Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 825: Ven Bờ Đông Hải (2)

Chương 825: Ven Bờ Đông Hải (2)


Mười Một gật đầu tỏ ý đã hiểu, Phó Kiều Kiều thấy không còn gì để nói nữa, vì thế cáo từ rời đi.

Sau khi Phó Kiều Kiều rời khỏi, Mười Một bắt đầu kiểm tra từng ngóc ngách và vị trí ẩn náu ở trong phòng, sau khi không tìm thấy bất cứ lổ hổng, máy quay lén và thiết bị nghe trộm nào thì mới buông lỏng người ngồi xuống ghế, lấy mớ tư liệu sản xuất may mặc đó ra bắt đầu chăm chú đọc. Đối với những mô hình kinh doanh của công ty này, hắn chỉ đọc lướt qua rồi vất qua một bên, cái phương thức kinh doanh về sản xuất may mặc của công ty này không có chỗ nào là mới lạ, chỉ là đi theo con đường kinh doanh thương mại truyền thống, danh tiếng cũng hoàn toàn là dựa vào thế mạnh của đồng tiền mà có. Bỏ ra mấy trăm triệu suốt từ sáng đến tối tung quảng cáo trên truyền hình. Báo chí, tạp chí mỗi ngày đều đăng tên công ty của bọn họ cùng với mấy tấm hình trang phục mới, thuần tuý là nướng hết một số tiền khổng lồ mới miễng cưỡng kiếm được danh tiếng cho bản thân. Cũng chính vì như vậy, công ty sản xuất may mặc này mới mắc vô số nợ, cho đến giờ vẫn phải khất ngân hàng một khoảng nợ kếch sù lên đến ba trăm triệu.

Nhưng ở phương diện kinh doanh, công ty sản xuất y phục này lại vận dụng mô hình kinh doanh truyền thống để chế xuất thành phẩm, vận dụng đến tất cả các cửa hàng buôn bán sản phẩm đặc biệt để tiêu thụ và xuất khẩu ra nước ngoài. Tuy là có lãi, nhưng dòng vốn bỏ ra quá lớn, rất khó thu hồi. Nếu như dòng vốn bị gián đoạn thì cả một cơ nghiệp trong nước sẽ bị sụp đổ trong một đêm. Mười Một hết sức coi thường mô hình kinh doanh như vầy. Khi ở Ma Quỷ hắn đã học qua toàn bộ những mô hình kinh doanh thương mại trình độ cao nhất trên thế giới. Bây giờ trong đầu hắn, mô hình cải cách kinh doanh cho cái công ty sản xuất may mặc này không có một trăm thì cũng có tới tám mươi, tuỳ tiện đưa ra vài cái cũng đều có thể dễ dàng làm cho kim ngạch của doanh nghiệp sản xuất may mặc này trong vòng một năm ít nhất sẽ tăng gấp đôi, hơn nữa sẽ còn không cần đến số vốn quá lớn, và nhất thời cũng khó mà gặp phải nguy hiểm. Nhưng bây giờ hắn chẳng qua là mượn cái thân phận của công ty này, không thân cũng chẳng quen với người ta, cho nên dĩ nhiên sẽ không giúp đỡ bọn họ để tự rước phiền phức về, cho nên chỉ xem rồi thôi.

Ngược lại, Mười Một không biết gì về quy trình chế tạo quần áo, chế tạo quần áo từ chất liệu vải cho đến tạo thành sản phẩm cần phải trải qua nhiều gia đoạn. Chẳng hạn như chọn lựa chất liệu vải, cắt may, tẩy trắng, nhuộm màu vân vân, tất cả đều là những thứ mà Ma Quỷ chưa hề dạy qua, cho nên hắn đặc biệt đọc kỹ những tài liệu về phương diện này.

Xấp tài liệu không hề dày, Mười Một chỉ tốn khoảng nửa giờ đồng hồ thì đã ghi nhớ tất cả từ đầu đến đuôi. Bằng vào năng lực ghi nhớ mạnh mẽ của hắn thì chỉ cần lướt qua một lần đã có thể ghi nhớ toàn bộ nội dung một cách hoàn chỉnh, chỉ thiếu về mặt lý giải.

Đặt xấp tài liệu xuống rồi nhìn đồng hồ, thấy đã sắp đến giữa trưa, Mười Một đi xuống nhà hàng của khách sạn ở lầu ba gọi đại vài ba món ăn, sau đó lại trở về phòng ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu luyện công. Dù sao thì bây giờ hắn cũng không có việc gì làm, lại chẳng muốn ra ngoài đi loanh quanh, cho nên tĩnh toạ luyện công là sự lựa chọn tốt nhất để giết thời gian.

Hắn ngồi như vậy cho tới lúc trời đã nhá nhem, mãi đến khi tiếng bước chân đi đến dừng ở trước cửa thì mới khiến cho hắn chú ý. Mười Một chậm rãi mở mắt, nhìn chằm chằm về phía cánh cửa, ngón tay đã đặt hờ lên trên thanh Trảm Nguyệt ở bên hông.

Chờ rất lâu mà vẫn không thấy có người bấm chuông hoặc gõ cửa, người đến vẫn đứng yên ở trước cửa phòng, trong lòng Mười Một nảy sinh nghi hoặc. Hắn cầm lấy thanh Trảm Nguyệt lặng lẽ đi đến đằng sau cánh cửa, liếc mắt nhìn qua lỗ nhòm. Qua lỗ nhòm, hắn nhìn thấy Thuỷ Nhu đang có chút do dự đứng ở bên ngoài, đầu khẽ cúi, cũng không biết là đang nghĩ ngợi gì.

Thấy đó là Thuỷ Nhu, lúc này Mười Một mới yên tâm, hắn cất thanh Trảm Nguyệt rồi đưa tay ra mở cửa phòng. Tiếng "két" khi cánh cửa được mở ra làm cho tâm trí đang du ngoạn của Thuỷ Nhu bừng tỉnh, cô vội vã ngẩng đầu. Thấy Mười Một đang đứng ở ngay cửa, nhất thời cô có chút xấu hổ, khẽ cúi đầu xuống rồi kêu: "Băng."

"Vào đi." Mười Một thấy chung quanh hành lang không có người, bèn tránh mình để nhường đường.

Thuỷ Nhu khẽ "ừ" một tiếng, vẫn cúi đầu mà bước vào trong phòng.

Mười Một khoá cửa rồi xoay người lại nói: "Tôi tên là Sở Nguyên."

Thuỷ Nhu gật đầu, lí nhí đáp lại: "Ừ."

Mười Một nhìn ra cửa sổ, thấy bên ngoài sắc trời đã bước vào hoàng hôn. Hắn kéo rèm cửa lại rồi hỏi: "Cả ngày hôm nay cô đều không ở trong phòng ư?"

Thuỷ Nhu khẽ đáp: "Sáng sớm tổ trưởng gọi điện thoại thông báo cho tôi biết là "hàng" của chúng ta đã đến, cho nên tôi mới đi ra ngoài lấy "hàng". Xin lỗi đã không đi đón anh."

Mười Một biết "hàng" mà Thuỷ Nhu nói đến chính là trang thiết bị đặc thù mà Long Hồn chuẩn bị cho bọn họ, do công việc lần này được tiến hành bí mật, lại không thể ra mặt đòi chính phủ trang bị chi viện, cho nên trang thiết bị của bọn họ đều là thứ được bí mật vận chuyển đến bằng con đường khác khi cần đến. Hơn nữa trong đó còn có không ít vũ khí và trang bị đặc biệt được tổ khoa kỹ của Long Quốc bí mật nghiên cứu gửi đến, những trang thiết bị này ngay cả chính phủ bản xứ chưa từng thấy qua, thậm chí rất có thể là chưa từng được nghe nói đến.

"Không sao." Mười Một lấy đồ uống trong tủ lạnh ra đưa cho Thuỷ Nhu, Thuỷ Nhu cảm ơn rồi cầm ở trong tay mà không mở ra. Mười Một lấy cho mình một chai nước suối, vặn nắp hớp vài ngụm rồi hỏi: "Đã ăn tối chưa?"

"Vẫn chưa." Thuỷ Nhu lắc đầu nói: "Anh thì sao?"

"Cùng đi ăn chung nhé?"

"Được." Thuỷ Nhu tiện tay đặt chai nước lên bàn, đứng dậy đi cùng với Mười Một ra ngoài.

Hai người bước vào trong thang máy, Thuỷ Nhu hỏi: "Anh muốn ăn gì? Tôi đãi."

"Tuỳ." Mười Một ngước đầu nhìn lên chiếc máy camera đặt ở trên góc thang máy, cân nhắc có nên liên hệ với Cuồng Triều để ngầm giúp hắn giám thị những kẻ khả nghi hay không.

Thuỷ Nhu không hề biết những suy nghĩ lúc này của Mười Một, Mười Một trong ấn tượng của cô vẫn luôn không thích trò chuyện, bây giờ có thể nói nhiều với hắn như vậy đã rất khó khăn rồi, vì thế quay sang giới thiệu với hắn: "Nếu không thì đi quán ăn Hải Cảnh đi? Hôm qua tôi có qua đó một lần, cảnh trí ở đó rất được, còn có thể xem phong cảnh biển."

"Tuỳ." Mười Một chẳng có yêu cầu gì về ăn uống. Với hắn mà nói, cho dù là sơn hào hải vị hay là lương khô khó nuốt chẳng qua cũng chỉ là lương thực để lắp đầy bao tử, bồi đắp sức lực để tiếp tục chiến đấu mà thôi.

Hai người bước ra khách sạn, người phục vụ giúp bọn họ gọi đến một chiếc ta-xi rồi chạy thẳng đến quán ăn Hải Cảnh mà Thuỷ Nhu đã giới thiệu. Suốt dọc đường hai người không ai nói chuyện với ai. Đến quán, Mười Một cũng lại một câu "tuỳ" rồi trao nhiệm vụ gọi món cho Thuỷ Nhu.

Thuỷ Nhu dè dặt chọn vài món ngon tinh xảo, rồi gọi thêm một chai rượu đỏ Bá Tước lâu năm.

Rất mau đồ ăn đã được dọn lên, phục vụ bước tới xin phép được giúp bọn họ khui rượu. Mười Một không chút khách khí nói: "Tôi không uống rượu."

Phục vụ hết sức ngạc nhiên nhìn sang Thuỷ Nhu, Thuỷ Nhu thoáng cười gượng, rồi nhẹ giọng nói: "Không cần khui, cảm ơn."

Phục vụ hết sức lịch sự khom người bước ra, như nhớ lại chuyện cũ, Thuỷ Nhu có phần sa sút tinh thần nói: "Trước khi xảy ra biến cố, mỗi lần ra ngoài ăn tôi cũng sẽ đều gọi một chai rượu đỏ, cũng có chút thành thói quen rồi."

Mười Một không đáp lại, cầm lấy dao nĩa sắc một miếng thịt bò lớn tọng thẳng vào miệng, nhai nhóp nhép mấy cái thì nuốt xuống bao tử. Thuỷ Nhu tròn mắt nhìn cái tư thế ăn uống thô bạo của Mười Một, như thể "gió quét lá khô", chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã tiêu diệt sạch sẽ một khay thịt bò, xong lại lập tức tiếp tục chĩa súng sang những món ngon khác mà khai hoả. Cái cách ăn của Mười Một thật sự khiến cho người khác không dám tán dương, cứ giống như một người đã bị bỏ đói quá lâu, sung chát cũng ăn, chẳng quan tâm là thứ gì, vừa bỏ vào miệng là lập tức trôi tuột xuống bao tử, thậm chí ngay cả phục vụ và tất cả các thực khách ở gần đó cũng ngoái đầu lại nhìn bằng ánh mắt kinh dị. Nhưng Mười Một nào có đếm xỉa gì.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch