Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 88: Tầm bảo

Chương 88: Tầm bảo

Shared by: truyendichgiare



Nơi Thẩm Tường đi vốn là một con đường lớn trải gạch đá, nhưng bây giờ lại đột nhiên biến thành đường đất, Thẩm Tường cũng giữ vững tinh thần, hắn cảm nhận được chính mình đã tiến vào khu vực mà yêu thú thường xuyên qua lại.

Hắn rời khỏi vùng thảo nguyên kia, đi tới một khu vực có nhiều cỏ hoang, hắn đột nhiên cảm thấy được một chút gì đó.

"Đây hình như là người a, khí tức của yêu thú chắc là không phải như vậy chứ?" Thẩm Tường hoài nghi trong lòng, hắn cảm nhận được đang có mấy người đang trốn ở trong bụi cỏ.

Thân thể Thẩm Tường rung lên, phóng ra một cỗ chân khí đập nát cỏ dại xung quanh, chỉ thấy bốn đệ tử trẻ tuổi trên người mặc quần áo Thái Vũ môn xuất hiện, trong tay bọn họ đều cầm một cây gậy màu đen.

"Ngươi là đang làm cái gì?" Thẩm Tường lên tiếng la hỏi, hắn có thể cảm ứng được cỗ hỏa khí tinh thuần trên người bốn người này, bốn người này đều là người có chân khí thuộc tính Hỏa, trên người bọn họ đều tỏa ra một mùi hương dược thảo thoang thoảng, chỉ có tiếp xúc với dược liệu lâu dài mới có thể có được loại mùi vị này.

Bốn người này đều là Phàm Võ cảnh tầng mười, lúc này vây quanh Thẩm Tường lại.

"Ngươi chính là Thẩm Tường?" Một nam tử có dung mạo thanh tú hỏi.

"Không sai!" Thẩm Tường vừa mới nói xong thì bốn người kia cùng một lúc vung cây gậy trong tay lên, hướng Thẩm Tường đập tới?

Thẩm Tường lập tức phóng xuất ra một vòng bảo hộ bàng cương khí, ngăn cản bốn cái côn sắt kia nện xuống, cười lạnh nói: "Các ngươi đều là người của Thái Đan viện?"

Thẩm Tường khiến bốn người kia phải run rẩy cả người, nhưng bọn hắn không có nói cái gì, tiếp tục công kích Thẩm Tường, Thẩm Tường kết luận, bốn người này đều là đệ tử nội môn, hơn nữa còn là đệ tử của Thái Đan viện, thực lực đều không tầm thường.

Bốn cái côn sắt màu đen hóa thành màu đỏ, hỏa diễm bốc cháy lên hừng hực, mang theo cương khí nóng bức, lại là đâm ra, lại là đánh xuống, đều là hướng Thẩm Tường mà công tới.

Thực lực của bốn người này đều tương đương với Thẩm Tường, cảm nhận được lực lượng đáng sợ mà bọn họ phóng xuất ra, Thẩm Tường mới hiểu được sự chênh lệch giữa đệ tử nội môn và ngoại môn.

Thẩm Tường lần đầu tiên bị mấy cái đối thủ có thực lực tương đương với hắn vây lại, nhưng hắn không có kinh sợ, hắn nhướng mày, một cỗ sát khí bàng bạc tràn ngập mà đến, bao phủ xung quanh trên thân bốn người kia, khiến bọn hắn lập tức khẽ rùng mình.

Cũng ở trong nháy mắt giật mình kia của bọn hắn, Thẩm Tường đột nhiên đá quét xoay tròn một cái, ngưng tụ Chu Tước chân khí và Thanh Long chân khí vào chân, tuôn ra lực lượng lôi hỏa đáng sợ, đá rụng côn sát trong tay bọn hắn, sau đó đột nhiên nhảy lên, nhảy đến trên không trung.

"Các ngươi là người mà Đan trưởng lão phái tới phải không? Nói cho nàng biết, nếu như phái người tới nữa thì đừng trách ta không khách khí nữa mà diệt luôn kẻ đó!" Giọng nói của Thẩm Tường tràn ngập sát khí, phần lưng của hắn toát ra tia lửa, một đôi cánh chim được tạo thành từ lửa ngưng tụ ở phần lưng của hắn.

Thẩm Tường thả ra Chu Tước Hỏa Dực, bay khỏi mấy cái tên đệ tử làm phiền kia, nếu như hắn không hạ sát tâm, hắn nhất định sẽ bị bốn người kia quấy rầy, khó mà thoát thân, cuối cùng sẽ chỉ hai phí thời gian và lực lượng của hắn.

Bên trong Trưởng Lão viện, Vũ Khai Minh thở dài nói: "Đan trưởng lão, người dừng lại đi thôi, sát khí của tiểu tử này rất nặng, làm hắn tức giận nói không chừng hắn sẽ đại khai sát giới."

Đôi mắt Đan trưởng lão cũng lóe ra hỏa diễm, nhìn vào Thẩm Tường ở trên thủy tinh cầu kia đang dạo bộ trên không trung, không thể không nắm chặt song quyền, hừ lạnh một tiếng.

Nhìn thấy Chu Tước Hỏa Dực hoa lệ chói mắt kia của Thẩm Tường, các trưởng lão ở đây đều hâm mộ, chỉ nghe thấy một ông lão cảm thán nói: "Chân khí vũ dực (Cánh chim được chân khí hóa thành) này so với ta còn tốt hơn nhiều, các ngươi nhìn những cái lông trên cánh kia, quả thực chính là sinh động như thật, nó giống như đằng sau tiểu tử này thực sự có một đôi cánh lửa có máu thịt, đây rốt cuộc là loại võ công gì?"

"Đúng thế, tốc độ còn nhanh như vậy, nếu như hắn cũng có loại thực lực như chúng ta, lại dùng đôi cánh chân khí này phi hành thì tốc độ đó nhất định sẽ càng nhanh hơn nữa." Một ông lão khác nhìn chằm chằm vào Chu Tước Hỏa Dực kia của Thẩm Tường nói.

Dưới cảnh bốn người kia trợn mắt há hốc mồm mà nhìn, Thẩm Tường vẫy Chu Tước Hỏa Dực bay đến nơi xa, đương nhiên hắn vẫn không biết mình vẫn luôn bị giám sát.

"Thẩm Tường, ngươi tốt nhất khiêm tốn một chút, đây chính là địa bàn của đám lão bất tử Thái Vũ môn kia, nhất cử nhất động của người đều sẽ bị bọn họ biết." Bạch U U nhắc nhở hắn.

Sau khi Thẩm Tường nghe được, khóe miệng hơi nhếch lên, lao xuống tới mặt đất, đi tới bên cạnh một gốc cây, cưởi dây lưng ra, khẽ hát, hắn đang đi tiểu...

"Một ngày nào đó, ta nhất định phải cho tiểu tử này đẹp mặt!" Đan trưởng lão cắn răng nghiến lợi mà nói, sau đó quay đầu sang chỗ khác.

Thẩm Tường đang cảm thấy sảng khoái thì lại nghe được một tiếng động rất nhỏ, giống như là có thứ gì đó làm cho lá rụng, phát ra tiếng động rất nhỏ bé.

"Khá lắm, ở nơi xa như vậy mà cũng bắt được tiếng động mà tới!" Thẩm Tường ngưng thần đề phong, hắn không nghĩ tới sẽ gặp phải yêu thú nhanh tới như vậy!

"Thẩm Tường, bên trong Huyền cảnh này nói không chừng còn có bảo bối, ngươi tìm được thì đó chính là của ngươi, lão già đầu trọc kia không phải đã nói như vậy sao? Những yêu thú này bẩm sinh đã có linh giác thần kỳ mà con người không có cách nào so sánh được, cho nên có thể tìm kiếm được một số kỳ trân dị bảo, nói không chừng ngươi có thể thông qua việc theo dõi yêu thú, tìm kiếm được một chút đồ tốt." Tô Mị Dao nói.

Vẻ mặt của Thẩm Tường trở nên hứng phấn nói: "Ta hiểu được, nguyên nhân mà nơi này sẽ còn yêu thú, chính là những lão gia hỏa kia cố ý bỏ vào đây để tìm kiếm kỳ trân dị bảo!"

Yêu thú thập phẩm, tương đương với nhân loại có cảnh giới Phàm Võ cảnh tầng mười đại viên mãn, nhưng căn cứ thể chất và năng lực bẩm sinh của yêu thú mà nói, yêu thú thập phẩm thế nhưng là so với võ giả Phàm Võ cảnh tầng mười bình thường còn cường đại hơn nhiều.

"Yêu thú nơi này đều là yêu thú bình thường, ngươi dùng Diệt Long thần võ hay là Tứ Tượng thần công đều có thể giải quyết dễ dàng, những võ công này đều mô phỏng khí tức của Thần thú, yêu thú bình thường cảm ứng được thì chắc chắn sẽ bị dọa sợ! Nhưng để đối phó với Linh thú có cấp bậc ngang với võ giả Chân Võ cảnh thì trở nên vô dụng." Bạch U U nói.

Thẩm Tường vẫn không nghĩ tới Tứ Tượng thần công còn có chỗ tốt như vậy, hắn hướng về phía phương hướng vừa rồi phát ra tiếng động nhỏ bé chạy vội tới.

Đang trong lúc chạy nhanh, Thẩm Tường có thể cảm ứng được con yêu thú kia đang di chuyển nhanh chóng, hướng về phía hắn mà chạy tới.

Không được bao lâu, Thẩm Tường và con yêu thú kia đã gặp nhau, hơn nữa đều là dùng tốc độc cực nhanh cùng lúc va chạm vào nhau, trong nháy mắt va chạm kia, Thẩm Tường vung ra một quyền, đánh vào trên người yêu thú kia.

Đây là một con báo với bộ giáp đen và đôi mắt xanh, cái đầu không tính là quá lớn, là một loại yêu thú rất nhanh nhẹn.

"Không hổ là yêu thú thập phẩm, bị một quyền của ta đánh chúng mà không bị làm sao cả!" Thẩm Tường nhìn thấy con báo mắt xanh kia mạnh mẽ đánh tới, không thể không thốt ra một tiếng thán phục.

Thân thể Thẩm Tường run lên, ánh sáng vàng dâng trào ra ngoài, trong lòng bắt đầu niệm khẩu quyết, chuyển hóa Bạch Hổ chân khí thành Long cương, hắn đang thi triển Long Vũ!

Long Vũ này mặc dù là không hoàn chỉnh, nhưng lại có thể để cho trên người Thẩm Tường tản mát ra long uy yếu ớt, lại thêm Bạch Hổ chân khí tràn ngập sát khí thì càng thêm dọa người.

Giống như những gì Bạch U U nói, yêu thú bình thường đều rất sợ hãi loại khí tức này, lúc con báo mắt xanh kia đang bay nhào tới, thân thể nó vậy mà đột nhiên run lên bần bật, tốc độ cũng chậm đi rất nhiều.

Thẩm Tường đánh ra một quyền vào trên đầu con báo mắt xanh đang run rẩy toàn thân kia, khiến nó phát ra một tiếng gầm rú, sau khi rơi xuống đất, thế mà vẫn có thể đứng vững vàng.

"Khá lắm, còn không có ngã xuống!" Thẩm Tường trêu tức nhìn lấy con báo mắt xanh đang run rẩy toàn thân kia.

Báo mắt xanh phát ra một tiếng gầm nhẹ, vậy mà quay đầu liền chạy như bay.

"Cái con này thế mà bị ta dọa chạy!" Thẩm Tường cười ha hả một tiếng, bước nhanh đi theo tới, tốc độ còn nhanh hơn so với con báo mắt xanh kia, trên người cũng bốc lên tràn ngập sát khí và Long khí cương.

Người ở bên trong Trưởng Lão viện, đều nhìn thấy mà giật mình thon thót, yêu thú thế mà bị người dọa cho phải chạy trốn như thể chuột gặp phải mèo, trong lòng mấy lão già đột nhiên có loại dự cảm không tốt.



Trang 45# 2




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch