Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 1242: Đêm Đầu Của Nguyệt Nhi 3 (2)

Chương 1242: Đêm Đầu Của Nguyệt Nhi 3 (2)
Việc cô không muốn nhất là có người nói đến vấn đề này, dù biết đó là không thể nào nhưng khi có người hỏi vấn đề này trong lòng chị Giang vẫn rất khó chịu.

Chị Giang hắng giọng, cướp lời Nguyệt Nhi: "Chuyện này chỉ là tin đồn, thật ra không có gì. . ."

"Có." Âu Dương Nguyệt Nhi đột nhiên nói.

Phía dưới bắt đầu xôn xao cả lên, ánh mắt các phóng viên như đang tỏa sáng. Chị Giang giật mình một lúc sau đó ngạc nhiên nhìn Âu Dương Nguyệt Nhi, không hiểu tại sao cô lại thừa nhận. Rõ ràng lúc trước cô đã nói rõ với Nguyệt Nhi dù thế nào cũng không được thừa nhận chuyện này.

Lập tức có phóng viên đứng lên hỏi: "Nguyệt Nhi, cô quen người đã cứu mình không? Các vị có là quan hệ gì? Anh ta làm công việc gì?"

Tất cả mọi người đều rất muốn biết chuyện này cho nên nhất thời phía dưới trở nên im phăng phắc, mọi người im lặng chờ câu trả lời của Âu Dương Nguyệt Nhi.

Âu Dương Nguyệt Nhi nhìn chị Giang với vẻ xin lỗi. Thấy ánh mắt của cô, chị Giang liền hiểu rõ, cô gái đã chìm đắm trong tình yêu này đã từ một nữ thần cao quý trở thành một người phụ nữ bình thường. Nói cho cùng Âu Dương Nguyệt Nhi cũng chỉ là một người phụ nữ, giống như những phụ nữ khác, cô cũng hy vọng mình có được một tình yêu hoàn mỹ, cũng muốn chia sẻ cảm giác của mình với người khác. Huống hồ cô luôn là một cô gái can đảm. Giờ cô đã thừa nhận rồi, thừa nhận sự tồn tại của Mười Một. Cô không quan tâm danh tiếng mình liệu có bị ảnh hưởng vì chuyện này không, cô chỉ muốn biết rốt cuộc Mười Một có hiểu được tình cảm của mình không.

Cô muốn biết liệu Mười Một có đón nhận tình cảm của mình không .

Phụ nữ rất ngốc nghếch, dù biết rõ là sẽ không có kết quả nhưng vẫn kiên quyết chọn con đường này. Dù mệt mỏi đến đâu, dù kiệt sức đến đâu, dù thương tích đầy mình, dù là cuối cùng cũng chẳng đạt được gì cô vẫn sẽ không hối hận. Bởi vì cô là Âu Dương Nguyệt Nhi, bởi vì cô là con gái của Âu Dương Bác.

Nếu đã yêu rồi thì hãy dũng cảm bước đi. Nếu đã tự mình lựa chọn con đường này vậy thì đừng bao giờ hối hận. Điều này là Âu Dương Bác dạy cho cô, cô vẫn luôn khắc ghi nó ở trong lòng.

Chị Giang thầm thở dài trong lòng, cô biết tình hình hôm nay đã ra ngoài tầm kiểm soát rồi. Dù cô không muốn thấy cảnh này nhưng cô có thể hiểu được tâm tình của Âu Dương Nguyệt Nhi, chỉ có phụ nữ mới hiểu phụ nữ.

Lúc này, ánh mắt Văn Vi đang ngồi cạnh Nguyệt Nhi lộ ra vẻ chợt hiểu. Cô biết nhiều hơn chị Giang một chút, nên cô biết lúc này trong lòng Nguyệt Nhi đang nghĩ gì. Nguyệt Nhi đang dùng cách này để phản đối mẹ của mình, thể hiện sự bất mãn với việc mẹ sắp xếp hôn nhân của mình. Đây là sự phản nghịch của một cô gái trẻ tuổi. Có điều ở đây chỉ có Văn Vi mới hiểu được chuyện đó.

Âu Dương Nguyệt Nhi không nhìn chị Giang nữa, cười nói: "Đúng vậy, chúng tôi biết nhau, biết từ rất lâu rồi. Tôi không tiện tiết lộ công việc của hắn, nhưng hắn là một người rất có bản lĩnh."

Nữ phóng viên vừa hỏi lúc nãy lại đứng lên: "" Nguyệt Nhi, cô có vì việc này mà yêu hắn như lời đồn không? Cô sao biết được đây có phải làm màn khổ nhục kế hắn sắp đặt để lấy lòng cô?"

Câu hỏi này rất đặc sắc, nhất thời không khí im lặng như tờ.

Âu Dương Nguyệt Nhi khẽ cắn môi, cô biết những lời tiếp theo rất quan trọng, nếu có chút sơ xuất sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng, nhưng cô vẫn quyết định làm theo ý mình.

Yêu thì sẽ không hối hận.

Âu Dương Nguyệt Nhi hít nhẹ một hơi, nhẹ nhàng nói: "Tôi thích anh ấy."

"Xì xào" không khí trở nên sôi trào, nữ thần Âu Dương Nguyệt Nhi lần đầu tiên thừa nhận mình thích một người, các phóng viên rốt cục phát hiện ra tin tức lớn nhất ngày hôm nay, liên tiếp đặt câu hỏi.

Chị Giang lộ ra vẻ cười khổ, cô biết nếu có người hỏi thì Âu Dương Nguyệt Nhi nhất định sẽ thừa nhận, bởi vì cô là Âu Dương Nguyệt Nhi, cô có sự ương ngạnh của cha cô.

Văn Vi len lén nhìn Nguyễn Thanh Ngữ, thấy cô vẫn ngồi đó, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không có nhiều dao động mới thì dám thở phào nhẹ nhõm. Nguyễn Thanh Ngữ phát hiện ra Văn Vi đang nhìn mình bèn mỉm cười, sau đó quay sang nhìn Âu Dương Nguyệt Nhi với vẻ khâm phục.

Đúng vậy, cô khâm phục dũng khí của Âu Dương Nguyệt Nhi. Nếu là cô thì có lẽ cô không dám dũng cảm thừa nhận giống Âu Dương Nguyệt Nhi. Việc này không liên quan đến việc cô có yêu người kia hay không mà cô không thể không lo lắng những chuyện xảy ra sau khi mình thừa nhận. Người nhà của mình, cuộc sống của mình và cả cuộc sống của người kia liệu có bị rối loạn vì một câu nói của cô không. Đó là bởi Thanh Ngữ luôn là một người rất lý trí.

Nguyễn Thanh Ngữ biết mình thích Mười Một, đó là tình cảm sinh ra từ sự cảm kích, nhưng dù đó là tình cảm gì thì trong đó sự cảm kích vẫn chiếm phần lớn. Nếu cô và Mười Một chỉ quen biết nhau một cách thoáng qua có lẽ kết quả sẽ khác. Nhưng sự thật chính là sự thật, một người bình thường như cô gặp một thanh niên thần bí như Mười Một, dần dần từ cảm kích chuyển sang thích hắn. Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng Thanh Ngữ biết mình thích hắn rồi, thích thanh niên tên Mười Một kia. Nhưng Mười Một chưa từng yêu cầu cô báo đáp, hắn chỉ lặng lặng bảo vệ cô, mỗi lần cô gặp chuyện hắn đều đến cứu cô. Nguyễn Thanh Ngữ dần dần như từ cảm kích chuyển thành cảm động, tình cảm với hắn cũng ngày càng sâu sắc. Vậy nên lần trước khi Mười Một, Lãnh Dạ và Vịt Bầu đi Anh, Nguyễn Thanh Ngữ đưa cho Mười Một chiếc bùa bình an kia, cô muốn nói cho hắn: em thích anh rồi. Có điều khúc gỗ ngu ngơ về tình cảm kia lại chẳng cảm nhận được gì.

Thấy Âu Dương Nguyệt Nhi bị phóng viên hỏi tới tấp, Nguyễn Thanh Ngữ không khỏi cười khẽ, có một người phụ nữ chịu hy sinh nhiều thứ như vậy, có lẽ hắn sẽ rất hạnh phúc. Nhưng liệu Nguyệt Nhi có được hạnh phúc không?

Mặc dù Thanh Ngữ coi như là tình địch của Âu Dương Nguyệt Nhi nhưng quan hệ của hai người không có chút căng thẳng nào, thậm chí rất hòa hợp. Bởi vì hai người vốn là hai loại người khác nhau, Nguyệt Nhi thiên về tình cảm, yêu rồi sẽ cố gắng tranh đấu, dù cuối cùng không có kết quả, nhưng ít ra cô cũng đã thử nỗ lực. Mà Thanh Ngữ vốn là một người rất lý trí, từ đầu cô đã biết mình và Mười Một sẽ không có kết quả, cô không muốn mình trở thành gánh nặng của Mười Một, vậy nên đến giờ cô vẫn im lặng giúp đỡ Mười Một mà không cần báo đáp. Trước kia là vậy, bây giờ là vậy, cả sau này cũng thế.

Hai người phụ nữ cùng yêu một người đàn ông không thể yêu, đã định trước sẽ không thể có kết quả.

. ....







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch