"Từ nhỏ anh đã có một mơ ước, đó là trở thành một kiếm sĩ đi khắp thế giới với thanh kiếm của mình và chiến đấu vì chính nghĩa."
"Tuy nhiên sau khi trưởng thành, anh mới phát hiện ước mơ cũng chỉ là ước mơ mà thôi."
Nhìn Hà Tổng đang ngậm kiếm, Lộ Nhiên không khỏi cảm khái, có cảm giác như cha già đang trao lại ước mơ cho con.
"Mặc kệ anh có thể thành công hay không, tóm lại hiện tại anh gửi gắm giấc mộng này cho nhóc đấy, Hà Tổng!"
"Nhất định phải thay anh trở thành một kiếm khách mang theo chính nghĩa trong lòng!"
"Xã hội loài người có quá nhiều quy củ cứng nhắc, nhưng giang hồ loài chó như nhóc thì lại rất tự do."
"Đến đây đi, mang theo thanh kiếm này thể hiện ra tài năng và sự sáng chói của nhóc đi!"
"Gâu!" Hà Tổng ngậm kiếm trong miệng, cũng không biết có hiểu Lục Nhiễm tẩy não hay không.
Lộ Tổng nói cái gì chính là cái đó... Nó nghiêng đầu, lặp đi lặp lại vung vẩy thanh kiếm gỗ, động tác vô cùng thuần thục.
Lộ Nhiên hài lòng nhìn nó.
Chó con dễ dạy.
Tuy nhiên, phương hướng bồi dưỡng này cuối cùng có thể thành công hay không, Lộ Nhiên thật ra cũng không biết.
Hình tượng Nhai Xế trong thần thoại dẫu sao cũng chỉ là do người bịa ra.
Lộ Nhiên suy nghĩ, nếu như tính chất đặc biệt có thể giúp cho thú cưng nắm giữ năng lực đặc thù đáng kinh ngạc, như vậy có loại tính chất đặc biệt nào có thể gúp cho Hà Tổng khống chế vũ khí tốt hơn không nhỉ?
Chuyện này liên quan đến việc Hà Tổng có thể kiên trì đi đến cuối con đường chó kiếm khách hay không.
Hiện tại bởi vì có Mô Phỏng Siêu Thú và Quặng Thiên Thạch nên kiếm khách chó có khả năng phát huy ra ưu thế lớn nhất, cho nên Lộ Nhiên nghĩ tới phương pháp bồi dưỡng như vậy. Nhưng con đường tiếp theo vẫn phải phụ thuộc vào hoàn cảnh... Tuy nhiên bồi dưỡng ngự thú nói chung chính là như thế, lần mò từng bước tiến về phía trước, sáng tạo kỳ tích.
"Tôi còn nhớ rõ, trên sổ tay bồi dưỡng có nhắc đến kỹ năng ngự thú cũng không phải là đã hình thành thì không thể thay đổi, sau này ngự thú sư có thể phát huy dựa vào tài năng của mình."
"Mình có năng lực bồi dưỡng Mô Phỏng Siêu Thú sâu hơn không nhỉ?"
Lộ Nhiên lúc trước đã từng nghĩ, Mô Phỏng Siêu Thú là ngự thú sư bắt chước thú cưng, từ đó thu hoạch được lực lượng của thú cưng, như vậy, liệu có khả năng sử dùng Mô Phỏng Siêu Thú ngược lại, để cho thú cưng tới bắt chước ngự thú sư, từ đó thu hoạch được một số tính chất đặc biệt của người không? Ví dụ như khả năng sử dụng công cụ.
Điều khác biệt lớn nhất giữa người và động vật chính là sử dụng công cụ, tạo ra công cụ. Trên lý thuyết thì kiếm cũng là một loại công cụ cho con người sử dụng.
Nhưng nếu như, Hà Tổng cũng có thể nhận được phản hồi từ Lộ Nhiên, nói không chừng nó còn có thể sử dụng kiếm tốt hơn.
Ngự thú sư bắt chước thú cưng, thú cưng bắt chước ngự thú sư, về bản chất không có gì khác nhau.
Nếu như có thể làm được, vậy chính là một mũi tên trúng hai con chim!
"Không thể nghi ngờ rằng rất khó để mở ra một con đường mới, nhưng nếu như chỉ đảo ngược lại công dụng thì con đường đó sẽ dễ dàng hơn nhiều. Đây cũng là một phương hướng để bồi dưỡng." Lộ Nhiên cảm giác có thể thử nghiệm Mô Phỏng Siêu Thú như vậy xem sao.
Như Phương Lan đã từng nói, Lộ Nhiên vốn không phải là một người chịu đi theo xu hướng và không chịu đi theo con đường tầm thường. Những chuyện càng có tính khiêu chiến lại càng có thể kích thích Lộ Nhiên nỗ lực hơn.
Hắn là người mới ở giai đoạn thực tập mà đã bắt đầu nghiên cứu những cách bồi dưỡng khác của kỹ năng ngự thú rồi, quả là cực kỳ hiếm thấy!
Về phần bồi dưỡng như thế nào, Lộ Nhiên phải tìm hiểu kỹ về kỹ năng Mô Phỏng Siêu Thú đã, sau khi học xong Mô Phỏng Siêu Thú và nắm được cách dùng cơ bản rồi sẽ tự xuất hiện đầu Lộ Nhiên thôi.
Cũng giống như thẻ kỹ năng trực tiếp đưa tri thức vào đầu vậy.
"Tiếp đến, nhóc hãy làm theo động tác của anh." Lộ Nhiên mở miệng.
"Gâu!"
Ở trong phòng, Hà Tổng đi theo sau lưng Lộ Nhiên, theo Lộ Nhiên xuất kiếm, nó cũng quay đầu xuất kiếm, cả hai cố gắng hết sức để cho động tác được đồng bộ. ...
Trong phòng khách, Lộ Nhiên cũng chỉ thử nghiệm qua loa với Hà Tổng thôi, đại khái bỏ ra khoảng 30 phút.
Trong 30 phút đó, Lộ Nhiên bất ngờ phát hiện ra việc bắt chước Hà Tổng luyện kiếm là hoàn toàn có thể thực hiện.
Kiếm thuật chỉ là một trong những "tài nghệ" mà Hà Tổng không thành thạo thôi.
Nhưng mà khi sử dụng Mô Phỏng Siêu Thú cùng Hà Tổng luyện kiếm, Lộ Nhiên mơ hồ cảm nhận được quả thật tố chất thân thể của mình đã được tăng lên một chút xíu xiu.
Tuy rằng rất nhỏ, nhưng đúng thật là có cảm giác đó! Không phải chỉ là ATSM thôi đâu.
Có lẽ thời gian càng dài, lực lượng của mình sẽ càng ngày càng tăng lên đến mức có thể vật lộn với cả sư tử hổ báo ấy chứ.
"Vù vù..." Một lát sau, Lộ Nhiên buông kiếm Trảm Thiết xuống rồi phun ra một hơi, cảm thấy hơi mệt rồi.
Hắn nhìn thoáng qua Hà Tổng vẫn còn mạnh khỏe hưng phấn, quay đầu rút Trảm Thiết thì gãi gãi đầu.
Giỏi lắm, không hổ là Hà Tổng, rất thừa hơi.
Ngự thú sư nhà người ta huấn luyện cho thú cưng còn phải lo lắng xem thú cưng có mệt mỏi quá mà sinh ra cảm xúc phản kháng hay không.
Nhưng ở chỗ hắn thì Hà Tổng có khi còn chê bai Lộ Nhiên cùi bắp quá không đủ ghiền ấy.
"NGAO?" Quả nhiên, nhìn thấy Lộ Nhiên ngừng lại, Hà Tổng tìm đến tới ánh mắt nghi hoặc.
Tại sao không luyện nữa vậy?
"Bởi vì anh cảm thấy lực vung kiếm của nhóc yếu đi rồi, chưa ăn cơm à? Để anh đi chuẩn bị đồ ăn cho nhóc." Lộ Nhiên nói.
"Gâu!" Hà Tổng sững sờ, xém chút nữa đem mình đã quên mất chuyện đói bụng rồi.
Lộ Nhiên trầm tư rồi quay đầu đi chuẩn bị thức ăn, bao gồm cả suất của hắn.