Ngay tại trong nháy mắt mà Chu Nguyên mở hai mắt ra, một cỗ dao động khủng bố đột nhiên bạo phát đi ra từ giữa mi tâm của hắn. Luồng dao động này tàn phá bừa bãi, trực tiếp quấy đảo vùng nước ở dưới đáy Kim Trì, khiến cho tạo thành một vòng xoáy khổng lồ với tâm điểm là vị trí của Chu Nguyên.
Mà có kim quang liên tục không ngừng gào thét lao tới, tràn vào bên trong thể nội của Chu Nguyên.
Đùng đùng!
Lực lượng khổng lồ của kim quang tràn vào khiến cho lập tức có tiếng lốp bốp vang giòn vang lên từ bên trong thể nội của Chu Nguyên. Vào lúc này da thịt giống như đều trở nên sôi trào. Mà đồng thời càng ngày càng có nhiều kim quang tràn vào trong Khí Phủ, làm cho nguyên khí bên trong Khí Phủ cũng tại tăng lên liên tục.
Chỉ trong khoảng thời gian bất quá ngắn ngủi mấy phút đồng hồ, ở mặt ngoài thân thể của Chu Nguyên đã bắt đầu xuất hiện một tầng chất nhầy màu đỏ quạch, đó chính là tạp chất mà thể nội bài xuất đi ra.
Thân thể Chu Nguyên chấn động một chút khiến cho lớp màng chất nhầy ở bên ngoài bị vỡ ra, lập tức làn da của Chu Nguyên lộ ra bên ngoài, phía trên đang có từng sợi kim quang lưu chuyển, lộ ra cực kỳ thần dị.
Trong mắt Chu Nguyên có thần quang nở rộ. Cảm thụ được lực lượng cường hãn đang chảy xuôi ở bên trong cơ thể, trên mặt của Chu Nguyên hiện lên vẻ mừng rỡ như điên.
Hai mắt của Chu Nguyên khép hờ, khảo sát thần hồn của tự thân. Chỉ cần thần hồn đang ngồi lặng lặng xếp bằng ở trong mi tâm, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Mà nếu như đem so sánh với lúc trước khi tiến vào Kim Trì, thì hiển nhiên không thể nghi ngờ là thần hồn hiện nay của Chu Nguyên càng trở thêm ngưng luyện chắc chắn hơn.
Cảm giác hư vô mờ mịt của thần hồn cũng đã bị làm nhạt, bắt đầu có dấu hiệu chuyển hướng thực chất hóa.
Đây chính là điềm báo khi thần hồn sắp sửa từ hư ảo chuyển thực chất.
Mà một khi thần hồn trở nên có thực chất, cũng đồng nghĩa với việc cấp độ của thần hồn đã bước vào Thực cảnh. Chỉ đến lúc này, sự ảo diệu cùng cường đại của thần hồn mới dần được thể hiện ra. Đến lúc đó thậm chí thần hồn còn có thể rời đi thân thể. Mà khi dùng thần hồn chi lực để thi triển thế công sẽ càng trở nên thần bí, khó đoán trước hơn.
"Quả là một lần cơ duyên tạo hóa quá tốt rồi! Dù sao thì việc tu luyện thần hồn vốn vô cùng gian nan, mình vốn cho là muốn đạt tới Hư cảnh hậu kỳ đỉnh phong thì cần thêm tối thiểu nửa năm tu luyện nữa. Kết quả lại không ngờ nhanh như vậy liền có thể đạt tới."-Trong lòng Chu Nguyên tràn đầy vui vẻ.
Lúc trước, để có thể tăng tiến tu vi của thần hồn từ Hư cảnh trung kỳ lên tới Hư cảnh hậu kỳ, Chu Nguyên đã phải hao tốn gần một năm tu luyện gian khổ. Vốn tưởng rằng còn cần thêm nhiều sự rèn luyện hơn nữa mới có thể đạt tới hậu kỳ đỉnh phong, nhưng bây giờ đây, mượn nhờ tạo hóa của toà Kim Trì này đã giúp cho hắn trực tiếp giảm bớt đi rất nhiều thời gian khổ tu.
Thần hồn đang ngồi xếp bằng. Mà Thánh Hồn Tinh màu trắng như sữa đang lượn vòng ở phía trên, không ngừng tỏa ra thánh quang. Nơi mà thánh quang chiếu xuống thì thần hồn ở nơi đó được rèn luyện từng chút một.
Đây chính là Thánh Hồn Tinh mà Chu Nguyên đạt được từ Cổ gia. Sở dĩ lần này thần hồn của Chu Nguyên có thể có được sự tiến bộ lớn như vậy, thì tạo hóa của Kim Trì là nguyên nhân chủ yếu, nhưng trong đó, công lao của viên Thánh Hồn Tinh này rèn luyện thần hồn ngày đêm không ngừng cũng không thể coi nhẹ.
Bây giờ cẩn thận nhìn lại, thì tại chỗ mi tâm thần hồn của Chu Nguyên đang có quang mang ẩn ẩn hiện hiện, phảng phất là có một đạo quang văn cực kỳ cổ xưa được khắc ghi vào nơi đó...
Đạo quan văn kia tỏa ra ánh sáng cổ xưa mà thần thánh, phảng phất như là những tia sáng đầu tiên được tạo thành từ thuở thiên địa còn sơ khai.
"Đây là... Đạo Thánh Văn trên bia đá kia?!"
Khi Chu Nguyên trông thấy đạo quang văn cổ xưa này thì lập tức trong lòng kinh ngạc vô cùng. Bởi vì đương nhiên đây chính là đạo quang văn được khắc trên biến phiến đá mà trước đó Chu Nguyên dự đoán đây là Thánh Văn cực kỳ cổ xưa mà thần bí kia.
"Vậy mà đạo Thánh Văn thần bí này lại khắc sâu tại trên thần hồn của mình?"-Chu Nguyên có chút chấn kinh.
Hắn cũng không biết đến tột cùng thì đạo Thánh Văn thần bí này là cái gì. Thế nhưng chỉ từ việc mà nó có thể đối kháng ngang tay với Hỗn Độn Thần Ma thì hiển nhiên là lai lịch của nó cực kỳ không đơn giản.
"Rốt cuộc chỉ đạo Thánh Văn thần bí này có tác dụng gì?"
Ý niệm của Chu Nguyên vừa động, muốn thôi động đạo quang văn này. Thế nhưng hắn lại phát hiện, cho dù dốc hết toàn lực thì đạo Thánh Văn thần bí kia lại vẻn vẹn chỉ là trở nên sáng ngời thêm một chút, căn bản là không có xuất hiện bất kỳ sự dị thường nào.
-Chẳng lẽ là do lực lượng của mình không đủ hay sao?
Chu Nguyên cười khổ một tiếng. Hiển nhiên, để có thể khởi động được đạo Thánh Văn thần bí này thì cần phải có một lực lượng thần hồn cực kỳ khổng lồ. Mà tựa hồ với thực lực hiện tại của hắn còn không đủ để làm được điều đó.
Chu Nguyên hơi lắc đầu, tạm thời bỏ đi ý nghĩ sử dụng đạo Thánh Văn này. Chỉ là hơi suy nghĩ một chút, hắn liền đem lực chú ý đầu nhập vào bên trong Khí Phủ.
"Nguyên khí bên trong cơ thể của mình cũng đã đạt được sự tăng lên, về mức độ đã đạt tới Thiên Quan cảnh trung kỳ."
Chu Nguyên quan sát Khí Phủ bên trong cơ thể, chỉ thấy nguyên khí màu ánh kim bên trong khí phủ màu huyết hồng đang không ngừng gào thét, trở nên càng hùng hồn và ngưng luyện, thình lình cấp độ đã đạt tới Thiên Quan cảnh trung kỳ.
"Không hổ là Thánh Tích Chi Địa. Chỉ là một lần tạo hóa liền có thể khiến cho người ta một bước lên trời!"
Trong lòng Chu Nguyên tràn đầy sự vui vẻ. Không thể phủ nhận rằng sự tiến bộ lần này của hắn không hề lớn. Không những thần hồn càng thêm ngưng luyện, mà nguyên khí của tự thân cũng có bước đột phá, trực tiếp đạt đến Thiên Quan cảnh trung kỳ.
Đương nhiên, thu hoạch lớn nhất mà Chu Nguyên đạt được chính là đạo Thánh Văn thần bí kia. Mặc dù vẫn chưa thể tìm hiểu ra được tác dụng của nó, nhưng không khó để suy đoán ra, đạo Thánh Văn này không phải là vật phàm.
"Với thực lực hiện nay của mình, nếu như gặp lại tên Võ Hoàng kia thì cuối cùng đã có thể đánh một trận chân chính!"
Trong mắt của Chu Nguyên hiện lên chiến ý nóng bỏng. Tại lần thứ nhất mà hắn gặp phải Võ Hoàng, chỉ vẻn vẹn là tỏa ra khí thế, thì Võ Hoàng đã có thể áp chế được hắn. Về sau trong nhiều lần gặp nhau thì Chu Nguyên vẫn luôn hoàn toàn rơi xuống hạ phong.
Bất quá Chu Nguyên cũng không có vì vậy mà trở nên chán chường, ngược lại lại đang không ngừng tiến bộ tại trong mỗi lần bị áp chế kia. Mà sự chênh lệch về thực lực giữa Chu Nguyên cùng Võ Hoàng cũng là đang thu nhỏ lại không ngừng.
Mà mãi cho tới hôm nay...
"Võ Hoàng, đã đến lúc kết thúc mọi ân oán giữa hai người chúng ta!"
Trong mắt Chu Nguyên lướt qua một vòng thần sắc lạnh lẽo.
Răng rắc!
Bất chợt có tiếng của thứ gì đó bị vỡ vụn vang lên ở dưới đáy Kim Trì. Chu Nguyên cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy phiến đá không hoàn chỉnh kia đang bắt đầu vỡ vụn, hóa thành tro tàn. Mà đạo Thánh Văn thần bí ở trên phiến đá kia cũng đã biến mất không thấy gì nữa.
Chu Nguyên sờ lên chỗ mi tâm. Hắn biết, đạo Thánh Văn thần bí này đã ghi tạc vào sâu bên trong thần hồn của mình.
Mà theo sự vỡ nát của phiến đá kia, Chu Nguyên có thể cảm giác được tựa hồ kim quang ở trong Kim Trì cũng bắt đầu trở nên ảm đạm. Những phần nước ao màu vàng kia cũng đang khôi phục từ từ lại màu trong suốt vốn có.
Mà loại lực lượng thần diệu ẩn chứa bên trong đó cũng bắt đầu biến mất.
-Chẳng lẽ lực lượng của Kim Trì bắt nguồn từ đạo Thánh Văn thần bí kia hay sao?-Chu Nguyên tự hỏi một mình.
Rất có thể là sau khi khắc ghi vào trong thần hồn của hắn thì đạo Thánh Văn này không còn tiếp tục tỏa ra lực lượng, khiến cho Kim Trì không tiếp tục nhận được sự bổ sung nên bắt đầu quay trở về bộ dáng phổ thông ban đầu.
Ngay tại lúc mà Chu Nguyên vẫn còn đang trầm ngâm thì đột nhiên ao nước chập chùng.
Thôn Thôn bơi đến cực nhanh, nó bơi vòng vo hai vòng xung quanh Chu Nguyên, trong đôi mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên mà nhìn chằm chằm về phía mi tâm của Chu Nguyên, tựa hồ nó cũng đã cảm nhận được điều gì đó.
-Xém chút nữa thì đã bị chúng mày hại chết mất rồi!
Chu Nguyên tỏ vẻ tức giận. Hiển nhiên, đạo Thánh Văn thần bí kia có được uy năng vô cùng kinh khủng. Nếu như không phải là hắn có được Thần Ma ấn ký mà sư phụ Thương Uyên để lại thì chỉ sợ không những không chiếm được đạo Thánh Văn này, mà ngược lại sẽ bị loại uy áp kinh khủng kia nghiền nát một cách trực tiếp.
Bất quá may mắn chính là Chu Nguyên đã chịu đựng nổi, đồng thời cũng đã nhận được thu hoạch cực kỳ lớn.
Dù sao thì từ đầu đến cuối, nguy hiểm cùng kỳ ngộ luôn tồn tại song song với nhau.
Thế nên Chu Nguyên cũng không quá nhiều lời, vẫy vẫy tay với Thôn Thôn. Sau đó cả hai mau chóng bay về phía mặt nước bên trên Kim Trì. Qua mấy phút sau, chị nghe phù phù một tiếng, cả hai đã xuyên thấu qua mặt nước rơi vào bên cạnh Kim Trì.
-Chu Nguyên, cuối cùng thì huynh cũng đi lên rồi!
Chu Nguyên vừa mới xuất hiện thì liền nghe thấy âm thanh của Lục La vang lên.
Chu Nguyên quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy ở một bên của Kim Trì cách đó không xa, là là đang chống nạnh, đôi mắt to tròn đầy vẻ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào hắn:
-Lần tu luyện này, huynh đã tu luyện tới tận nửa tháng rồi đấy!
-Nửa tháng?
Chu Nguyên nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc. Bởi lẽ trong cảm giác của hắn thì mới chỉ qua nửa ngày ngắn ngủi mà thôi. Kết quả không nghĩ tới vậy mà thời gian đã qua lâu như vậy. Quả nhiên là trong quá trình tu luyện thì không cách nào nhận biết được sự trôi qua của thời gian.
-Thật xin lỗi!
Chu Nguyên có chút xấu hổ mà nhìn về phía Lục La cùng Chân Hư. Hiển nhiên, trong suốt khoảng thời gian nửa tháng này, hai người bọn họ đều ở chỗ này chờ đợi hắn.
Khuôn mặt của Chân Hư vẫn trắng bệch hoàn toàn như cũ. Bất quá từ mức độ dao động của nguyên khí quanh thân thì không khó để nhận ra, bản thân hắn đã nhận được lợi ích không nhỏ từ lần tạo hóa này của Kim Trì.
Chân Hư chỉ là lắc đầu tỏ vẻ không sao, nói:
-Trong suốt nửa tháng này, có thể nói là nơi Thánh Tích Chi Địa này tràn đầy sóng gió. Ngươi đã bỏ qua không ít việc lớn.
Chu Nguyên nghe vậy thì trong lòng khẽ động. Lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Thánh Bia ở trên không trung. Loại sau đó, trên gương mặt của hắn hiện lên vẻ kinh ngạc.
-Không ngờ là sự biến hóa ở trên Thánh Bia lại lớn tới mức như vậy...