WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Người Đưa Thư Khủng Bố

Chương 84: Quỷ Trù tử (2)

Chương 84: Quỷ Trù tử (2)

Triệu Khách cẩn thận nhìn quanh xác định thật sự không thấy xác Hắc Khổng Tước như trước đó, vô thức cởi quần trước, sau khi cẩn thận kiểm tra một lần mới thở phào nhẹ nhõm.

Không nhịn được lẩm bẩm trong lòng: “Cũng may là tên thái giám chết bầm, nếu là người khác thì rắc rối.”

Có thể quá lâu không được nghỉ ngơi, mặc dù thời gian phát bệnh lần này không dài như lần trước, nhưng cũng cả một ngày trời.

Nhưng chuyện này khiến Triệu Khách cẩm thấy hình như hắn thật sự cần đến chỗ Vương Na kiểm tra bệnh tâm thần.

Tuy rất chán ghét chỗ kia nhưng bây giờ chứng bệnh của hắn đã phát triển đến mức độ nào rồi, hắn nhất định phải hiểu rõ ràng.

“Cạch!”

Lúc này cửa phòng sau lưng Triệu Khách nhẹ nhàng phát ra một tiếng cạch, ánh mắt Triệu Khách tối tăm vô thức cầm dao găm trên tay, quay lại nhìn chỉ thấy một tiểu nữ hài đứng ở ngoài cửa, dáng vẻ khoảng mười hai mười ba, ánh mắt trong veo như nước đang tò mò đánh giá mình.

“Tiểu tử, ngươi đã tỉnh?”

Một lão hán đi ra từ sau lưng tiểu nữ hài, sau khi thấy Triệu Khách tỉnh lại, trên tay cầm một cái bánh bao không nhân màu vàng đi đến trước mặt Triệu Khách nói: “Bạch gia xảy ra chuyện, ngoại trừ mấy người chết đuối, đâm đầu chết, một người nhảy vào chảo dầu, những người khác đã được đưa về nhà, trên người ngươi mặc đồ hóa trang của gánh hát nhà ta, nên được đưa đến chỗ chúng ta.”

“Bạch gia??”

Triệu Khách ngây người một lúc, trong đầu hắn hoàn toàn không có ấn tượng với thứ này, nghi ngờ nói: “Xảy ra chuyện gì? Đã xảy ra chuyện gì??”

“Không nhớ gì à?”

Lão hán thấy thế cũng không nghĩ nhiều, nhưng nghĩ đến hôm nay có tin đồn nói là lệ quỷ trả thù, trong lòng cũng bình thường lại, nếu là lệ quỷ trả thù, vậy không nhớ rõ cũng đúng thôi.

“Ngươi ngủ lâu như vậy, chắc chắn đã đói bụng rồi, ăn chút gì đó đi.”

Lão hán đưa cái bánh bao không nhân màu vàng trong tay qua, Triệu Khách nhìn chất lượng bánh bao không nhân màu vàng đã biết trong bánh bao không nhân chỉ có chút bột, có lẽ trong đó còn thêm vỏ cây, cây cỏ, và… Đất sét trắng.

Triệu Khách lắc đầu không định ăn.

Nhưng thấy Triệu Khách lắc đầu, tiểu nữ hài đứng bên cạnh lại cầm bánh bao không nhân màu vàng đưa cho Triệu Khách nói: “Ăn đi, ăn rất ngon.”

Không biết vì sao Triệu Khách nhìn ánh mắt ấm áp của tiểu nữ hài, trong lòng cũng thấy ấm áp, đưa tay nhận lấy bánh bao không nhân màu vàng.

“Cảm ơn.”

Triệu Khách nhét bánh bao không nhân màu vàng vào trong miệng, lông mày hơi cau lại, hương vị vừa đắng vừa chát còn cảm giác xen lẫn hạt cát, nhưng thấy ánh mắt sốt ruột của tiểu nữ hài, Triệu Khách vẫn nuốt miếng bánh bao không nhân trong miệng xuống.

“Tiểu tử, trong gánh hát chúng ta thiếu người, ngươi có muốn ở lại không.” Lão hán đánh giá Triệu Khách, cảm thấy Triệu Khách cũng là hạt giống tốt, đương nhiên quan trọng nhất là lúc đó hắn ta bối rối dẫn người chạy khỏi Bạch gia, còn mơ hồ nghe thấy sau lưng có người hát hí khúc.

Hơn nữa còn là hát kinh kịch, Kỳ Lân Nang.

Lão hán hát hí khúc hơn nửa đời người, tự nhận mình hát khá tốt, nhưng hắn ta đứng ở ngoài cửa nghe một lúc, lão hán liền biết gánh hát của mình không nổi tiếng cũng vì thiếu một người có thể hát ra bản lĩnh như vậy.

Nhưng điều khiến lão hán thấy thất vọng là, Triệu Khách lại quyết đoán lắc đầu từ chối, hắn biết rõ mình sẽ lựa chọn trở về hiện thực bất cứ lúc này, mục đích quan trọng nhất khi ở lại nơi đây là hoàn thành lời hứa của mình.

Chờ sau khi khôi phục hình dáng cũ cho Trù Tam Điên và Thúy Lan, hắn cũng sẽ quay về hiện thực, quan trọng hơn là Triệu Khách không xác định rốt cuộc bệnh tình của mình như thế nào.

Nếu trong hai ngày này hắn đột nhiên phát bệnh, dù có kết quả thế nào, e rằng đều không phải điều hắn muốn thấy.

“Vậy được, nhưng chỗ ta luôn hoan nghênh ngươi đến.” Lão hán thấy Triệu Khách từ chối, trong lòng cũng hơi mất mát.

Hôm sau trời vừa sáng, Triệu Khách đã tạm biệt cả nhà lão hán, tìm được một tiệm quan tài ở cửa trấn, lúc lấy đầu Trù Tam Điên và Thúy Lan ra, nhờ thợ giấy sửa lại.

“Ôi chao, cái này bị hư hỏng thế này rồi, hay là ngài mua hai cái khác đi, dù sao giá cả đều như thế.”

Lão bản nhìn hai cái đầu người giấy bị hư hỏng nặng nề ở trên bàn, không nhịn được khuyên Triệu Khách trực tiếp mua hai cái khác là được, nhưng Triệu Khách nhất định muốn sửa lại cho hai cái đầu này, về mặt giá tiền cũng có thể trả thêm.

“Vậy được, chờ chiều nay ngài lại đến.”

Lão bản thấy Triệu Khách kiên quyết như vậy cũng không nói nhiều nữa, dù sao làm gì cũng là kiếm tiền, sau đó hẹn kỹ thời gian với lão bản.

Triệu Khách đi dạo ở trong trấn, bây giờ việc xảy ra ở Bạch gia vào hôm qua đã truyền ầm ĩ ra bên ngoài.

Triệu Khách tùy ý tìm một tiệm trà ngồi xuống, đã có thể nghe được mấy phiên bản, nhưng đều giống nhau ở chỗ nói Bạch gia bị lệ quỷ trả thù.

“Các ngươi nghe nói chưa, quan phủ đã tìm được đầu bếp ở bếp sau Bạch gia, nghe đầu bếp kia nói hắn bị đánh ngất xỉu, đồ ăn trong ngày hôm đó không phải hắn làm.”


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.