Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 1021: Tử Chiến Một Chọi Một 1 (2)

Chương 1021: Tử Chiến Một Chọi Một 1 (2)
Vừa đi được hai bước, dường như nghĩ tới cái gì, lại quay người nhỏ giọng nói:” Nếu như gặp hắn, đừng nổ súng với hắn,mà dùng năng lực.”

Cuồng Lôi gật đầu xong Mười Một mới tiếp tục ra ngoài, tìm một bụi cỏ rậm rạp nhẹ nhàng cúi xuống. Xem xét sức gió, điều chỉnh kính một chút , sau đó liền nằm yên không cử động.

Đối với cuộc chiến bắn tỉa, thời gian chờ đợi không có ý nghĩa quá lớn. Nếu như hai bên đều là tay súng bắn tỉa, cuộc chiến đấu sẽ là so tính nhẫn nại của hai bên, nhẫn nại không ngừng buộc đối phương phải đi ra, rồi nổ súng trước sẽ là người thắng.

DK vừa rồi hai súng bắn nổ hai chiếc xe sau cũng không xuất hiện nữa, giờ phút này không biết cũng đang núp ở bụi cỏ nào, cùng lẳng lặng chờ con mồi xuất hiện.

Mặc dù hai bên đều biết, thời gian kéo dài càng lâu, đối với Mười Một lại càng có lợi. Bởi vì khi cảnh sát Đông Hải đến tiếp viện triển khai khám xét núi, lúc ấy sẽ vô cùng khó khăn. Tuy nhiên bản thân đối với điểm này cũng không để ý, vẫn cùng Mười Một chơi giết thời gian.

Dưới chân núi cảnh sát cũng bị dọa cho sợ, trung gian chỉ có vài người cẩn thận chạy ra , đem đồng bạn bị thương cõng lên lưng rồi trốn đi không dám lộ diện.

Thời gian, vừa nhàm chán lại vừa khẩn trương, chờ đợi một giờ đồng hồ sau,cuối cùng từ xa truyền đến tiếng xe cảnh sát. Nhóm cảnh sát tiếp viện đầu tiên cuối cùng cũng đã tới!

Hơn hai mươi chiếc xe cảnh sát, ánh đèn xanh đỏ giao nhau, “ò é” chạy nhanh tới chân núi. Đến dưới chân núi, xe còn không kịp dừng lại ổn định, từ cửa đã nhảy ra một đống cảnh sát mặc trang phục thống nhất. Mội đám người mặc áo đen đi tới ba chân bốn cẳng (NV: thất thủ bát cước- bảy tay tám chân) đưa thương binh lên xe cứu thương.

DK tựa hồ không có hứng thú với những người ở dưới chân núi, cũng không thấy hắn nhân cơ hội ngăn cản. Cảnh sát dọn dẹp toàn bộ thương binh xong, cũng không hứng thú hô tuyên ngôn khai chiến, một đội cảnh sát có võ trang đầy đủ trực tiếp lên núi.

Đúng lúc này, ở sườn núi đột nhiên “Bịch!” một tiếng, ngay sau đó một xe cảnh sát lại “Oanh!” một tiếng thật lớn, sóng xung kích ảnh hưởng tới một bộ phận người, chỗ còn lại vội vàng tìm chỗ núi. DK hoặc là không bắn, đã bắn một súng thì phải có thương vong nhất định, hắn tính toán chuẩn xác rồi bắn lập tức đã có mười mấy người mất đi sức chiến đấu. Dưới chân núi cảnh sát nghiến răng thống hận nhưng cũng đành chịu, bọn họ ngay cả bây giờ cũng không biết đối phương núp ở đâu.

Đồng thời DK nổ súng Mười Một lập tức tìm được vị trí của hắn, ngay cả thời gian nhắm cũng không có trực tiếp hướng về phía đó nổ một súng. Tuy nhiên sau khi một súng này nổ ra, hắn đã biết mình bắn trượt rồi, bởi vì sau khi hắn nổ súng, cách xa ba, bốn thước so với vị trí lúc đầu một bụi cỏ dại nhẹ nhàng lay động, mặc dù mức độ lắc lư rất nhẹ nhưng vẫn bị Mười Một phát hiện. Thực lực bọn họ đã lên thần, chỉ cần đối phương nổ một súng là đã có thế thoải mái xác định vị trí, kết thúc đối phương. Chỉ là đối với DK mà nói thì khó có thể thực hiện được.

Mười Một vẫn còn đang ổn định lại thân thể, nhưng chỉ gần như là 0 giây sau lập tức lăn về hướng ngược lại.” Vù” một tiếng xé gió truyền tới, viên đạn bay tới nhanh chóng cắt vài gốc cỏ dại trước người Mười Một, gọt mất vài sợi tóc của hắn, nhưng vẫn chưa tạo thành tổn thương cho hắn. Nếu hắn không nhanh chóng ứng biến, mà để cho viên đạn tiếp xúc với da đầu thêm vài căng tí mét nữa thì hắn đã bay lên nóc tủ rồi. Tuy là như thế, nhưng Mười Một không tránh khỏi giật mình, vì sao tốc độ thay đạn của súng trong tay DK lại nhanh hơn rất nhiều so với Mười Một?

Nhưng căn bản không có thời gian để suy nghĩ vấn đề này, hắn chuyển sang khẩu súng sau lưng, vừa tới tay là hướng về nơi đó bắn một phát súng. Một súng bắn ra này Mười Một cũng không quan tâm là có trúng mục tiêu hay không, ôm lấy hai khẩu súng nhanh chóng đổi vị trí. Một mặt chạy, một mặt thay đạn cho hai khẩu súng.

Trên đường chạy trốn, bỗng nhiên lại “Bịch” một phát Mười Một bỗng dưng kinh hãi, muốn tránh nhưng cũng không kịp. So với phát súng trước thì không có một dấu vết nào, ngay cả sát khí cũng không cảm giác được, chỉ có nghe âm thanh mới biết là hắn đã nổ súng nhưng khi đó thì đã muộn. Nếu đổi lại là một người khác, một súng này là không có đường trốn, đó cũng là tuyệt chiêu bách chiến bách thắng của DK. Nhưng Mười Một không phải là người thường, huống chi cơ thể của hắn đã bị cải tạo nhiều lần, đã sớm vượt xa cực hạn của người bình thường, ngay cả thần kinh phản xạ cũng nhanh hơn so với cao thủ hơn mười lần.

Gần như đồng thời tiếng súng vang lên, Mười Một thân thể không tự chủ được ngửa xuống dưới, viên đạn đáng lẽ phải găm vào huyệt Thái Dương lại bay qua chóp mũi, cuối cùng đánh vào một cây khô bên cạnh, một miếng vỏ cây bay ra để lại một lỗ đạn sâu không thấy đáy. Tuy là tránh được một đòn chí mạng, nhưng khoảng chân không nhỏ do viên đạn tạo ra đã kịp gọt đi một ít thịt trên mũi Mười Một.

Gien phục hồi sửa chữa tự động khởi hành, khi Mười Một ngẩng lên, trên chóp mũi đã trở lại như bình thường, ngoài việc trên mũi còn vương ít máu thì căn bản không nhìn ra được mũi hắn từng bị thương. May mà vết thương rất nhỏ, năng lượng mất đi không nhiều lắm, nếu không giống như lần trước mất đi toàn bộ thể lực thì , kế tiếp ngay cả một gậy cũng không chống đỡ được.

Lúc này, khẩu súng trên tay trái của Mười Một đã thay đạn xong, Mười Một một tay nâng súng hướng DK nổ một phát, tiếp tục ẩn thân chạy tiếp.

Bắn một tay! Nếu Lãnh Dạ mà nhìn thấy thì chắc chắn đã kêu trời kêu đất hô quái vật. Lực phản chấn của súng ngắm rất lớn, một tay cầm súng đến cả giữ cũng không nổi nói gì đến nhắm chuẩn xác vào mục tiêu. Cho nên một tay súng bắn tỉa chuyên nghiệp là phải biết bắn một tay chỉ là trò hề không thực tế.

Nhưng mà thân thể Mười Một đã không thuộc về phạm trù nhân loại, ngay cả xương sọ hắn đã đạt đến mức lựu đạn nổ ngay bên cạnh cũng không sao, lực phản chấn của súng ngắm chẳng là cái gì. Cho dù là hắn duỗi thẳng tay, sau đó tìm một cây búa đập lên tay hắn cũng chẳng thèm rung lấy một cái.

Trên núi, trong khi chiến đấu hai người liên tục thay đổi vị trí hướng về đối phương nổ súng, tiếng súng nọ nối tiếp tiếng súng kia, không hề bị gián đoạn. Đối với cấp độ cao thủ như bọn hắn, chỉ cần nổ súng khai mạc là đã không thể dừng lại nữa rồi, trừ phi là hết đạn, hoặc một trong hai bên phải chết.

Mười Một và DK đều là sát thủ đứng ở đầu sổ, luận thực lực hay kinh nghiệm thì DK tốt hơn, nhưng mà Mười Một lại không phải là người bình thường, cho nên tổng hợp thực lực cũng miễn cưỡng coi là bằng nhau. Bởi vậy, hai người sống mái được nửa ngày nhưng hai bên chưa có thương vong nào cả.

. ....

. .







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch