-Cổ Linh. .. Nhìn nữ tử áo đen gợi cảm trước mắt, Chu Nguyên ánh mắt xao động một chút, nhưng khuôn mặt kia, vẫn như cũ nhìn không ra bao nhiêu gợn sóng, chỉ là bình tĩnh gật đầu, nói: -Ů. Cổ Linh nhìn thái độ hờ hững này của Chu Nguyên, ngược lại là liền giật mình, chợt đôi mắt đẹp kia chỗ sâu chính là lướt qua một vòng tức giận. Chỉ là những kẻ đứng phía sau Cổ Linh, một đám nam tử đối với Chu Nguyên thái độ cực kỳ bất mãn, tức giận nói: -Ngươi tiểu tử này, cực kỳ cuồng vọng, giết Cổ Linh đệ đệ, còn không thỉnh tội? Nhìn bộ dạng của những kẻ này, ngược lại thấy có quý khí ẩn quanh thân, trên người cũng khởi động lên tầng nguyên khí không hề yếu, hiển nhiên cũng là đến từ các phe thiên kiêu. Nữ tử Cổ Linh kia thì là lộ ra vẻ đau thương, nói khẽ: -Các vị không cần tức giận, chỉ là vị Chu Nguyên bằng hữu này hẳn là cùng Cổ Gia chúng ta có chút hiểu lầm, mới dẫn đến sự việc như này này, Cổ Linh đệ đệ bị giết, cũng coi là gieo gió gặt bão. Chẳng qua đám người kia nhìn bộ dạng này của nàng, ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên, địch ý lại là càng sâu. Chu Nguyên thờ ơ lạnh nhạt, nữ tử tên là Cổ Linh này, hiển nhiên thủ đoạn cao thâm, mọi việc đều thuận lợi, làm cho những thiên kiêu ở các phương đối với nàng như sao sáng vây quanh trăng. Tiêu Thiên Huyền cũng đang đùa nghịch khối kim cầu trong tay, hắn nhìn về phía Chu Nguyên, thanh âm ôn hòa mà nói: -Vị bằng hữu này, các ngươi cùng Cổ Gia có ân oán gì, kỳ thật cũng không quan trọng, ngươi đã giết Cổ Linh, vậy ân oán cũng nên dừng đây. Chu Nguyên nghe vậy, nhíu mày, không nói gì, bởi vì hắn biết, chỉ sợ Tiêu Thiên Huyền còn chưa nói xong. Quả nhiên, Tiêu Thiên Huyền thanh âm dừng một chút về sau, lại lần nữa nói: -Bất quá ngươi trộm Cổ Gia chỉ bảo, hẳn là nên trả lại cho Cổ Linh. Tiêu Thiên Huyền nhìn chằm chằm Chu Nguyên, mỉm cười nói: -Cổ Linh nói với ta, chỉ cần người trả Cổ Gia chỉ bảo, món ân oán này, nàng có thể bỏ qua, nếu như coi trọng ta, ta có thể làm chủ, cho các ngươi gỡ bỏ ân oán, hóa thủ thành bạn. Chu Nguyên không nhịn được nở nụ cười, quả nhiên, bọn gia hỏa này, là đến vì Thảnh Hồn Tinh, nhưng mà vật này đã bị hắn luyện hóa, ngày đêm rèn luyện tự thân thần hồn, muốn hắn giao ra, nằm mơ! -Đây chính là lý do người cố ý nâng giá? Chu Nguyên cười nói. Tiêu Thiên Huyền giật mình, thản nhiên nói: -Chút nguyên tinh này, ngươi nếu đau lòng, ta có thể trả lại ngươi. Khóe miệng của hắn, ẩn ẩn sự khinh miệt, hiển nhiên cảm thấy Chu Nguyên còn đang tiếc trăm vạn nguyên tinh kia, lúc này lại thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên là tiểu điện hạ đến từ vương triều xa xôi. -Không cần, về sau có lẽ tự sẽ có cơ hội. Chu Nguyên lắc đầu, ngữ khí bình thản. Tiêu Thiên Huyền có lẽ coi hành vi của hắn tại phòng đấu giá chỉ là cho Chu Nguyên một chút giáo huấn nho nhỏ, nhưng bất kỳ sự việc gì, nếu đã làm rồi, dù sao cũng phải bỏ ra một chút phí. Muốn đơn giản làm hoà, e rằng không dễ dàng như vậy. Hắn nhìn chằm chằm vào Tiêu Thiên Huyền cùng nữ tử Cổ Linh trước mắt, chậm rãi nói: -Cổ Gia làm ra những chuyện ác kia, ta cũng lười nói nhiều, chỉ là bọn hắn tính kế với chúng ta, nếu không phải chúng ta có chút bản lĩnh, sợ rằng kết cục sẽ đổi khác rồi. -Cho nên loại ân oán này, thể diện của các ngươi, cũng không đủ lớn để dàn xếp giải quyết. -Về phần Cổ Gia chỉ bảo, muốn trả lại, cũng đừng nghĩ. Bọn hắn suýt chút nữa phải dùng mạng đổi lấy bảo vật, Tiêu Thiên Huyền một câu liền nói muốn lấy về, đơn giản chính là quá đề cao bản thân. Tiêu Thiên Huyền cùng Cổ Linh sắc mặt thay đổi. Tiêu Thiên Huyền sắc mặt âm trầm, nói: -Nói như vậy ngươi không cho ta chút thể diện rồi? -Ha ha, thể diện của người lớn như vậy sao? Lục La rốt cục cười lạnh thành tiếng. Tuy nói bây giờ đang ở Thánh Tích Thành, Tiêu Thiên Huyền là thiếu thành chủ, nhưng chuyện của người trẻ tuổi đều dựa vào chính mình để giải quyết, cho nên Tiêu Thiên Huyền cũng không có cách nào sử dụng lực lượng của Thánh Tích Thành đối phó bọn hắn. Bằng không, sau lưng bọn hắn cũng không có nhiều bối cái, đến lúc đó toàn bộ động thủ, thành một đám loạn chiến, ai cũng không được lợi. Không có lực lượng Thánh Tích Thành, Lục La đương nhiên sẽ không kiêng kị Tiêu Thiên Huyền. -Làm càn, một điện hạ của vương triều nho nhỏ cũng dám ở loại đây tùy tiện? Những thiên kiêu đứng phía sau Cổ Linh lớn tiếng nhao nhao cười nhạo, bọn hắn biết được bối cảnh cùng thực lực của Lục La, cho nên cũng không dám nhằm vào nàng, thế là tất cả đều chỉ nhằm Chu Nguyên. -Hừ, chỉ là một Dưỡng Khí Cảnh, cũng dám cuồng vọng như vậy, không sợ sau khi vào Thánh Tích Chi Địa sẽ bị giết sao? Nam tử mặc áo bào màu lam, đứng gần Cổ Linh nhất, âm trầm nói. Người này tên là Lam Đình , cũng là một thế gia thiên kiêu trên Thương Mang đại lục, thực lực trong nhóm người này, sợ là cũng ngang với Tiêu Thiên Huyền cùng Cổ Linh. Nhìn đám thiên kiêu các phương này, Chu Nguyên cũng là lộ ra dáng tươi cười, chỉ là trong nụ cười kia tràn đầy ý lạnh âm u. -Ai giết ai, vậy thì phải vào Thánh Tích Chi Địa mới biết. Đám người nhao nhao nhìn hắn chằm chằm. Gương mặt xinh đẹp của Cổ Linh cũng có chút khó coi, nhưng nàng rất nhanh thu liễm xuống, khẽ thở dài: -Xem ra Cổ Gia ta đích thật đắc tội không không nhẹ với các hạ, hẳn là thế nếu không thì sao ngay cả thiếu thành chủ lên tiếng, với thể diện của hắn mà ngươi cũng không đồng ý. Chu Nguyên ánh mắt lạnh lùng quét tới nàng, nữ nhân này, thủ đoạn thật sự là không thấp, nhìn như chỉ là một câu nói đơn giản, nhưng lại châm ngòi cho những thiên kiêu đứng bên cạnh nàng, để họ đối với hắn hận ý càng sâu. -Ngươi, nữ nhân này, cũng thật là già mồm. Nhưng vào lúc này, bên cạnh Chu Nguyên có một thanh âm vang lên, ánh mắt mọi người nhìn tới, sau đó phát hiện ra Yêu Yêu toàn thân y phục màu trắng. Nàng lúc này, đã là cải nam trang, nhưng gương mặt vẫn như cũ tuấn mỹ vô song, mấy người Tiêu Thiên Huyền cũng xem như ngọc thụ lâm phong, đem so với dáng vẻ lúc này của Yêu Yêu, trong nháy mắt liền phai nhạt. Lúc Cổ Linh nhìn đến Yêu Yêu, đôi mắt đẹp hơi sáng, nam tử tuấn mỹ như thế, quả nhiên là cực kỳ hiếm thấy. Nhưng mà gương mặt của nàng, bởi vì lời nói của Yêu Yêu mà trở nên có chút cứng ngắc. Yêu Yêu Vỗ nhẹ quạt xếp trong tay, nàng không biết dùng cách gì mà giọng nói trở nên trầm trầm, thản nhiên bảo: -Cổ Gia chỉ bảo, đúng là chúng ta cầm, ngươi nếu là muốn lấy về, cũng không cần ở đây mạnh vì gạo, bạo vì tiền dùng sức thủ đoạn châm ngòi đám ngu xuẩn này, Thánh Tích Chi Địa rất nhanh sẽ mở ra, đến lúc đó tiến vào, ngươi có thủ đoạn gì cũng có thể sử dụng, có thể đoạt lại đồ hay không, vậy phải xem bản lĩnh của ngươi rồi. -Đương nhiên, làm bất cứ chuyện gì, đều phải trả giá, cuối cùng kết quả dù thế nào cũng không thể trách ai được. Nói đến đây, thanh âm của Yêu Yêu mang nhiều hàn ý làm cho người khác không tự chủ được rùng mình một cái. Nàng nhìn chằm chằm Cổ Linh, nói: -Cho nên, ngươi nếu muốn chơi, vậy chúng ta liền cùng người chơi. Không khí chung quanh lập tức an tĩnh lại, tất cả mọi người bị lời nói của Yêu Yêu làm kinh sợ, nàng đã nói rất rõ ràng, đồ vật đừng có ảo tưởng, nếu muốn cướp thì hãy đem thực lực ra, chỉ là hậu quả thế nào tự bản thân phải gánh. Gương mặt xinh đẹp của Cổ Linh phút chốc trở nên trắng xanh. Nàng dựa vào một thân dung mạo kinh diễm, những năm này nam nhân gặp nàng đều quỳ gối dưới gót chân nàng, nào có nghĩ tới, hôm nay lại bị một nam tử so với nàng còn tuyệt mỹ hơn bác bỏ không chút khách khí, nàng liền cảm thấy có chút xấu hổ. Tiêu Thiên Huyền sắc mặt cũng khó coi, hắn cũng không nghĩ tới, nam tử tuấn mỹ xuất trần này, lời nói ra so với Chu Nguyên còn không cho hắn một chút thể diện nào. Đám ngu xuẩn? Hắn lại dám nói thiên kiểu các phương bọn hắn là đám ngu xuẩn sao? Trong lòng tức giận nhưng Tiêu Thiên Huyền lại không nói lời nào, bởi vì hắn biết được, nam tử trước mắt mới nhìn qua như không có nguyên khí lại tuấn mỹ tuyệt luân này, tu vi thần hồn đã đạt đến Thực Cảnh, đó chính là một Thái Sơ Cảnh đích thực. Đám thiên kiêu kia trong lòng cũng phẫn nộ nhưng cũng không lên tiếc, chỉ là ánh mắt hằn học nhìn về phía Chu Nguyên, địch ý càng sâu, rõ ràng, bọn hắn trực tiếp trút lửa giận lên đầu Chu Nguyên. Dù sao, hồng mềm dễ bóp. Chu Nguyên đưa tay sờ mũi mình, trong lòng thầm giơ ngón tay cái khen ngợi Yêu Yêu, lời này thật sự quá bá khí, một đám thiên kiêu trước mắt bị một nữ nhân đùa bỡn giật dây, không phải là ngu xuẩn thì là gì? -Hì hì, công tử thật khí phách. .. Khi mà tất cả mọi người đều trầm mặc, bỗng nhiên có một tiếng cười khẽ vô cùng dịu vàng vang lên. Đám người ngẩng đầu, sau đó nhìn thấy cách đó không xa có một tên thiếu nữ váy đen dựa lưng vào vách tường, một đôi mắt kiều mị cùng hứng thú nồng đậm nhìn chằm chằm vào Yêu Yêu.