Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 438: Trọng Tụ Thập Tự Hắc Ám 1 (2)

Chương 438: Trọng Tụ Thập Tự Hắc Ám 1 (2)
"

Sở Phàm như có gì trong tâm lẩm bẩm vài tiếng, rồi nói cái gì đó chỉ có cô mới nghe được .

“Mẹ nuôi. Mẹ nói cái gì thế ?"

“À, không có gì ." Sở Phàm lấy lại tinh thần nói : "Thanh Ngữ, chuyện này con còn có nói cho người khác nữa không ?"

Nguyễn Thanh Ngữ lắc đầu nói: " Không, con chỉ nói cho Vịt Mập, Hầu Tử. Mẹ và cha nuôi bốn người biết ."

Sở Phàm gật đầu nói : "Đừng nói với người khác nhé, ta sợ nhiều người biết thì hắn sẽ gặp nguy hiểm ."

Nguyễn Thanh Ngữ đi đến phía trước Sở Phàm ngồi sụp xuống, ánh mắt trong suốt nhìn cô, hỏi : " Mẹ nuôi, có phải là mẹ biết chuyện về hắn không? Có phải là hắn gặp nguy hiểm không ?"

Sở Phàm cười khổ nói : " Mẹ không muốn lừa con, mẹ biết một chút, nhưng đây là việc cơ mật, mẹ không thể nói cho con được ."

Nguyễn Thanh Ngữ khẽ gật đầu vẻ tiếc nuối, nhưng vẫn ra vẻ cười vui nói : " Con hiểu, cám ơn mẹ nuôi."

Sở Phàm thở dài một tiếng, âu yếm vuốt mái tóc mềm mại của Nguyễn Thanh Ngữ.

Cùng lúc đó, ở một căn hẻm bên ngoài bệnh viện

Tiểu Bạch phóng thẳng qua tường rồi chạy thẳng về bên này. Khi tới ngõ hẻm thì thấy Mười Một tựa lưng vào tường, dường như đang hồi ức cái gì .

Tiểu Bạch nhảy đến bên chân hắn, nhè nhẹ kêu hai tiếng ô ô .

Mười Một liếc nó, lạnh nhạt nói : "Dám tự tác chủ trương một lần nữa, thì biến về cho ta ."

"Ô ……" Tiểu Bạch lắc lắc đầu, lập tức rất dùng thân thể khéo léo cọ cọ vào gấu quần Mười Một. Mười Một cũng không thèm quản nó, sải chân đi thẳng ra bên ngoài, Tiểu Bạch cũng vội vàng đuổi theo vừa nhảy vừa đi .

Mười Một không đi xa, mà chỉ tới một gian điện thoại công cộng, nhét đồng xu vào rồi quay một số quen thuộc .

Đầu điện thoại kia vang lên hai tiếng, lập tức được một người bốc lên, trong ống nghe truyền ra một người nói tiếng Long quốc, nhưng cách phát âm rất ngọng nghịu : "Wei…… ai. Ngươi …… tìm kiếm ?"

Khóe miệng Mười Một nhếc lên một chút, nhẹ giọng nói : "Hầu Tử." .

Đầu điện thoại bên kia lập tức im lặng như tờ, sau vài giây, bên trong phát ra tiếng rú kinh thiên động địa của Hầu Tử : " Đại ca ……"

"Hầu Tử." Mười Một không kích động như Hầu Tử, mà ngữ khí rất bình tĩnh nói : " Ngươi có thể liên lạc với Cuồng Triều không ?"

“Có thể. Có thể. Đại ca, ngươi bây giờ ở đâu? Trong khoảng thời gian này ngươi chạy đi đâu? Chúng ta một mạch tìm ngươi ……"

“Đi ." Mười Một chặn Hầu Tử lại không cho hắn tiếp tục đặt câu hỏi, nói : " Ngươi lập tức mang theo dụng cụ kết nối liên lạc với Cuồng Triều, một người tới …… tới ngoại ô phía tây, đầu đường Bạch Hà, ta chờ ngươi ở đó ."

"Được. Nhưng chỉ một người thôi sao? Hoàng Hậu hỏi ta thì ta nói như thế nào ?"

"Hoàng Hậu?" Mười Một lúc này mới nhớ tới ra, mình từng cứu Hoàng Hậu, lần trước đi Trần gia, hắn đã đưa Hoàng Hậu số liên lạc của Hầu Tử bảo cô đi tìm hắn. Nghe Hầu Tử nói, Hoàng Hậu hẳn là theo lời hắn, đã tìm được Hầu Tử rồi, hắn hỏi : " Cô đang ở với ngươi hả ?"

“Đúng vậy, không phải ngươi bảo cô tới tìm ta à?"

“Ừm. Được rồi, ngươi đưa cô cùng tới. Nhưng đừng để cho người ta phát hiện. Đặc biệt là Lãnh Dạ."

"Lãnh Dạ hắn ……"

Hầu Tử nói còn chưa nói nói xong, Mười Một đã gác điện thoại.

Đầu điện thoại bên kia, Hầu Tử giống như bị ma ám vọt tới một bộ điện thoại vệ tinh ở cạnh đó nói như quát vào điện thoại : "Cuồng Triều! Có tin tức của đại ca rồi !" Cũng không chờ Cuồng Triều đáp lại, hắn vứt cái điện thoại vệ tinh sang một bên rồi vội vàng chạy lên lầu hai nhảy xổ vào phòng Hàn Nguyệt Dung* .

Trong phòng Hàn Nguyệt Dung không có ai, trên giường có để mấy cái áo lót và quần trong, trong phòng vệ sinh truyền ra tiếng nước chảy tí tách .

"Phanh!" Hầu Tử một cước đá tung cửa phòng tắm một cách dã man, Hàn Nguyệt Dung quả nhiên đang trần truồng đứng tắm bên trong ,

Thấy cửa bị đạp tung, Hàn Nguyệt Dung lập tức vòng thân rồi mặc kệ cả người lõa lồ, trong tay không biết khi nào đã có một khẩu súng ngắn nhắm ngay vào Hầu Tử đang xông tới. Nhìn thấy là Hầu Tử, cô mới buông súng nhưng nói vẻ rất tức giận : "Hầu Tử, lần sau còn như vậy, ta giết ngươi thì đừng trách ." Nói xong liền xoay người muốn tiếp tục tắm rửa.

Vẻ mặt Hầu Tử rất kích động gào lên : "Hoàng Hậu ……"

“Câm miệng, ta nói với ngươi mấy trăm lần rồi, không được gọi ta là Hoàng Hậu."

Hầu Tử gào lên kích động : " Có tin tức đại ca rồi !"

Hàn Nguyệt Dung cả người run rẩy dữ dội, khẩu súng ngắn trong tay còn chưa kịp cất trở về đã rơi xuống đất mà không hề hay biết, xoay người không quản mình chưa kịp mặc quần áo chồm lên nắm chặt hai tay Hầu Tử, hỏi vẻ kích động : " Ngươi nói cái gì ?"

Hầu Tử cũng cực độ hưng phấn nói : " Có tin tức đại ca rồi. Hắn vừa gọi điện thoại bảo chúng ta lập tức đi tìm hắn ."

Hàn Nguyệt Dung đẩy Hầu Tử ra vọt ra bên ngoài, nhanh chóng mặc quần áo rồi nói : " Chờ ta, ta với ngươi cùng đi ."

Bên kia .

Mười Một gác điện thoại xong ra ngoài giơ tay chặn lại một chiếc xe taxi, vừa mở cửa xe xong thì lập tức một cái bóng trắng đã nhảy thót vào. Nhảy nhảy vài cái đã lên ghế sau ngồi chồm hỗm nhìn Mười Một, dường như sợ Mười Một bỏ nó lại, một mình đi mất. Đến khi Mười Một cũng vào xe, nó mới thoải mái ngồi ngay trên ghế .

Tài xế hạ cần đồng hồ tính tiền, hỏi : " Đi đâu ?"

"Đường Bạch Hà, quán nhạc cụ."

Tài xế chưa hề nghe qua về cửa hàng nhạc cụ, nhưng đường Bạch Hà thì hắn biết. Hắn nhấn ga nhanh chóng chạy tới đó .

Trên đường, tài xế thỉnh thoảng qua kính chiếu hậu liếc nhìn Tiểu Bạch đang ngồi trên ghế. Dường như rất hứng thú với nó, hỏi : " Con chó hồ ly của ngươi chắc không rẻ đâu ?"

“Chó hồ ly ?" Mười Một sửng sốt một chút, hắn chỉ biết là hình dáng Tiểu Bạch bây giờ giống như một con chó, nhưng hắn trước nay không nghiên cứu xem nó giống có một loại chó nào không .

“Đúng vậy ." Tài xế dường như rất xởi lởi, cười nói : "Bề ngoài nó rất giống chó hồ ly, nhưng chắc đây hẳn là con chó còn nhỏ. Hiện nay ngoài thị trường, một con chó hồ ly cũng phải hơn một ngàn tệ đó. Ờ, được rồi, chó Bắc Mĩ cũng cùng loại với chó hồ ly, nhưng không phải thuần chủng, nó là chó hồ ly và một loại chó nhỏ giao phối sinh ra ."

“À ?" Mười Một cúi đầu nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng đang ngửa đầu nhìn hắn. Hắn hỏi : " Chó hồ ly sinh ra ở đâu ?"

"Tiểu Trùng Quốc." Kiến thức của tài xế đối với phương diện này dường như rất phong phú, đáp không chút nghĩ ngợi : "Chó hồ ly thuần chủng lúc ban đầu sinh sản tại Tiểu Trùng Quốc, sau đó được bán ra khắp thế giới. Nhìn miệng và lông trên người con chó của ngươi, nó hẳn là một loại chó hồ ly thuần chủng. A a. Loại chó này, càng thuần chủng càng quý. Ngươi chắc phải trả giá kha khá để mua nó hẳn ?"

“Ừm ." Mười Một thuận miệng đáp rồi không nói nữa.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch