*tọa sơn quan hổ đấu: đứng ở trên núi nhìn hai con hổ đấu với nhau, cùng ý nghĩa với câu “ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi” ở câu trước.
Rống!
Trước sơn cốc, tiếng gào thét của Phong Lôi thú vang lên như sấm rền, từng luồng từng luồng nguyên khí vô cùng cuồng bạo bạo phát từ trong cơ thể nó ra bên ngoài, không ngừng chấn vỡ những bùn nhão đang liên miên bất tận bao phủ lấy nó kia.
Linh tính của nó mách bảo cho nó rằng, nếu như bỏ mặc không quan tâm tới những bùn nhão này, thì chúng sẽ không ngừng chồng chất mãi cho tới khi triệt để vây khốn nó lại.
-Tất cả mọi người công kích toàn lực!
Tiêu Thiên Huyền đưa mắt nhìn qua Phong Lôi thú đang phải vất vả chống đỡ với Huyền Trọng Nê khiến cho nó không thể phát huy được tốc độ của mình. Trên mặt hắn nở rộ ra một nụ cười lạnh lùng. Dù sao súc sinh vẫn chỉ là súc sinh, không có quá cao linh trí bởi vậy dễ dàng bị trúng kế, bằng không thì hắn thật đúng là không thể dễ dàng đem nó vây khốn như vậy được.
Mà khi những thành viên khác của Thánh Tích Đội nhìn thấy một màn này thì vô cùng hưng phấn, lần đầu tiên trong lòng mỗi người đều dâng lên một chút lòng tin. Huyền Trọng Nê của Tiêu Thiên Huyền đã hạn chế khoảng chừng một nửa thực lực của Phong Lôi thú.
- Đồng loạt ra tay!
Hơn ba mươi vị kiêu tử cảnh giới Thiên Quan hậu kỳ đồng thời hét to lên một tiếng, chỉ trong một nháy mắt tiếp theo, một luồng nguyên khí vô cùng hùng hồn đột nhiên bạo phát từ trong cơ thể bọn hắn ra bên ngoài. Huyền Nguyên binh trong tay cũng vào lúc này hiền lộ ra phong mang um tùm.
Ầm ầm!
Hơn ba mươi vị kiêu tử bắn mãnh liệt ra ngoài, bất quá bọn họ cũng không lựa chọn phương pháp chiến đấu gần người, mà là tại sau khi tiếp cận Phong Lôi thú thì trực tiếp thi triển ra các loại nguyên thuật, liên tục oanh kích không ngừng vào thân thể con Phong Lôi thú tứ phẩm này.
Phanh phanh!
Từng đạo nguyên thuật vô cùng hung hãn đập vào trên thân thể của Phong Lôi thú, cũng đem nó đánh cho không ngừng co người lại.
Lúc này Phong Lôi thú đã vô cùng tức giận, phong đôi chi khí đang quấn quanh người bắn mạnh ra ngoài, mục tiêu trực chỉ những kiêu tử kia. Bất quá bởi vì lúc này trên thân thể nó còn bị bao trùm bởi Huyền Trọng Nê, nên tốc độ của nó bị giảm thiểu đáng kể, khiến cho những kiêu tử kia có thể tránh đi kịp thời.
Bạch!
Thừa dịp sự chú ý của Phong Lôi thú đã bị những công kích đông đảo xung quanh hấp dẫn, Tiêu Thiên Huyền xuất hiện trực tiếp ở đằng sau Phong Lôi thú. Hắn đâm một cách mãnh liệt thanh Hỏa Ma Thương trong tay vốn đang có dung nham chảy xuôi về phía Phong Lôi thú, tạo thành một dòng lũ dung nham dâng lên từ mặt đất mà ra.
Xoẹt!
Hỏa Ma Thương trực tiếp xé rách ra một vết máu đỏ sẫm trên thân thể vốn vô cùng cường hãn của Phong Lôi thú. Mà lại những nham tương chảy xuôi trên thân thương cũng đang không ngừng chui vào bên trong vết thương.
Rống!
Sự đau nhức kịch liệt đột nhiên xuất hiện làm cho Phong Lôi thú nổi giận gầm thét. Nó mang theo sự tức giận tột cùng mà dùng đôi móng vuốt mang theo phong lôi đập mạnh về hướng Tiêu Thiên Huyền, mặt đất phía dưới chịu ảnh hưởng lập tức bị xé nứt ra.
Bàn chân Tiêu Thiên Huyền cưỡi trên nguyên khí, thân hình nhẹ nhàng giống như sợi tơ phiêu đãng ra bên ngoài, tránh đi thế công mãnh liệt của đôi móng vuốt Phong Lôi thú.
Tiêu Thiên Huyền không ngừng chạy xoay quanh quanh người Phong Lôi thú, thỉnh thoảng lại xuất thủ, mà mỗi lần xuất thủ đều cực kỳ xảo trá tàn nhẫn, trực chỉ sơ hở của Phong Lôi thú. Mượn nhờ vào sự sắc bén của thanh thượng phẩm Huyền Nguyên binh Hỏa Ma Thương này mà không ngừng gây ra từng đạo vết thương dữ tợn trên thân thể Phong Lôi thú.
Đồng thời những kiêu tử khác cũng đứng ở một khoảng cách nhất định, không ngừng dùng nguyên khí thi triển Nguyên thuật đánh về phía Phong Lôi thú.
Toàn bộ thế cục đã rơi vào trong sự khống chế của Thánh Tích Đội.
Về phần những người đang đứng xem ở xa xa bên ngoài thì đều không nhịn được sợ hãi thán phục, cho rằng tên Tiêu Thiên Huyền này quả nhiên cũng có chút bản lãnh.
Đồng dạng, Chu Nguyên cũng nhẹ gật đầu.
Còn nhớ lúc trước khi Tề Vương phản loạn, để có thể ngăn được một vị cường giả cảnh giới Thái Sơ bên điịch thì mấy người Lục Thiết Sơn phải bỏ ra một cái giá cực kỳ thảm trọng. Thế nhưng mà trước mắt, mấy người Tiêu Thiên Huyền lại có thể khiến cho một con nguyên thú tứ phẩm, vốn có thực lực ngang ngửa với cao thủ Thái Sơ cảnh, phải chật vật như vậy. Năng lực như thế hoàn toàn chính xác là không hề nhỏ một chút nào.
-Bất quá, mặc dù chuẩn bị cũng rất đầy đủ, số lượng nhân số cũng chiếm cứ được ưu thế... thế nhưng nếu như chỉ dựa vào cái này mà muốn săn giết một con nguyên thú tứ phẩm, chỉ e mọi việc sẽ không hề đơn giản như vậy đâu. -Chu Nguyên lẩm bẩm nói.
Ánh mắt của hắn cực kỳ tinh chuẩn, đã nhận ra mặc dù bây giờ con Phong Lôi thú kia nhìn như đang có vẻ vô cùng chật vật, thế nhưng với thân thể vô cùng mạnh mẽ của mình thì những vết thương mà Thánh Tích Đội gây ra cho nó vẫn không tính được là cái gì.
Mặc dù hoàn toàn chính xác là Huyền Trọng Nê cũng rất phiền phức, thế nhưng chưa hẳn liền có thể vây khốn triệt để con Phong Lôi thú này.
Rống!
Mà ngay tại lúc trong đầu Chu Nguyên còn đang suy nghĩ những điều này, thì đột nhiên tình thế xuất hiện biến hóa. Chỉ thấy con Phong Lôi thú kia đột nhiên gào lên một tiếng, trong thân thể của nó bắt đầu xuất hiện lôi quang điên cuồng nhảy vọt, dường như nó đang dùng những lôi quang này kích thích thân thể của mình.
Quả đúng như vậy, sau một hồi thì thân thể của Phong Lôi thú đột nhiên bành trướng một vòng, độ cao của nó đã đạt tới mấy chục trượng, khi đứng thẳng lên trông như một ngọn núi nhỏ.
Oanh!
Lúc này Huyền Trọng Nê vốn đang quấn quanh ở bên ngoài thân thể của nó cũng triệt để bị phá hủy, hóa thành từng mảng bùn đất rớt ẩm ẩm xuống đất.
-Nguy rồi, Phong Lôi thú đã tránh thoát khỏi sự trói buộc của Huyền Trọng Nê! -Có người kịp phản ứng hô lên một tiếng vô cùng kinh hãi.
Bạch!
Tránh thoát khỏi sự vây khốn của Huyền Trọng Nê, tốc độ của Phong Lôi thú đã được khôi phục. Chỉ thấy thân hình khổng lồ của nó đột nhiên xuất hiện ở sau lưng mấy tên kiêu tử, trong tròng mắt của Phong Lôi thú lóe lên sự tàn nhẫn, đôi móng vuốt sắc bén đập mạnh mà xuống khiến cho không khí xung quanh như bị xé rách ra hai bên.
Xoẹt!
Ngay tại lúc mà trảo phong kia lướt qua, thân thể của năm vị kiêu tử trực tiếp bị chia làm hai nửa, tiếng kêu thảm thiết cũng mới vang lên vào lúc này.
Khi thấy một màn này, đám người vốn đang đứng nhìn ở nơi xa thì đều run sợ trong lòng. Việc săn giết nguyên thú tứ phẩm quả nhiên là đang đùa giỡn với thần chết, ngay cả cao thủ đạt tới cảnh giới Thiên Quan hậu kỳ đều bị giết chết trong nháy mắt.
-Nghiệt súc!
Khi nhìn đến một màn này thì sắc mặt của Tiêu Thiên Huyền cũng trở nên tái nhợt.
Thân hình của con Phong Lôi thú đang có phong lôi cuốn quanh, trong đôi đồng tử của nó tràn đầy sự hung tàn. Ánh mắt của nó khóa chặt về hướng Tiêu Thiên Huyền. Bỗng nhiên nguyên khí bên trong thể nội của nó đột nhiên bắt đầu có dấu hiệu bạo động, một cỗ uy năng vô cùng kinh khủng tản ra khắp xung quanh.
-Nó chuẩn bị thi triển Tiểu Thiên Nguyên thuật!
Nhìn thấy một màn này, những thành viên của Thánh Tích Đội đều vô cùng kinh hãi. Lúc này cũng chẳng còn kịp suy nghĩ gì nữa mà chạy bán sống bán chết về phía sau.
Cái miệng rộng của Phong Lôi thú mở ra, từ trong đó đang có một luồng lôi điện cùng cuồng phong hội tụ điên cuồng lại. Sự dao động phát ra cường hãn tới mức khiến cho không gian xung quanh đều bị chấn động.
Rống!
Chỉ trong vòng một cái nháy mắt tiếp theo, trong cái miệng lớn của Phong Lôi thú hình thành một viên lôi cầu* màu xanh đen, bề rộng ước chừng hơn một trượng. Bên trong lôi cầu đang không ngừng có lôi đình tàn phá, cuồng phong gào thét. Hai loại lực lượng không ngừng va chạm tạo nên những tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc.
*lôi cầu: quả cầu lôi điện.
Hưu!
Phong lôi cầu màu xanh đen bắn mãnh liệt ra ngoài, tốc độ nhanh như tia chớp, chỉ lóe lên một cái đã xuất hiện trực tiếp tại trước mặt Tiêu Thiên Huyền.
Tiêu Thiên Huyền nhìn qua lôi cầu màu xanh đen đang gào thét mà đến kia, sâu trong đôi mắt cũng lướt qua một vòng thần sắc sợ hãi. Nhưng chợt hắn đột nhiên cắn răng một cái, lột xuống một viên ngọc bội thiếp thân* từ trên ngực.
*thiếp thân: thiếp -gần sát; thân -thân thể, thiếp thân nghĩa là mang theo sát bên mình.
Trên ngọc bội kia có khắc những đường vân huyền ảo mà cổ xưa.
Hắn nhìn qua ngọc bội, trên mặt hiển hiện thần sắc đau lòng không nỡ, sau đó dường như rốt cục đã hạ quyết tâm đột nhiên bóp nát viên ngọc bội.
Ông!
Sau khi bị bóp nát, từ trong ngọc bội tỏa ra một luồng ấnh sáng, sau đó dần hội tụ thành một chiếc khiên ánh sáng trong suốt chắn ở trước người Tiêu Thiên Huyền. Chiếc khiên ánh sáng nhìn như có vẻ mỏng manh thế nhưng lại tỏa ra dao động hết sức kinh người.
Oanh!
Cũng vào lúc này, viên lôi cầu màu xanh đen kia cũng gào thét mà tới, đập trúng vào bên trên khiên ánh sáng.
Oanh!
Sóng xung kích sinh ra từ vụ va chạm tản mãnh liệt ra xung quanh với sức mạnh tàn phá hết thảy. Chỉ trong một nháy mắt ngắn ngủi, toàn bộ khu vực sơn cốc cùng rừng rậm xung quanh đều bị san thành đất bằng dưới loại tác động kinh khủng này.
Chu Nguyên tránh đi sự trùng kích, hắn đưa mắt nhìn về phía trước, sắc mặt cũng không nhịn được trở nên trầm trọng.
-Đây chính là uy lực của Tiểu Thiên Nguyên thuật sao? Quả nhiên là vô cùng đáng sợ!
Nếu như đem uy lực của nó so sánh với thượng phẩm Huyền Nguyên thuật, thì về cơ bản là thượng phẩm Huyền Nguyên thuật không đáng giá nhắc tới.
Ánh mắt Chu Nguyên lấp lóe, uy lực của Tiểu Thiên Nguyên thuật quá cường đại. Nói không chừng những kiêu tử đỉnh tiêm như Võ Hoàng kia cũng có loại nguyên thuật đẳng cấp này. Thế nên tại trong lòng Chu Nguyên đã đem mức độ nguy hiểm của mấy người Võ Hoàng đề cao thêm một lần nữa.
-Mình nhất định cũng phải giành được một môn Tiểu Thiên Nguyên thuật. Bằng không nếu về sau phải chiến đấu với những kiêu tử đỉnh tiêm kia thì chắc chắn mình sẽ bị thiệt thòi. -Chu Nguyên nói với giọng nói vô cùng quả quyết.
Nghĩ vậy, Chu Nguyên lại đưa mắt nhìn về hướng Tiêu Thiên Huyền, trong lòng thầm nhủ: “Quả nhiên là tên Tiêu Thiên Huyền này không thẹn với chức vị thiếu thành chủ của Thánh Tích thành, bảo vối có tác dụng hộ thân quả thật là có rất nhiều.”
Chiếc khiên ánh sáng trong suốt xuất hiện tại trước người hắn lúc trước hẳn cũng là một loại nguyên bảo chỉ sử dụng được một lần duy nhất nào đó. Bằng không thì cũng không có khả năng có thể chống đỡ được Tiểu Thiên Nguyên thuật của con Phong Lôi thú này. Cũng không cần phải chờ đến tận bây giờ mới đem ra sử dụng.
Sau khi khói bụi đã dần tán đi, hoàn cảnh chiến trường cũng lộ ra trước mắt mọi người. Khi đám người nhìn thấy Tiêu Thiên Huyền vẫn bình an vô sự thì đều thở phào một hơi.
Thoát khỏi cái chết trong gang tấc, sắc mặt của Tiêu Thiên Huyền lại có chút âm trầm, càng nhiều hơn chính là đau lòng. Bởi lẽ miếng ngọc bội kia chính là bảo vật hộ thân mà phụ thân hắn phải tốn một cái giá vô cùng cao mới có thể cầu tới được. Miếng ngọc bội này có thể tiếp nhận một kích toàn lực của cao thủ cảnh giới Thái Sơ tứ trọng thiên.
“Bất quá, chỉ cần ta có thể săn giết được con nghiệt súc này, từ đó giành được Tiểu Thiên Nguyên thuật thì hết thảy hi sinh đều là đánh giá.”
Trong mắt Tiêu Thiên Huyền lướt qua vẻ tàn nhẫn, hắn đưa mắt nhìn qua Phong Lôi thú đang gào thét ở phía trước. Bàn tay Tiêu Thiên Huyền đột nhiên nắm lại, thình lình một cái ngọc bàn* màu xám đen xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn.
*ngọc bàn: một khối ngọc có hình tròn, thường xuất hiện trong các truyện tiên hiệp với tác dụng dùng để khắc trận pháp.
Tiêu Thiên Huyền trực tiếp ném ngọc bàn ra bên ngoài, ngọc bàn vừa tiếp xúc với mặt đất thì lập tức dung nhập vào bên trong đó, biến mất không thấy tăm hơi gì nữa.
Phanh phanh!
Ngay sau đó, đại địa bắt đầu chấn động mãnh liệt. Chỉ thấy mặt đất ở khu vực dưới chân Phong Lôi thú đột nhiên vỡ Ttan, vô số gai nhọn bằng đất nhô lên một cách mãnh liệt, tạo thành một cái nhà lao đầy gai đá vây khốn Phong Lôi thú vào trong đó.
Những gai nhọn này đều cực kỳ sắc bén, cho dù thân thể của Phong Lôi thú cường hãn như vậy nhưng khi bị đâm phải cũng bị xuyên phá đến máu me đầm đìa. Mà lại mặt đất chỗ Phong Lôi thú đang đứng cũng đột nhiên sinh ra một sức hút vô cùng to lớn, hút Phong Lôi thú lại khiến cho tốc độ của nó trở nên cực kỳ chậm chạp.
-Giết!
Tiêu Thiên Huyền cũng không nói nhảm, trực tiếp vung tay lên, mang theo đông đảo kiêu tử ra tay một lần nữa, mục tiêu trực chỉ vào chỗ yếu hại của phong lôi thú mà tấn công một cách tàn nhẫn.
Chỉ trong một nháy mắt ngắn ngủi, con Phong Lôi thú kia lại lâm vào trong hiểm cảnh. Nhìn tình huống này thì chẳng mấy chốc Phong Lôi thú sẽ bị mài mòn sức lực cho đến chết.
Chu Nguyên đưa mắt nhìn qua một màn này, cũng không nhịn được cảm thán một tiếng,nói:
-Thật đúng là kẻ có tiền!
Ngọc bàn mà Tiêu Thiên Huyền vừa mới ném ra lại là một đạo Kết giới Nguyên văn. Ở phía trên đó có khắc nguyên văn kết giới chỉ được sử dụng một lần duy nhất. Từ một loại trình độ nào đó mà nói, thì ngọc bàn này còn đắt đỏ hơn nhiều so với một đạo quyển trục có khắc tứ phẩm nguyên văn. Bởi vì việc chế tạo ngọc bàn càng thêm phức tạp.
Xem ra Chu Nguyên vẫn còn coi thường tên Tiêu Thiên Huyền này. May mà lần này có Phong Lôi thú chiến đấu ở phía trước, khiến cho mọi át chủ bài của Tiêu Thiên Huyền đều bị bức đi ra. Bằng không, một khi Chu Nguyên phát sinh xung đột với Tiêu Thiên Huyền thì sẽ bị những át chủ bài này khiến cho cực kỳ chật vật.
-Bất quá, hẳn là cũng đã đến lúc hai bên bị tiêu hao đến cực hạn rồi nhỉ?
Chu Nguyên đứng dậy, đưa mắt nhìn qua hai bên đang giằng co chém giết ở giữa sân, có vẻ như tên Ttiêu Thiên Huyền kia cũng đã kiệt lực khàn giọng. Thế là Chu Nguyên nở ra một nụ cười vô cùng vui vẻ.