Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 1108: Hổ Tổ Xuất Hiện 2 (2)

Chương 1108: Hổ Tổ Xuất Hiện 2 (2)
Tên điên không muốn sống mới khiến cho người khác sợ hãi! Mười Một không phải phải kẻ điên, nhưng hắn còn điên cuồng hơn nhiều so với kẻ điên. Mười Một phải chiến đấu không ngừng, đánh cho tất cả đều phải sợ hắn, chỉ có như vậy thì những người muốn động thủ với bốn nữ nhân này phải xem xét có thừa nhận nổi sự trả thù của sát thần hay không.

Mười Một dựa lưng vào bức tường cạnh bể bơi ở hậu viện ổn định hô hấp, một tay hắn cầm khẩu súng lục giảm thanh, một tay cầm khẩu súng đặc chế của Long Hồn.

Lúc này hắn cũng chịu áp lực rất lớn, vừa phải đề phòng những người ở trong kia, đồng thời còn phải để ý tay bắn tỉa phía xa có cho hắn một phát hay không. Từ lúc Mười Một ném Thiên Trảm cùng Trảm Nguyệt đến giờ tầm nửa phút, những lính trong phòng quả rất mạnh mẽ và chuyên nghiệp, cho dù đã bị hắn đánh cho khiếp sợ nhưng vẫn kiên trì thủ cửa chứ không rút lui. Không phải là những lính đánh thuê này ngu xuẩn, trái lại, dựa trên kinh nghiệm phong phú của họ, nếu lui về góc tường ở hành lang để ẩn thân chắc chắn sẽ an toàn hơn nhiều, nhưng làm như vậy tức là bọn hắn từ bỏ việc bắt Âu Dương Nguyệt Nhi, từ bỏ trận địa, từ chiến đấu trong phòng chuyển sang chiến đấu trên hành lang. Lấy thân pháp quỷ dị linh hoạt của Mười Một, bọn hắn biết nếu chiến đấu trên hành lang sẽ thua nhiều thắng ít, huống hồ vũ khí trong tay bọn họ không thích hợp đánh chiến trên hành lang, nhỡ đạn đập vào tường văng lại có thể giết chết bản thân cũng nên. Hiện tại ưu thế duy nhất của họ chính là bắt được Âu Dương Nguyệt Nhi, khiến cho Mười Một sợ ném chuột vỡ bình không dám nổ súng vào trong. Bọn hắn sẽ dùng Âu Dương Nguyệt Nhi làm lá chắn kéo dài thời gian, tiếp đó chờ đợi kết quả giữa Hỏa Điểu và nhóm lính đánh thuê ở sân trước. Nếu Hỏa Điểu thắng thì bọn hắn sẽ nhanh chóng bọc đánh Mười Một, nếu Hỏa Điểu thua, bọn hắn có thể mang Âu Dương Nguyệt Nhi vừa đánh vừa lui về, rất có khả năng rút lui thành công.

Những lính đánh thuê này đoán không sai, nếu như không có gì bất ngờ, mấu chốt của trận chiến này chính là ở sân trước, có bốn lính đánh thuê, Hỏa Điểu chỉ có một mình, ai thắng ai thua rất khó nói. Thiên Táng đang kiềm chế tay bắn tỉa của đối phương, Mười Một lại bị bọn hắn áp chế ở cửa, tạm thời không thể xông vào. Vậy Tuyết Linh Nhi đâu? Chiến đấu đến tận giờ, vì sao vẫn không thấy Tuyết Linh Nhi xuất hiện?

Tinh thần của bốn lính đánh thuê còn lại đã khẩn trương đến cực độ, nhìn chằm chằm ra ngoài viện, đúng lúc này, phía sau lưng bọn họ bỗng truyền đến ba tiếng "Đoàng đoàng đoàng" liên tiếp.

Người đàn ông cao lớn cùng với một nữ lính đánh thuê khác bỗng nhiên xoay người nhảy lên, điên cuồng xả đạn vào sâu trong hành lang, những viên đạn đập vào tường liên tục lóe lên tia lửa, thế nhưng trong hành lang lúc này chẳng có ai, người đánh lém đã sớm trốn đi rồi. Đến lúc này, hai lính đánh thuê phía sau họ mới ngã sấp xuống.

Bắn được sáu, bảy viên đạn, tên lính cao lớn đột nhiên ý thức được kẻ địch không chỉ có một, lập tức quay người giương súng ra cửa. Thế nhưng đã muộn rồi, trong khoảnh khắc hắn quay lại liền thấy một bóng người từ ngoài cửa nhảy vào, bóng người kia vung tay lên, từ hai tay đồng thời phát ra ánh lửa. Người đàn ông nghiên đầu sang trái, hắn không biết phát súng này Mười Một nhắm vào đâu, chỉ đơn thuần là phản ứng theo bản năng. Có điều hắn cũng né được, may mắn bởi vì Mười Một dùng súng lục giảm thanh bắn hắn mà không phải súng ngắn đặc chế của Long Hồn. Nếu là khẩu súng ngắn đó thì hắn tuyệt đối không có cơ hội chạy trốn.

"Đoàng! Tạch!" Hai tiếng súng hoàn toàn khác biệt đồng thời vang lên, thân thể của nữ lính đánh thuê vẫn đang điên cuồng xả đạn vào hành lang run mạnh lên, trên ót xuất hiện một lỗ máu lớn.

Mà người đàn ông cao lớn kịp thời né tránh, hơn nữa Mười Một cũng chỉ dùng súng lục giảm thanh bắn hắn, cho nên viên đạn nhắm vào mi tâm không trúng mục tiêu, nhưng vẫn quẹt qua tai phải của hắn, thổi bay nửa vành tai làm nửa bên phải mặt của người đàn ông thô kệch máu me đầm đìa.

Người đàn ông cao lớn điên cuồng hét lên, sự uy hiếp của tử vong đã lấn át cảm giác đau đớn của thân thể, mặc kệ cho tai mình tuôn máu tươi ướt đẫm cả bả vai, hắn giương súng bắn liên tục về phía cửa.

Hắn vừa nổ súng, thân ảnh Mười Một đã biến mất ngoài cửa rồi. Người đàn ông cao lớn tức giận bắn vài phát rồi không chút do dự bổ nhào về phía Âu Dương Nguyệt Nhi, phe lính đánh thuê chỉ còn mình hắn trong khi bên kia có những hai người hơn nữa lại trước sau giáp công, cách duy nhất giúp người đàn ông cao lớn có thể giữ được mạng lúc này là khống chế được Âu Dương Nguyệt Nhi, làm cho đối phương sợ ném chuột vỡ bình. Nhưng ngay khi hắn nhào về phía Âu Dương Nguyệt Nhi, sâu trong hành lang bỗng xuất hiện một thân hình mảnh khảnh, hai tay cô vung lên, đồng thời bắn ra hai phát súng, hai viên đạn chuẩn xác găm vào người người đàn ông thô kệch, một viên trúng vào eo, một viên ở mông. Tuy không phải là vết thương trí mạng nhưng lại khiến cho động tác của hắn khững lại trong giây phút.

Mặc dù động tác của hắn chỉ dừng lại không đến nửa giây, nhưng đối với người giỏi nắm chắc thời cơ như Mười Một thì cũng đủ rồi. Ngoài cửa! Mười Một chậm rãi bước vào, nâng tay trái lên, súng lục đặc chế trên tay nhắm thẳng vào đầu người đàn ông cao lớn. Hắn liều mạng rút lựu đạn ra, muốn ngọc đá cùng tan, đáng tiếc trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, đầu hắn đã ăn đạn.

"Đoàng!" Tiếng nổ khác thường của súng ngắn đặc chế truyền đến, thế nhưng người đàn ông này không còn nghe được nữa rồi. Ngón hắn tay hắn đã móc vào chốt an toàn của lựu đạn, nhưng cuối cùng không thể rút ra.

"Két oành!" Hắn ngã vật xuống bên chân Âu Dương Nguyệt Nhi, máu tươi cùng với chất lỏng sền sệt chảy ra từ hốc mắt bị bắn nát.

. ....

. ..







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch