Lúc này thì Từ Ngôn không những bị dân chúng các vùng thuộc cấp của Quy Nguyên tông đồn thổi thành Quỷ Vương, mà ở trong mắt Kim Tình cũng đã biến thành ác ma.
Chuyện cắn nuốt càng của yêu linh hóa hình vốn không coi vào đâu trong giới Yêu tộc, thế nhưng là đặt trên người Nhân tộc thì đã không giống như vậy nữa rồi.
Kim Tình có thân phận cao quý, lần đầu tiên cảm nhận được sự hoảng hốt. Ả bắt đầu sợ hãi, sợ gia hỏa được gọi là Quỷ Diện kia ăn thịt mình. Bởi vì ả ngửi thấy không chỉ có một loại khí tức yêu linh bị nấu chín.
Thật ra Kim Tình lo lắng có chút dư thừa. Chỉ cần ả hiện ra yêu thân Kim Ma thử nhất tộc, Từ Ngôn tuyệt đối không còn khẩu vị gì.
Nấu càng cua Hải Đại Kiềm xong Từ Ngôn cũng không ăn mà ném vào trong trong hậu hoa viên cho mấy con cua nhỏ ăn. Về phần sao phải nấu chín làm gì? Là vì muốn dọa Kim Tình một phen mà thôi.
Nếu là yêu linh bình thường, Từ Ngôn cũng không ngại nếm thử mùi vị. Nhưng chỉ cần nghĩ tới thân thể con người của Hải Đại Kiềm, Từ Ngôn đã cảm thấy buồn nôn rồi.
Càng cua được ném vào hậu hoa viên, một đám cua xanh nhỏ lập tức đồng loạt xông lên, không lâu sau đã gặm sạch sẽ cái càng.
"Xem ra các ngươi cũng thích hải sản, thế nào, mùi vị không tệ chứ?"
Từ Ngôn gật gật đầu, thành khẩn nói: "Ta đã thu thập được không ít mai rùa rồi. Đám tiểu tử các ngươi chính là hy vọng quay về Thiên Nam của bản hầu a..."
Nguyên Anh cũng có thể trở về Thiên Nam, chỉ có điều Từ Ngôn càng tu luyện, càng cảm giác mình ngày càng cách xa cảnh giới Nguyên Anh kia. Căn bản hắn không cảm giác chút ít khí tức Nguyên Anh nào cả.
Đan hỏa tràn ra ngoài đã mang đến tu vi bạo tăng, nhưng mà vẫn không nhìn thấy chút ít hi vọng tiến giai Nguyên Anh nào. Điểm này khiến hắn một mực nghi hoặc khó hiểu không thôi.
Thực lực hắn mạnh mẽ hơn cả Hư Đan đỉnh phong nữa, thế nhưng vẫn không cảm giác được nửa điểm khí tức Nguyên Anh. Nếu đổi lại là người khác, lúc này hẳn đã có thể tiến giai Nguyên Anh rồi.
Nguyên Anh xa xôi, cho nên Từ Ngôn chỉ có thể đặt hy vọng phản hồi Thiên Nam lên đám cua nhỏ bên trong hậu hoa viên mà thôi.
Hắn trở lại chỗ ở, lấy Phong Hồn tinh ra, phóng xuất từng hồn phách yêu linh bên trong ra, luyện hóa tất cả chúng nó thành luyện hồn.
Đến khi luyện hồn cuối cùng được tế luyện xong, Từ Ngôn cũng vừa đủ trọn vẹn một trăm luyện hồn yêu linh. Thiên Quỷ thất biến Đệ tứ biến Bách Quỷ Dạ Hành cứ vậy tu luyện tới đại thành.
Dựa vào linh khí vượt xa cùng giai, ánh mắt Từ Ngôn ngưng tụ, bấm pháp quyết. Lập tức trong phòng nổi đầy âm phong, ác quỷ rít gào liên tục, một trăm luyện hồn giương nanh múa vuốt bất định vây quanh hắn.
Luyện hồn Yêu linh đã mất đi bản thể yêu, thực lực đại giảm, uy lực càng không bằng hai phần lúc trước. Thế nhưng thực lực vẫn hơn xa tu sĩ Trúc Cơ hoặc Yêu vật bình thường. Nếu một trăm luyện hồn đồng loạt ra tay, vẫn có thể dễ dàng đánh chết Hư Đan bình thường.
Có thêm một phần trợ lực mạnh mẽ, ngoài đại hỉ, Từ Ngôn không khỏi lo lắng.
Đại khai sát giới như thế tại địa bàn Quy Nguyên tông nói không chừng lúc nào đấy sẽ đưa tông chủ Quy Nguyên tông tới. Dù tu vi hắn có bạo tăng thì cũng không nắm chắc có thể chiến thắng được yêu thú trình độ Đại yêu, may ra đào thoát có lẽ không khó khăn lắm.
Nhớ tới pháp môn chạy trốn, Từ Ngôn bèn tản đi tạp niệm, bắt đầu chuyên tâm tu luyện. Pháp môn phong độn tinh tiến hàng ngày.
Vừa tu luyện, vừa luyện đan.
Mỗi loại Tẩy Cốt đan, Thú Linh đan và Trùng Mạch đan đều được Từ Ngôn nuốt gần mười hạt vào bụng. Gân cốt, tạng phủ, kinh mạch của hắn cũng đã đạt đến mức độ kinh người.
Thân thể dần dần được tăng cường, phong độn cũng ngày càng tinh xảo. Mãi đến khi Từ Ngôn có thể một lần thoát ra hơn trăm dặm, hắn mới tạm dừng tu luyện phong độn.
Lại bế quan thêm nửa năm nữa, linh thạch tính bằng đơn vị hàng ngàn bị hao tổn sạch sẽ. Chung quanh bóng người ngồi xếp bằng bất động là tầng tầng bột phấn tinh thạch. Không chỉ có một lượng lớn linh thạch bị tiêu hao, mà thỉnh thoảng Từ Ngôn còn dùng Kim Đan trốn vào mắt trái, tranh đoạt nguồn linh khí khổng lồ với quái vật trong mắt. Đến cuối cùng, chỗ sâu trog mắt trái hắn cũng không còn thừa bao nhiêu linh khí nữa.
"Cứ tiếp tục như vậy không phải là cách hay..."
Trong phòng lớn trống trải truyền đến tiếng lẩm bẩm của Từ Ngôn. Cướp giết hơn mười thành chủ yêu linh hóa hình, lại thêm đại lượng linh thạch trong trong túi trữ vật của Kim Tình, thế nhưng chỉ mới hơn nửa năm đã bị hao phí hơn phân nửa rồi. Hơn nữa tu vi Từ Ngôn cũng không gia tăng nhanh được, không rõ năm nào tháng nào mới đến được Nguyên Anh.
Chuyên dùng linh thạch phụ trợ tu luyện trong thời gian dài thế này, tu sĩ giàu có cũng sẽ sẽ biến thành nghèo kiết xác mất.
"Tốt nhất là tìm một nơi có linh nhãn, Quy Nguyên tông..."
Từ Ngôn tạm dừng tu luyện, âm thầm trầm ngâm.
Quy Nguyên tông có một linh nhãn, mà hiện tại hắn tu luyện hao phí linh thạch quá nhiều, cũng nên có biện pháp khác mới được. Dù hắn không cách nào chiếm cứ linh nhãn, có thể rút được linh nhãn tinh túy ra cũng được nha.
Ý định muốn đánh vào hang ổ Quy Nguyên tông, nhất định phải đối mặt với uy hiếp của Đại yêu.
Để có thực lực chống lại được với Đại yêu, Từ Ngôn đành hy vọng ký thác vào loại linh đan Ly Vẫn đan cường hóa thân thể cuối cùng kia.
So với đan dược cường hóa ba loại đầu là gân cốt, tạng phủ và kinh mạch, hiệu dụng Ly Vẫn đan vẫn tính là cao nhất, cũng khó luyện chế nhất. Linh đan đó không chỉ cần một yêu linh nguyên vẹn, mà còn có xác xuất thành công thấp đến đáng thương.
Từ Ngôn đứng dậy hoạt động tay chân một phen, cảm nhận mức độ tăng cường bản thể của ba loại linh đan kia. Một lúc lâu sau, hắn tiếc nuối lắc đầu.
Thân thể của hắn vốn rất cường tráng, lại thêm tu hành nên còn được nâng cao hơn, chưa kể bản thể đột phá lên Kim Đan cũng được cường hóa, hắn có thể tay không chém giết Yêu vật bình thường mà không bại. Hiện tại hắn lại dùng thêm hơn mười loại linh đan cường hóa bản thể, thân thể càng thêm mạnh mẽ. Có điều như vậy vẫn còn kém xa yêu linh.
"Ít nhất phải ăn thêm mười viên Ly Vẫn đan nữa thì thân thể có thể miễn cưỡng ngăn được một kích toàn lực của yêu linh."
Trầm ngâm một lúc, Từ Ngôn thu hồi Thiên Cơ phủ, nhảy lên Thanh Lân đao, bay thẳng vào chỗ sâu trong sơn mạch.
Hắn đã giết chết hơn mười yêu linh hóa hình của Quy Nguyên tông, nhất định khiến cho Quy Nguyên tông toàn lực đuổi giết. Từ Ngôn không có ý định tiếp tục đi cướp giết những thành chủ kia nữa. Dù sao cứ đè một con dê nhổ lông mãi, dê cũng sẽ cắn người đấy, huống chi Quy Nguyên tông không phải là dê. Cho nên hắn đành để mắt vào đám yêu linh nơi sơn dã.
Ly Vẫn đan không cần yêu linh hóa hình, chỉ cần là yêu linh còn sống là luyện chế được. Cho nên hắn không đáng phải đi gây chuyện với Quy Nguyên tông. Đợi đến lúc thân thể được cường hóa đến mức nhất định, ít nhất có thể ăn được một ít Bích Anh loa, hắn may ra có được năng lực đối kháng Đại yêu.
Linh khí và tu vi vượt xa cùng giai mang đến cho hắn hy vọng đối chiến được với Đại yêu, tuy có xa vời nhưng thật sự vẫn có hi vọng.
Thiên Bắc Yêu tộc khắp nơi, lời này không sai. Không chỉ có tất cả thế lực lớn có đầy rẫy yêu linh, mà đến trong núi sâu hiếm người qua lại cũng có thể thường xuyên nhìn thấy được dấu vết yêu linh.
Tìm một lúc, một con yêu linh Xuyên Sơn Giáp lọt vào mắt Từ Ngôn. Rất nhanh, yêu linh cực lớn bị bắt giữ, hắn mượn nhờ đan hỏa, nhanh chóng luyện chế thành một hạt Ly Vẫn đan.
Từ Ngôn không ăn linh đan này, bởi hạt Ly Vẫn đan luyện chế đầu tiên đã thất bại. Nhìn đan thể khét lẹt, Từ Ngôn thở dài, tiếp tục tìm tòi tung tích yêu linh.
"Bí cảnh Thiên hà sắp mở ra, nhất định gia gia sẽ tìm đến đấy..."
Trong lúc Từ Ngôn tìm giết yêu linh bốn phía, ánh mắt Kim Tình bị nhốt trong Thiên Cơ phủ cũng càng lúc càng sáng ngời, thì thào tự nói: "Quỷ Diện, ngươi xui xẻo rồi. Đợi đến khi gia gia ta tìm được ngươi, ngươi sẽ biết thế nào là sống không bằng chết. Hải Đại Kiềm không phải là đối thủ của ngươi, yêu linh đỉnh phong cũng không đấu lại ngươi, không biết đối mặt với Đại yêu thì ngươi nắm được mấy phần thắng đây?"