Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 647: Làm Người Mà Không Nhận Ra Võ Đại Lang, Ăn Hết Bánh Nướng Cũng Uổng Phí (1)

Chương 647: Làm Người Mà Không Nhận Ra Võ Đại Lang, Ăn Hết Bánh Nướng Cũng Uổng Phí (1)


Tại kinh thành Long Quốc, một đêm gió thổi mây bay, Phong Dã tổ của Tiểu Trùng Quốc, tổ chức lính đánh thuê mạnh nhất phương Đông Đại Quyển, tổ chức hoạt động ngầm lớn nhất Tây phương Ma Quỷ, cùng với Mệnh Vận - quân đoàn đã từng nổi danh mười hai năm trước ở Tây phương giới, tại thời điểm cực thịnh đã bốc hơi sau một đêm, mấy thế lực ngầm khổng lồ này đều đang cố gắng xâm nhập vào thủ đô Long Quốc. Một vài người kịp thời có được tin tức đều ngửi thấy mùi thuốc súng trong đó. Chỉ có những người dân vẫn bận rộn với cuộc sống thường ngày của họ, đối với họ mà nói, có lẽ cái chuyện đất trời thay đổi đúng là cách xa mười vạn tám ngàn dặm.

Đồng thời, tại kinh thành tiêu điểm mà các lực lượng tập trung chú ý đến chính là thành phố Hải Diêm cách đó không xa.

Dưới bóng đêm, thành phố sớm đã được phủ lên một tầng ánh đèn nê on chói mắt, thành phố đèn đỏ rượu xanh khiến người ta chìm trong trầm mê, không muốn tỉnh lại đối diện với đời người vô tình.

Lúc này, hai chiếc xe đen việt dã tiến nhập vào bãi đậu xe ngầm lớn nhà vui chơi giải trí. Ngó qua cửa kính xe, chỉ thấy có hai nhân viên công ty ngoài ra chẳng có ai hết. Bảo an thậm chí còn không thèm lướt nhìn, trực tiếp vẫy tay cho vào.

Hai chiếc xe nhanh chóng tìm một đất trống để dừng xe, trong đó một nhân viên công ty nhảy ra, trước tiên nhìn quanh bốn hướng, thấy không có ai liền đi ra sau xe mở cửa khoang sau xe. Sau đó ra sau chiếc xe khác cũng mở khoang sau xe như vậy.

Hai chiếc xe một trước một sau khoang sau đều mở, không nhìn thì không biết, chứ nhìn rồi thì thật dọa người. không gian trong khoang sau không rộng có ba người nhảy ra. hai xe khoang sau nhảy ra là bốn nam hai nữ, sáu người này đều không nói gì. Sau khi mọi người nhìn nhau, nhân viên công ty ấn cầu thang máy xuống.

Một đoàn bảy người đều cùng vào thang máy, nhân viên công ty ấn nút "4F", thang máy bắt đầu chầm chậm đi lên . Không biết là họ may mắn hay là có người cố ý sắp đặt. Cầu thang máy chạy một mạch lên tầng bốn mà không bị gián đoạn.

Cửa cầu thang máy mở ra, lập tức có bốn tên hộ vệ quây lại nhìn trừng trừng vào cầu thang. Bên ngoài có một thanh niên đứng ngoài trước cửa cầu thang mỉm cười nhìn những người trong cầu thang ra, nhẹ nhàng nói: “Sở Nguyên."

Mười Một chiếu nhìn vào thanh niên nhẹ nhàng gật đầu thay lời đáp. Lãnh Dạ thì vẫy tay như là lâu năm chưa gặp lại lão bằng hữu nhiệt tình nói: “Ồ! Tiểu Kiếm!"

Diệp Kiếm mỉm cười hướng Lãnh Dạ gật đầu. Mục quang quay sang Mười Một dò xét. Nhún vai nói: “Xin lỗi! Phải làm việc này".

Mười một và Lãnh Dạ không phản kháng giơ hai tay lên để họ lục soát. Nhìn hai người bọn họ như vậy, Hoả Điểu và Dawell càng không nói gì. Bốn tên hộ vệ nhanh chóng kiểm tra hoàn tất. Trừ Mười Một và Dawell, Lãnh Dạ và Hoả Điểu kiểm tra ra có một khẩu súng. Cuối cùng mục quang Diệp Kiếm dừng lại ở Băng Mộng và Tuyết Linh Nhi.

Băng Mộng lông mày nhăn lên, vẻ mặt bất mãn nói: “Tìm nữ nhân đến kiểm tra!"

Diệp Kiếm cười khổ nói: “Vu lão gia không nghĩ đến trong các ngươi lại có nữ nhân. Cho nên ở đây không sếp đặt nữ nhân, đều là sự giúp đỡ của đại lão gia mà. Yên tâm đi! Bọn họ đều có chức nghiệp đạo đức, không phải là kiểm tra sờ loạn đâu. Hoặc là hai người có thể ở lại đây đợi?"

Lãnh Dạ cướp lời nói: “chi bằng để bọn ta làm thay cho?" Lời còn chưa dứt ánh mắt Băng Mộng hung hăng nhìn lại, vân vê mũi cười mỉa. Nhưng trên mặt lại có chút vẻ mong chờ.

Băng Mộng hừm một tiếng, giơ hai tay nói: “Được rồi! Coi như là bị quỷ sờ!"

Diệp Kiếm vẫy tay, lập tức có người tới lục soát hai vị nữ nhân, rất nhanh đã tìm thấy trong người Băng Mộng có một thanh dao găm, trên người Tuyết Linh Nhi hai khẩu súng. Khả năng là sợ hãi thanh uy của Vu lão gia, hai kẻ lục soát này quả nhiên không dám làm bừa, chỗ không nên sờ đều không dám sờ vào.

Sau sự việc đó lại có người mang máy dò kim loại, lần này đích thân Diệp Kiếm động thủ. Hướng về phía sáu người quét từ đầu đến chân, sau khi xác định trên người bọn họ không mang vật phẩm kim loại Diệp Kiếm dẫn sáu người đi vào bên trong. Trong lúc quét Mười Một phát sinh một điểm nhưng không ai để ý đến tình huống nhỏ này, Diệp Kiếm chỉ quét đến cẳng chân sau đó không tiếp tục quét xuống dưới nữa. Khi Diệp Kiếm đứng thẳng người lên , hai người im lặng dùng ánh mắt trao đổi nhanh với nhau.

Diệp Kiếm dẫn sáu người đi vòng vèo vào trong. Tầng này ban đầu là phòng karaoke, nhưng hôm nay Vu Quang Hải bao trọn gói cả tầng cho nên đi thẳng hai bên đều yên lặng vô thanh, không còn như ngày thường âm thanh ồn ào khắp nơi.

Đoàn người đi đến trước cửa phòng karaoke lớn nhất tầng. Đứng bên ngoài có hai đoàn người, hàng bên trái có sáu người, đứng thành hàng chỉnh tề, nhìn bọn họ tư thế đứng và hay tay đặt ở đai lưng khiến trông như sáu người này muốn bắn thật. Khi Diệp Kiếm và Mười Một đồng thời xuất hiện, sáu người bên trái liền nhìn sang ngang.

Và đứng đối diện bọn họ là nhóm bên phải bảy người, bảy người này cũng đứng thẳng tắp, lưng cũng thẳng, mỗi người bọn họ cũng không thèm liếc nhìn đối diện, cho dù bọn Mười Một đến, trừ người đầu tiên đứng tận ngoài chiếu ánh mắt dò hỏi ra, những người còn lại không quay sang nhìn. Người có tố chất ở hai bên nhìn phân cao thấp, càng kỳ quái hơn là bảy người này không như sáu người đối diện đứng thành chỉnh tề, nhưng bọn họ đứng thành hình vòng cung bao vây trước cửa. Mười Một và Lãnh Dạ mắt nhìn thấy là liền phòng ngự và tấn công, chỉ cần bên ngoài có người đột nhiên xông vào là bảy người đồng thời phát động công kích, mà sáu người đối diện lại muốn tản khai ra để tránh ngộ thương đến bản thân.

Dawell dường như nhận ra sự bất đồng của bảy người bên phải, ánh mắt ngạc nhiên nhìn hướng về Mười Một, nhìn Mười Một sắc mặt không biểu tình và cùng Diệp Kiếm từ trong bước qua, Dawell không dám hỏi chỉ đành thấp đầu bước theo.

Diệp Kiếm đi đầu đến trước cửa, nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó đợi bên ngoài không dám ồn ào. Rất nhanh, người bên trong mở cánh cửa lớn ra, một cái đầu từ trong nhìn ra ngoài nhìn Diệp Kiếm gật đầu rồi lùi lại mở hai bên cánh cửa.

Phòng bên trong rất lớn, có thể chứa được 30 người. Một cái ghế sofa dài hình vòng cung dựa tường vây quanh một nửa phòng. Đối diện ghế sofa là một cái màn hình TV, trên đó đang chiếu một ca khúc êm ái. Trước mỗi ghế sofa là đều có một cái bàn thuỷ tinh, trên mỗi bàn thuỷ tinh đều có đĩa đầy hoa qua, hạt dưa, bánh sôcôla. Nhưng mà vài cốc trà đều đầy, hiển nhiên còn chưa ai động vào.

Trong phòng bao lúc này chỉ có hai nam 4 nữ đang ngồi trên ghế sofa, trong đó chính thị là Vu Quang Hải.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch