Hai quả Võ Thần đạn, một trước một sau, đồng loạt nổ tung.
Quả đạn phía trước bay thẳng đến Lôi Lục, còn quả phía sau là nhắm vào Xích Nguyên.
Kẻ mang tâm tư ra tay đầu tiên cũng chẳng phải là Đại yêu nào khác, trước khi Lôi Lục chuẩn bị tung chiêu thì Xích Nguyên đã có ý đồ xuống tay với Từ Ngôn.
Nếu Từ Ngôn rơi vào tay của Lôi Lục thì gã có lẽ sẽ không chịu trả mai rùa bản thể lại cho Xích Nguyên, sau đó dựa vào cái mai rùa ấy để chèn ép Xích Nguyên mang Linh Lung quả cực phẩm đến trao đổi, thế là phí công mất rồi.
Thấy Xích Nguyên đứng ngồi không yên từ sớm, Từ Ngôn đã luôn để tâm đề phòng lão tông chủ Quy Nguyên tông này.
Hắn dùng linh thức bao bọc lấy xung quanh lại phát hiện ra sự khác thường của lão ấy. Do đó, Từ Ngôn dứt khoát ra tay, bên cạnh đó lại dùng pháp bảo phá tan những vòng lửa đỏ bao bọc xung quanh thân thể hắn.
Những ngọn tinh hỏa này của Xích Nguyên không những dùng để che đậy hơi thở mà còn có khả năng gây ra thương tích cho Từ Ngôn. Một khi hai bên trở mặt, những ngọn lửa này sẽ vô cùng phiền phức. Đó là lý do hắn ưu tiên giải quyết màng tinh hỏa che đậy hơi thở này.
Võ Thần đạn có thể ngang với với vạn pháo trên Sơn Hà đồ đồng loại khai hỏa, uy lực không thể coi thường, hơn nữa tốc độ cực nhanh. Âm thanh nổ tung rung động đẩy Lôi Lục và Xích Nguyên bay ngược ra ngoài, ánh lửa bao phủ ngập trời.
Có tiếng răng rắc nho nhỏ vang lên, Quỷ Diện che gương mặt lại; hình dáng Từ Ngôn mờ dần rồi biến mất.
Đến lúc này, che giấu thân phận đã không còn cần thiết nữa. Hắn dùng hết sức lực điều khiển Thanh Phong giáp thi triển Phong độn để vừa bỏ chạy vừa tận dụng chức năng hộ thân.
"Ngươi nghĩ có thể chạy thoát à?"
Phản ứng của Lôi Lục cũng không chậm. Gã sử dụng lực lượng lôi điện mạnh mẽ ngăn chặn cơn bạo tạc của Võ Thần đạn, đồng thời vừa kinh ngạc trước loại đạn pháo uy lực mạnh mẽ này vừa gào thét hung hãn, phát tán uy áp Đại yêu ùn ùn bao phủ toàn bộ hạp cốc.
Không như Lôi Lục, Xích Nguyên trông khá nhếch nhác. Lão ta không có mai rùa bản thể trong tay, năng lực phòng ngự giảm mạnh, chỉ có cách dùng bảy, tám cái mai rùa Yêu linh để ngăn cản Võ Thần đạn. Mặc dù như thế, lão vẫn bị ép bay đi hơn mười trượng, bụi đất đầy đầu.
Suýt nữa Xích Nguyên phải gánh chịu tổn thất nặng nề. Nhìn đống mai rùa Yêu linh vỡ vụn, vẻ mặt Xích Nguyên chuyển màu trắng bệch xanh xao, lão vô cùng hoảng sợ. Bọn Đại yêu gần đó cũng bị hất tung bay đi, gần mười tên, mỗi tên đều gặp cảnh bụi đất cả người, miệng mồm chửi bới ầm ĩ.
Uy lực như vậy đã có thể sánh ngang pháp bảo. Nếu nó phát nổ khi bọn Đại yêu không đề phòng trước thì hẳn sẽ chịu tổn thương đến thân thể yêu quái thực sự.
Sau tiếng nổ vang kinh người, không riêng gì Lôi Lục mà tất cả bọn Đại yêu còn lại đều rống giận, tỏa ra uy áp lan dài đến khoảng cách trăm trượng ép tới khiến Từ Ngôn lảo đảo hiện thân.
Trước mặt hàng trăm tên Đại yêu, độn pháp cuối cùng không có tác dụng. Hắn muốn trốn thoát thành công chỉ có thể đạp kiếm hoặc dùng pháp khí phi hành.
Gừ! Gừ! Gừ!
Hơn mười tên Đại yêu ngửa cổ gào thét, từng bóng dáng khổng lồ lần lượt hiện thân.
Đối mặt với cuộc truy sát của bầy Đại yêu, một cảm giác hung bạo thoáng xuất hiện trong thâm tâm của Từ Ngôn, tinh văn trong mắt trái của hắn chợt lóe sáng lên; thế nhưng sau đó, hắn vẫn nhảy lên Sơn Hà Đồ bay hướng ra biên giới hạp cốc.
Hiện tại vẫn chưa phải là lúc dốc toàn lực liều mạng, trừ khi đến thời khắc cuối cùng, Từ Ngôn sẽ không dùng đến mắt trái.
Xa xa, Từ Ngôn chọn ngọn núi Thạch Đầu làm mục tiêu, đó chính là thánh địa của Yêu tộc, cấm giết chóc. Hắn nghĩ có lẽ sẽ tìm được đường sống nến kịp trốn đến đỉnh núi. Ngược lại, nếu thật sự lên đến đó mà vẫn trốn không thoát thì toàn lực sử dụng mắt trái vẫn không muộn.
Từ Ngôn không muốn dễ dàng thả ra quái vật bên trong mắt trái, bởi vì một khi nó xuất hiện, không cẩn thận hắn cũng phải lấy mạng chôn cùng.
Hàng trăm tên Đại yêu đều xuất hiện, tốc độ cực nhanh, thậm chí có Đại yêu giương cánh bay lên trời; bọn chúng gào thét hỗn loạn, thái độ hung tàn.
Không phải Đại yêu nào cũng đuổi theo, Văn Mai đến từ núi Linh Hồ là một trong những người vẫn đứng yên tại chỗ.
"Hắn ta nói Lục Nhĩ ư? Hay là Lục Nhi đây? Ý của hắn ta liệu có phải là Lục Nhi bị nhốt ở Thiên Nam chăng?"
Không có bất cứ đáp án nào cho sự nghi vấn trong lòng Văn Mai. Trước trăm tên Đại yêu, ngay cả một vị Nguyên Anh đỉnh phong cũng sẽ chết không chỗ chôn thây, huống chi một tên Nhân tộc Hư đan như hắn.
Sơn Hà Đồ vừa bay lên, Từ Ngôn trên đó bỗng nhiên chùng người xuống rồi nhảy lên chớp nhoáng, bức họa dưới chân phần phật cuốn lại bay vào trong tay hắn. Ngay lúc đó, một tên Đại yêu họ nhà Ưng xuất hiện ngay tại vị trí của Sơn Hà đồ vừa rồi, đáng tiếc, một chiêu của y đã vồ trật.
Nhảy lên không trung, bóng dáng Từ Ngôn liên tục thay đổi vị trí, một quầng sáng lạnh lẽo lóe lên quanh tay hắn.
"Liên Y!"
Vèo vèo vèo!
Hơn hai mươi quả Võ Thần đạn bị Từ Ngôn ném tới. Đây đều là thành phẩm mà Từ Ngôn đã tốn không ích công sức để luyện chế, ngay lúc này dùng hết trong một lần; một biển lửa kinh khủng xuất hiện lập tức ngay sau lưng hắn tạo ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Một luồng sáng lóe lên, Giao Nha xuất hiện; Từ Ngôn thoăn thoắt thay đổi vị trí, chân đạp đúng lúc thanh pháp bảo hiện ra, sau đó phóng về phía đỉnh núi cao vút mây mù nhanh như một tia chớp.
Cà uồm!
Ngay lúc ấy, từng bóng dáng mạnh mẽ lao ra từ trong biển lửa. Dẫn đầu là một con bò cạp độc to lớn được ngọn lửa đỏ bao trùm toàn thân, đó chính là Độc Diễm hạt đến từ Nê Địa, theo sau y là một con cá sấu da dày thịt béo.
Từng hồi nổ mạnh vang lên, một con Lôi Tượng với hai chiếc ngà dài ngoằng vọt ra giữa những tia sét chằng chịt. Bọn Đại yêu có năng lực phòng ngự mạnh mẽ này một khi đã biến ra yêu thân thì mười quả Võ Thần đạn phát nổ cũng chẳng nhằm nhò gì chúng. Trên thân Lôi Tượng, bóng dáng Lôi Lục thấp thoáng hiện ra.
Vừa lao ra khỏi biển lửa, Lôi Lục vung mạnh hai quyền tạo ra hai tia sét khổng lồ phóng tới Từ Ngôn bằng tốc độ cực nhanh làm hắn khó mà phòng tránh.
Âm thanh rền vang chấn động làm Từ Ngôn chao đảo suýt nữa ngã xuống khỏi pháp bảo. Từng tia lửa điện nhấp nháy trên bề mặt áo giáp nhưng lại nhanh chóng tan biến đi.
"Hắn có pháp bảo à?"
Lôi Lục trừng mắt nhìn hai tia sét do mình dùng toàn lực đánh ra lại bị thanh gai nhọn kì quái dưới chân Từ Ngôn ngăn cản, do đó kinh ngạc hô to một tiếng.
"Hắn ta chỉ là Hư đan, sao có thể khống chế pháp bảo được?"
"Mùi vị của pháp bảo ngon lắm nha! Nhanh bắt lấy hắn, ta muốn cắn nát pháp bảo của hắn!"
Hai con Lôi Tượng cực lớn đứng song song nhau, một con dậm chân đùng đoàn, con còn lại tru tréo liên hồi, thoạt nhìn trông khá là thân cận với Lôi Lục mới chở y trên lưng.
"Hắn là của ta nha, ha ha ha!"
Tiếng cười quái dị của Bạch Ô bỗng xuất hiện từ đỉnh đầu của Lôi Tượng. Một đôi cánh lông vũ vô cùng to lớn mọc ra từ sau lưng nữ nhân mập mạp này. Ả ta bay đuổi theo Từ Ngôn bằng một tốc độ còn nhanh hơn cả Lôi Tượng.
Vun vút!
Một cái bóng lập tức vượt qua khỏi Bạch Ô, bàn về tốc độ thì ả ta làm sao sánh bằng cơn gió âm u đến từ Minh Phong hạp, kẻ đuổi sát theo lại chính là Tứ Dực linh bức.
Một tiếng hồ gầm bỗng vang lên bên dưới Minh Phong Tứ Dực.
Thương Mộc cũng hiện hình ra thân hổ rồi dùng một tốc độ cực nhanh nhảy lên đầu một con Lôi Tượng, sau đó mạnh mẽ bậc về phía trước, đạp mạnh lên lưng Minh Phong. Dùng hai tên Đại yêu làm bậc đà giậm nhảy, dù Thương Mộc có phải đắc tội với hai tên Đại yêu này cũng muốn trước tiên tóm lấy Từ Ngôn - kẻ cả gan đánh cấp xương cốt Yêu vương.
Cảm giác có luồng gió sắc lạnh ùa đến, Từ Ngôn cũng chẳng màng quay đầu lại mà trở tay điều khiển ba thanh pháp khí thượng phẩm đón đỡ, sau đó hắn quát khẽ: "Nổ!"
Đùng đùng đùng!!!
Uy lực của ba thanh pháp khí thượng phẩm tự phát nổ đã có thể chặn Thương Mộc lại, con hổ to lớn này bị tạc bay xuống dưới mặt đất.
Dù gì đi nữa thì hổ không biết bay, một khi đã mất điểm tựa, Thương Mộc liền vụt mất một cơ hội ra tay hoàn hảo.
"Con hổ thối tha này muốn chết à?"
"Không sớm thì muộn ta sẽ đạp chết lão già nhà ngươi!"
Hai huynh đệ Lôi Tượng nổi giận đùng đùng, giương đôi chân khổng lồ đạp tới nhưng Thương Mộc đã linh hoạt tránh né hết tất cả.
Thoát khỏi đôi bàn chân to lớn của Lôi Tượng, Thương Mộc gầm nhẹ một tiếng rồi tiếp tục đuổi theo. Hiện tại, càng lúc càng nhiều Đại yêu lao ra từ bên trong biển lửa. Có kẻ bị cháy nám đen cả khuôn mặt, cất tiếng chửi đổng quái dị; ngoài ra, có vài tên không chịu bất cứ tổn thương gì, có lẽ là nhờ vào một loại năng lực nào đó.
Trừ khi là hàng vạn quả đạn pháo cùng nổ một lúc, bằng không chỉ với uy lực của mười khối Võ Thần đạn mà thôi thì khó mà tạo ra uy hiếp cho hàng trăm tên Đại yêu như thế này.
Mặc dù không thể giết chết bọn Đại yêu này, nhưng thừa lúc Võ Thần đạn phát nổ, Từ Ngôn đã bỏ trốn thật xa. Tốc độ của pháp bảo nhanh hơn gấp mấy lần so với Sơn Hà Đồ. Trong chốc lát, ngọn núi Thạch Đầu cao vút trong mây đã ở ngang tầm mắt của Từ Ngôn