Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 1087: Tiểu sư thúc

Chương 1087: Tiểu sư thúc




Dưới chân Thập Sơn, hơn mười vị Nguyên Anh, mấy trăm Kim Đan cùng Trúc Cơ, không ai dám ngẩng đầu nữa.

Trên mặt mọi người đều mang theo vẻ kính sợ.

Không ai có thể nghĩ tới, đại trưởng lão vốn nên tọa hóa ở Tam Tài điện, cư nhiên đi ra Hóa Cảnh, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Càng không ai nghĩ tới, tên vừa rồi bị thẩm vấn, lúc này đang đứng ở phía sau đại trưởng lão, khóe miệng mang theo nụ cười, thần sắc thoải mái giống như đang xem kịch, về phần tội giết người đoạt bảo, căn bản không chút lo lắng.

Đại trưởng lão Địa Kiếm tông đột nhiên xuất hiện, không chỉ chấn nhiếp Nguyên Anh của tông môn, cũng mang đến cho những cường giả Nguyên Anh này một phần kinh hỉ, nhất là Cổ Phan Kỳ, cơ hồ muốn mừng như điên hoan hô.

Bởi vì hắn bị kẹp giữa Vân Thượng Phong cùng Vân Hạ Phong quá lâu, có lẽ là tên của vị tông chủ này không tốt, Cổ Phan Kỳ cùng không sai biệt lắm.

Chỉ cường giả cần Hóa Thần trở về, như vậy Địa Kiếm tông từ nay về sau sẽ không tồn tại hai phái, có cường giả Hóa Thần tọa trấn, Địa Kiếm tông cũng sẽ một lần nữa trở lại nhất lưu tông môn, không cần đề phòng các môn phái khác rình mò nữa, không bao giờ phải đứng thẳng không nổi thắt lưng ở trước mặt đồng môn của Thiên Kiếm tông cùng Nhân Kiếm tông.

- Địa Kiếm tông đương đại tông chủ Cổ Phan Kỳ, cung nghênh đại trưởng lão.

Tông chủ hô to một tiếng, đánh thức những người khác, tất cả người Địa Kiếm tông đồng thanh quát to:

- Cung nghênh đại trưởng lão!!

Tiếng chúc mừng như sóng thần, hội tụ thành tình cảm kính sợ như vạn người kính ngưỡng, trước mặt Hóa Thần, Nguyên Anh có thiên phú cũng phải đại lễ bái lạy.

Ánh mắt đại trưởng lão cũng không linh động, ngược lại có chút ngây ngô, nếu như nhìn kỹ còn có thể phát hiện trong đồng tử người mạnh nhất Địa Kiếm tông này cũng không có tiêu cự.

Không ai dám nhìn cường giả Hóa Thần nhiều, ngay cả hậu bối ruột thịt của Hồng Chí là Hồng Tâm Vũ cũng không dám nhìn trưởng bối nhà mình nhiều.

- Đứng lên đi.

Tiếng trầm thấp khàn khàn từ trong miệng đại trưởng lão phát ra, nhận được mệnh lệnh, Địa Kiếm tông do tông chủ cầm đầu nhao nhao đứng dậy, một đám vô cùng cung kính, lại rất kỳ quái, bởi vì phản đồ kia thập ác bất xá của tông môn vừa rồ đang an ổn đứng ở phía sau Đại trưởng lão.

- Đều nghe cho kỹ.

Đại trưởng lão ngược lại phất tay, ý bảo Từ Ngôn đi đến bên cạnh, nói:

- Người này họ Từ tên Ngôn, chính là đệ tử quan môn của lão phu, nếu không phải là hắn, lão phu đã bị vây chết ở trong Tam Tài điện, từ nay về sau Từ Ngôn ở lại tông môn tu hành, thấy hắn, như gặp ta.

Ồ lên!

Một câu thấy hắn như gặp ta, để mọi người ghe được thay đổi thần sắc rất nhiều, nhất là Triệu Thiên Hoành cùng Mã Xảo Phong.

Hai người này vừa rồi còn muốn xử tử Từ Ngôn, bất quá chỉ trong chốc lát, người ta lắc mình biến thành đệ tử quan môn của Đại trưởng lão, về sau nhìn thấy vị này giống như nhìn thấy Đại trưởng lão, đừng nói Chấp Pháp điện thành chê cười, ngay cả tông chủ nhìn thấy người ta sợ cũng phải thi lễ.

Bởi vì bối phận của Đại trưởng lão quá cao, cao đến tông chủ Cổ Phan Kỳ chỉ có thể lấy tôn bối tự cho mình, cùng thế hệ với Hồng Tâm Vũ, là đệ tử thân truyền của Đại trưởng lão, ước chừng cao hơn bọn họ một đời.

Không chỉ có Triệu Thiên Hoành và Mã Xảo Phong há to miệng, Lương Triết ở một bên ánh mắt đều thẳng tắp, ngây ngốc tại chỗ, đừng nói người ta giết đệ đệ của hắn, cho dù hiện tại đến giết Lương Triết hắn, cũng không ai dám ngăn cản, càng không ai dám quản.

Đệ tử quan môn của Đại trưởng lão, địa vị so với tông chủ đều cao hơn một bậc.

Một câu nói nói xong, căn bản không đợi những người khác trả lời, Hoành Chí hóa thành một đạo cuồng phong bay lên, Từ Ngôn cũng bị cuốn vào trong cuồng phong, đồng thời rời khỏi Thập Sơn, Từ Ngôn từ trong cuồng phong thò hai tay bắt Vương Chiêu, Phí Tài đi vào.

Cuồng Phong trong nháy mắt rời đi, rời khỏi Băng Nhai Hóa Cảnh, khi thân ảnh Hồng Chí xuất hiện ở phía trên Băng Nhai, ba vị Nguyên Anh trưởng lão ngồi xếp bằng trên đỉnh núi phụ trách gia cố lối ra Hóa Cảnh cũng bị kinh hãi không nhẹ.

Trưởng lão Bách Thú sơn Miêu Khang Viễn nhận ra Đại trưởng lão, lúc này vừa nhìn thấy Hồng Chí xuất hiện, vội vàng bái kiến:

- Đại trưởng lão!

- Lão phu có chút việc phải xử lý, ngươi dẫn ba người này đi động phủ lão phu trước.

Hồng Chí dứt lời, xoay người rời đi.

- Cung tiễn sư tôn.

Từ Ngôn rất cung kính thi lễ với thân ảnh đi xa, đợi đến khi Hoành Chí lần thứ hai hóa thành cuồng phong, biến mất trong rừng xa xa, mới đứng dậy ngẩng đầu.

- Sư tôn?

Tròng mắt Miêu Khang Viễn đều muốn trừng ra, nhìn chằm chằm Từ Ngôn hỏi:

- Ngươi là đệ tử của đại trưởng lão.

- Đệ tử quan môn.

Từ Ngôn hàm hậu cười cười, còn gãi gãi đầu.

Miêu Khang Viễn há to miệng, trừng o mắt, hơn nửa ngày mới khôi phục nguyên trạng, vội vàng khom người xuống đất với Từ Ngôn, nói:

- Bách Thú sơn Miêu Khang Viễn, gặp qua tiểu sư thúc.

Miêu Khang Viễn sư thừa Bách Thú Sơn, nhưng sư tôn của hắn lại là một vị đệ tử chân truyền của Đại trưởng lão, chẳng qua sớm đã ngã xuống, Miêu Khang Viễn tính ra chính là bối phận đồ tôn của Hồng Chí, mà từ Ngôn là đệ tử quan môn, hắn gọi tiểu sư thúc là nửa điểm không kém.

Lúc này tông chủ Giả Phan Kỳ cùng một đám Nguyên Anh đã nhao nhao xuất hiện trên băng nhai, không nhìn thấy đại trưởng lão, Cổ Phan Kỳ có chút thất vọng, bất quá nhìn thấy Từ Ngôn vẫn còn, hắn nhất thời vui vẻ, giống như Miêu Khang Viễn khom người thi lễ.

- Tiểu sư thúc ở trên, Phan Kỳ có lễ.

Tông chủ tự mình chào hỏi, Từ Ngôn vội vàng nâng đỡ, có vẻ sợ hãi.

Không chỉ tông chủ xưng tiểu sư thúc, những Nguyên Anh khác bất luận có cam tâm tình nguyện hay không, nhao nhao nói ba chữ tiểu sư thúc, duy chỉ có Phong Thải Hoa cùng Lam Ngọc Thư sắc mặt xanh mét, không đi hành lễ, ngược lại nhìn chằm chằm Từ Ngôn.

Triệu Thiên Hoành lúc này thay đổi thái độ, cùng những người khác gọi là tiểu sư thúc, mà vị trưởng lão Chấp Pháp Điện Mã Xảo Phong kia, khuôn mặt vốn đã già nua giống như chen chúc cùng một chỗ, có lẽ vị này hiện tại còn không nghĩ ra mình nên dùng biểu tình gì, xóa tan hiềm khích trước kia với vị tiểu sư thúc dưới một người dưới vạn người trước mặt.

Chấp pháp điện là nơi chấp pháp của một tông môn, trên có thể thẩm vấn Nguyên Anh, dưới có thể phạt hình Kim Đan, về phần đệ tử Trúc Cơ cùng Luyện Khí càng không cần phải nói, nghe được ba chữ Chấp Pháp điện đều bị dọa đến gần chết.

Nhưng mà mọi việc đều có ngoại lệ, chấp pháp điện có thể thẩm vấn Nguyên Anh, lại không cách nào thẩm vấn Hóa Thần, nhất là đại trưởng lão, đừng nói thẩm vấn, đại trưởng lão người ta chỉ cần nói một câu, chấp pháp điện có thể sẽ bị Địa Kiếm tông triệt để hủy bỏ.

Quy củ, là vì môn nhân lập ra, mà cường giả chân chính, dĩ nhiên nhảy ra ngoài quy củ.

Hoặc là nói, thiên hạ chí cường chân chính, bản thân chính là một loại quy củ.

Biến hóa của một đám Nguyên Anh, tất cả đều rơi vào trong mắt Từ Ngôn, hắn lúc này không có mượn đề tài phát huy, càng không có lấy thế áp người, mà cười tủm tỉm ngây thơ, biểu hiện mình là một người thành thật, về phần vị người thành thật này về sau có thể xốc lên sào huyệt tông môn hay không, vậy nói không chừng.

- Tiểu sư thúc, sư tổ đi nơi nào?

Sau khi Hồng Tâm Vũ chào hỏi, nhìn xung quanh, muốn tìm được tiên tổ nhà mình.

- Sư tôn có việc phải xử lý, qua một đoạn thời gian sẽ trở về.

Từ Ngôn tâm bình tĩnh nói:

- Hồng trưởng lão, tông chủ, các vị Nguyên Anh trưởng lão, Từ Ngôn ta tuy nói là đệ tử quan môn của Đại trưởng lão, tu vi dù sao cũng không cao, không làm nổi danh xưng tiểu sư thúc này, chư vị trưởng lão vẫn gọi tên ta là được rồi.

- Tiểu sư thúc không phải xưng hô, mà là bối phận.

Cổ Phan Kỳ thần sắc nghiêm chỉnh, trầm giọng nói:

- Lễ không thể thiếu, nếu tiểu sư thúc là đệ tử quan môn của đại trưởng lão, bối phận tự nhiên cao hơn chúng ta, tiểu sư thúc nếu có phân phó, Địa Kiếm Tông dốc hết toàn lực cũng sẽ tương trợ.

Chờ chính là những lời này, Từ Ngôn âm thầm cười.

Đại trưởng lão Địa Kiếm tông đích xác rời khỏi Tam Tài điện, thế nhưng Hoành Chí cũng không phải còn sống đi ra, mà là một cỗ hành thi tẩu xác chân chính.

Thiên quỷ đã thành luyện hồn, mà Thiên Quỷ lại là Nguyên Anh cùng Nguyên Thần của Hoành Chí biến thành, cho nên Thiên Quỷ có thể dễ dàng trốn vào thân thể bản thể Hoành Chí không hề có sinh cơ, chỉ vì hai thứ này vốn là một thể, lấy luyện hồn thiên quỷ này, Từ Ngôn mới có được cơ hội khống chế bản thể của đại trưởng lão.

Hiện giờ đại trưởng lão Hồng Chí, thật ra đã trở thành một bộ khôi lỗi chỉ nghe lệnh của Từ Ngôn, có bộ khôi lỗi bối phận cao đến kinh người này, thân phận của Từ Ngôn cũng sẽ thay đổi, trở thành đệ nhất nhân của Địa Kiếm tông.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch