Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 304: Tác Dụng Phụ Của Cơ Nhân 3 (1)

Chương 304: Tác Dụng Phụ Của Cơ Nhân 3 (1)


Mười Một ngồi dậy hỏi:

- Phiền toái?

- Đúng vậy, phiền toái lớn.

- ……

Mười Một nhìn tiến sĩ điên chẳng biết nói thế nào, nếu lão có thể nói một cách rõ ràng thì hắn cũng không gọi là lão điên.

- Đừng có nhúc nhích, để ta kiểm tra lại một lần nữa.

Tiến sĩ điên tay cầm một cái đĩa nhỏ và một con dao phẫu thuật đi đến, động tác thành thục, cắt lấy một mẫu thịt nhỏ ở trên tay và trước ngực phải của Mười Một sau đó đi đến bên bàn thí nghiệm.

Mười Một vẫn lãnh đạm nhìn tiến sĩ điên cắt da thịt từ trên người hắn, không chút nhíu máy, tựa như là cắt thịt của ai chứ chẳng phải của hắn. Sau khi tiến sĩ điên đi khỏi, một lát sau, những vết cắt trên thân thể Mười Một liền khôi phục lại như bình thường.

Mười Một nằm trên giường được một lúc thì gọi :

- Lão điên.

Tiến sĩ điên không trả lời hắn, xem ra là đã tiến vào trạng thái nghiên cứu rồi. Tiến sĩ điên quả là một người say mê công việc đến điên cuồng, hễ đã vào trạng thái nghiên cứu thì chẳng biết đến chuyện gì nữa.

Mười Một không quấy rầy lão, xuống giường, đi đến chiếc tủ kính xem xét các thứ bên trong, nhưng không tìm được huyết thanh virus AWY mà hắn cần. Mười Một quay đầu lại nhìn tiến sĩ điên, lúc này lao đang dùng kính hiển quan sát kỹ hai mẩu thịt lấy từ trên người Mười Một.

Mười Một đứng một bên quan sát một lúc rồi đi về phía nhà kho luyện tập. Một lúc lâu sau, từ trong phòng thì nghiệm bỗng truyền ra một tiếng “A……!” thật dài như quỷ kêu, Mười Một đang tập luyện liền đứng lên, lắc lắc cánh tay đi ra ngoài.

- Mười Một

Hắn còn chưa ra đến thì đã nghe tiếng tiến sĩ điên gọi lớn.

Hắn bước ra nói:

- Ta tên Sở Nguyên.

- Không liên quan đến ta!

Tiến sĩ điên xua tay nói:

- Mau tới đây!

- Làm cái gì thế?

- Tới đây!

Tiến sĩ điên thấy Mười Một đi chậm quá thì liền vội chạy đến kéo hắn đến bàn thí nghiệm, chỉ vào kính hiển vi nói:

- Mau nhìn đi!

Một nhìn vào ống kính, bên trong có vô số những tiểu trùng trong suốt, đầu tam giác đang nhuyễn động.

Mười Một ngẩng đầu lên hỏi:

- Đây là cái gì?

- Virus cơ nhân trên người ngươi.

- Ah!

- Ah cái gì mà ah?

Tiến sĩ điên ngưng một chút mà lắc đầu nói:

- Cái loại này ta chưa gặp bao giờ, vừa kiểm tra một chút, nó có thể ăn và đồng hóa tổ chức của tế bào.

Mười Một ngẩng đầu nhìn tiến sĩ, nhàn nhạt hỏi:

- Nghĩa là sao?

Tiến sĩ điên chỉ tay lên giường nói:

- Ý nghĩa chính là… ai!

Tiến sĩ điên đột nhiên nhớ ra cơ nhân chiến sĩ trên giường đã được xử lí, gãi gãi đầu nói:

- Virus cơ nhân của ngươi sẽ tiếp tục gặm nhấm và đồng hoá các tế bào trên toàn thân thể ngươi. Giờ đây đã khuếch tán khắp thân thể ngươi rồi, chỉ cần đủ điều kiện, chúng sẽ tiếp tục đồng hóa, đến khi nào ngươi biến thành giống như tên cơ nhân chiến sĩ kia.

Mười Một mặt thản nhiên hỏi:

- Vậy thì sao?

- Hiện giờ chỉ có phần đầu và thân dưới của ngươi chưa bị đồng hoá, nhưng nó vẫn còn tiếp tục mở rộng. Nếu nó khuếch tán xuống thì ngươi còn có thể sống thêm được mấy ngày. Nhưng nếu nó khuếch tán lên trên, virus sẽ phát triển tới não, lúc đó thì hừ hừ…

Tiến sĩ điên lườm Mười Một nói.

- Sẽ thế nào?

- Còn thế nào nữa? Lúc đó ngươi sẽ biến thành quái vật.

- Vớ vẩn! Thời này còn có quái vật sao?

Tiến sĩ điên chỉ vào đầu Mười Một nói:

- Nói cho ngươi biết, một khi các vius đồng hóa hoàn toàn não bộ, ngươi sẽ mất ý thức tự chủ, chỉ còn lại thân xác, sức mạnh và trở nên điên loạn. Đến khi đó ngươi chẳng nhớ cái gì nữa. Chỉ cần có người tới gần ngươi thì sẽ bị ngươi tấn công cho đến chết hoặc là giết chết ngươi mới xong.

Mười Một bình thản nhìn tay phải của mình hỏi:

- Có thể khống chế không?

- Khống chế?

Tiến sĩ cắn môi nói:

- Cái này ta chưa từng gặp qua, cần có thêm thời gian.

- Ừm!

- Phải rồi khi virus khuếch tán, ngươi có cảm giác ra sao?

Mười Một thản nhiên trả lời:

- Rất đau.

- Sặc! Virus thôn phệ tế bào sao lại không đau?

Tiến sĩ điên suy nghĩ một chút rồi hỏi tiếp:

- Lần đầu tiên nó phát tác là khi nào?

- Hai hôm trước!

- Lần thứ hai?

- Hôm nay!

- Lần thứ ba?

- Không biết!

- Ừm!

Tiến sĩ điên xoa xoa cằm của mình im lặng một lúc rồi nói:

- Hai lần đó nó đã khuếch tán khắp cơ thể ngươi, thời gian hai ngày. Ừm, phiền phức rồi. Xem ra phải chạy đua với thời gian rồi…

Không rõ tiến sĩ điên vì được khiêu chiến hay vì điều gì khác mà rất hưng phấn cười lên ha hả.

- Lão điên!

- Cái gì?

Mười Một đưa tay tới trước mặt tiến sĩ điên.

Lão ngạc nhiên hỏi:

- Làm gì thế?

- Huyết thanh virus AWY!

Tiến sĩ điên trừng mắt nhìn Mười Một, nói:

- Ngươi có bị virus AWY đâu, chỉ là loại virus ấy quỷ quái lắm cho dù có là AWY cũng bị nó ăn luôn.

Mười Một thản nhiên nói:

- Ta cần có việc.

Tiến sĩ điên cắn cắn môi nói:

- Đợi chút.

Sau đó lão mở tủ lục tung lên.

Mười Một nhắc nhở:

- Ta đã xem qua rồi, không có trong đó.

- Ồ? Ngươi tìm qua rồi sao? Sao lại không có? Rõ ràng ta để trong tủ mà.

Tiến sĩ điên kiểm tra một lượt quả thật không tìm thấy lọ huyết thanh AWY, đóng cửa tủ, lẩm bẩm:

- Không có khả năng a? Nó ở đâu nhỉ ?

- Lão điên, hay là để ở chỗ nào khác?

Tiến sĩ điên lắc đầu:

- Không! Loại đồ như thế này ta không thể để lung tung được.

Mười Một lại hỏi:

- Ngoài ngươi ra còn ai ở đây nữa?

- Có.

Tiến sĩ điên nhìn Mười Một, thản nhiên nói:

- Còn có ngươi.

- Ngoài ta ra?

- Chẳng còn ai.

Tiến sĩ điên lắc đầu, nghĩ ngợi một lúc, cố nhớ xem trước đây mình đã để huyết thanh AWY ở đâu.

Mười Một lạnh nhạt hỏi:

- Bây giờ chế ra?

- Không được!

Tiến sĩ điên lắc đầu nói:

- Không có mẫu bệnh phẩm AWY, không thể làm được. Hơn nữa ta cũng chẳng có thời gian. Cơ nhân của ngươi chừng hai ngày biến đổi một lần, nếu như khuếch tán lên não bộ thì ngươi chết chắc rồi.

- Việc của ta cứ để đó đã, trước hết cần huyết thanh AWY.

Tiến sĩ điên trợn trừng mắt nói:

- Việc của ngươi cứ để sau? Virus AWY không có tính khiêu khích. Virus cơ nhân của ngươi mới quan trọng.

Khi nói đến đây, tiến sĩ điên vỗ đầu một cái rồi vội vã chạy tới kho. Mấy phút sau quay lên cầm theo một bình nhỏ, đưa cho Mười Một nói:

- Chút nữa thì quên. Lần trước thu dọn tủ, mới nghĩ không nhớ còn sót cái gì. Nghĩ mãi không ra, nguyên lai là lọ thuốc này.

- ……

Mười Một không nói gì cả nhận lấy lọ thuốc. Bên trên có ghi dòng chữ huyết thanh AWY. Virus AWY cả thế giới chỉ có Ma Quỷ là có thuốc chữa, ngoài ra trên thế giới được xem là không có thuốc chữa, thê mà đối với tiến sĩ điên không có tính khiêu chiến, có có thể tùy tiền để loại huyết thanh quan trọng này ở khắp nơi, có thể thấy trong tâm của lão không hề coi trọng nó. Huyết thanh AWY nếu đem bán đấu giá thì số tiền thu được có thể đủ nuôi sống cả một thôn làng, trong mắt tiến sĩ điên chỉ là một thứ bình thường.

Mười Một nhìn bình chất lỏng trong suốt hỏi: ”Liều lượng như thế nào?”

- Đủ dùng cho năm người, không pha loãng, trực tiếp tiêm vào.

Mười Một đặt chiếc bình nhỏ xuống rồi nhìn tiến sĩ điên hỏi:

- Có thật có thể chữa được virus AWY.

Tiến sĩ điên trừng mắt nói:

- Ngươi xem ta là người như thế nào? Cái thứ này ta tùy tiện có thể chế ra cả tá, chỉ là không muốn lãng phí thời gian mà thôi. Được rồi ngươi đi đi, ta còn có việc phải làm. Ta không tin trong hai ngày không thể tìm được phương pháp đối phó với cái thứ quỷ quái này.”

Vừa dứt lời tiến sĩ điên liền vội vàng tới bên tủ kính lấy ra hai bình nhỏ phân biệt cầm ra vài bình nhỏ, cho vào bên trong một giọt vài giọt chất dùng để bảo quản, rồi lại từ trên người Mười Một rút ra một ít máu nhỏ vào trong mỗi bình một giọt, sau đó bằng đầu làm việc.

Thấy tiến sĩ điên lại muốn bắt tay vào nghiên cứu, Mười Một cũng rời đi, vừa mới đi được hai bước, hắn đột nhiên xoay người lại hỏi: ”Lão điên, có chế được thuốc tàng hình không?”

- Thuốc tàng hình?

Tiến sĩ điên còn chưa bắt tay vào thí nghiệm, nghe vậy tạm thời đặt ống nghiệm đang cầm trong tay xuống trả lời:

- Cái loại đó quá đơn giản. Có điều loại dược phẩm cần thiết thì ta không có.

- Ừm! Thế thì chiếc đĩa ghi tư liệu kỹ thuật mà ta cầm về lần trước sao rồi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch