Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 1138: Tương Kế Tự Kế (2)

Chương 1138: Tương Kế Tự Kế (2)
Lão luôn phải nơm nớp lo sợ mục tiêu tiếp theo của Mười Một liệu có phải là mình hay không? Hay là Từ Tử Dương? Từ Khiêm sẽ không để chuyện không may xảy ra với mình hay đứa cháu yêu quý. Nghĩ càng nhiều lão lún càng sâu, cuối cùng nhất định sẽ phát điên, Không giết được Mười Một sẽ không cam lòng."

Cuồng Triều đột nhiên hỏi: "Vậy lão sẽ làm như thế nào?"

"Từ Khiêm không tìm thấy Mười Một, cho nên biện pháp tốt nhất, cũng là việc hắn duy nhất có thể làm chính là tiếp tục ra tay với mấy cô gái kia."

Ánh mắt Mười Một trở nên lạnh lùng.

Lục Đạo tiếp tục nói: "Trong ba cô gái đó, hiện giờ Âu Dương Nguyệt Nhi đang ở trong quân khu, được Âu Dương Bác bảo vệ. Dù Từ Khiêm có điên cũng không có khả năng xông vào quân khu liều mạng, cho nên mục tiêu của hắn nhất định là Trương Hân Hân và Nguyễn Thanh Ngữ.""

Hỏa Điểu hỏi: "Tộc trưởng Vương gia không phải đã chết à? Từ Khiêm vẫn còn có thể dùng người của Vương gia? .

"Đần, không phải hắn đã điều một tiểu đội của mình đến kinh thành sao? Việc gì phải sử dụng người khác?"

Cuồng Triều thổi một hơi, nói: "Không thể nào? Tiểu đội kia dù trung thành với Từ Khiêm đến đâu cũng vẫn là quân nhân trong quân đội. Không lẽ bọn họ biết luật mà phạm luật? Hơn nữa Từ Khiêm dám dùng bọn họ sao? Nếu việc thất bại, mọi chuyện bị vỡ lở thì lão cũng xong rồi."

"Lão đã xong rồi." Lục Đạo khịt mũi nói: "Con của lão chết, cháu trai lại là một phế vật chỉ biết ăn chơi chẳng trông cậy được gì, lão cũng đã hơn sáu mươi tuổi, sắp về hưu rồi. lúc này nếu như lão về Thành Xuyên chắc chắn sẽ bị buộc nghỉ hưu sớm, vậy thì cả đời này cũng đừng nghĩ đến việc báo thù cho con trai. Thế nên, lão đã điên cuồng rồi, liều lĩnh sử dụng quân nhân? Hừ nếu như đây không phải kinh thành mà là Thành Xuyên, ta dám chắc Từ Khiêm sẽ phái ra cả một tiểu đoàn. Còn đám quân nhân, tất cả bọn họ đều là tâm phúc do Từ Khiêm bồi dưỡng ra, chính là đội thân vệ của hắn, lòng trung thành của họ với Từ Khiêm thậm chí còn cao hơn cả lòng trung thành với quốc gia. Việc này cũng không có gì lạ, ngay cả Âu Dương Bác cũng có một nhóm binh sĩ như vậy, chỉ phục tùng mệnh lệnh của hắn."

Sau khi Lục Đạo nói xong, mọi người trong xe đều yên lặng nhìn Mười Một. Nếu Từ Khiêm muốn liều lĩnh ra tay với Trương Hân Hân và Nguyễn Thanh Ngữ, vậy thì phải xem thái độ của Mười Một rồi. Nhưng Mười Một quả thật khiến cho mấy người phải thất vọng, hắn chẳng có vẻ gì là muốn ra tay, ngồi im như tượng gỗ, không thèm nhúc nhích.

"Hay là chúng ta đi giết Từ Khiêm?" Đợi một lúc vẫn không thấy Mười Một nói gì, thanh âm của Cuồng Triều vang lên từ trong laptop.

Lục Đạo không bất ngờ chút nào, bình tĩnh hỏi: "Giết hắn? Giết như thế nào? Ngươi nên biết trong tình thế hiện nay, Mười Một xuất hiện chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu của nhiều kẻ. Hơn nữa hiện tại bên người Từ Khiêm có rất nhiều người do chính phủ phái đến bảo vệ, ta hoài nghi trong đó còn có cả người của Long Hồn. Ngươi giết hắn như thế nào? Nếu trong quá trình đó mà Mười Một bị lộ mặt thì chẳng khác gì tự nhận tất cả những chuyện kia đều là do hắn làm, Long Hồn cũng phải chịu áp lực, không có khả năng tiếp tục bảo vệ hắn.""

Lúc này mọi người mới hiểu vì sao từ đầu tới cuối Mười Một vẫn không hề mở miệng nói chuyện, đó là bởi vì hắn đã sớm nghĩ đến việc này. Không thể không công nhận chiêu này của DK thật sự rất tuyệt, vô cùng tuyệt. Giết tộc trưởng Vương gia nhưng lại cố ý để cho Từ Khiêm sống, hắn đang gây áp lực cho cả hai bên, bất luận là Từ Khiêm hay Mười Một đều đang chịu áp lực rất lớn. Từ Khiêm sợ Mười Một ra tay với hắn hoặc Từ Tử Dương, mà Mười Một cũng lo lắng Từ Khiêm sẽ điên cuồng liều lĩnh ra tay với Trương Hân Hân và Nguyễn Thanh Ngữ, thế nhưng hắn lại không thể lộ diện. Dưới áp lực tâm lý như vậy, chẳng ai có thể cảm thấy dễ chịu cả, tâm trí bị giày vò từng phút từng giây.

"Ta đi." Trong lúc mọi người vẫn đang không có cách nào, Hoàng Hậu vốn đang ở căn cứ tại Đông Hải bỗng nhiên nói.

"Ngươi?" Lục Đạo lắc lắc đầu nói: "Ngươi cũng không được. Ai cũng biết ngươi là người của Mười Một, ngươi lộ diện có khác gì hắn đâu?"

"Thật phiền phức." Thiên Táng gãi đầu, tức giận nói: "Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, rốt cuộc phải làm thế nào? Chẳng lẽ phải đợi mấy người kia bị bắt sau đó có kẻ dùng bọn họ ép chúng ta chui đầu vào rọ à?"

"Ta nghĩ tốt nhất là.. " Lục Đạo dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: "Bỏ mặc hai cô gái đó."

"Không được!" Mười Một lạnh lùng phản đối.

Lục Đạo bình tĩnh nói: "Các ngươi không thể lộ diện, người của Vận Mệnh chúng ta cũng không thể ra tay, mọi người không có cách nào nữa để bảo vệ các cô. Hơn nữa Từ Khiêm muốn bắt các cô chẳng qua là để ép ngươi xuất hiện, không chủ tâm làm hại các cô."

"Ngươi đảm bảo được không?" Mười Một lạnh lùng nói.

"Không." Lục Đạo nở nụ cười âm hiểm: "Có thể hắn sẽ chó cùng rứt giậu. Nhưng bỏ mặc các cô chẳng phải là lựa chọn tốt nhất lúc này sao? .

Trong biệt thự, Lục Đạo đứng dậy, bước đến quầy rót cho mình một ly rượu đỏ, quơ quơ ly rượu nói: "Thực ra, vẫn còn có một biện pháp."

Mười Một ngẩng đầu nhìn vào laptop, trên màn hình chỉ mở một phần mềm để liên lạc.

Lục Đạo nở một nụ cười khiến người khác phải sợ hãi, nhấp một ngụm rượu rồi nói: "Đó chính là tương kế tựu kế, chuyển thủ sang công."

"Sao?" . Thiên Táng và Hỏa Điểu thốt lên sửng sốt, ngay cả Tuyết Linh Nhi cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Mười Một nhíu mày suy tư.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch