WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Năm Tháng Hoa Lệ Của Mỹ Nhân

Chương 29: 15 (2)

Chương 29: 15 (2)
Thế nhưng nóng lòng cũng không phải là biện pháp, đúng như lời cô nương đã nói, cho dù nàng nóng lòng thì những tiểu thư kia cũng vẫn tiếp tục nói mà thôi.

Thở dài, liền lui xuống tìm Từ ma ma đang thay cô nương lựa chọn y phục cho ngày mai, rồi cầm tiền đi phòng bếp.

Kỷ Uyển Diễm dõi theo bóng lưng Lục Hoàn dần biến mất, thu lại ánh mắt như những vì sao sáng rực rỡ, quay trở lại bên cây cầm, tiếp tục nghiên cứu cầm phổ.



* * *



Sáng sớm ngày mùng mười, trước cửa Kỷ gia, xe ngựa lại nối liền không dứt, tuy nói so tài trong hội hoa xuân lần này được tổ chức ở Kỷ gia, nhưng Kỷ gia cũng không có toàn quyền quyết định, đi cùng mọi người còn có mấy vị phu nhân danh môn vọng tộc, trong đó người có thể diện nhất là mẫu thân thừa tướng đương triều, nhất phẩm cáo mệnh phu nhân Nghiêm thị, còn có lão phu nhân của Tín Quốc Hầu phủ Dư thị, hai người này đều là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân do triều đình sắc phong, cùng lão thái quân của Kỷ gia Trữ thị, ba lão phu nhân đức cao vọng trọng toạ trấn, cùng sáu người giám khảo khác, cuộc tranh tài này thật sự trang nghiêm lại có quy mô.

Tại Đông noãn các Kỷ gia, các cô nương cố gắng thi triển tài hoa. Trong Đông noãn các có dựng một sân khấu, đằng sau để đủ loại nhạc khí và các đồ vật dùng khi ca múa, thoả mãn yêu cầu của tất cả các tiểu thư. Các tiểu thư lần lượt ra sân, lão phu nhân cùng các phu nhân khác đều ngồi ở phía trên Đông noãn các, cứ một vị tiểu thư biểu diễn xong thì các bà liền châu đầu ghé tai thương lượng điểm số, từng người ghi lại.

Hôm nay Kỷ Uyển Diễm chải tóc kiểu linh xà kế, không cần trang sức phiền phức mà đã hấp dẫn ánh mắt mọi người, trên đầu chỉ cắm một cây trâm hỉ tước bằng bạc. Trâm này là hai hôm trước, Từ ma ma mua ở bên ngoài, cũng không đắt chỉ mất một trăm hai mươi văn tiền, quần áo mặc trên người cũng là bộ may sẵn trong tiệm, một bộ váy áo màu xanh nhạt thêu trăm điệp cùng áo khoác ngoài bằng gấm thêu hoa, Từ ma ma khéo tay sửa lại, thêm một dải dây thắt ở bên hông, lúc bước đi tung bay theo gió, trông vô cùng phiêu dật xuất trần, trên chân đi một đôi giày đế mềm có đính hạt châu nhỏ, xiêm y và trang sức toàn thân có lẽ không nổi một lượng bạc, thế nhưng tuy là như thế, thì việc Kỷ Uyển Diễm mặc một bộ xiêm y trắng trong thuần khiết, lại khiến cho phong thái của nàng càng được triển lộ như một cây phong lan trong u cốc, khiến người nhìn thấy đều cảm giác nàng chính là tiên tử trong tranh, thánh khiết khiến người không dám khinh nhờn.

Cho đến khi tiếng đàn của truyền đến, mọi người mới tỉnh lại quay về hiện thực.

Kỷ Uyển Diễm tấu chính là nhạc khúc nổi tiếng khiến Lưu tiên sinh Lưu tam lang vang danh thiên hạ, tuy cầm kỹ không thuần thục điêu luyện bằng lão tiên sinh, nhưng người nghe cũng cảm nhận được sầu bi và vui vẻ bên trong tiếng đàn.

Một khúc kết thúc, là một giám khảo, Nghiêm thị cũng không keo kiệt sự tán dương, không hề do dự mà chấm điểm cao cho Kỷ Uyển Diễm. Kỷ Uyển Diễm tiến lên phía trước khấu tạ, sau đó là Dư thị, Dư thị tuy là lão phu nhân của Tín Quốc Hầu phủ, nhưng bà xưa nay đều thuận theo Nghiêm thị.

Trữ thị thấy hai lão phu nhân đều cho điểm cao, chính mình đương nhiên cũng muốn khích lệ hài tử trong nhà, tất nhiên là cũng cho điểm cao. Cứ như thế, sáu giám khảo khác còn chưa cho điểm, nhưng Kỷ Uyển Diễm đã là cô nương có điểm số cao nhất trong tất cả các tiểu thư có mặt ở đây.

Nhất thời toàn trường xôn xao, Tam phu nhân Chu thị câu môi cười lạnh.

Các tiểu thư âm thầm trao đổi ánh mắt, có bĩu môi, có không phục, còn lại là nghiêm túc đề tỉnh chính mình tại sao lại không bằng người, tóm lại là muôn hình muôn vẻ.

Đúng lúc này, một tiểu nha hoàn chạy vào, sợ hãi quỳ gối trước mặt Tam phu nhân, lớn tiếng nói:

"Tam phu nhân, không xong, Tây Thiên Viện bốc cháy!"

Một câu nói khiến cho toàn trường khiếp sợ, Tam phu nhân vẻ mặt khó có thể tin được, đứng lên giận dữ nói:

"Ngươi nói cái gì? Tây Thiên Viện bốc cháy?" Thu liễm ánh mắt trầm ngâm suy nghĩ một lát, sau đó mới xoay người nhìn lão thái quân, nói : "Bên trong Tây Thiên Viện giam giữ chính là nàng..."

Lão thái quân sắc mặt cũng khó coi, La ma ma đỡ bà ta đứng lên, đỡ người đi đến hành lang nhìn ra ngoài, quả thật nhìn thấy vị trí Tây Thiên Viện đang đỏ rực một mảnh lửa, lập tức tức giận nói:

"Còn không mau đi dập lửa! Phòng cháy thì cứ để cháy, nhưng người thì phải cứu ra cho ta!"

Lâm thị điên khùng, bị nhốt ở Kỷ gia, vốn là do nàng ta đánh mất đức hạnh, chết cũng không có gì đáng tiếc, nhưng năm đó người nào ở Uyển Bình mà lại không biết, Đại lão gia Kỷ gia dùng mệnh bảo toàn cho Lâm thị, huống chi Lâm gia ở Lĩnh Nam vẫn còn, nên nếu Lâm thị còn sống, thì cho dù là bị nhốt, Lâm gia cũng sẽ không có lời nào để nói, dù sao cũng là do Lâm thị phạm sai lầm trước, nhưng nếu Lâm thị mất, Lâm gia sẽ đến tận nhà kiện cáo.

Cho dù là thế nào, lão thái quân cũng không muốn lúc này Lâm thị cứ thế mà chết đi.

Mọi người quay trở về Đông noãn các, một lúc sau Liễu Bình mang theo một nhóm người đi vào sân nhỏ, đi theo phía sau là hai gia đinh khoẻ mạnh, mỗi người đỡ một bên tay của một tỳ nữ, mặt mày xám như tro. Kỷ Uyển Thanh nhìn thấy tỳ nữ kia liền kêu lên:

"Ồ, đây không phải là tỳ nữ hầu hạ trong phòng Tứ muội muội sao? Nàng ta hình như tên là Mai Mặc, vì sao nàng ta lại bị bắt?"

Ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Kỷ Uyển Diễm, hai mặt nhìn nhau, không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Liễu Bình sai người đè Mai Mặc xuống, quỳ ở chính giữa, hắng giọng trả lời:

"Hồi bẩm chư vị lão phu nhân, phu nhân, lửa ở Tây Thiên Viện đã được khống chế, sẽ không lan ra, xin các vị yên tâm. Nha đầu này là do chúng ta bắt được ở gần đó, lúc nàng bị phát hiện, thì chính là đang lén lén lút lút rời đi, trong tay cầm một bọc túi to, trong túi chính là mỡ dê cùng đá đánh lửa, sau một phen ép hỏi, nàng thừa nhận lửa Tây Thiên Viện là do chính nàng phóng."







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.