Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 364: Đêm Đẫm Máu 3 (1)

Chương 364: Đêm Đẫm Máu 3 (1)


Nhanh, cũng không thể hình dung tốc độ của Sở Nguyên. Khán giả dưới đài chỉ có thể chứng kiến một thân ảnh nhàn nhạt hiện lên, mà Sở Nguyên lại biết mất tại chỗ. Chỉ có vài cao thủ chính thức mới lộ vẻ mặt kinh ngạc, cũng chỉ có mấy người này mới có thể nhìn rõ động tác Sở Nguyên. Đáng tiếc, bọn họ không biết tốc độ này vẫn chưa phải là cực hạn của Sở Nguyên.

Cơ hồ ngay lúc Thái Cách vừa mới tách ra, còn chưa kịp phòng ngự, Sở Nguyên đã như quỷ mị vọt lên áp sát. Thái cách thậm chí còn chưa có phản ứng, Sở Nguyên đã vòng qua sau người hắn, đồng thời một quyền đánh vào sau lưng Thái Cách.

Thái Cách kêu thảm một tiếng, cước bộ trụ không vững tức thì nhao người chúi về phía trước. Lúc đó dưới đài đồng thời cũng bạo phát nhiệt liệt tới cực điểm, tiếng la hét chói tai, như là một đốm lửa rơi vào biển dầu lập tức cháy bùng lên, cả tràng diện nhất thời sôi trào lên, không ngừng có người gào thét:

-"Giết hắn! Giết hắn.."

Trên lôi đài, thân thể Thái Cách mới vừa văng về phía trước, Sở Nguyên đã vòng ra bên cạnh thân hắn, một cước từ dưới quét lên đá trúng ngực Thái Cách. Thái Cách lúc này ngay cả thanh âm cũng không phát ra, cả người lại văng lên về phía sau. Sở Nguyên lại vòng ra sau, một cú lên gối hung hăng thúc vào sau lưng Thái Cách. Một kích này thật sự quá mãnh liệt, thậm chí còn có thể nghe được thanh âm rất khẽ "Rắc", Thái Cách bị một đòn trọng kích này của Sở Nguyên nện cho hai chân rời đất, cả thân người bay lên trên không.

Nếu lúc này đem động tác quay chậm lại, là có thể thấy Thái Cách vốn thân thể xiêu vẹo văng về phía sau, nhưng sau khi bị cú lên gối của Sở Nguyên thúc trúng, hai chân chậm rãi văng lên mà đầu thì hướng xuống cả thân người cứ như vậy tại giữa không trung xoay một vòng. Ngay khi đỉnh đầu Thái Cách vừa đối diện với mặt đất, đồng thời Sở Nguyên lại xuất thủ, quyền đầu với tốc độ mà mắt thường khó có thể nhận rõ, như mưa rơi xuống không ngừng táp vào thân thể và cổ họng Thái cách.

Thái Cách thậm chí ngay cả năng lực ngăn cản cũng không có, ngắn ngủi mấy lần hít thở Sở Nguyên đã liên tục không ngừng đánh ra hơn 10 quyền. Ngay khi một trọng quyền tối hậu của Sở Nguyên nện lên người Thái Cách thì hắn thẳng tắp bay ra ngoài, bị dây thừng bao bốn phía quanh lôi đài cản lại một chút rồi rụng xuống trên mặt lôi đài.

Tĩnh lặng, tĩnh lặng như tờ (nguyên văn: tĩnh đích nha tước vô thanh). Mỗi người đều giật mình nhìn lên lôi đài, hết thảy diễn ra quá nhanh, nhanh đến nỗi tư tưởng bọn họ còn không theo kịp.

Đột nhiên, không biết là ai kêu to một tiếng trước, ngay sau đó cả hội trường nổ tung, tất cả đều như sôi trào. Những người đó quỷ khóc sói tru hướng lôi đài ào lên, bảo vệ và những người duy trì trật tự của hội trường đều gắt gao ngăn cản bọn họ. Cũng gần như là chỉ ngăn mà thôi, nói đùa, có thể tới nơi này toàn là hạng người phú quý, đơn giản hé ra một tờ ngân phiếu cũng không phải người thường có thể tiêu được. Những người này đại bộ phận đều là thế gia đệ tử nhà giàu. Có số ít là dựa vào trưởng bối gia tộc hoặc là chính mình tay trắng lập nghiệp, mấy năm nay vừa mới trở nên giàu có. Thân phận như vậy tùy tiện xuất ra một người tại Ôn thành đều có thể gây mưa gió, bọn họ là bảo vệ nho nhỏ có dám xuống tay với đám người cuồn cuộn này không?

Những người này đại bộ phận đều là tuổi tương đối trẻ, yêu hưởng thụ, yêu hoa tiền, cũng là tuổi dễ xúc động. Cho nên sau khi bị bảo vệ ngăn lại, một số phần tử kích động thậm chí trong miệng một bên gào thét:

-"Toàn phong! Toàn phong!" (ở mấy chương trước có bạn dịch là "Gió lốc" nhưng theo tui cái này là biệt danh không nên dịch ra cứ để nguyên thế cho nó sang)

Một bên bọn họ quay về phía bảo vệ ẩu đả, muốn phá tan tuyến phòng vệ này để chạy đến trước mặt Sở Nguyên. Về phần tại sao lại muốn chạy đến trước mặt Sở Nguyên, sau khi chạy đến thì lại muốn làm gì, bọn họ cũng không có nghĩ đến, cũng chưa bao giờ nghĩ qua. Dù sao không tìm ra việc mà làm để phát tiết một chút tâm tình cực độ hưng phấn của mình thì bọn cảm thấy rất khó chịu.

Có một người động thủ, lập tức lại có người thứ hai, người thứ ba.. đám người trẻ tuổi này không biết tại sao lại tự mình đi lên. Dù sao có người khó chịu, hoặc là bị người đẩy một chút, sau đó lại hô to kêu nhỏ xông lên kết thành một đoàn. Lúc bình thường, bọn họ đều là thân thế hiển hách đệ tử nhà giàu, nhưng giờ đây tất cả đều như một đám tiểu lưu manh loạn đả thành một đoàn, thậm chí còn có người thét lớn đầy thích thú.

Không thể phủ nhận, một cảnh tượng thật sự rất có thể phấn chấn lòng người. Trận đấu của Sở Nguyên và Thái Cách để cho những người trẻ tuổi khí huyết phương cương này phải sôi trào, cơ hồ tưởng chính mình cũng là một cao thủ. Vì vậy, không bao lâu cả hội trường trở nên một mảng hỗn loạn. Thậm chí những người thắng cá cược cũng quên đi lĩnh tiền, dù sao bọn họ không đên đây vì mấy đồng tiền, tiền thắng cược cũng là sảng khoái mà hôm nay bọn họ lại càng sảng khoái.

Sở Nguyên không có quan tâm đoàn người điên cuồng phía dưới mà là quay đầu lại nhìn về phía Liêu Vũ bên kia. Tại lúc Thái Cách bị đánh ngã, gã Thái quốc đứng cạnh Liêu Vũ có phản ứng hướng Liêu Vũ kêu to vài câu, sau đó lại tức giận quay đi. Xa xa, một tiểu đội cũng vội vàng rút người đi theo sau gã Thái quốc cùng nhau rời đi.

Liêu Vũ âm trầm nghiêm mặt nhìn Sở Nguyên, nhìn thấy Sở Nguyên cũng đang quay lại nhìn mình. Khóe miệng hắn nhếch lên một tia ngoan độc, lạnh lùng cười vài tiếng rồi chậm rãi dốc ngược ly rượu trong tay, hồng tửu trong ly tức thì chảy xuống đất. Sau đó Liêu Vũ ném mạnh cái ly xuống đất cũng không quay đầu lại xoay người rời đi.

Sở Nguyên đột nhiên nhảy lên trên sợi dây thừng bao quanh lôi đài, chân dùng sức bật một cái, cả người lăng không hướng phía Liêu Vũ bên kia xẹt tới. Nhưng dù sao khoảng cách quá xa, Sở Nguyên sau khi hết đà thì rơi xuống đất, lập tức bị đoàn người điên cuồng như biển người nuốt chửng. Chỉ có một số ít không tham gia hành động điên cuồng này ở bên cạnh lạnh lùng quan sát, trên mặt bỗng lộ ra thần sắc kinh ngạc dị thường. Sở Nguyên vừa rồi nhảy một cú bật xa khoảng hơn 10m. Phải biết rằng, điểm mượn lực của hắn chính là sợi dây thừng, căn bản không nhiều lực bật vậy mà hắn có thể nhảy xa như thế, thì có thể tưởng tượng được hắn có lực bạo phát kinh nhân cỡ nào. Mà chỉ có mấy người đối với thân thủ của Sở Nguyên là lộ ra thần sắc thâm tư.

Đám người dưới lôi đài đã đỏ ngầu hai mắt, gần trăm người loạn đả một chỗ hoàn toàn không giống với phong độ lúc bình thường, một số kẻ thậm chí ngay cả quần áo giá trị trên người đều bị rách bươm từng mảnh, trên người toàn là tơ máu che kín, nhưng bọn họ cũng là càng đánh càng hưng phấn. Cuối cùng, tất cả đều điên cuồng loạn đả, bất kể đối phương là ai, chỉ cần xuất hiện bên cạnh mình thì chính là cho ăn đấm. Thường thường là hai người đánh nhau, trong đó một người bị đánh ngã, sau đó bên cạnh một đám người tràn lên cho nếm mùi quyền cước hội đồng, sau khi đánh xong đám người này lại tự đánh lẫn nhau. Bọn họ đã không quan tâm người bị đánh là ai nữa, cho dù là cao cấp quan viên thậm chí là thị trưởng, chỉ cần xuất hiện trong tầm mắt họ, tất cả đều không buông tha.

Sở Nguyên vất vả gạt đám người bên cạnh mình ra, nhưng khi hắn vừa lao ra thì đã không tìm được bóng dáng của Liêu Vũ. Hắn nhanh chóng kiếm quanh hội trường một lần, sau xác định Liêu Vũ đã rời đi, thậm chí mấy gã Thái Quốc cũng không thấy bóng dáng, hắn mới lạnh lùng quay trở lại phòng thay quần áo.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch