Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 16: Không nạp tiền thì liều mạng! (2)

Chương 16: Không nạp tiền thì liều mạng! (2)


"Tiểu Ô của chúng ta đồng ý rồi, đúng không!"

"Vậy quyết định như vậy đi."

Dựa vào việc Tiểu Ô không biết nói chuyện, cũng không biết kêu, Kiều Bạch vui vẻ đánh nhịp chốt hạ.

Cứ như vậy mà quyết định.

Nhìn như có hai con đường để chọn.

Trên thực tế, hắn chỉ có thể chọn một con đường.

Tuyển định lộ tuyến tiến hóa 【 Tam Túc Kim Ô 】, cũng biến nó thành hành động, nhất định phải đạt thành trong vòng 400 ngày sao?

Kiều Bạch tính toán thời gian.

Ước chừng một năm một tháng.

Khai giảng, hắn sẽ là học sinh cao tam.

Nếu như kịp.

Hắn thậm chí còn có thể liều một phen để được cộng điểm thi đại học, tranh thủ vào một trường đại học tốt hơn.

Trầm ngâm một lát.

Kiều Bạch vạch ra kế hoạch sơ bộ cho bản thân.

Đầu tiên là bản thân hắn, phải đưa việc minh tưởng vào thường nhật, tranh thủ trong vòng nửa năm có thể để Tinh Thần Hải tiến giai.

Tắm mình trong ánh nắng và ánh trăng, thuộc về nhiệm vụ hàng ngày.

Cũng không có việc gì thì mang Tiểu Ô phơi nắng và phơi trăng nhiều hơn.

Gia tăng độ ăn ý, độ thân mật và làm quen với kỹ năng thuộc tính đặc biệt, có thể gộp chung để hoàn thành.

Cuối cùng, điều khá phiền toái là Tiểu Ô cần học tập kỹ năng thuộc tính Hỏa.

"Còn có việc chỉ khi sủng thú thực sự lĩnh ngộ được tinh túy của kỹ năng thuộc tính Hỏa, mới có thể nắm giữ Tinh Hỏa... Cái này tạm thời để sang một bên."

Kiều Bạch thì thào nói.

Đó là một bước quan trọng nhất.

Trước đó.

Hắn cần phải suy nghĩ kỹ, đi đâu xén kỹ năng.

Yêu tinh bươm bướm?

Không được.

Yêu tinh bươm bướm hệ Yêu Tinh mặc dù có thể học hai kỹ năng thuộc tính Hỏa.

Nhưng muốn rút ra hai kỹ năng thuộc tính Hỏa duy nhất trong một đống kỹ năng thuộc tính Yêu Tinh của yêu tinh bươm bướm?

Chi bằng giúp một sủng thú thuộc tính Hỏa tiến hóa, sau đó xén lông cừu của đối phương còn nhanh hơn.

Kiều Bạch khẳng định là không có sủng thú thuộc tính Hỏa.

Trong chốc lát cũng khế ước không được.

Vậy chỉ có thể đi giúp sủng thú của người khác tiến hóa?

Kiều Bạch không ngại.

Hắn sợ người khác để ý.

Ngự Thú Sư bình thường, ai lại tin một kẻ ở trường mà lại có khả năng giúp đỡ sủng thú tiến hóa?

"... Đường dài còn lắm gian truân, ta sẽ trên dưới mà tìm kiếm."

Đi từng bước, tính từng bước.

Kiều Bạch không làm khó bản thân, cũng không lo trước tính sau.

Ngày mai và bất ngờ, ai cũng không biết cái nào đến trước.

Sau khi chế định sơ bộ kế hoạch phát triển tiếp theo, Kiều Bạch quyết định tắm rửa cho Tiểu Ô trước.

"Mặc dù sinh vật siêu phàm không giống với sinh vật bình thường, nhưng chuyện đầu tiên khi về đến nhà chắc chắn là làm tốt việc quản lý vệ sinh cá nhân."

Nói xong.

Kiều Bạch tìm ra một chiếc bát lớn dùng để ăn canh.

"Trong nhà không có vật chứa thích hợp cho ngươi, trước dùng cái này chịu đựng một chút." Kiều Bạch nhìn Tiểu Ô nói.

Tiểu Ô: ! △!

Trong đôi mắt đen như hạt đậu, lộ ra vẻ kinh hoàng tột độ.

Tiểu Ô điên cuồng vẫy đôi cánh nhỏ, ý đồ thoát khỏi ma trảo của Kiều Bạch!

Luôn có kẻ muốn hại trẫm!

Sau đó, Tiểu Ô trốn chạy thất bại.

Kiều Bạch một tay trấn áp Tiểu Ô đang giãy giụa kịch liệt.

Một tay khác thêm nước lạnh và nước nóng vào bát lớn, thử nhiệt độ vừa phải, liền bỏ Tiểu Ô vào.

"Chỉ là tắm rửa cho ngươi thôi mà, cần gì phải như vậy?"

Trong nhà không có mua sữa tắm chuyên dụng cho sủng thú, Kiều Bạch cũng không dám dùng hàng rẻ tiền bừa bãi lên người Tiểu Ô.

Chỉ có thể dùng nước sạch lau rửa cho Tiểu Ô từ trong ra ngoài.

Động tác của hắn nhu hòa.

Thuận theo đường vân của từng sợi lông vũ mà ma sát, thanh tẩy.

Vốn còn giãy giụa, Tiểu Ô lau đến lau đến... liền nằm ngửa ra.

Lông vũ tự mang tính chất dầu, khiến nó nằm trong chén cũng không chìm xuống.

Ngược lại là nổi lơ lửng trên mặt nước.

Kiều Bạch xoa cánh nó liền nhấc cánh, xoa đuôi liền vểnh lông đuôi.

Vô cùng phối hợp.

Nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Tiểu Ô, Kiều Bạch không nhịn được cười phá lên.

Dù sao đi nữa.

Đây coi như là bước ra bước đầu tiên hữu hảo giữa bọn họ, đúng không?

Tiểu Ô bé nhỏ một con, thanh tẩy xong cũng không tốn của Kiều Bạch quá nhiều thời gian.

Cho mình cũng tắm nước nóng thư giãn xong.

Kiều Bạch cuối cùng cũng nằm xuống chiếc giường êm ái.

Bận rộn cả một ngày.

Không lâu sau, hắn đã chìm vào giấc mộng đẹp.

Kéo rèm cửa ra để ánh trăng rải đầy giường.

Tiểu Ô từ tổ nhỏ chuyên biệt mà Kiều Bạch chuẩn bị cho nó bên trên đầu giường nhảy ra ngoài.

Móng vuốt tinh tế giẫm qua tóc của Kiều Bạch mà hắn không hề hay biết, sau đó Tiểu Ô tìm một vị trí bên cạnh gối của Kiều Bạch nằm xuống, cánh vỗ vỗ mặt Kiều Bạch.

Ngủ ngon ~...

Sáng hôm sau, Kiều Bạch tỉnh dậy, giật mình bởi Tiểu Ô.

Hắn còn tưởng là mình đi ngủ mộng du đấy chứ.

"Tiểu hỗn đản."

Gõ gõ sợi tóc ngốc nghếch trên đầu Tiểu Ô, Tiểu Ô lanh lợi ngồi trên đỉnh đầu Kiều Bạch.

Kiều Bạch vội vàng chuẩn bị bữa sáng cho Tiểu Ô.

Lại nhìn thời tiết bên ngoài, rất tốt, lại là một ngày nắng tươi.

"Từ hôm nay trở đi, phơi nắng!"

(Hết chương này)




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch