Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 240: Phiền Phức Không Ngừng (2)

Chương 240: Phiền Phức Không Ngừng (2)
Một nữ hài tử nếu phải khóc vì hắn, Mười Một có cảm thấy hạnh phúc không? Hoặc là bất lực ?

Con đường này không phải con đường hắn muốn đi, cuộc sống của hắn là người trong bóng đêm, quang minh và hạnh phúc không thể đi với hắn được

Hai người chỉ cầm điện thoại di động không nói gì nữa. Thời gian trầm mặc từ từ qua đi.

Thật lâu sau sau, Mười Một mới nói: “Cô sẽ không đau lòng đâu."

Những lời này không hề nghi ngờ gì là nói cho Nguyễn Thanh Ngữ, hắn sẽ không sinh ra cảm tình với nàng, cũng sẽ không làm cho nàng sinh ra cảm tình với hắn. Bọn họ là hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không bao giờ gặp nhau.

Không đợi Nguyễn Thanh Ngữ nói gì, Mười Một lại tiếp tục nói: "Tốt nghiệp xong tìm được việc làm, nhớ kỹ phải trả lại cho ta. Đây là cho cô mượn thôi."

Trong điện thoại, Nguyễn Thanh Ngữ cười khẽ một tiếng, nu cười hơi bất lực. Nàng muốn nói gì nữa, nhưng lúc này thì Mười Một đột nhiên cả kinh, quay mạnh vô lăng.

Cùng lúc đó, "Đoàng!" một tiếng, kính chắn gió sau một tiếng "Rắc" thoáng cái đã nát bấy.

Mười Một cau mày, súng bắn tỉa MG10. Vừa rồi viên đạn bắn vào hắn là từ khẩu súng bắn tỉa MG10. Nhóm MG chỉ có nội bộ "Ma Quỷ" mới có thể sử dụng, nhưng đây là Long Quốc mà. Ít nhất Mười Một biết còn có một người có súng này.

Lãnh Dạ.

Là Lãnh Dạ sao? Nhưng hắn chẳng có hữu lý gì bắn Mười Một, trừ phi cấp trên cảm thấy Mười Một không thể khống chế được, muốn diệt trừ hắn này. Nhưng nếu là cấp trên tuyệt sẽ không ngu xuẩn tới mức để cho Lãnh Dạ tới giết hắn, lại càng không đứng ở ngã tư đường mà tiến hành bắn tỉa, như vậy chẳng phải là tự vả vào miệng mình sao

Là "Ma Quỷ"? Tác phong làm việc quả thật rất tương tự " Ma Quỷ", mặc kệ thời gian cũng mặc kệ hoàn cảnh, chỉ cần tìm được mục tiêu là lập tức giết ngay. Nhưng không hiểu làm sao "Ma Quỷ" Lại biết được chiếc xe của hắn? Trừ phi ……

Mười Một nghĩ tới một gia tộc, Trần Gia.

Trần gia và bọn họ có cừu oán, hơn nữa Cuồng Triều cũng nhắc nhở hắn, Trần gia gần có chút động tĩnh, động tĩnh này rất có thể là bí mật tiếp sát thủ do "Ma Quỷ" phái tới, hơn nữa đao hội vốn bị bọn họ tiêu diệt cũng có quan hệ mật thiết với "Ma Quỷ" Vốn là thế lực của Trần gia, do đó đây là khả năng lớn nhất

Trong điện thoại di động, thanh âm Nguyễn Thanh Ngữ kêu lên: "Sở Nguyên, anh làm sao vậy? Sở Nguyên ……"

Mười Một không có trả lời, bởi vì vừa rồi phải tránh né viên đạn, hắn đã nhét điện thoại di động vào túi, mặc dù hắn nghe thấy tiếng gọi đầy lo lắng của Nguyễn Thanh Ngữ trong điện thoại di động, nhưng trong lúc này mà ghe điện thoại thì hiển nhiên rất không thích hợp.

Mười Một đánh xe hơi lướt ngang, sau đó chạy thẳng vào một ngõ tắt nhỏ bên phải. Từ góc độ của viên đạn bắn tỉa và lực độ, tên bắn tỉa này đang nấp từ một nơi bí mật gần đó đang tập kích hắn, lúc này đang ở ngoài năm trăm thước trong một tòa nhà cao tầng.

Lúc này lại một viên đạn nữa tấn công, bất quá viên đạn này chỉ đánh trúng đuôi xe, đuôi xe tóe lên vài tia lửa rồi biến mất bên trong đường tắt.

Thế lực Trần gia quả thật khổng lồ, nhanh như vậy đã tìm ra hành tung của hắn, cũng báo trước được lộ tuyến của hắn. Hắn bây giờ chỉ lo cho căn phòng ở Vân Lâu building, và an nguy của Nguyễn Thanh Ngữ, không biết Trần Gia đã tìm được đầu mối này chưa.

Tất cả những việc này chỉ phát sinh trong nháy mắt, người đi đường và vài chiếc xe thậm chí còn không biết chuyện gì xảy ra, cuộc chiến này đã kết thúc.

Mười Một lái xe như điên thông qua ngõ tắt chạy đến một con đường bên cạnh, xác nhận tên bắn tỉa hoàn toàn bị khuất tầm mắt vì hai căn nhà ở ngã tư, mới xoay người móc ra điện thoại di động.

Nguyễn Thanh Ngữ vẫn còn kêu lên lo lắng: "Sở Nguyên, anh trả lời đi, anh đừng làm ta sợ, Sở Nguyên ……"

Mười Một nói lạnh lùng: “Ta không có việc gì."

Nghe thanh âm Mười Một, Nguyễn Thanh Ngữ mới thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Vừa rồi mới xảy ra chuyện gì? Anh thiếu chút nữa làm ta sợ muốn chết." Nguyễn Thanh Ngữ mặc dù hết sức giữ cho thanh âm của mình thật bình tĩnh, nhưng Mười Một cũng vẫn nghe ra thanh âm của nàng khẽ run lên.

“Không." Mười Một nói: "Đụng xe thôi."

“Cái gì? Ngươi anhcó việc gì chứ?" Dừng một chút, Nguyễn Thanh Ngữ lại lập tức nói: “Không đúng, anh gạt ta. Anh nói Vịt Bầu đụng xe thì ta khẳng định sẽ tin, nhưng anh lái xe rất ổn, làm sao đụng xe được?"

"Là người khác đâm vào ta."

"A? Làm sao như vậy được? Anh không bị thương chứ? Người kia đâu? Bắt hắn bồi tiền?" Nguyễn Thanh Ngữ liên tiếp hỏi ra một tràng.

“Chạy rồi." Cách trả lời của Mười Một vĩnh viễn đều là đơn giản như vậy.

“Thôi, người không có việc gì là tốt lắm rồi. Anh không bị thương chứ ?"

“Ta không có việc gì."

“À, vậy là tốt rồi. Anh lái xe phải cẩn thận a."

“Ta biết. Cứ như vậy đi."

“Ừm, cẩn thận."

Mười Một gác điện thoại xong đút nó vào túi, sau đó lấy ra tai nghe mini, mở công tắc, nói: "Cuồng Triều."

Trong tai nghe truyền ra tiếng Cuồng Triều: “Chuyện gì ?".

Mười Một lạnh lùng nói: “Ta vừa bị người ta bắn tỉa."

“Cái gì? Là ai ?"

“Hẳn là "Ma Quỷ"."

“Động tác của bọn họ thật nhanh. Ngươi không có việc gì chứ?"

“Không có việc gì." Mười Một nói: "Trần gia gần đây có động tĩnh gì ?"

“Ngươi hoài nghi Trần gia? Chà, rất có thể, bọn họ đã hợp tác với "Ma Quỷ"." Dừng một chút, Cuồng Triều nói: "Trần gia gần đây bề ngoài thì không có gì cử động gì, bất quá bên trong âm thầm điều phái vài đại cao thủ trở về. Cụ thể nhân số cao thủ này còn chưa tra được."

“Cao thủ ?" Mười Một nheo mắt, có thể bị Trần Gia đặc biệt triệu tập cao thủ về, tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ. Xem ra cuộc sống bình thường lại sắp qua đi rồi

Cuồng Triều nói " Gần đây có thể sẽ không bình an nữa, ngươi tự mình cẩn thận một chút."

"OK. Được rồi, chỗ ở của ta có bị bại lộ không ?"

“Hẳn là không, ta dùng chứng minh thư giả để làm thủ tục. Nếu có người muốn tra ra, ta khẳng định không biết. Chỉ cần ngươi tự mình cẩn thận một chút, hẳn là không có vấn đề."

Mười Một lại hỏi: “Vậy Nguyễn Thanh Ngữ thì sao?"

“Ta không biết, mấy ngày nay nàng một mạch ở với ngươi, có bị phát hiện không thì ta cũng không thể khẳng định được."

“Ta biết rồi." Mười Một gác điện thoại, tìm chỗ dừng xe trong bãi xe, đóng phí giữ xe dài hạn rồi bỏ đi. Mặc dù đã đóng tiền giữ xe dài hạn, nhưng chiếc xe này rất có thể cả đời sẽ được giữ ở đây, không bao giờ được lấy ra dù chỉ một ngày.

Mười Một từ bãi xe đi ra, thân ảnh dung nhập vào dòng người hối hả trên phố. Đôi mắt bình thản của hắn lóe ra tia sát khí lạnh lùng, cuồng phòng bạo vũ, rốt cục đã nổi lên rồi







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch