Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 540: Bất Giải Đích Mê Chi Dự Ngôn (2)

Chương 540: Bất Giải Đích Mê Chi Dự Ngôn (2)
Chứ không hề thấy đại hỏa gì cả… Không biết khi nhà máy bị đánh sập, mấy ngọn lửa ở đó có tính không nhỉ?"

"……”Cuồng Triều hắng giọng nói: “Lãnh Dạ, ta đang nói chuyện nghiêm chỉnh với các ngươi đó”

Lãnh Dạ làm vẻ mặt vô tội nói: “Ta rất nghiêm chỉnh đó chớ. Ta đúng thật không thấy đại hỏa đâu cả. Cái núi lửa chó má phun trào đó chẳng phải là do chúng tự mình chế tạo ra sao. Căn bản đâu có thật đâu."

Mười Một ngồi phía sau liếc mắt nhìn Lãnh Dạ, trong bốn người này cũng chỉ có hắn mới biết được ở dưới chân đảo Java quả thật có một miệng núi lửa đang hoạt động. Đây cũng là nguyên nhân tại sao người Indonesia lúc trước lựa chọn tiểu đảo này làm trụ sở của Lưỡi Hái Tử Thần, bởi vì Bố Lộ từng đề cập với hắn về việc này. Giáng thuật của họ quả thật cần phải có hoàn cảnh như vậy mới có thể đạt hiệu quả tốt, nhưng lời của Lãnh Dạ nói cũng là thật nốt. Việc núi lửa phun trào đích thật là người Indonesia bịa chuyện, Mười Một và Bố Lộ ngày đó chỉ cho nổ căn cứ thôi, chứ không hề gây ra hậu quả nghiêm trọng làm núi lửa phun trào. Chính phủ Indonesia vì không muốn người khác thấy công việc tẩy rửa căn cứ của họ, nên mới bịa ra một lý do như vậy để lấy cớ phong tỏa hòn đảo này.

“Được rồi, ta không tranh luận với ngươi nữa.” Cuồng Triều tiếp tục nói: “Ta tra xét trên mạng tìm được những tài liệu lịch sử cổ đại của Indonesia. Quả thật có một người tên là Ân Cáp Địch. Hơn nữa hắn cũng đích xác lưu lại hai điều tiên tri bí ẩn cho đời sau, được coi là những điều dự báo bí ẩn nhất."

Lãnh Dạ vuốt mũi nói: “Cuồng Triều, ngươi tin chuyện tiên tri vớ vẩn này từ khi nào thế?"

“Ta không tin, nhưng công việc của ta là phụ trách thu hoạch tin tình báo. Mẩu tiên tri này cũng là một loại tin tình báo. Trách nhiệm của ta là nói cho các ngươi biết, về phần các ngươi nghĩ như thế nào thì ta không can thiệp."

“Biến đi……” Lãnh Dạ khoát khoát tay như có người đang đứng trước mắt hắn.

Mười Một đột nhiên nói: “Cuồng Triều. Tiếp tục nói đi."

Lãnh Dạ sửng sốt một chút, nhìn Mười Một vẻ kỳ quái, nhưng không nói gì thêm.

Cuồng Triều nói: “Lời tiên tri này vốn không có gì đặc biệt. Nhưng so sánh với tình huống của chúng ta, ta càng ngày càng cảm thấy như là nó nói về việc làm của chúng ta. Các ngươi xem nhé, khúc trước nói về tình huống đảo Java. Phần sau nói về việc trả lại cái gì đó. Có phải là nói về chúng ta muốn thu hồi cổ vật của Long quốc không?"

Lãnh Dạ ngẫm nghĩ một lát rồi cười nói: “Loại sự kiện này cũng bị ngươi xe chỉ luồn kim biến ra phức tạp rồi."

“Ta không xe chỉ, chỉ là… mẹ nó, tính ra, tùy các ngươi thôi, đã cung cấp đủ tin tình báo rồi, nhìn nhận nó như thế nào là tùy các ngươi thôi."

Mười Một lạnh nhạt nói: “Điều tiên tri thứ hai nói cái gì?"

Lãnh Dạ hướng Mười Một chớp chớp mắt, hỏi: “Ủa, ngươi bị hút hồn vào cái lý thuyết hư vô huyền ảo đó à?"

Mười Một chẳng thèm nhìn Lãnh Dạ lấy một cái, vừa nghe Cuồng Triều nói chuyện vừa quan sát căn nhà đối diện.

“Lời tiên tri thứ hai là: "mây đen bao trùm cả đại địa. Hắc ám bao phủ bầu trời. Thế giới này sẽ không còn có ánh sáng nữa, trừ phi…""

Lãnh Dạ đợi một lúc lâu mà vẫn không thấy Cuồng Triều nói cho xong câu, nhịn không được tò mò hỏi: “Trừ phi cái gì?"

Cuồng Triều không khỏi tức giận nói: “Ta cũng muốn biết trừ phi cái gì lắm. Nhưng Ân Cáp Địch không nói ra."

“Mẹ kiếp, ngươi đừng nói là khi hắn chưa nói xong, bỗng nấc lên phun máu mà chết đó?"

“Không khinh khủng như ngươi nói đâu, lúc đó hắn quả thật cũng sắp hết thở rồi, nhưng vẫn còn chưa chết, chỉ là hắn không muốn nói thôi."

Lãnh Dạ hỏi vẻ ngạc nhiên: “Tại sao?"

“Tại sao gì mà lắm thế? Nếu ta biết tại sao, thì đã không cần phải đợi ngươi hỏi ta tại sao rồi."

“Mẹ nó……” Lãnh Dạ bĩu môi. Ngẫm nghĩ một lát rồi nhịn xuống đổi đề tài, lên tiếng nói: “Mây đen là cái gì, hắc ám nữa chứ. Ánh sáng, mấy thứ đó nói về cái gì?"

“Ta cũng muốn biết.” Dừng một chút, Cuồng Triều nói tiếp: “Ngươi có biết hai điều tiên tri này là ai truyền ra không?"

Lãnh Dạ gào lên: “Ta đâu phải là tình báo đâu."

"Mike Bridge, giáo sư khoa lịch sử đại học Bỉ Lộ Tư, Anh Quốc.” Cuồng Triều nói: “Ông ta là một fan cuồng nhiệt của Ân Cáp Địch, từng viết nhiều cuốn sách mà tất cả đều nói về những lời tiên tri của Ân Cáp Địch. Sự tình xảy ra ở đảo Java cũng là do ông ta liên hệ với điều tiên tri của Ân Cáp Địch mới gây ra cơn sốt online như vậy. Còn Mike Bridge sau khi trích dẫn lời tiên tri lại đăng thêm một bài nữa, nói là ông ấy đã tìm ra đầu mối trong lời tiên tri đầu tiên rồi, rất có thể là cái phần bí ẩn mà Ân Cáp Địch cố tình che dấu."

Lúc này đến cả Vịt Bầu cũng nhịn không được tò mò hỏi: “Cái gì bí ẩn?"

Cuồng Triều đáp: “Chính là điều tiên tri thứ hai. Cái phần mà Ân Cáp Địch không nói ra , Mike Bridge đã đề cập trong bài luận của hắn. Ân Cáp Địch rất có thể đã nói ra rồi , nhưng lại ngụy trang rất kín. Hắn tìm được đầu mối này rồi. Do đó chuẩn bị đi khai phá điều bí ẩn đó."

Lãnh Dạ bật cười nói: “Chỉ là một lời tiên tri thôi, làm gì có cái gì bí ẩn chứ."

“Mike Bridge gọi đó là bí ẩn của Ân Cáp Địch, về phần đó là cái gì thì hắn không đề cập trong bài luận của mình. Nhưng phát biểu điều này trong bài luận của hắn xong, Mike Bridge ngay trong ngày dẫn một nhóm người bay đi Lạp Duy Tư. Sau đó vào sa mạc. Đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì cả."

Đôi mắt màu xám luôn luôn lạnh lùng của Mười Một đột nhiên hiện lên ánh sáng lấp lánh, hắn gằn giọng hỏi nhỏ: “Lạp Duy Tư, sa mạc?"

“Đúng.”Cuồng Triều đáp: “Ta chỉ có thể tìm được đến đó thôi, bây giờ rất nhiều học giả đều đang tập trung tới Lạp Duy Tư đợi tin tức của Mike Bridge, nhưng chỉ thấy truyền ra vài tin tức chứng tỏ hắn vẫn còn ở sa mạc."

“Biết rồi.” Mười Một một lần nữa hướng tầm mắt trở lại căn nhà đối diện, không phải là hắn không thèm quan tâm đến việc gì cả, mà là hắn biết cách che dấu bản thân quá sâu, sâu đến nỗi không ai có thể đụng đến trái tim của hắn được.

Sa mạc ở Lạp Duy Tư, chẳng lẽ lời tiên tri của Ân Cáp Địch lại hoàn toàn đúng. Có khi nào sa mạc này có liên quan đến nơi táng thân của “Thủ lĩnh” Long Hồn? Nhưng Mike Bridge làm sao từ một câu tiên tri chẳng hề có đầu mối gì lại tìm ra đầu mối này?

Ân Cáp Địch… Mike Bridge…

Sau khi Mười Một thốt ra câu “biết rồi” này xong, câu chuyện về tiên tri tạm thời dừng lại, Lãnh Dạ cũng bắt chước hạ cánh cửa thủy tinh, quan sát căn nhà đối diện, hỏi: “Cuồng Triều, tổng bộ Hoa Nhài Đen đúng thật là ở chỗ này hả?"

“Từ vị trí của điện thoại di động các ngươi thì tổng bộ Hoa Nhài Đen chính là đang ở đối diện bên kia đường.”

“Nhưng… nhưng…” Lãnh Dạ chỉ vào căn nhà đối diện nói: “Nhưng đó là nơi vui chơi giải trí mà. Lầu một là sòng bạc, lầu hai là sàn nhảy, lầu ba là nơi tìm đàn bà… Nhìn tới nhìn lui cũng không giống tổng bộ của một thế lực lớn."

“Địa điểm là do Vu Quang Hải cấp đó. Ta cũng không rành. Tổng bộ Hoa Nhài Đen chính là ở building đó."

Mười Một hỏi: “Món đồ đó có khả năng giấu ở đâu nhất?"

Cuồng Triều đáp: “Nếu muốn giấu vật thì cũng chỉ có thể để trong phạm vi trên tầng ba mà thôi."

“Nói nhảm.” Lãnh Dạ không khỏi tức giận nói: “Tổng cộng sáu tầng lầu, trước nay không có ai có thể lên được ba tầng trên là tầng bốn, năm, sáu, đương nhiên phải là nơi có khả năng cất giấu nhất chứ."

Cuồng Triều lần này không đấu võ miệng với Lãnh Dạ nữa, mà nói: “Người được Vu Quang Hải phái đi đã tới rồi."







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch