Bất kể là thời đại nào, vẻ ngoài mĩ miều vẫn luôn là nguồn tài nguyên khan hiếm.
Bởi vì vẻ bề ngoài hơn người, fan hâm mộ phòng live stream của Trần Niên đối với hành trình khám phá lần này lại càng thêm nhiệt tình, tặng quà mãi không ngớt, nhưng trọng điểm lại có chút không đúng, không phải yêu cầu Trần Niên quay thức ăn nhiều hơn, mà là quay Trình Hoan nhiều hơn.
[Không cần biết đồ ăn nấu như thế nào, nhìn khuôn mặt này tôi chắc chắn ăn được hai bát cơm!]
[Quay mĩ nữ đi có được không? Nói thật lòng tôi nhìn mặt chủ bá nhiều đến phát ngán rồi.]
[Nếu không phải vì ở quá xa thì bây giờ tôi sẽ lập tức đi qua đó!]
[Cùng thành phố, đã ra khỏi nhà.]
[Bánh mật là cái đồ hèn nhát, đứng đực ra như qua gỗ vậy, thật vô dụng!]
(Bánh mật: nguyên tác là 年糕, tên fan gọi Trần Niên 陈年)
(Chủ bá: chủ phòng livestream)
Trần Niên mỉm cười nhìn ống kính, đi ra bên ngoài quầy hàng, ống kính liền chiếu thẳng vào Trình Hoan.
Cậu chỉ quay một chút rồi chuyển đi chỗ khác, lại ghé mặt vào: “Được rồi được rồi, chúng ta không nên làm phiền người khác làm việc đâu.”
[Cút cút cút! Cậu xấu quá làm mù mắt tôi rồi!]
[Phì, tôi khinh!]
Phòng live stream được một trận mắng chửi xối xả, Trần Niên lại không để ý đến bọn họ, cậu tìm thấy chỗ bạn tốt của mình, ngồi xuống bên cạnh cậu ấy.
Hứa Xuyên đến được một lúc, đồ ăn vừa gọi cũng đã làm xong.
Thịt nướng vừa được đem lên, vẫn còn tỏa ra hơi nóng, Trần Niên không khách khí cầm lấy một xiên, vừa ăn một miếng mắt liền mở to, cắn que xiên nhìn ống kính giơ ngón cái: “Thịt này rất ngon.”
Khán giả xem live stream lần này tỏ vẻ không tin tưởng cậu.
[Mê gái như này, có cho ăn phân ông cũng thấy ngon.]
[Mặc dù tôi thấy cô này rất đẹp, nhưng mà cậu cũng đừng nhắm mắt nói bừa chứ, nói thật tôi sống đến bây giờ chưa gặp người con gái nào nướng thịt ngon cả.]
[Phân biệt giới tính vừa vừa phai phải thôi chứ? Ai nói con gái nấu ăn không ngon.]
[Ha ha, tôi đây là nói thật lòng, bọn con gái các người chẳng qua chỉ là ở nhà nấu mấy món vớ vẩn, đầu bếp nổi tiếng thế giới căn bản toàn là đàn ông.]
..................
Phát súng đầu tiên nổ ra, fan hâm mộ bắt đầu cãi cọ lẫn nhau, Trần Niên thấy vậy liền lập tức can ngăn: “Mọi người đừng cãi nhau nữa, món này thật sự rất ngon, tôi xin đảm bảo!”
Không để bọn họ tiếp tục khiêu khích cãi cọ nữa, cậu cầm gậy tự sướng, quay camera quay mấy bàn nữa.
“Nếu như chỉ vì được ngắm mặt, thì tại sao ở đây lại có nhiều em gái như này?”
Tuy rằng Trình Hoan vẫn luôn gặp những người đàn ông có mục đích khác, nhưng quả thật đến gian hàng này chủ yếu là khách hàng nữ, Trần Niên quay qua một bàn, chỗ có bốn năm cô gái đang ngồi, ở giữa chồng đầy ắp những xiên thịt, họ vừa ăn vừa nói chuyện.
Dựa vào thực tế để chứng minh, phần lớn người xem live stream không còn nghi ngờ nữa, thi thoảng có mấy quan điểm trái chiều, nhưng cũng rất nhanh bị chìm xuống.
Giống như những chương trình trước đó, Trần Niên vừa ăn vừa bình phẩm.
“Tôi không biết thịt này được chế biến như thế nào, nhưng mà rất mềm, bên trong vẫn còn nước thịt.” Cậu giải quyết nốt xiên cuối cùng, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ: “Ngon thì đúng là ngon thật đấy, nhưng mà khuyết điểm duy nhất là ăn nhiều rất dễ bị béo phì.”
Cậu lau sạch vết dầu trên miệng, đứng dậy trả tiền, tay cầm chỗ tiền lẻ vừa tìm được, cậu lại nói thêm một câu: “Với cả làm ví tiền mỏng nhanh quá.”
Từ Lệ đứng ở bên cạnh, nghe thấy cậu ấy nói vậy liền bật cười: “Tiền trao cháo múc, sao cậu không nói thịt của chỗ chúng tôi vừa ngon lượng lại vừa phải đi!”
“Quả thật không sai.”
Sau khi Trần Niên đi, Từ Lệ kề tai nói nhỏ với Trình Hoan: “Chàng trai trẻ này hình như làm live stream, chị thấy lúc cậu ấy ăn cứ nói chuyện với cái điện thoại suốt.”
Trong hai năm gần đây nền tảng live stream phát triển mạnh mẽ, Từ Lệ cũng từng xem qua vài live stream, nhưng chưa từng thấy kiểu livestream như của Trần Niên: “Em nói xem quay lên có người xem không?”