Mắt thấy nửa tháng vất vả lao động sẽ biến thành vô dụng, vành mắt Tiền Danh đỏ lên, sắc mặt trắng bệch cầu xin nói:
- Trần quản sự, cầu xin ngươi, ta không có lười biếng, ta thật sự đi mua linh cuốc, những đồng môn này có thể làm chứng cho ta.
- Lười biếng còn muốn tìm người làm chứng?
Trần quản sự hừ một tiếng, nói:
- Được, ta xem ai có thể làm chứng cho ngươi.
Trong lời nói đầy lạnh lùng, trên người Trần quản sự tản mát ra uy áp Kim Đan sơ kỳ, đệ tử lao động xung quanh nhao nhao sắc mặt trắng bệch, tự mình làm việc, không ai dám xen vào việc của người khác.
- Vương sư huynh, giúp ta làm chứng đi, ngươi vừa rồi nhìn thấy linh cuốc của ta vỡ vụn, Vương sư huynh!
- Lý sư đệ ngươi cũng thấy được mà, linh cuốc của ta thật sự dùng phế, ta là đi mua linh cuốc.
- Còn có một vị sư huynh có thể giúp ta làm chứng! Vừa rồi hắn cho ta mượn hai mươi khối linh thạch, vị sư huynh kia đâu rồi, vừa rồi còn ở đây...
Thần sắc Tiền Danh đầy hoảng sợ cầu xin đồng môn xung quanh, đáng tiếc không ai dám làm chứng cho hắn, thứ nhất là Tiền Danh người này cẩn thận thận trọng, uất ức đến mức làm cho người ta phát hận, thứ hai là những đệ tử khai quặng này phần lớn đều biết Tiền Danh đắc tội quản sự Kim Đan, vị Trần quản sự kia rõ ràng đang gây sự, lúc này ai dám thay Tiền Danh xuất đầu.
- Họ Tiền quá uất ức, bị người ta giẫm lên đầu bao nhiêu năm, ngay cả cái rắm cũng không dám thả một cái, loại người này, đời này cũng đừng nghĩ đột phá Trúc Cơ.
- Ngay cả nữ nhi của hắn cũng không bằng, khuê nữ kia của hắn còn dám ở trước mặt mọi người chống đối quản sự Kim Đan, mặc dù bị trục xuất khỏi tông môn, cũng coi như có cốt khí, nào giống tên Tiền Danh này, nhìn cũng tức giận.
- Người đáng thương tất có chỗ đáng hận, ai bảo Trần quản sự nhà người ta coi trọng khuê nữ của hắn, hắn ngược lại không dám không nghe, khuê nữ kia của hắn lại không nhịn được, tình nguyện đi làm tán tu, nha đầu kia ngược lại có cốt khí.
- Muốn ta nói, còn không bằng theo quản sự Kim Đan người ta, từ nay về sau linh thạch không lo, nha đầu Tiền gia kia vẫn là không nghĩ ra.
- Trần quản sự cũng không phải không có thê thiếp, cái này gọi là cưỡng ép nạp hôn, ỷ vào thân phận có thể áp bách đệ tử Luyện Khí kỳ sao? Đổi lại ai có thể nguyện ý, còn không bằng bái vào tông môn khác.
- Đệ tử bị tông môn lưu đày, không có cơ hội gia nhập tông môn khác, một khi gia nhập tông môn khác, lấy tội phản tông để xử lý, đến lúc đó chấp pháp điện xuất thủ, trừ phi tu vi đạt tới Kim Đan thậm chí Nguyên Anh, nếu không một con đường chết.
- Người đáng thương, tất có chỗ đáng hận, ai.
- Tiền Danh là đáng thương lại đáng hận, vậy Trần Thủ cũng không phải thứ tốt gì.
- Suỵt! Nhỏ một chút, bị quản sự nghe được cẩn thận rớt lớp da!
- Kim Đan sơ kỳ lại không có linh thức cảm giác, cách xa như vậy hắn có thể nghe được, ta cũng nhận.
Bên tai Từ Ngôn truyền đến lời của một ít đệ tử thấp giọng nghị luận, hiểu rõ đại khái đối với nguyên nhân Tiền Danh bị áp bách.
Nguyên lai là Trần quản sự nhìn trúng khuê nữ của Tiền Danh, Tiền Danh không dám phản đối, khuê nữ hắn lại không thích, ngỗ nghịch Trần quản sự do đó bị người ta tìm cớ trục xuất khỏi tông môn, từ nay về sau chỉ có thể tự mình tu luyện trở thành một tán tu, mà Tiền Danh là gặp tai ương vô vọng, có một khuê nữ không nghe lời, hắn nhất định phải bị Trần quản sự dùng để trút giận.
Trên đời này không có đường bằng phẳng, ân oán mới là nhân gian.
Thị phi như thế, thật ra không tính là cái gì, chuyện lấy thế đè người, ở bất cứ nơi nào cũng sẽ tồn tại.
Từ Ngôn nghe đệ tử xung quanh thấp giọng nghị luận, cảm thấy mọi chuyện không thú vị, dưới chân khẽ động, đi sâu vào trong quáng động.
Hắn đến mỏ không phải để nghe câu chuyện, là để lấy tiền.
Tiền Danh uất ức, cũng không có nửa điểm quan hệ cùng Từ Ngôn, hắn cũng không có khả năng vì một đệ tử xa lạ mà ra mặt, bởi vì kết cục tốt nhất của loại người đáng thương như Tiền Danh này chính là bị áp bách đến chết.
Bởi vì hắn ngay cả lá gan phản kháng cũng không có, còn sống giống như đã chết đi, không có gì khác nhau, ở trong mắt Từ Ngôn bất quá chỉ là một cỗ xác chết, căn bản không đáng để chú ý.
Dưới chân sinh ra gió, tốc độ của Từ Ngôn rất nhanh, không bao lâu đã đi tới sâu trong chi nhánh quáng động, một chiếc xe sắt cao lớn đang chậm rãi đi tới.
Trên xe chứa linh quáng giống như núi nhỏ, vận chuyển linh quáng chính là hai gã đệ tử Luyện Khí kỳ.
Mắt trái khẽ động, Từ Ngôn nhìn ra phẩm chất của xe Linh Quáng này cực cao, trên đó tản ra linh khí ba động vượt xa hạ phẩm linh thạch.
- Linh quáng thượng phẩm rồi, vận chuyển đến nơi nào?
Từ Ngôn khoác tay, bắt chuyện với hai đệ tử vận chuyển linh quáng đang cùng nhau đẩy xe sắt.
- Sư huynh có nhãn lực tốt, đích thật là khoáng linh thạch thượng phẩm, toàn bộ thượng phẩm linh quáng mà chi nhánh chúng ta hôm nay đào ra đều ở chỗ này.
- Tự nhiên là vận chuyển đến trạm kế tiếp, sau đó thống nhất vận chuyển ra khỏi động chính, nghe nói hôm nay thu hoạch không tệ, chủ quáng tổng cộng khai thác ra mười bảy xe linh quáng.
Hai đệ tử Luyện Khí kỳ vừa lau mồ hôi, vừa nói, ngược lại nói nhiều, càng không hề phòng bị đối với Từ Ngôn.
Người có thể xuất hiện trong quáng động, chỉ có thể là đệ tử tông môn, không nói đến mười mấy vị trưởng lão Kim Đan tọa trấn ba chỗ chủ quáng động, ở khu vực linh quáng còn có cường giả Nguyên Anh tồn tại, tông môn trọng địa như thế, ai dám động tay động chân?
Giả vờ thành một vị đệ tử linh quáng nhiệt tình chảo hỏi, Từ Ngôn giúp hai người vận chuyển xe quáng đến một sơn động thật lớn, nơi này thuộc về một nơi trung chuyển, bốn phương tám hướng mỏ động đều nối liền với nơi này.
Trong sơn động đã dừng mười sáu chiếc xe lớn, đợi đến khi chiếc xe lớn cuối cùng Từ Ngôn vận chuyển đến, vị quản sự Trần Thủ kia cũng chắp tay đi ra.
Từ Ngôn nhìn thấy Tiền Danh ủ rũ đi theo phía sau Trần Thủ, giống như nhận mệnh không nói một tiếng.
- Đi vận chuyển xe quáng, đừng nghĩ lại lười biếng, ta nói cho Tiền Danh ngươi, lại để cho ta bắt được một lần nữa, ngươi năm nay một khối linh thạch cũng không chiếm được, có nghe thấy không.
Trần Thủ liếc xéo nhìn chằm chằm Tiền Danh, một bộ khí thế cao cao tại thượng, ở chỗ này u ám không thấy ánh mặt trời, Trần Thủ hắn nói một không hai.
- Nghe được nghe được, ta liền làm việc.
Tiền Danh sợ tới mức run rẩy, vội vàng chạy tới gần một chiếc xe lớn, vẻ mặt buồn bã nhìn đồng môn bên cạnh, vừa định chào hỏi, bỗng nhiên sửng sốt.
- Sư huynh, ngươi cũng nhận nhiệm vụ vận chuyển xe mỏ.
Tiền Danh nhìn thấy vị cho hắn mượn linh thạch, có chút ngoài ý muốn, thế nhưng vẫn không ngạc nhiên, hắn sớm xem Từ Ngôn trở thành đệ tử linh quáng.
Từ Ngôn không nói gì, cười cười với Tiền Danh.
- Tổng cộng mười bảy chiếc xe quáng, khoáng thạch thượng phẩm chín vạn bảy ngàn cân, hôm nay thu hoạch trong quáng động của chúng ta không tệ, vận chuyển ra ngoài đi, sau khi bàn giao những người khác có thể nghỉ ngơi, Tiền Danh là phạm nhân quen thuộc, thường xuyên lười biếng, vận chuyển linh thạch xong, Tiền Danh lại trở về tiếp tục đào quặng, coi như là một loại trừng phạt.
- Gia hỏa hạ lưu như ngươi, nên sớm đi đầu thai, ở lại tông môn lãng phí lương thực không nói, ngay cả chúng ta cũng mất mặt theo, nếu như ta là ngươi, sớm đập đầu chết khuất cho rồi, hừ.
Hết lần này đến lần khác chửi rủa chửi bới, thậm chí trách phạt, tuy rằng Tiền Danh rất uất ức, nhưng hắn dù sao cũng là người, là người, tất nhiên còn lưu lại huyết tính.
Đường đường là nam nhi, bị vũ nhục như thế, Tiền Danh cúi đầu, gắt gao cắn răng không lên tiếng.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm mặt đất, liều mạng áp chế hận ý cùng lửa giận nơi đáy mắt, sợ bị quản sự phát hiện, từ đó bị trừng phạt cùng trả thù đáng sợ hơn.
- Như thế nào, không phục?
Trần Thủ nhìn ra đối phương đang áp chế sự phẫn nộ của mình, không kiêng nể gì châm chọc nói:
- Ngươi uất ức! Tông môn làm sao thu được loại phế vật như ngươi, đi học nữ nhi của ngươi kia, bị trục xuất khỏi tông môn thật tốt, tán tu tiêu dao tự tại, nếu ngươi thành tán tu, cũng không cần ở tông môn chịu tội.
Nói xong Trần Thủ tung một cước đá vào trên người Tiền Danh, cười lạnh nói:
- Muốn phản kích có phải hay không, muốn giết ta có phải hay không? Ra khỏi tông môn ngươi sẽ có cơ hội, bởi vì chỉ cần ngươi ở tông môn một ngày, ngươi sẽ phải làm khổ lực một ngày, bồi thường mười khối linh thạch thượng phẩm, ngươi còn có nhiều thứ cần bồi thường, trách thì trách khuê nữ ngươi không mở mắt, dám mắng Trần Thủ ta, ta sẽ để cho lão tử nàng biết cái gì gọi là uy nghiêm của cường giả Kim Đan!
- Xe cộ, xe cộ, xe... Làm thế nào chiếc xe trống rỗng!!
Đang lúc Trần Thủ đánh mắng Tiền Danh, một đệ tử vây quanh xem náo nhiệt bỗng nhiên quay đầu lại nhìn thoáng qua, ngay sau đó giống như thấy quỷ hô to.