-Vậy mà ta cũng có thể được lưu danh ở trên Thánh Bia?
Chu Nguyên cười ha ha mà nhìn qua Thánh Bia vốn đang lơ lửng ở trên không trung, tản mát ra quang mang không ngừng. Hiển nhiên, kết quả này cũng nằm ngoài ý muốn của Chu Nguyên.
Trong trận chiến lúc trước giữa hắn và Chúc Anh, mặc dù Chu Nguyên có thể chiếm cứ được ưu thế, nhưng dù sao cũng chưa từng có thể đánh bại một cách triệt để được Chúc Anh. Khi đó trận chiến liền bị đám người Võ Hoàng, Diệp Minh chạy tới đánh gãy, làm gián đoạn.
Bất quá, nhìn bộ dáng này thì tựa hồ Thánh Bia vẫn công nhận cuộc chiến đấu kia.
-Chẳng lẽ lại là bởi vì thực lực ở bề ngoài của hai bên có sự chênh lệch tương đối lớn hay sao?
Bởi lẽ ở mặt ngoài thì thực lực của Chu Nguyên chỉ có Thiên Quan cảnh sơ kỳ, trong khi cô gái tên là Chúc Anh kia lại có thực lực ở cấp độ chuẩn Thái Sơ. Rõ ràng giữa lẫn nhau có sự chênh lệch rất lớn, thế nên từ một loại trình độ nào đó mà nói, thì việc Chu Nguyên có thể chiếm cứ được ưu thế ở trong trận chiến này cũng được coi là có chiến tích hiển hách.
Lục La thì ở một bên vô cùng tức giận mà nói:
-Nếu cứ tính như vậy thì chẳng phải là nói, ngay cả Chu Nguyên huynh cũng có thực lực ở bên trên muội rồi hay sao?
Rõ ràng, cô bé bị đánh bại bởi Chúc Anh, Chúc Anh lại bại dưới tay Chu Nguyên. Như vậy chẳng phải là nói, so với Chu Nguyên thì thực lực của cô bé kém tới hai cái cấp bậc rồi?
Chu Nguyên chỉ là cười cười. Nói:
-Muội cứ việc yên tâm đi. Nếu là lần sau có cơ hội có thể gặp lại cô gái Chúc Anh kia, thì chỉ cần phòng bị không cho cô ta có cơ hội bắt lại tiểu Hàn, thì tất nhiên muội có thể lấy lại được danh dự.
Câu nói này của Chu Nguyên cũng không phải chỉ là an ủi. Bởi lẽ một khi Lục La có thể triển khai kết nối cùng với Tiểu Hàn, tương dung lẫn nhau, vậy thực lực của cô bé sẽ đạt tới một cái trình độ kinh người, đủ để chiến đấu với những cao thủ Thái Sơ cảnh bình thường khác.
Lục La khẽ cắn răng, nói:
-Nếu lần sau có thể gặp lại thì nhất định muội sẽ không buông tha cho cô ta!
Tiếng nói của cô bé vừa dứt, lại bỗng nhiên đảo mắt một cái, cười híp lại đôi mắt nhìn về phía Thôn Thôn vốn đang nằm trên bờ vai của Chu Nguyên, nói:
-Hì hì, Thôn Thôn yêu dấu à, bây giờ có phải chú mày chính là lão đại của nơi này hay không?
Đôi mắt đẹp của Lục La liền sáng lên, cô bé vội vàng nói:
-Vậy cũng có nghĩa là, tòa Kim Trì kia cũng đã bị ngươi chiếm được?
Lúc này, Thôn Thôn cũng phát hiện được sự không bình thường, đôi mắt tràn đầy cảnh giác mà nhìn qua Lục La.
Nghe Lục La nói vậy thì trong lòng của Chu Nguyên cũng hơi nhúc nhích một chút. Hắn cũng phát giác được, tựa hồ thực lực của Thôn Thôn lại mạnh hơn một chút so với lúc trước. Chẳng lẽ nguyên nhân là bởi vì toàn Kim Trì kia hay sao?
-Thôn Thôn ngoan ngoãn, Thôn Thôn tốt bụng, chú mày đem tòa Kim Trì kia cho hai người chúng ta cùng mượn sử dụng với được không?
Thôn Thôn vội vàng lắc đầu.
-Đồ hẹp hòi!-Lục La trừng nó một chút.
Chu Nguyên ở một bên hơi xoa xoa cái cằm. Bản thân hắn cũng muốn tới tòa Kim Trì kia để tìm hiểu một phen. Dù sao thì cũng tốn bao công sức mới xông được tới nơi đây, tự nhiên cũng muốn lấy được một phần cơ duyên. Bất quá tình huống trước mắt là Thôn Thôn là lão đại của nơi này, hiển nhiên muốn gì thì cũng phải đem nó thuyết phục trước đã.
Nghĩ tới đây, Chu Nguyên vội ho một tiếng, dốc lòng dốc sức mà khuyên nhủ:
-Thôn Thôn này, việc những tên khốn kiếp kia có thể vây công Yêu Yêu, có phải là khiến cho chú mày rất tức giận hay không?
Rống!
Nghe tới điều này thì toàn thân lông tơ của Thôn Thôn đều dựng đứng lên. Trong con ngươi của nó cũng hiện lên và hung ác, trong miệng thì gầm nhẹ lên tiếng.
-Chúng ta cũng rất tức giận!-Chu Nguyên gật gật đầu, lại nói tiếp:
-Bất quá chú mày cũng đã nhìn thấy hết rồi đấy, những tên kia có người đông thế mạnh, rất khó đối phó. Nếu như chúng ta muốn báo thù, thì bắt buộc cũng phải chiêu tập nhân mã, đồng thời còn phải tăng lên thực lực của mỗi người chúng ta.
-Chú mày lại để ý tiếp tới cái Kim Trì kia. Nếu như tất cả chúng ta có thể đi tới nơi đó, thì hẳn là mỗi người chúng ta đều sẽ nhận được lợi ích không nhỏ. Đến lúc đó, thực lực của chúng ta sẽ được tăng lên, từ đó mới có thể đi tìm những tên kia để báo thù cho Yêu Yêu. Chú mày thử nghĩ xem có đúng hay không?
Thôn Thôn nghe vậy thì hơi do dự một chút. Bởi lẽ nó cảm thấy lời nói của Chu Nguyên cũng rất có đạo lý. Trong lần giao chiến trước đây với Võ Hoàng, nó cũng đã biết được thực lực của kẻ này không hề tầm thường một chút nào.
Sau khi suy nghĩ đắn đo một lát, cuối cùng thì Thôn Thôn vẫn chịu từ bỏ, khẽ gật gật đầu.
-Hì hì. Chu Nguyên, huynh thật là lợi hại! -Lục La thấy vậy thì lập tức reo hò lên tiếng.
Lúc này, Chân Hư vốn đang trầm mặc đứng ở một bên cũng lên tiếng, nói:
-Nếu như đám người Võ Hoàng đã rút đi, thì bản thân ta cũng nên rời đi thôi!
Tính tình của Chân Hư vốn có chút cô độc, lạnh lùng. Lần này hắn được Chu Nguyên cứu mạng một lần, đã làm cho hắn cảm thấy nhận một phần ân tình. Cho nên nếu như để hắn lại tiếp tục lưu lại mà hưởng thụ cơ duyên vốn phải dựa vào Chu Nguyên mới có thể đạt được này, thì với sự cao ngạo của hắn thì quả thật là không làm được hành động vô sỉ như vậy.
Chu Nguyên nghe vậy thì cười một tiếng, nói:
-Nếu như đã thiếu nợ ân tình của người khác, thì cũng không cần quan tâm là thiếu một phần hay là hai.
-Nên nhớ tên Giang Tuyền kia là đi theo đám người Võ Hoàng, Diệp Minh. Bởi vậy tất nhiên hắn cũng sẽ đạt được tạo hóa, thực lực có cơ hội để tăng lên. Nếu như ngươi không muốn lần sau gặp lại mà thực lực của tên Giang Tuyền này đã cao hơn mình, thì ta đề nghị ngươi vẫn là không nên tùy tiện mà từ bỏ.
Chu Nguyên cũng không phải là người tốt một cách đơn thuần. Mục đích chính của hắn là muốn lôi kéo tên Chân Hư này vào đội của mình mà thôi. Dù sao thì đội hình của Võ Hoàng cùng những tên đến từ Đông Huyền đại lục kia khi hợp thành cũng khá là kinh người. Nếu như bản thân hắn muốn có thực lực để chống lại, thì không thể tránh khỏi phải lôi kéo một chút kiêu tử đỉnh tiêm đi theo bên mình.
Mà những kiêu tử này, không ai không phải là người có tâm tính cao ngạo. Muốn để cho bọn họ tin phục là cực kỳ khó khăn. Thế nên một trong những biện pháp lôi kéo của Chu Nguyên chính là lựa chọn thi ân cho người*.
*Thi ân cho người: thực hiện ân huệ, giúp đỡ người khác.
Chân Hư cũng không phải là đồ đần, tự nhiên cũng hiểu được dụng ý của Chu Nguyên. Bất quá việc tên Giang Tuyền kia ám toán hắn đã khiến cho mối ân oán giữa hai người bọn họ trở thành cục diện không chết không thôi.
Cho nên chỉ là trầm mặc một lát, cuối cùng Chân Hư cất lời nói:
-Về sau nhất định ta sẽ trả lại cho ngươi những ân tình này!
Chu Nguyên chỉ là khoát tay áo, sau đó đưa mắt nhìn về phía Thôn Thôn, cười nói:
-Vậy bây giờ liền phải làm phiền chú mày dẫn đường rồi!
Dường như Thôn Thôn thở dài một hơi, chịu đựng nỗi đau lòng khi phải đem đồ vật âu yếm của mình ra chia sẻ cho người khác. Nó vô cùng uể oải mà phiêu lên, bay về hướng đỉnh núi của toà núi cao kia.
Ba người Chu Nguyên cũng vội vàng đuổi sát theo sau.
Trong núi cũng thỉnh thoảng có nguyên thú đi theo thăm dò, bất quá lại là phải vì hung uy của Thôn Thôn mà không dám xuất hiện. Thế nên cuối cùng thì đám người Chu Nguyên cũng tới đỉnh núi một cách thuận lợi.
Nơi đỉnh của ngọn núi lớn này chính là miệng của một ngọn núi lửa. Mà bây giờ ở trong miệng núi lửa này lại có kim dịch tràn ngập, tạo thành một vùng hồ nước giống như Kim Trì, không ngừng tỏa ra kim quang nở rộ, mơ hồ còn có hương thơm truyền ra.
Ba người Chu Nguyên, Lục La, Chân Hư đều nhìn về phía vũng Kim Trì trước mắt này với ánh mắt tràn đầy sự nóng bỏng. Ngay vào lúc này, chính cả bản thân bọn họ cũng cảm nhận được nguyên khí bên trong cơ thể đang trở nên sinh động hơn bình thường.
-Đây chính là Kim Trì sao?-Bộ dáng của ba người đều là thèm nhỏ dãi mà nhìn về phía Kim Trì, không nhịn được tim đập thình thịch.
Phù phù!
Thôn Thôn thì mặc kệ mấy người bọn họ, dẫn đầu nhảy vào trong Kim Trì. Bốn chân nhẹ nhàng bơi nổi trên mặt nước, hai con mắt hơi khép hờ, tựa như là vô cùng hưởng thụ.
Mà mấy người Chu Nguyên đang đứng trên bờ cũng có thể trông thấy một cách rõ ràng. Trong khi màn nước màu vàng đang chập chờn, thì dường như có từng sợi kim quang liên tục không ngừng mà tràn vào bên trong thân thể của Thôn Thôn.
-Cơ duyên đã ở trước mắt chúng ta, về phần có thể lấy được đến mức độ nào thì phải dựa vào bản lĩnh của riêng mình.-Chu Nguyên cười một tiếng hướng về phía Lục La, Chân Hư mà nói. Sau đó cũng là không chút do dự mà nhảy xuống.
Lục La ôm tiểu Hàn, đôi mắt to dường như tỏa ra ánh sáng, sau đó cô bé cũng không thèm do dự nữa, chạy vọt nhảy xuống Kim Trì. Chỉ sau một lát đã nghe thấy tiếng hoan hô truyền ra từ mặt nước của cô bé cùng tiểu Hàn.
Tâm tình của Chân Hư cũng trở nên khuấy động, cũng vội vàng đuổi theo cấp tốc.
Vừa rơi xuống Kim Trì, bản thân Chu Nguyên cũng có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, đang có từng luồng kim quang kỳ dị vọt tới liên tục không ngừng. Những kim quang ấy tràn vào bên trong thân thể, khiến cho những nơi mà nó đi qua thì ngay cả máu thịt ở nơi đó đều đang ngọ nguậy, hấp thụ một cách tham lam không ngừng nghỉ.
Kim quang dung nhập vào trong máu tươi khiến cho tốc độ chảy xuôi của máu càng trở nên nhanh chóng thông thuận. Dung nhập vào trong cơ bắp khiến cho cơ bắp càng trở nên cường tráng, tràn đầy lực bộc phát. Dung nhập vào xương cốt khiến cho xương cốt càng thêm chắc chắn hơn.
Kim quang chạy dọc khắp thân thể, cuối cùng có một chút tràn vào trong Khí Phủ. Nguyên khí màu ánh kim chiếm cứ ở bên trong Khí Phủ cũng hấp thụ một cách tham lam những kim quang này. Thế là phảng phất nguyên khí cũng đang lớn mạnh nhanh chóng.
Cảm thụ được lực lượng trong thân thể đang không ngừng tăng lên, Chu Nguyên cũng lâm vào trong sự say mê vô cùng. Hai con mắt của Chu Nguyên nhắm nghiền lại, dường như chẳng bao giờ muốn tỉnh lại.
Bất quá, cuối cùng thì quá trình hưởng thụ này của Chu Nguyên cũng vẫn bị đánh gãy. Hắn vô cùng khó chịu mà mở to hai mắt, lại là nhìn thấy Thôn Thôn đang liếm láp lấy khuôn mặt của hắn không ngừng.
-Chú mày làm cái gì vậy?-Chu Nguyên trừng nó một chút.
Thôn Thôn thì cắn cắn quần áo của Chu Nguyên, sau đó trực tiếp chui vào chỗ sâu bên dưới của Kim Trì.
Chu Nguyên thấy vậy chỉ hơi ngẩn người, chẳng lẽ đây là Thôn Thôn muốn hắn đi theo nó xuống dưới? Có lẽ bên dưới Kim Trì này còn có cái gì đó hay sao?
Chu Nguyên do dự một chút, nhìn thoáng qua phương hướng của Lục La cùng Chân Hư. Lúc này hai người này giống như đang ngủ thiếp đi ở trong Kim Trì, hiển nhiên giống như hắn lúc trước cũng là say đắm ở loại biến hóa trong cơ thể kia.
"Thử đi treo nhìn một chút xem sao..."
Chu Nguyên nghĩ nghĩ, cuối cùng vô cùng quả quyết mà chui vào bên trong Kim Trì. Bởi vì thực ra trong lòng hắn cũng tràn đầy sự hiếu kỳ, đến cùng là thứ gì có thể khiến cho Thôn Thôn lưu ý như vậy?