Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 1145: Long Hồn Đến Hỗ Trợ (1)

Chương 1145: Long Hồn Đến Hỗ Trợ (1)


Chiếc xe tải chạy với tốc độ vừa phải, trong xe, mọi người đều rất bình tĩnh, bọn họ đi theo tín hiệu của máy truy tìm, cũng không cần nóng vội.

Tuyết Linh Nhi vẫn lạnh lùng như cũ, không biết cô đang nghĩ gì. Mười Một ngồi ở phía sau nhắm mắt dưỡng thần, trong năm ngày này hắn rất ít khi "tỉnh". Người sốt ruột nhất trên xe chính là Hỏa Điểu, dáng vẻ của hắn giống như hận không thể lập tức đuổi theo liều mạng với đám người kia.

"Bọn họ dừng lại rồi." Thiên Táng dừng xe ở ven đường, nhìn tín hiệu truy tung trên màn hình, nói: "Vị trí ở khu phố cổ."

Mười Một chậm rãi mở mắt, trong mắt hắn không có chút sắc thái gì, chỉ là một màu xám lãnh đạm. Mười Một kéo băng cổ tay bằng tơ nhện xuống, lộ ra chiếc đồng hồ của Long Hồn. Băng cổ tay tơ nhện này có tác dụng ngăn tín hiệu, chính vì nguyên nhân này nên Long Hồn mới không thể tìm ra hắn.

Mười Một ấn một cái nút, mặt đồng hồ liền bật ra, lộ ra một cây châm nhỏ, sau đó phần trên chiếc châm nhỏ này lại bung ra, trong chớp mắt đã biến thành một chiếc ăngten.

"Tích!" Đồng hồ vang lên một tiếng động. Ngay sau đó là giọng nói dịu dàng của một cô gái: "Ngài khỏe chứ, Băng."

"Liên lạc với Tửu Quỷ."

"Rõ." Cô gái không nói nhảm lời nào, chỉ vài giây sau, từ đồng hồ vang lên tiếng gào thét kinh thiên động địa của Tửu Quỷ: "Khốn kiếp! Ngươi trốn ở đâu rồi! ? Ô, ngươi có biết ta rất lo lắng cho ngươi không,""

Thiên Táng, Tuyết Linh Nhi và Hỏa Điểu run cả người, tỏ vẻ ghê tởm không giấu diếm, Mười Một nói chuyện với Tửu Quỷ họ cũng nghe được. Tửu Quỷ đáng thương, không biết rằng hình tượng cao lớn rực rỡ chói lọi của mình đã hoàn toàn sụp đổ trong lòng ba người này.

Trong xe, người duy nhất không bị Tửu Quỷ làm cho buồn nôn cũng chỉ có Mười Một, hắn lãnh đạm nói: "Tửu Quỷ. Lập tức dẫn người đến khu phố cổ."

"Làm gì vậy? Ngươi lại gây phiền toái gì rồi hả? Ồ, sao ngươi lại chạy ra rồi? Còn nghênh ngang ở trên dường lớn nữa chứ. Ngươi không biết mình bây giờ chính là thịt Đường Tăng, bán rất chạy à?" "Từ Khiêm bắt Thanh Ngữ đi rồi."

"Hả?" Tửu Quỷ sửng sốt hồi lâu sau đó cười khổ nói: "Hắn điên rồi. Đúng rồi, hơn hai giờ trước, trong một cao ốc đã xảy ra một vụ giao tranh, hình như cô bạn gai nhỏ của ngươi ở gần đó? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Ngươi không biết?" Mười Một hỏi ngược lại.

"Ta chỉ biết là có chín người là người của Từ Khiêm, tám người đã, một người đang ở bệnh viện. Họ đã đánh với ai vậy?"

"Ma quỷ." Mười Một thản nhiên nói.

Tửu Quỷ thở dài, không nói đến chuyện này nữa, hỏi: "Chuyện xảy ra mấy ngày hôm nay có liên quan đến ngươi không?"

"Chuyện của Cuồng bang là ta làm, Âu Dương Nguyệt Nhi là ta cứu, những lúc khác ta đều lẩn trốn."

"Thật không?"

"Ngươi tin hay không thì tùy."

"Ta tin, ta tin là được chứ gì." Tửu Quỷ nói với vẻ cợt nhả: "Ta biết tên khốn nhà tuy làm việc hơi quá tay, nhưng sẽ không làm xằng làm bậy."

Từ đồng hồ vang lên một tiếng hừ nhẹ, là tiếng của Liệt Hỏa.

Mười Một không muốn dây dưa tiếp với hắn, nói: "Nhanh tới đây."

"Ngươi muốn chúng ta đến làm nhân chứng cho ngươi? Ê, thằng nhóc, ngươi nghĩ kĩ chưa. Lần này chúng ta sẽ không dễ dàng để ngươi đi đâu."

Mười Một thản nhiên nói: "Không cần ngươi quan tâm."

"Được rồi, ở đó chớ, đừng có ngắt tín hiệu, chúng ta sẽ đến trong vòng nửa giờ."

Tửu Quỷ làm việc rất nhanh, tuy nói là ba mươi phút nhưng thực tế chỉ tốn gần hai mươi phút. Đương nhiên phần nào cũng nhờ đêm khuya đường xá có ít người và xe cộ đi lại.

Hai chiếc xe chạy nhanh đến từ đằng xa, đỗ bên cạnh xe tải, Tửu Quỷ hạ kính xe xuống, thò đầu ra, phất phất tay hướng xe tải, kêu lên: "Này. Thằng nhóc."

"Đi." Mười Một không thèm nhìn hắn, bảo Thiên Táng lái xe đi.

Thiên Táng lắc đầu. Nổ máy xe đi về phía khu phố cổ. Tửu Quỷ đang giơ tay bỗng cứng người, nhìn một cách sững sờ! ! Không nói câu nào liền đi ngay, đúng là nhiệt tình mà lại bị lạnh nhạt. Tửu Quỷ tức giận dậm chân, quay đầu thấy mọi người trong xe đều đang tức cười nhìn hắn, ngay cả người luôn nghiêm túc như Liệt Hỏa cũng có vẻ nghẹn cười, Tửu Quỷ tức giận nói: "Nhìn cái gì? Chưa thấy bị người từ chối bao giờ sao? Nhanh đuổi theo."

Người lái xe là Quỷ Hỏa của Dị Năng Tổ. Quỷ Hỏa cố nén không cười ra tiếng, vội vàng lái xe đuổi theo đuổi kịp. Phía sau bọn học còn có một chiếc xe nữa, lần này Liệt Hỏa và Tửu Quỷ đã sử dụng hết lực lượng có thể dùng của Dị Năng Tổ.

Ba chiếc xe ngừng lại gần một căn nhà cũ trong khu phố cổ. Tín hiệu truy tung thể hiện Nguyễn Thanh Ngữ đang ở trong một tòa nhà cũ sau ngã rẽ đằng xa, nhưng đám người Mười Một không tiếp tục đi tới. Đám người kia đều là quân nhân chuyên nghiệp, bọn họ rất hiểu tầm quan trọng của trạm gác.

Mười Một xuống xe một mình, nhìn hai chiếc xe cũng đã dừng lại phía sau, sau đó liền đi tới ngã rẽ, nghiêng đầu ra nhìn. Hắn thò mặt ra, đồng thời đồng tử mắt trái của hắn lập tức giãn ra, bao trùm cả phần tròng trắng, nhìn qua quả thật rất đáng sợ. Trong tầm nhìn của hắn, tất cả mọi vật phía trước đều biến thành tổ hợp của màu đen và màu xanh lá cây đậm, cùng với những bóng người màu đỏ. Màu đỏ chính là thể hiện nhiệt độ của cơ thể, mắt trái có thể nhìn xuyên qua tường, thấy được tư thế, động tác của từng người.

Hắn nhìn thấy trong chiếc xe phía trước có hai người đang ngồi, hơn nữa liên tục quay trái quay phải, hẳn đó là trạm gác của đám quân nhân kia. Mười Một ngẩng đầu nhìn tòa nhà cũ kia, mỗi tầng đều có vài chấm đỏ, đó là những người nằm ngủ trong chăn, cho nên chỉ thấy cái đầu lộ ra ở bên ngoài, không thể thấy được thân thể trong chắn. Ánh mắt ngừng lại ở tầng ba, nhìn kỹ một gian phòng. Những người trong phòng hoặc đứng, hoặc ngồi, hoặc nằm, tổng cộng có bảy người, đây có lẽ chính là mục tiêu.

Mười Một trừng mắt, đồng tử mắt trái lại trở nên bình thường, quay người đi đến xe của Tửu Quỷ, gõ cửa kính xe.

Tửu Quỷ dường như vẫn giận dỗi Mười Một vừa rồi làm lơ hắn, cố ý chờ một lát sau đó mới chậm rãi hạ kính xe xuống, tức giận hỏi: "Làm gì vậy?"

Mười Một chỉ tòa nhà phía trước, nói: "Trong tòa nhà đó, tầng ba. Dưới nhà có hai người trong xe, là người canh gác."

Tửu Quỷ cười như không cười, nhìn hắn hỏi: "Ngươi không phải muốn để chúng ta làm tay chân miễn phí đấy chứ?"

Mười Một liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: "Ngươi dẫn nhiều người đến như vậy, không phải muốn ra tay sai? Vậy thì ta tự làm." Nói xong hắn liền quay người đi.

Tửu Quỷ nói: "Được rồi, sợ ngươi rồi, quay lại đây."" Sau đó oán hận trừng mắt với hắn: "Đứng yên ở đó cho ta, không được đi đâu.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch