"Giáo sư Trâu, như vậy xem ra, trình độ phát triển của nền văn minh ngự thú vượt xa chúng ta, chúng ta đối mặt với nó như thế nào đây?" Trong chương trình trực tiếp, MC nữ hỏi một ông lão mũi trâu.
"Đây là một cơ hội, chúng ta vẫn cho rằng mình mới là sinh mệnh đứng đầu thế giới, ai có thể nghĩ rằng ở thời kỳ siêu cổ đại lại hưng thịnh đến thế. Chúng ta nên tích cực tiếp xúc và thăm dò thành phố Vô Hạn để tìm kiếm ra lịch sử đã mất. Từ những thông tin đã biết cho thấy, văn minh siêu cổ đại mang đến các loại lực lượng siêu nhiên, ở nhiều lĩnh vực như chữa bệnh, giao thông, quân sự... đều có thể mang đến cho chúng ta cải cách cực lớn."
"Giáo sư Mã, hiện tại trên mạng đã xuất hiện thông tin không ít thanh thiếu niên được thành phố Vô Hạn phát ra thẻ khế ước màu đen chọn trúng, nhưng căn cứ tin tức hiện tại nhận được thì việc tiếp nhận truyền thừa văn minh cổ đại có tồn tại tính nguy hiểm nhất định. Ngài có đề nghị gì với những người được chọn không?"
Giáo sư mặt ngựa trầm tư nói: "Tôi cảm thấy quan trọng nhất là không nên tùy ý lựa chọn thú cưng đầu tiên. Nếu như không quá nắm chắc thì nên nhanh chóng liên hệ với chính phủ. Ngược lại, chính phủ cũng có thể mau chóng công bố thông tin về những bí cảnh thử thách đã biết, để gia tăng xác suất thành công thử thách của những người được chọn trúng."
"Đây mặc dù là cơ hội nhưng cũng vô cùng nguy hiểm, hi vọng những người được chọn trúng hãy cẩn thận đối mặt, những người không được chọn trúng cũng không cần nản lòng, có thể thử nghiệm nuôi dưỡng thú cưng. Đó là cách hữu hiệu để có thể gia tăng xác suất được chọn trúng."
"Mặt khác! Nhất định phải đối xử tử tế với thú cưng mà mình nuôi dưỡng! Hãy tận tâm chăm sóc chúng!"...
"Nghe cũng có lý phết nhờ." Phương Lan gắp một đũa bún ốc, vừa ăn vừa nói.
"Không có gì mâu thuẫn, nhưng vẫn luôn cảm giác không đơn giản như vậy." Lộ Nhiên thì đang ăn sầu riêng nướng.
Hai người vừa ăn vừa trầm tư, chính phủ công bố tin tức có phải là thật không vậy?
Sau khi buổi phát sóng trực tiếp này lên sóng, các phương tiện truyền thông lớn cũng bắt đầu tung ra các tin tức khác nhau.
Những tin tức lúc trước chưa từng công bố như "sự kiện mãnh thú cắn chủ", "sự kiện ngự thú sư thử thách tử vong" lập tức xuất hiện như măng mọc sau mưa.
Đồng thời, cũng có không ít ngự thú sư từ rất sớm đã được chọn trúng có kinh nghiệm phong phú cũng cung cấp đề nghị cho người mới.
Tình huống này không chỉ xuất hiện ở nước Hạ mà lúc này, ở mỗi một quốc gia trên Lam Tinh đều phát sinh.
Toàn thế giới sôi trào!
Chỉ trong vòng một tiếng ngắn ngủi, thế giới dường như bị thổi tan một lớp sương mù, nghênh đón thời đại mới, khiến người ta như mộng như ảo.
Người lớn tuổi không thể nhanh chóng tiếp nhận kiểu thiết lập này, bởi vì thế giới quan của bọn họ đã thành hình.
Ngược lại là đám thanh niên được Internet ảnh hưởng sâu sắc lại mừng rỡ như điên, dường như sống vài chục năm chỉ vì chờ đợi hôm nay.
Tên thiếu niên nào không có giấc mộng anh hùng?
Thay vào đó, những thay đổi hiện tại trên thế giới là những gì họ đang mong đợi, như thể đây là bức màn thực sự của thế giới.
Một khi tin tức về thành phố Vô Hạn và nền văn minh ngự thú được công bố sẽ không chỉ được lan truyền ở mấy diễn đàn về tin tức siêu nhiên mà các nhóm chat trò chơi, nhóm tài nguyên hy nhóm lớp của Lộ Nhiên đều lập tức trở nên náo nhiệt.
Hắn ấn vào nhóm lớp nhìn một chút, bởi vì trong nhóm này hình như có người @ hắn.
Dương Hi Suất: [ ha ha ha ha, không thể nào không thể nào cả lớp chỉ có mỗi tôi nhận được chiếc thẻ màu đen đấy chứ? ]
Dương Hi Suất: [Ảnh]
Dương Hi Suất: [Mọi người đừng buồn, chờ tôi trở thành đại lão rồi nhất định sẽ đưa mọi người cùng bay. Ài, thú cưng đầu tiên nên ký khế ước với con gì mới tốt đây?]
Trong nhóm chát có một người may mắn được chọn trúng đang rất hăng hái.
Những người khác đều là hâm mộ và ghen ghét, có người thì vô cùng chua xót như uống phải chai giấm.
Có người quỳ liếm nhận ba ba, có người ra chủ ý cùi bắp.
Tuy nhiên lúc này, trong mắt Dương Hi Suất chỉ có Lộ Nhiên.
Dương Hi Suất: [@ Lộ Nhiên, cậu đợi đấy, tôi nhất định sẽ thay gia gia tôi báo thù. ]
Lộ Nhiên: [? ]
Cái gì, liên quan quái gì đến mình? Gia gia của cậu ta là ai?
Dương Hi Suất: [Cậu xin phép nghỉ chính là vì đi tham gia cuộc thi đấu côn trùng phải không? Lại còn thắng ông cụ nhà tôi nữa, làm cho ông ấy cả đêm không thể ngủ ngon. Nhưng mà không sao, tôi đến rồi! Thú cưng đầu tiên tôi sẽ ký khế ước với hệ côn trùng, cảm giác tiến hóa vô hạn sẽ trở thành Trùng tộc mạnh nhất! ]
Lộ Nhiên: ? ? ?
Đậu xanh, thảo nào mình cứ thấy cái tên lại kỳ quái như thế. Chẳng lẽ Dương Hi Suất nuôi dế mèn sao? Bà mẹ nó, mình đánh bại ông già kia không phải là ông của cậu ta đấy chứ ?
Lộ Nhiên nhanh chóng tắt nhóm chat này đi. Tuy nhiên, suy nghĩ một chút, hắn lại mở ra trả lời một câu.
Lộ Nhiên: [Ký khế ước với côn trùng có mạo hiểm, đề nghị nghe chính phủ tư vấn. ]
Còn muốn dùng Trùng tộc siêu phàm đấu côn trùng với hắn... Có mặt mũi chút được không!
Nói xong, hắn lập tức tắt nhóm chat.
"Ha ha ha ha ha." Ngoại trừ Lộ Nhiên, Phương Lan lúc này cũng đang hóng hớt trong các nhóm chat.
Cô ôm bụng cười nói: "Nhóm người hâm mộ của tôi có một người hâm mộ được chọn trúng. Cậu ta nhận được chiếc thẻ khế ước thì rất hoang mang, vừa đúng lúc đó có một con gián phương Nam to lớn bay tới, cậu ta theo bản năng lấy chiếc thẻ màu đen đi xua đuổi, kết quả ngoài ý muốn khế ước với con gián... Bây giờ còn có một giờ nữa sẽ tiến vào thử thách, hiện tại cậu ta đang rất hoảng."
"Ồ." Lộ Nhiên nói: "Theo lý thuyết thì lực lượng sinh mệnh của Tiểu Cường rất mạnh mẽ, cảm giác... Cảm giác bọn họ có thể sẽ qua cửa được đấy."
"Khục." Phương Lan khôi phục bình thường, nói: "Người hâm mộ của tôi cũng đều là những người yêu thích thú cưng, tỷ lệ được chiếc thẻ màu đen chọn trúng có thể sẽ rất lớn. Tôi phải nhanh chóng sưu tập và tổng kết những thông tin liên quan để chia sẻ cho bọn họ mới được."
Lộ Nhiên khẽ gật đầu, sau đó hắn ngáp một cái, có chút mệt mỏi.
"Chị làm đi, tôi hơi buồn ngủ rồi. Đêm nay tôi sẽ ngủ luôn ở nhà chị, chị nhốt mấy con thú cưng bò sát của chị vào đi đừng thả ra, tôi không muốn nửa đêm tỉnh dậy lại nhìn thấy có con nhện, con rết gì bò lổm ngổm trên người đâu, cám ơn."