp xếp lại một vài giấy tờ không quan trọng thay Thái tử mà thôi.
Có thứ gì đó thật sự bí mật mà hắn không thể tiếp cận được.
Buổi trưa dùng cơm với các quan viên khác ở Đông cung, không thể không nói, thức ăn ở Đông cung còn không bằng ở Chiêm sự phủ nữa là.
"Đã sắp tới sinh nhật của bệ hạ, nghe nói năm nay sẽ làm lớn đấy."
"Nhưng năm nay cũng đâu phải là năm tuổi của bệ hạ đâu."
"Không biết nữa, dù sao cũng sẽ làm lớn đấy. Điện hạ đã bận rộn mấy ngày rồi."
Tô Nam Thừa từ trong phòng đi ra đã nghe thấy cuộc trò chuyện của hai thái giám.
Hai người thấy hắn thì vội vàng chào hỏi: "Tô đại nhân."
"Ừm, là hai vị à, ta vô tình nghe bệ hạ sắp tổ chức mừng thọ à?" Tô Nam Thừa hỏi.
"Đúng vậy, ta nghe được tin tức từ bên Trung cung kia, nói là bệ hạ chuẩn bị tổ chức mừng thọ." Một vị thái giám trong đó cười ha hả nói xong, sau đó hai người bọn họ lập tức rời đi.
Tô Nam Thừa nhướng mày, vị hoàng đế này thật thú vị.
Hoàng đế năm nay năm mươi tám tuổi, nói là trẻ trung khỏe mạnh thì cũng không hẳn. Nhưng nếu nói thật là bao nhiêu tuổi, thì đoán chừng là đang ở giai đoạn không chịu thừa nhận bản thân đã già.
Thái tử phản đối đối với chuyện hoàng đế muốn tổ chức sinh nhật.
Lý do của hắn ta là, bây giờ quốc khố rỗng tuếch, lại thêm Cửu công chúa mới vừa mất, tổ chức như thế không thích hợp.