Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 329: Cùng Chết Đi 1 (1)

Chương 329: Cùng Chết Đi 1 (1)


Mười Một không có từ thang lầu đi xuống, mà là chạy đến một gian phòng ngủ khác đối diện. Dưới lầu rất có thể đã có người Trần gia xông vào, quay lại đó chính là tìm chết. Vạn nhất bị chặn tại lối vào thang lầu, mà với năng lực phi diêm tẩu bích (bay trên mái nhà chạy trên tường) của cao thủ Trần gia này, rất dễ dàng có thể từ cửa sổ lầu hai tiến vào, đến lúc đó hai mặt giáp công, chỉ có nước cầm cự đến lúc đạn tẫn nhân vong (đạn hết người cũng chết.)

Cho nên Mười Một không có lựa chọn thang lầu để chạy, mà là sau khi tiến vào một gian phòng khác thậm chí không nhìn dưới lầu có người hay không, trực tiếp phóng người húc vào cửa sổ.

"Hoa lạp" một tiếng, Mười Một cả người xuyên ra ngoài cửa sổ, mang theo những mảnh thủy tinh vỡ vụn rơi xuống. Người còn chưa chạm đất hắn đã ở giữa không trung vặn một vòng, khẩu tiểu liên trong tay hướng xuống dưới bắn loạn một trận.

Căn biệt thự náo động giờ phút này đã bị bao vây bốn bề, khắp nơi đều là người Trần gia, nam nữ già trẻ không phân chia giới tính tuổi tác đều chạy đến. Trần gia cho tới giờ chưa phát sinh loại sự tình này bao giờ, có người cư nhiên dám đột nhập vào Trần gia nháo loạn, như thế nào có thể không khiến cả Trần gia chấn động.

Bởi vì phía dưới người tương đối đông, mà bọn họ cũng không nghĩ tới Mười Một không hề báo trước từ nơi này lao ra, nhất thời phản ứng không kịp vài người đã gục ngã. Còn lại vội tản ra tứ tán, đồng thời cũng vây quanh Mười Một.

Ngay khi Mười Một sắp chạm đất thì lập tức có mấy người lao vào tiếp cận. Mười Một tay phải cầm súng bắn, tay trái đồng thời vung lên, một quả lựu đạn bị ném vào trong đám người.

Súng tiểu liên dù sao không phải thứ mà súng lục có thể so sánh, nếu lúc này là súng lục nói không chừng đã để cho bọn người đó xông tới, mà súng tiểu liên liên tục bắn cơ hồ không hề giãn cách, các cao thủ này né tránh cũng nhanh nhưng nhanh không lại tử đạn, chẳng mấy chốc mấy người xông lên đầu tiên đã bị hạ gục.

Cùng lúc đó, "Oanh" một tiếng nổ lớn, đám người dày đặc nhất thời bị nổ thành một khối đất trống, tại chỗ có hơn mười người bị nổ tan thây.

-"Tiểu Hổ!"

-"Lục Tử...!"

-"Giết hắn...!"

Bị lựu đạn nổ chết đều là đệ tử họ Trần, mắt nhìn thân nhân của mình bị giết ngay trước mắt, đám cao thủ Trần gia này đỏ ngầu mắt. Bỏ qua hết thảy hướng Mười Một xông tới.

Ở phía trước chỗ lựu đạn nổ mạnh, Mười Một té ngã trên mặt đất cấp tốc nhảy dựng lên, hướng phía khoảng đất trống mà lựu đạn nổ tạo thành xông tới. Hắn vừa chạy vừa vẩy đạn sang hai bên, trên đoạn đường chạy tới nơi lại giết thêm được mấy đệ tử Trần gia. Ngay khi đến cạnh khu đất trống thì Mười Một đột nhiên dùng sức bật lên trước, đồng thời thân thể ngả về phía sau, trong lúc đó hắn nhanh chóng trút ra băng đạn trống, lắp băng đạn mới.

Nếu nói về tốc độ thay đạn, Mười Một so ra còn kém Hầu Tử nhưng tuyệt đối không chậm. Chỉ ở giữa không trung xoay thân một cái đã hoàn thành xong trình tự thay đạn, mà quá trình này cũng chỉ có xảy ra trong chớp mắt.

Mười Một sau khi xoay người là mặt hướng về biệt thự của Trần Vượng, thân thể tiếp tục lùi lại sau. Cùng lúc đó, khẩu tiểu liên trong tay hắn lại phát ra âm thanh giận dữ.

Tử đạn xuyên toa, huyết quang phi tiên. Dựa vào những cao thủ võ học này cũng tuyệt không thể lấy huyết nhục mang ra cản tử đạn. Cho nên Lục Dương một mực cảm thán, võ học Long Quốc lụi bại.

Quả thật, ngươi luyện võ cả đời, người khác dùng một viên tử đạn cũng có thể giải quyết ngươi, ai còn ngu ngốc mà khổ luyện võ công nữa? Bây giờ là thời đại vũ khí nóng, võ học cũng nhanh chóng bị loài người quên lãng, cho dù muốn học cũng đều là học cái dứt khoát nhất, loại sát chiêu nhất kích tất sát.

Cao thủ Trần gia không ngừng có người ngã xuống, đồng thời cũng có nhiều người tham gia hơn. Trong biệt thự của Trần Vượng, cửa sổ lầu một và lầu hai không ngừng có người lao ra. Có rất nhiều cao thủ từ bốn phương tám hướng chạy đến.

Nếu nói tiếng kêu của Trần Vượng lúc trước chỉ làm mọi người xung quanh phụ cận tò mò mà tới xem xét một chút, vậy bây giờ tiếng súng của Mười Một và tiếng lựu đạn nổ đã kinh động đến toàn bộ người của Trần gia. Chỉ là trong đám người này không thấy có cấp trưởng lão hoặc tộc trưởng. Nhưng có hay không thập đại cao thủ ở trong này thì không thể biết được, dù sao nhân số rất nhiều, tràng diện lại quá mức hỗn loạn, Mười Một căn bản không có biện pháp chú ý tới tình huống xung quanh.

Mặc dù người Trần gia không phải toàn bộ đều xuất động, nhưng cũng tới cùng bốn, năm chục người vây trụ quanh Mười Một. Bốn, năm mươi cao thủ? Đây là cái dạng khái niệm gì? Tựa như một người bình thường phải một mình đối mặt với bốn năm mươi tên cùng hung cực ác tay cầm khảm đao, côn sắt. Mà trong đó không chừng sợ là còn có loại cao thủ, như vậy kết quả cuối cùng chỉ là tìm chết.

Đúng, chết, không có lựa chọn thứ hai. Trốn không thoát, cũng chống không được, chỉ có thể cầu trước khi chết giết thêm mấy tên bồi táng cùng. Huống hồ Mười Một trước khi đến đây không nghĩ tới khả năng mình còn có thể sống trở về, không phải là chết trong tay Trần gia mà chính là chết do cơ nhân biến chứng. Nhưng ít ra hắn cũng đạt được mục đích rồi, đốm lửa này đã thành công dẫn đạo hỏa tuyến. Sau đó có thể thế nào, chỉ có thể nhìn thiên ý.

Tốc độ bắn của Mười Một cực nhanh, nhưng thân thủ của người Trần gia cũng không chậm, bắn hết một băng đạn thì lại có bảy tám người gục trong vũng máu. Trần gia đã hoàn toàn đỏ ngầu hai mắt đầy sát ý, bỏ qua hết thảy xông lên. Mười Một dù sao cũng chỉ có một khẩu súng, có thể cầm cự trước mặt nhưng không thể để ý bên trái bên phải và phía sau lưng được. Còn không kịp thay đạn, đã lại có sáu cao thủ ép sát gần lại. Mười Một rút ra một quả lựu đạn ném về phía đám người dày đặc nhất, đồng thời xoay người cấp tốc lùi về sau, cũng nhân cơ hội mà thay băng đạn mới.

Nhưng thủ lôi còn đang ở giữa không trung thì đột nhiên một thân ảnh đạp lên bả vai một người khác hướng phía lựu đạn phi thân đến, đồng thời một cước thích ra, quả lựu đạn bị hắn đá quay ngược trở lại. Mà lúc này Mười Một vừa mới rút ra băng đạn rỗng, còn chưa kịp thay băng mới, hắn "Hừ" lạnh một tiếng, đang trong lúc xông về sau tốc độ rất cao, đột nhiên thân thể tức thời hướng phía mấy người chạy tới, bắn ngược trở lại.

Mấy cao thủ Trần gia này đều sửng sốt một chút, người luyện võ cũng đều biết trong quá trình chân khí thuận chuyển không thể đột nhiên nghịch chuyển, nếu không rất dễ dẫn tới chân khí tán loạn cũng chính là tẩu hỏa nhập ma. Tựa như một chiếc xe đang phóng nhanh với tốc độ cao là không thể trước khi hoàn toàn dừng lại đột nhiên lại lùi được, nếu không chiếc xe hoàn chỉnh cũng sẽ thành phế liệu.

Nhưng Mười Một cũng không phải là dùng chân khí tăng tốc độ thân pháp, hắn hoàn toàn dựa vào lực bạo phát của cơ bắp, hơn nữa cơ bắp hắn được cải tạo qua mấy lần, hoàn toàn có thể gánh chịu đau đớn khi đột nhiên nghịch chuyển. Nhưng cơ bắp có thể, cũng không có nghĩa là nội tạng có thể. Cho nên đột nhiên thay đổi phương hướng cũng làm ngực Mười Một một trận khí huyết nhộn nhạo, khó chịu cực điểm.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch